Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

MUA LẠI THỜI GIAN-





Gal. 6:10-Ấy vậy, hễ chúng ta có dịp, thì hãy cứ làm lành cho mọi người, nhứt là cho những kẻ thuộc về gia tộc của đức tin.
Eph. 5:16- hãy chuộc lại  thì giờ, vì ngày giờ là xấu.
Eph. 4:27-cũng chớ nhường chỗ cho ma quỉ.
 Rom. 13:14-Nhưng hãy mặc lấy Chúa Jêsus Christ, chớ dự trù cho xác thịt mà làm trọn tư dục nó
-
Hôm nay là ngày Chúa nhật đầu tiên của năm mới. Vì vậy, chúng ta hãy lắng nghe những gì Kinh Thánh đã nói. Mặc dù chúng ta không quan tâm đến cái gọi là năm mới, nhưng chúng ta nên có một ấn tượng mới bất cứ khi nào năm mới đến. Mặc dù đối với Cơ Đốc nhân năm mới không ra gì, chúng ta cũng nên luôn luôn có khởi đầu mới bất cứ khi nào năm mới đến.
Trong Cựu Ước, cũng có ghi chép về năm mới. Hơn nữa, trong Cựu Ước, các tháng và các ngày đầu của năm mới thường được Đức Chúa Trời ấn định. Do đó, hôm nay chúng ta muốn xem xét vấn đề này. Dù  bạn là Cơ Đốc nhân hay không, khi năm mới đến, há bạn không có bất kỳ cảm xúc hay ấn tượng đặc biệt nào, hoặc năm mới không có bất cứ ý nghĩa gì đặc biệt đối với bạn sao?
Tôi không biết những gì bạn nghĩ, nhưng đối với tôi, mỗi năm lại càng ít có cơ hội hơn. Bỏ mất cơ hội là bỏ lỡ thời gian. Hôm nay, dù bạn là một Cơ Đốc nhân hay không, câu hỏi đầu tiên hãy tự hỏi là liệu bạn đã bỏ lỡ cơ hội của mình.
Một câu tục ngữ có nói, "Cơ hội bước vào cửa, nhưng lại bay ra ngoài qua cửa sổ." Điều này đúng. Bạn phải mở cửa để mời cơ hội vào, nhưng nó có thể đi ra ngoài mà không cần chờ bạn mở cửa. Vì vậy, đối với những người đang ở đây, nếu bạn không được cứu, bạn nên tìm cơ hội để được cứu. Nếu bạn đã được cứu rồi, bạn nên tìm cơ hội phục vụ Chúa; bạn nên tìm kiếm cơ hội yêu thương người khác, và bạn nên tìm cơ hội cứu người ta.
Chúng ta vừa đọc những cụm từ, "cứu chuộc thì giờ" (Eph. 5:16). Theo nguyên văn, “cứu chuộc” có nghĩa là "mua lại". Anh chị em ơi, Đức Chúa Trời ban thời gian cho chúng ta. Nó giống như tiền vốn đối với một doanh nhân. Thời gian là nguồn vốn của chúng ta. Có lẽ sau năm năm bạn đã làm được nhiều điều rất tuyệt vời, hoặc có lẽ năm nầy qua năm kia, như một doanh nhân thua lỗ, bạn  đã lãng phí thời gian của mình.
Có lẽ một số người có ít cơ hội nhưng họ đã hoàn thành nhiều điều, hoặc một số người đã có nhiều cơ hội nhưng họ đã không thực hiện được bất cứ điều gì.
Tuy nhiên, năm nay chúng ta phải mua lại thời gian của chúng ta. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta thời gian và mong muốn chúng ta tận dụng tốt trong cùng một cách mà các doanh nhân tận dụng tốt nguồn vốn của mình. Tất cả chúng ta có thể sử dụng thời gian của mình cho đúng, và có thể chúng ta không cho phép nó qua đi cách vô ích và lãng phí.
Galati 6:10 nói, "Ấy vậy, hễ chúng ta có dịp, thì hãy cứ làm lành cho mọi người, nhứt là cho những kẻ thuộc về gia tộc của đức tin”. Bất cứ khi nào có cơ hội, chúng ta nên làm điều tốt. Chúng ta nên chú ý vấn đề này. Nếu không có cơ hội, rõ ràng là không có cách nào để làm tốt. Tuy nhiên, khi có cơ hội, không có lý do nào mà chúng ta không làm tốt. Hôm nay chúng ta sẽ xem xét cách vắn tắt một vài điều mà chúng ta nên nắm bắt cơ hội để làm:
I. TÌM CƠ HỘI YÊU CHÚA CHÚNG TA-
Anh chị em ơi, anh có nhớ người phụ nữ ở Mác 14, là người đổ dầu thơm từ một cái bình bằng thạch cao trên đầu của Chúa không? Về sự kiện này, Chúa đã nói tốt về nàng theo cách này, "Quả thật, ta nói cùng các ngươi, khắp cả thế giới hễ nơi nào có rao giảng Tin lành, thì cũng thuật lại việc đàn bà nầy đã làm để kỷ niệm nàng” (v. 9). Tại sao cô ấy làm điều này? Chúa phán: "Nàng đã làm điều nàng có thể làm, là xức dầu cho thân thể ta trước để chôn " (c. 8).
Ô, một số môn đệ  nghĩ rằng nàng đã quá ngu ngốc. Tại sao lãng phí điều này? Tại sao không sử dụng ba trăm đơ-ni-ê hoặc nhiều hơn để cung cấp cho người nghèo? Chúa đã nói gì? Ngài nói: "Vì các ngươi có kẻ nghèo ở với mình luôn luôn, khi nào muốn làm phước cho họ cũng được; song không có ta luôn luôn đâu" (c. 7). Chúa có ngụ ý người ta có cơ hội giúp đỡ người nghèo mỗi ngày, nhưng không luôn luôn có cơ hội xức dầu cho Ngài, vì Ngài sẽ chết. Một khi cơ hội của ngày hôm nay đã mất, không thể có một cơ hội khác của ngày hôm nay. Năm 1931 là năm 1931. Năm tới sẽ không giống như năm nay. Hôm nay là ngày hôm nay; ngày mai không phải là ngày hôm nay. Hôm nay sẽ qua đi. Chúa sẽ trở lại sớm!
Bất luận bạn có thể làm gì cho Chúa hôm nay, bạn nên làm điều đó trong khi vẫn còn ngày hôm nay. Bởi thời gian tới, bạn bước ra trước mặt Chúa và gặp gỡ Ngài mặt đối mặt, sẽ là quá muộn để quay trở lại làm bất cứ điều gì khác. Ai có thể nói rằng Chúa Giêsu sẽ không đến trong năm nay? Ai có thể nói rằng Chúa Giêsu sẽ không đến ngay hôm nay? Có lẽ Chúa sẽ đến ngày hôm nay. Có lẽ hôm nay là cơ hội cuối cùng. Do đó, chúng ta nên thánh hiến cho Chúa hôm nay. Chỉ có ngày hôm nay. Vào ngày hôm đó khi bạn gặp Chúa, ngay cả khi bạn  có được mười ngàn trái tim, chắc chắn bạn sẽ dâng hiến tất cả cho Chúa. Thậm chí nếu có mười ngàn thế giới, bạn sẽ sẵn sàng từ bỏ tất cả. Nhưng sẽ là quá muộn, vì bạn đã bỏ lỡ cơ hội của mình. Bạn nên phục vụ Chúa trong khi bạn vẫn còn có cơ hội.
    Tại sao lại có một sự khác biệt giữa năm trinh nữ dại dột và năm trinh nữ khôn ngoan trong Mathio 25: 2? Sự khác biệt giữa các người thận trọng và người ngu muội là gì? Họ có cùng tên tuổi-- trinh nữ. Dầu ô-liu thì như nhau; tất cả họ đều cầm đèn. Mục tiêu của họ cũng như nhau, đó là đi ra gặp chú rể. Họ đã nghe cùng tiếng kêu; họ chổi dậy theo cùng một cách. Sự khác biệt giữa họ là gì? Có lẽ một số người sẽ nói rằng những người ngu ngốc cầm đèn nhưng đã không chuẩn bị dầu; những người thận trọng cầm đèn và cũng chuẩn bị dầu trong bình. Không có nghi ngờ gì, điều này là đúng, và tôi đã không quên điều này.
Nhưng tôi muốn nói rằng những người ngu ngốc chỉ chuẩn bị dầu trong bình khi họ sẽ đi mua sau này (c. 10). Sự khác biệt chính yếu giữa họ là gì? Sự khác biệt  là năm trinh nữ khôn ngoan có dầu của họ trước khi chú rể tới. Năm trinh nữ dại dột có dầu của họ sau đó, sau khi chú rể tới. Có dầu, nhưng dầu đã được mua sau khi chú rể đã đến; thời gian đã trôi qua mất rồi.
Vấn đề đặt ra không phải là có hay không có dầu, nhưng là vấn đề thời gian. Thời gian là một vấn đề lớn. Những người ngu ngốc là những người bỏ mất nhiều cơ hội.
Có một người tín đồ đã trao một tờ rơi Tin Lành cho kẻ vô tín trong công viên. Người đó, sau khi đọc nó, nói rằng đó là bài giảng của Cơ Đốc giáo và chỉ là một sự vô nghĩa hoàn toàn. Người tin đồ này nói với ông, "Mặc dù hôm nay bạn không tin vào điều này, sẽ có một ngày khi bạn phải tin rằng điều này là đúng. Bởi trong thời gian bạn đi đến địa ngục, bạn sẽ tin. Mọi người trong địa ngục đều tin, nhưng việc tin tưởng đó đã quá muộn màng". Những gì anh nói là sự thật. Hơn nữa, điều này cũng đúng cho các Cơ Đốc nhân. Không phải là việc  không được thực hiện, nhưng mà thực hiện quá muộn. Một người không tin có thể mất cơ hội của mình, và một tín hữu cũng có thể mất cơ hội của mình.
Tôi nhớ một câu chuyện giống như thế này. Có một người trẻ tuổi nào đó, người vừa mới bắt đầu công việc của Chúa. Anh đã  cầu nguyện xin Chúa ban cho anh ta một tầm nhìn để anh biết làm thế nào lao động cho Chúa. Anh đã có một giấc mơ, trong đó anh thấy anh đã lớn tuổi và đã bị xét xử trước mặt Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phán rằng vào một ngày nào đó, tại một thời điểm đó, đáng lẽ anh ta đã chiếm được nhiều người, nhưng anh để cơ hội qua đi và không có nhiều người được cứu, và vào một ngày khác nữa, ở một thời điểm khác, anh ta nên rao giảng cho một một số người, nhưng anh cũng để cơ hội qua đi và không rao giảng. 
Đức Chúa Trời nói thêm rằng vào một ngày thứ ba nào đó, tại một thời điểm nhất định, đáng lẽ anh ta nên làm tốt cho một người nào đó, nhưng anh để cho cơ hội qua đi một lần nữa và đã không làm tốt như vậy.
Trong mọi trường hợp đều liên quan đến một ngày nhất định và trong một thời gian nhất định, trong đó một cái gì đó nên được thực hiện, nhưng cơ hội đã bị bỏ lỡ. Sau đó người tín hữu xin Chúa cho anh một cơ hội khác để bù đắp cho sự thiếu hụt này. Tại thời điểm này, anh tỉnh dậy. Anh cảm thấy nhẹ nhõm vì đây chỉ là một giấc mơ và  mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Ô, nếu có thể có được bất kỳ hối tiếc nào ở trên trời, thi chỉ là hối tiếc đã mất cơ hội! Nếu sẽ có hối tiếc nào trong địa ngục, cũng chỉ là tiếc đã mất cơ hội! Ô, khi một tội nhân bỏ lỡ cơ hội của mình, anh sẽ không được cứu! Khi một tín đồ bỏ lỡ cơ hội của mình, anh sẽ không thể  phục vụ Chúa hoàn toàn! Hôm nay chỉ mới có một tuần đã trôi qua trong năm nay. May mắn thay, vẫn còn năm mươi mốt tuần nữa. Có thể tất cả chúng ta không nên bỏ lỡ cơ hội.
-
Có một tập tục ở nước Ý cho biết khi một cô gái kết hôn, cô nhận được một cái túi (bao). Mỗi năm vào ngày đầu tiên của tháng đầu tiên, cô phải nhặt một bông hồng và đặt nó vào trong túi này. Khi cô ấy chết, túi này đầy hoa hồng sẽ trở thành cái gối trong quan tài của cô. Hương thơm ngọt ngào của hoa hồng thu được trong suốt những năm dài được cho là vẫn còn thơm tho đối với cô ấy mãi mãi. Đang khi chúng ta trải qua từng ngày trong cuộc sống, chúng ta cũng nên nhặt hoa hồng của chúng ta, do đó hương thơm ngọt ngào của họ sẽ ở lại với chúng ta cho đến đời đời. Chúng ta cần mua lại thời gian của mình và không nên làm mất cơ hội của chúng ta. Nếu bạn không phải là một Cơ Đốc nhân và cho phép ngày của bạn trôi qua từng ngày một, chắc chắn sẽ có một ngày khi bạn sẽ hối tiếc rằng bạn đã không được cứu. Nếu bạn là một Cơ Đốc nhân và cũng để cho ngày tháng của bạn trôi cách hoang phí qua như vậy, chắc chắn sẽ có một ngày khi bạn sẽ hối tiếc rằng mình đã không phục vụ Chúa cách hoàn toàn.
II. TÌM CƠ HỘI ĐỂ LÀM TỐT
Chúng ta không chỉ cần phải tìm cơ hội yêu mến Chúa, chúng ta cũng nên tìm  cơ hội làm tốt. Anh chị em ơi, bạn nghĩ  làm tốt nghĩa là gì? Sự tử tế tốt nhất và lòng tốt là gì? Tôi nghĩ rằng nó được cho là tốt nhất trong 1 Cor 13: 4-7. Có một  bản dịch tiếng Anh đã dịch mấy câu theo một cách đặc biệt với ý nghĩa đặc biệt. Hôm nay hãy để tôi đọc bản dịch này cho bạn:
"Tình yêu thì rất kiên nhẫn, rất nhân từ. Tình yêu  không biết đến sự ghen tuông; tình yêu làm cho không phô trương, không tự ra vẻ gì, không bao giờ thô lỗ, không bao giờ ích kỷ, không bao giờ gắt gỏng, không bao giờ cảm thấy bực bội, tình yêu là không bao giờ vui mừng khi người khác đi sai lầm, tình yêu hoan hỉ điều chi tốt lành, luôn luôn chậm phô bày, luôn thiết tha tin điều tốt nhất, luôn luôn hi vọng, luôn luôn kiên nhẫn "(từ một bản dịch Tân ước mới của James Moffatt).
Đây là một đoạn rất có ý nghĩa. IPhi 4:8 có chép, “Nhưng trên hết mọi sự hãy thương yêu lẫn nhau cách thiết thực, vì sự thương yêu che đậy muôn vàn tội lỗi”. Điểm yếu của chúng ta là vui mừng khi thấy người khác đi sai, nhưng tình yêu sẽ không bao giờ được vui mừng. "Che phủ" trong câu "che đậy muôn vàn tội lỗi" là cùng một từ ngữ như "mái nhà" trong Mác 2: 4 theo văn bản gốc. Che phủ là không dở bỏ mái nhà của người khác. Dở bỏ mái nhà là để lộ các vấn đề của người khác. Tình yêu không làm như thế này. Tình yêu luôn luôn hi vọng điều tốt cho người khác. Tình yêu luôn luôn có niềm tin vào những khía cạnh tốt của người khác. Nhược điểm của chúng ta là nghĩ rằng những người khác  không tốt. Phao-lô khen Philêmôn như thế nào? "Tôi đã được nghe về tình thương yêu và đức tin của anh vẫn có đối với Chúa Jêsus và đối với hết thảy các thánh đồ," (Philem. 5). Philêmôn không chỉ có đức tin trong Chúa; ông cũng đã có niềm tin nơi tất cả các thánh đố. Đây là những gì chúng ta cần. Chúng ta nên thiết tha  tin vào lòng tốt của người khác.
Chúng ta đã đọc Gal 6:10. Câu này cho chúng ta biết rằng khi chúng ta có cơ hội, hãy làm điều tốt. Những gì Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta hôm nay là chúng ta làm tốt trong khi có cơ hội. Về vấn đề làm tốt, tôi có đề cập đến một vài điểm.
Trước tiên, tôi cần nói chuyện về việc tha thứ cho người khác. Chúng ta nên nhận ra rằng Đức Chúa Trời ban cho chúng ta cơ hội để tha thứ cho người khác. Những cơ hội tha thứ cho người khác sẽ qua đi. Có lẽ trong nháy mắt bạn sẽ chết hoặc anh ta sẽ chết. Anh chị em ơi, tôi không biết nếu có bất cứ ai trong chúng ta hôm nay không muốn tha thứ cho người khác. Nếu có một vài người nào có lỗi, xin bạn vui lòng tha thứ cho họ bây giờ. Nếu bạn chờ đợi cho đến về sau này, cơ hội có thể qua đi.
Có một cặp vợ chồng người phương Tây đã từng cãi nhau ở nhà. Sau đó người chồng, thấy rằng đã đến lúc phải đi làm, anh nắm lấy bàn tay của vợ mình trước khi đi, nói lời tạm biệt với nàng, hôn nàng, và xin cô ấy tha thứ cho mình. Vợ anh phớt lờ anh ta và đã không sẵn lòng tha thứ cho anh. Buổi trưa, cảnh sát bất ngờ mang xác chồng về nhà; anh đã chết rồi, người dính đầy máu. Khi vợ ông thấy điều này, cô nói, "Đức Chúa Trời ôi! Nếu con biết rằng anh sẽ trở về như thế này, chắc chắn con sẽ không để anh rời khỏi con đường anh đã đi! Ô, cơ hội đã qua rồi!" Anh chị em ơi, một khi bạn nhận ra rằng các cơ hội sẽ qua đi, há bạn không có thể  đủ khả năng tìm cơ hội  tha thứ cho người khác sao?
Thứ hai, chúng ta nên làm điều tốt nhất của mình để yêu thương người khác. Có một người vợ đã qua đời. Chồng cô cẩn thận đặt một bó hoa vào tay cô. Một đứa trẻ, dựa lưng vào tường, lạnh lùng nói, "Đây là lần đầu tiên anh tặng hoa cho cô ấy". Ô, nếu bạn tặng hoa cho một người nào đó khi anh ta đã chết, tại sao bạn không tặng hoa cho anh ta trong khi anh vẫn còn sống? Tôi đã thấy nhiều người bị bỏ quên khi họ vẫn còn sống, nhưng đến khi họ chết người ta gửi hoa tặng cho họ! Chúng ta nên làm tốt khi vẫn còn cơ hội. Nhiều người đang chờ đợi chúng ta làm tốt cho họ.
Nhiều tín đồ và nhiều con cái Đức Chúa Trời đang chờ đợi sự giúp đỡ của chúng ta. Có một điều giữa vòng chúng ta mà tôi cảm thấy là không tốt. Với các nhà tân phái thì môi miệng của họ nói nhiều về sự phục vụ, nhưng họ không phục vụ. Rõ ràng diều này không tốt. Nhưng với chúng ta, chúng ta đã bỏ qua quá nhiều vấn đề làm việc tốt và giúp đỡ người khác. Thật rất đáng thương. Chúng ta nên tìm cơ hội làm điều tốt cho người khác. Hai năm trước đây đã có một bài viết bất thường đăng các tin tức tại Hoa Kỳ. Một người đàn ông đã đi làm ở một vài nơi xa. Sau khi hoàn thành công việc của mình, anh đi tàu hỏa về nhà. Khi anh về gần tới nhà của mình, anh đã thực hiện một cuộc gọi điện thoại đường dài với vợ mình, trong đó anh phải tổn phí mười ba đô la và sáu mươi lăm xu. Khi vợ anh trả lời cuộc gọi, cô nghĩ rằng anh đang gặp nguy hiểm. Tuy nhiên, anh chỉ nói: "anh vẫn yêu em." Vợ anh ngạc nhiên vì anh chi tiêu quá nhiều tiền để chỉ nói vài từ ngữ như vậy. Khi anh về đến nhà, vợ anh hỏi anh về điếu nầy. Anh trả lời, "anh sợ rằng anh có thể chết trên đường và không về tới nhà. Vì vậy, lần đầu tiên anh gọi và  nói với em những lời này".
Có một người phụ nữ bị bệnh lao phổi và sắp chết. Chồng cô có mặt ở đó và  bác sĩ nói với anh rằng vợ anh sắp chết. Sau đó người chồng đã nói với vợ mình, "Nếu em chết, anh không biết anh sẽ làm gì bởi vì anh thực sự yêu em". Vợ anh trả lời: "Tất cả mọi thứ đã là tốt đẹp rồi nếu anh đã nói với em lời này trước đây". Cô đã nói điều này bởi vì trước đây hành vi của anh đối với cô quá tệ, đã khiến cô nghi ngờ tình yêu của anh và chán nản cô đến mức cô đã bị lao phổi.
    --Ông Panton nói: "Hãy dùng cơ hội ngày hôm nay để nói một chút lời tử tế, một lời khen ngợi, và một lời đánh giá."
Có một nhà văn học rất nổi tiếng ở Anh quốc. Mối quan hệ của ông với người vợ của ông đã trở nên lạnh nhạt trong nhiều năm. Một ngày nọ, vợ ông qua đời. Khi ông về đến nhà, ông đã nói với xác chết, "anh muốn em có thể sống thêm năm phút để anh có thể có cơ hội  nói với em rằng mặc dù mối quan hệ của chúng ta rất xa cách trong nhiều năm qua, trái tim của anh đã không bao giờ lìa bỏ em".
Nếu chúng ta không nắm lấy cơ hội để yêu thương người khác ngày hôm nay và  làm điều tốt cho họ, một ngày kia chúng ta sẽ hối tiếc. Ước gì chúng ta học được cách tha thứ cho người khác ngày hôm nay, và chúng ta có thể học cách yêu thương người khác và nói một lời tử tế với họ ngày hôm nay.
Thứ ba, chúng ta phải giúp đỡ người khác với tiền bạc của chúng ta. Một người đàn ông giàu có nói: "Bất cứ khi nào có tiền, tiền ấy nên được cho đi." Đừng nghĩ rằng tiền của bạn có thể được để dành  lại cho một vài cách sử dụng tốt hơn trong tương lai, và rằng bạn sẽ được Chúa ban cho nhiều tiền hơn khi có một sử dụng tốt hơn. Trên thực tế, việc sử dụng "tốt" của thời điểm hiện tại là tốt hơn so với việc sử dụng "tốt hơn" của tương lai. Nhiều người muốn tiết kiệm năm mươi hay một trăm đô la và lấy nó ra khi có một nhu cầu thực sự. Nhưng tôi phải nói với bạn rằng bạn có thể không thể lấy nó ra vào ngày hôm đó. Tại sao không tặng mười, hai mươi, ba mươi xu cho người nghèo ngày hôm nay? Có lẽ khi có nhu cầu thiết thực sự, nó sẽ là quá muộn rồi.
Tin lành Luca chép gì đến những hành động của người quản lý bất trung ? Ông đã lợi dụng vị trí của mình trong khi ông vẫn còn là người quản lý để nói chuyện với người mà còn nợ chủ của mình một trăm thùng dầu, "Lấy tờ giấy nợ ngồi xuống đó viết ngay năm chục thùng" (16: 6). Với người còn nợ chủ của mình một trăm giạ lúa mì, ông nói: "Lấy tờ giấy nợ viết tám chục!" (c.7). Ông không chờ cho đến khi anh mất chức quản lý của mình mới làm tất cả điều này. Chờ  cho đến khi anh không còn là người quản lý thì quá muộn. Qua sự kiện này, Chúa đã dạy các môn đệ  nắm bắt cơ hội để có được bạn bè, đó là, những người bạn trong cõi đời đời. Anh chị em ơi, đây là những gì chúng ta nên học ngày hôm nay.
Hãy nắm cơ hội ngày hôm nay để sử dụng ba hoặc năm đô la bạn vẫn sở hữu cho công việc của Chúa, giúp cho các tín hữu nghèo và người nghèo. Trên đường phố chúng ta gặp gỡ những người nghèo; trong các cuộc họp, chúng ta đến gần các tín hữu nghèo. Nếu chúng ta có khả năng, chúng ta nên tận dụng cơ hội để làm điều tốt cho họ.
III. KHÔNG DÀNH CƠ HỘI
Trên đây nói về việc nắm lấy cơ hội. Ngoài ra còn có một khía cạnh khác, đó là những gì thơ La Mã 13:14 nói: "Nhưng hãy mặc lấy Chúa Jêsus Christ, chớ dự trù cho xác thịt mà làm trọn tư dục nó ", và những gì Êphêsô 4:27 nói, "cũng chớ nhường chỗ cho ma quỉ". Chúng ta không chỉ  phải nắm bắt cơ hội, nhưng chúng ta phải tránh dành cơ hội. Chúng ta không chỉ phải nắm lấy cơ hội để yêu mến Đức Chúa Trời và con người, nhưng chúng ta không nên dành bất cứ cơ hội nào cho xác thịt hay ma quỷ.
Nguyên nhân người đầu tiên có tội lỗi là do ông nói một lời không chính xác. Nếu chúng ta không muốn dành bất cứ cơ hội nào cho xác thịt hay ma quỷ, chỉ có một cách là nói "không". Nếu chúng ta nói "không" đúng cách, mọi thứ sẽ tốt, nhưng nếu chúng ta nói nó một cách sai lầm, chúng ta sẽ thất bại. Ví dụ, nếu một người trẻ tuổi đã được mời chè chén với những người khác, ngay từ đầu  anh nên nói "không", tất cả mọi thứ sẽ tốt đẹp.
Tôi có một người em trai mà bạn bè thường mời em đến nhà chơi. Tôi đã nói với en rằng em không nên tham gia với bất cứ điều gì là sai bậy. Em chỉ lẩm bẩm điều gì đó mà không nói có hoặc không. Nếu bạn có thể nói "không" từ đầu, thì lời thứ hai sẽ dễ dàng, và lời thứ ba sẽ dễ dàng hơn nữa. Nếu bạn không dám nói "không" ngay từ đầu, tấm lòng của bạn đang bị lung lay rồi. Ban đầu, lương tâm của bạn có thể không đồng ý; nhưng cuối cùng thì bạn có thể thậm chí không còn quan tâm đến lương tâm của mình nữa.
Nếu bạn không chống cự lúc đầu, bạn sẽ thất bại lần thứ hai và thứ ba. Nhiều người đắc thắng vì họ nói "không" từ lúc đầu. Những người này không bị người ta theo đuổi bởi vì những người đó biết rằng họ sẽ từ chối. Nhiều anh chị em thất bại vì họ không nói "không" ngay từ đầu. Do đó họ đang mặc những gì họ không nên mặc, ăn những gì họ không nên ăn, làm những gì họ không nên làm, và đi đến nơi mà họ không nên đi.
Hai tuần trước, tôi đọc một tạp chí chép về một người cao tuổi đã viết một bài viết nói rằng nếu một người trẻ tuổi không biết làm thế nào để nói "không", anh ta nên đi đến nơi hoang dã và liên tục nói "không" cho đến khi lưỡi của anh biết vâng lời anh để có thể nói "không". Tất nhiên, khi chúng ta nói "không" với ai, chúng ta phải lịch sự, nhã nhặn, và tôn trọng.
Trong Kinh Thánh có một người chắc chắn biết làm thế nào để nói "không". Đó là Giăng Báp-tít. Khi người Do Thái đã sai một số người hỏi ông có phải là Đấng Christ hay không, ông trả lời: "không". Bởi vì một lời rõ ràng như vậy sẽ tránh được nhiều rắc rối. Nếu ông đã trả lời với một chút mơ hồ, ông có thể được một ít vinh quang. Nhưng ông ưa thích giảm địa vị của mình bằng cách nói "không", và tự cứu mình rất nhiều rắc rối. Bà Ê-va đã thất bại bởi vì bà đã nói một từ ngữ khác. Tôi biết một số anh chị em đã ngã xuống vì họ không thể nói  lời đầu tiên, là "không". Cuối cùng, thật đã quá muộn, ngay cả khi họ muốn nói "không".
IV. TÌM CƠ HỘI ĐỂ CỨU NGƯỜI TA-
Không chỉ chúng ta nên nắm bắt cơ hội, chúng ta nên cũng không nhường bất cứ cơ hội cho xác thịt, dự bị cho nó, và chúng ta không nên nhường chỗ cho ma quỷ. Bên cạnh đó, chúng ta cũng nên tìm kiếm cơ hội để cứu người. Có một ngườixuất thân từ Anh quốc, là người nổi tiếng về việc cứu các hồn người. Khi ông sắp chết, ông nói những lời sau đây: "Tôi có thể thấy rằng không phải tất cả mọi người sẽ đi xuống địa ngục. Nếu tôi không thấy điều này, tôi sẽ không thể ngủ trong sự bình an". Thời gian muộn rồi. Anh chị em ơi, ước ao chúng ta có thể thấy rằng nếu một tội nhân qua đi, ông đã ra đi mãi mãi. Kinh Thánh dạy chúng ta làm điều tốt cho tất cả mọi người, đó là làm điều tốt cho những người chúng ta gặp.
Có một nhà truyền giảng người nói một thông điệp nào đó trong năm rao giảng đầu tiên của mình, và trong năm thứ năm mươi của mình, ông cũng đã nói cùng một thông điệp. Tuy nhiên, chỉ có năm người đã nghe thông điệp của ông vào năm mươi năm trước đó. Có lẽ những người bạn gặp trong một chuyến tàu hỏa sẽ không nhìn thấy bạn một lần nữa. Nếu bạn không phân phát tờ rơi và không làm chứng, cơ hội của bạn sẽ qua đi.
Ông Moody đã giảng dạy trải một thời gian trong một nhà giảng ở Chicago. Vào cuối cuộc họp, ông nói, "Các bạn ơi, nếu có ai ở đây đã không tin Chúa hôm nay và đã không ăn năn, tôi hi vọng rằng bạn sẽ trở lại." Cùng buổi tối đó, đã có một đám cháy lớn ở Chicago. Ngay cả ngôi nhà giảng đó cũng bị đốt cháy. Sau đó ít lâu, ông Moody giảng một lần nữa trong một ngôi nhà gỗ được xây dựng lại tại đó. Vào đầu bài giảng của mình, ông đã khóc vì những người có mặt ở đó không phải là những người đã tham dự cuộc họp trước đó. Từ đó về sau, ông Moody luôn hô hào mọi người tin Chúa ngay lập tức và không chờ đợi một thời điểm nào khác vì có thể không có một thời điểm khác nữa.
Chúng ta vẫn còn năm mươi mốt tuần lễ trước mắt chúng ta trong năm nay, 1931. Ước mong chúng ta không mất cơ hội yêu mến Đức Chúa Trời, yêu người, và cứu các hồn người.
W.N. 1931