Có một anh em hỏi tôi:
--Hỏi: Anh có tin mất sự Cứu Rỗi không?
-- Đáp:
1. Cứu rỗi là chắc chắn Giăng 5:24, Giăng 10:28,29:
“Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai nghe lời ta mà
tin Đấng đã sai ta, thì được sự sống đời đời, và không đến sự phán xét, song vượt
khỏi sự chết mà đến sự sống--Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất
bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay
ta. 29 Cha ta là Đấng lớn hơn hết đã cho ta chiên đó, và chẳng ai cướp nổi chiên đó khỏi tay Cha”
2. Trường Phái của Calvin chủ trương Chúa tiền định sự cứu rỗi
chắc chắn, khi được cứu rỗi thì không thể mất sự cứu rỗi. Cho nên Calvin nói những
người như:
-- đầy tớ 1 ta lâng bị đuổi—"Còn tên đầy tớ vô ích nầy,hãy
quăng nó ra nơi tối tăm ở ngoài; tại đó
sẽ có khóc lóc và nghiến răng.'” (Mathio 25:30)
-- 5 trinh nữ bị đuổi – “Kế đó những gái đồng trinh khác cũng
đến nói rằng: 'Chúa ơi, Chúa ơi, xin mở cửa cho chúng tôi!' 12 Nhưng chàng đáp
rằng: 'Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta không biết các ngươi đâu” (Mathio 25:11-12).
--Những người bị đòn như: “Nhưng nếu đầy tớ ác kia thầm nói rằng:
'Chủ ta đến chậm,' bèn đánh bạn đồng
công, và ăn uống với phường say rượu, thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ, giờ
nó không hay, mà phân thây nó, và định cho nó đồng phần với kẻ
giả hình; tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến
răng”( Mathio 24: 48-51)
Thuyết Calvin gọi họ đều
là người vô tín chưa tin. Hai người ngủ 1 giường người bị để lại là người ngoại,
chưa tin.- “hai người nằm chung giường, một người sẽ được rước đi, còn một bị để lại”(Lu ca
17:34).
3. Phái Arminius chủ trương người đã có sự cứu rỗi rồi thì có
thể bị mất rất dễ dàng, không bảo đảm được cứu rỗi chắc chắn.
Nên Arminius lí luận kẻ một ta lâng, 5 trinh nữ,
đầy tớ bị đòn....hay đầy tớ bị đuổi đều
là những người tín đồ chân thật bị sa
ngã và mất sự cứu rỗi.. “Trong
ngày đó nhiều người sẽ nói cùng ta rằng: 'Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi há chẳng từng nhơn danh Chúa
mà nói tiên tri sao?nhơn danh Chúa mà đuổi
quỉ sao? và nhơn danh Chúa mà làm nhiều việc quyền năng sao?' Khi ấy
ta sẽ công bố với họ rằng: 'Ta chẳng hề biết các ngươi; hãy lìa khỏi ta, ớ những kẻ làm ác kia.'(Mathio 7:22-23).
Những người được Chúa gọi là “những kẻ làm ác” trên đây, đối
với Calvin thì là người chưa tin chúa, còn phái arminius cho là người sa ngã, mất
sự cứu rỗi.
4. Giải đáp.
-Sự cứu rỗi chân thật không bao giờ mất. Vì người một ta
lâng, Kinh thánh gọi là "đầy tớ", 5 trinh nữ dại được gọi là
"trinh nữ". Những danh hiệu nầy:
“đầy tớ”, hay “trinh nữ” chỉ dành cho tín đồ, không dành cho người vô
tín bao giờ. Kinh thánh gọi người vô tín là con cái loài rắn, con cái Ma quỷ--"Nhưng
khi Giăng thấy nhiều người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến chịu báp-têm với mình, thì
bảo họ rằng: "Ớ dòng giống rắn độc kia, ai đã cảnh cáo các ngươi trốn khỏi
cơn thạnh nộ hầu đến?” (Mathio 3:7)—" tà linh hiện đang hành động trong con cái bội nghịch” (Epheso
2:2)- “Bởi đó, người ta nhận biết con cái Đức Chúa Trời và con cái ma quỷ” (1 Giăng 3:7)
5- Hội thánh không biết lẽ thật về việc tín đồ thất bại sẽ bị
Chúa đánh đòn, hình phạt, nên họ nghĩ sự hình phạt chính là việc vào địa ngục
hay hồ lửa.
Tóm lại người tin Chúa thật là được cứu rỗi chắc chắn, nhưng
nếu sống đắc thắng sẽ được phần thưởng là vào nước ngàn năm đồng cai trị với
Chúa Giê su, ai sống thất bại sẽ bị hình phạt và còn bị quăng vào nơi khóc lóc
nghiến răng. Công giáo lại nói vào nơi khóc lóc nghiến răng là vào ngục luyện tội,
cho sạch sẽ mới vào thiên đàng sau. Lời nầy sai lạc.
Nên nếu ai nói người bị đuổi, bị đòn là người chưa tin, hay là người mất sự cứu rỗi,
hay người vào ngục luyện tội-- ba ý tưởng đó đều sai lạc.