-
Tôi không dám sánh mình với Gia-cốp, nhưng tôi
đồng thanh với lời phát biểu của ông với vua Pha-ra-ôn ở Ai cập như sau: “Các
năm của đời tôi thật ngắn ngủi và nhọc nhằn không được bằng các năm phiêu lưu của
thân phụ tôi”.
Tôi sanh sau, đẻ muộn, kém thua các bậc tiền bối
thuộc linh trong thời đại trước. Nhưng tôi trăn trở rất nhiều tại sao có lắm bậc
trưởng thượng thuộc linh lại sa ngã. Nhiều người được lên cao trong địa vị, nổi
tiếng trên địa cầu, thì không bao lâu sau đó lại sa ngã thảm thương. Người ta
thường nói “mật ngọt chết ruồi”. lời khen ngợi quá đáng của ab5n sẽ giết chết
nhiều tôi tớ Chúa đấy.
Bạn tôi ngậm ngùi gởi cho tôi bốn câu thơ:
-
“Được người khen ngợi dễ chết ngang,
Biết bao tớ thánh ngã giữa đàng,
Mật ong nịnh hót làm hư hỏng,
Ruồi chết vì đẫm mật vinh quang”.
-
Châm ngôn 21:27 BDM dịch: “Lò luyện kim để thử
bạc, lò lửa để thử vàng; Một người được thử bằng lời khen ngợi”. Còn bản Hiện đại
dịch: “Lửa dùng thử bạc, thử vàng, Lời khen câu tán thử đo con người”-
Phước hạnh cho chúng ta nếu không biết hết kết
quả chức vụ của mình, không được nghe nhiều lời khen ngợi nịnh hót từ con cái
Chúa, sùng bái tán dương. Đó là một ngọn lửa cực nóng thử nghiệm các tôi tớ được
xức dầu của Chúa.
-
Tôi biết vài bậc vĩ nhân, sau khi thành đạt,
giàu sang, ông thường một mình vào một phòng riêng chứa những cổ vật kỷ niệm cảnh
hàn vi của mình ngày trước, để suy nghiệm. Do đó ông không thể kiêu ngạo về sự thành
đạt hiện tại.
Khi gần đến ngày lâm chung, tức là trong tình
trạng thuộc linh trưởng thành, sứ đồ Phao-lô thú nhận: 1 Timothy 1:15 – “Christ
Jesus came into the world to save sinners; of whom I am chief”. “I am chief”:
tôi là thủ lĩnh, tôi đứng đầu.. Bản DM dịch: “Chúa Cứu Thế Giê-su đã đến trần
gian để cứu người tội lỗi, mà ta là người nặng tội nhất”
Phao lô không ngụ ý ông sa ngã, nhưng ngụ ý bản
chất của ông vẫn là một tội nhân đầu lĩnh, nếu bước ra ngoài Chúa, ông sẽ sa
ngã ngay.
-
Trong quy luật dành cho dân Israel đến với
Chúa, họ phải dâng của lễ chuộc tội trước
và sau đó mới dâng của lễ thiêu cho mình-
Xuất hành 29:10-17- Đoạn, hãy dắt con bò tơ đực
lại gần trước hội mạc, A-rôn cùng các con trai người sẽ nhận tay mình trên đầu
con bò đó. Ngươi hãy giết bò đực trước mặt
Đức Giê-hô-va, tại nơi cửa hội mạc; …ấy là một của lễ chuộc tội vậy.-- Ngươi
cũng hãy bắt một trong hai con chiên đực, A-rôn và các con trai người sẽ nhận
tay mình trên đầu nó; rồi giết chiên đực
đó, ấy là một của lễ thiêu, có mùi thơm
dâng cho Đức Giê-hô-va”.
Thứ tự dâng
của lễ chuộc tội trước và của lễ thiêu sau được lặp đi lặp lại nhiều lần trong
thời cụu ước- “Môi-se gọi A-rôn và các con trai người cùng những trưởng lão của
Y-sơ-ra-ên, rồi dạy A-rôn rằng: Hãy bắt
một con bò con đực đặng làm của lễ chuộc tội, một con chiên đực làm của lễ
thiêu, đều không tì vít chi, và dâng lên trước mặt Đức Giê-hô-va” (Lê 9: 1-2).
Dân Israel mới ngày hôm nay cũng phải dùng lời
cầu nguyện trình dâng Chúa Jesus là của lễ chuộc tội và của lễ thiêu thay thế cho
mình hằng ngày.
Chúng ta là con người còn bản chất tội lỗi,
không đủ tư cách đến trước mặt Đức Chúa Trời như của lễ thiêu. Chúng ta hãy hạ
mình xuống, nhận mình vẫn còn bản chất tội nhân, như Phao lô nhìn nhận, và cầu
xin Chúa Jesus làm của lễ chuộc tội mỗi ngày cho mình.
Nếu mỗi buổi sáng, trong giờ dưỡng linh, bạn vẫn
thấy mình, và nhìn nhận mình vẫn còn là tội nhận cần Chúa là của lễ chuộc tội thay
thế, và của lễ thiêu của Ngài bao phủ, bạn có thể ít khả năng kiêu ngạo, và chết
vì những lời khen ngợi quá đáng của hội thánh.
Minh Khải—4-5-2016