Thứ Năm, 19 tháng 7, 2018

KHÓC MỘT NGƯỜI BẠN RA ĐI-



Tôi muốn viết đôi dòng lịch sử,
Bốn tám năm việc Chúa dẫn đường,
Ba anh em gắn bó yêu thương,
Đồng chí nguyện âm thầm khải đạo,
Đường lối Chúa rao truyền không thạo,
Sức lực yếu, quá ít tiền nong,
Thiếu phương tiện lời Chúa lưu thông,
Ba chơn đèn dấy lên ba chỗ,
Thu hút dân lưu đày hâm mộ,
Mục tử ganh tị liền dấy lên,
Mô phỏng việc Chúa quá ưu phiền,
Lớn tiếng hô la “tôi có trước!”.
Ba anh em cúi đầu chùn bơớc,
Trước cuộc chiến đẫm máu nhà Cha,
Thế trận hội thánh lại chia ba,
Ba đứa mất nhau, sống li cách,
Giữa hội thánh hoàn vũ quy hoạch,
Hội thánh  biến tướng Lao đi xê,
Lan tràn khắp kẻ chợ, vùng quê,
Hai mười tám đá lót đường vỡ,
Chúa kêu gọi đột xuất anh đó,
Tôi run sợ khóc lóc đau thương,
Phải chăng giờ kết thúc tỏ tường?
Chùa gọi về người tiền phong nhỏ,
Hai chúng tôi rồi sẽ đến đó,
Khai trình việc khải đạo của mình,
“Xin giúp con giữ trọn niềm tin,
“Với sứ mạng xưa Chúa giao phó”.
M.K. 19-7-2018