Sáng thế kí 49: 5- 7, “Si-mê-ôn và Lê-vi là anh em. Thanh
gươm của chúng là khí giới bạo tàn. Cầu cho tâm hồn cha không thông đồng với
chúng, Linh hồn cha chẳng kết giao với chúng; Vì trong cơn giận dữ chúng đã giết
người, Trong lúc ngông cuồng chúng cắt nhượng bò đực. Ðáng nguyền rủa thay là
cơn giận của chúng, vì nó thật dữ dằn! Ðáng nguyền rủa thay là cơn thịnh nộ của
chúng, vì nó thật bạo tàn! Cha sẽ chia cách chúng ra trong nhà Gia-cốp, Cha sẽ
cho chúng tản lạc trong khắp cả Israel”.
Trong ba câu Kinh
thánh trên, Gia cốp lấy quyền gia trưởng, quyền thầy tế lễ gia tộc và quyền vị
tiên tri của Chúa đem sự việc sát nhân của hai anh em Si mê-ôn và Lê vi ra xét
xử và ra phán quyết. Hai kẻ sát nhân nầy
được quan án Gia cốp phạt là dòng dõi hai người sẽ sống phân tán. Nhưng đối với
chi phái Lê vi thì là sống phân tán, còn đối với hậu tự của Si-mê-ôn là sống tản
lạc.
Tại sao hai người có cùng
tâm địa tàn bạo, và sát nhân, mà chi tộc Lê vi phải sống phân tán trong 48
thành phố, phân chia đều trong toàn lãnh thổ Israel, còn chi phái Si-mê-ôn phải
sống tản lạc?
Dù bị thi hành án lệnh sống tản lạc, nhưng khi dân Israel ra
khỏi Ai cập, đến núi Si-nai, khi dân Israel đã thờ lạy bò con vàng. Theo lời
kêu gọi của Môi se: “Khi Môi-se thấy dân chúng buông tuồng, vì A-rôn đã để họ
buông tuồng, đến nỗi thành trò cười trước mặt kẻ thù, thì ông đứng tại cổng trại quân và nói: “Ai
thuộc về Đức Giê-hô-va, hãy đến với ta!”
Tất cả các con trai Lê-vi đều tụ họp quanh ông.
Ông nói với họ: “Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã truyền rằng mỗi người trong anh em hãy đeo
gươm bên mình, đi qua đi lại khắp trại
quân, từ cửa nầy đến cửa kia, và mỗi người hãy giết anh em, bạn hữu, và kẻ lân cận mình.” Các con trai Lê-vi làm đúng
theo lời Môi-se; trong ngày đó có khoảng
ba nghìn người trong dân chúng bị giết chết. Môi-se nói: “Hôm nay chính anh em
đã tự cung hiến cho Đức Giê-hô-va con
trai hay anh em mình, nên ngày nay Ngài ban phước cho anh em.” (Xuất hành 32:
25-29)
Dân Lê vi giết những
người Lê vi nào đã lạy bò con vàng, và 3000 người Lê vi đã bị anh em Lê-vi (không
lạy bò vàng), giết chết.
Trước khi qua đời,
Môi se có nói về sự dâng mình của chi phái Lê vi, nói rõ rằng họ không bị tản lạc,
vô gia cư, vô sản nghiệp, mà chỉ bị sống phân tán theo quy hoạch 48 thành phố khắp
cả nước (Giô suê chương 21).
Phục 33:8-11, “Về Lê-vi, Môi-se nói rằng: “Xin ban Thu-mim cho Lê-vi Và
U-rim cho người tin kính Ngài. Mà Ngài đã thử thách tại Ma-sa, Cùng tranh đấu
bên mạch nước Mê-ri-ba Lê-vi nói về cha
mẹ mình rằng: ‘Tôi không nhìn thấy họ,’ Người không nhận anh em mình, Cũng chẳng
biết con cái mình. Vì họ tuân thủ lời Chúa, Giữ gìn giao ước của Ngài. Họ dạy mệnh
lệnh của Chúa cho Gia-cốp Và luật pháp Ngài cho Y-sơ-ra-ên; Họ dâng hương trước
mặt Chúa, Và tế lễ toàn thiêu trên bàn thờ Ngài. Lạy Đức Giê-hô-va, xin ban sức
lực cho người, Và hài lòng về công việc của tay người. Xin đánh gãy hông của kẻ
thù, Và kẻ ghen ghét, để chúng không ngóc đầu lên nổi!”
Thế thì tội sát nhân của
hai anh em Si-mê-ôn và Lê vi, sau vụ bò con vàng, dân Lê vi cũng bị phạt tản lạc,
nhưng lại tản lạc trong kế hoạch của Chúa. Vì dân Lê vi cần ở tản mát để làm thầy
tế lễ, làm hạt nhân truyền bá lời Chúa cho
12 chi phái đều khắp lãnh thổ Israel.
Như Ma-la-chi 2:5-7 nói, “Giao ước của Ta với Lê-vi là giao ước sự sống và bình
an mà Ta đã ban cho để người tôn kính
Ta; người đã tôn kính và run sợ trước danh Ta.
Luật pháp chân thật ở trong miệng người; và người ta không tìm thấy điều
gian ác nào trong môi người. Người đã bước đi với Ta trong sự bình an và ngay
thẳng, làm cho nhiều người quay khỏi tội lỗi.
Vì môi miệng của thầy tế lễ phải giữ tri thức, người ta tìm luật pháp trong miệng người, vì người là sứ giả của
Đức Giê-hô-va vạn quân”.
Cho nên trong bài nầy
mục đích của tôi là tìm ra những sự hình phạt, các xử lí của Chúa trên tội cố ý
sát nhân của Si mê-ôn, anh của Lê-vi.
--Dù chưa có phán quyết trừng phạt của Gia cốp, nhưng khi 10
anh em xuống Ai cập mua lúa nơi Giô sép lần thứ nhất, Si-mê-ôn bị Giô-sép bắt
làm con tin, vì Si-mê-ông đã chủ trương giết Giô-sép, nhưng Ru bên và Giu đa
ngăn cản. “Giô-sép quay đi chỗ khác mà khóc, rồi mới tiếp tục nói chuyện với họ.
Trong số họ, ông truyền bắt Si-mê-ôn ra và trói lại trước mặt họ.- Gia-cốp, cha họ, nói: “Chúng mầy đã
cướp đi các con ta! Giô-sép mất tích, Si-mê-ôn không còn, bây giờ lại còn muốn
dẫn Bên-gia-min đi nữa!- Người
quản gia nói: “Mọi việc đều bình an, đừng sợ! Chính Đức Chúa Trời của các anh, cũng là Đức Chúa Trời của thân phụ các
anh, đã ban báu vật vào bao các anh. Còn
tiền của các anh đã đến tay tôi rồi.” Nói xong, ông đưa Si-mê-ôn ra gặp họ”
(Sáng 42:26,36; 43:23).
Si -mê- ôn bị giam cầm
suốt một năm tại Ai cập. Bạn nghĩ rằng ông có ăn năn về tội sát nhân của mình đối
với cha con Si chem và Giô sép chăng?
--Theo Dân số kí chương 1, vào năm thứ hai, tháng hai tại
chân núi Si-nai, Chúa truyền lệnh Môi se kê sổ toàn dân Israel lần thứ nhất.
Theo Dân 1:22-23 chép, “Con cháu Si-mê-ôn, theo gia phả của họ,
được ghi tên từng người theo từng bộ tộc và gia đình, tức là tất cả nam đinh từ
hai mươi tuổi trở lên trong bộ tộc
Si-mê-ôn có thể ra trận, đếm được năm mươi chín nghìn ba trăm người”. Dân số
chi phái Si-mê-ôn là 59.300, được xếp hạng thứ ba sau Giu- đa và Đan.
--Theo Dân số kí 26: 1-3, 63-64, chúng ta có bản ký thuật sự
kê sổ dân Israel lần thứ hai vào năm 40, tại đồng bằng Mô áp trước khi dân
Israel qua sông Giô đanh. Chương 26: 12-14 chép, “Con cháu Si-mê-ôn tùy theo
gia tộc mình gồm có: Nê-mu-ên ….Sau-lơ. Đó là các gia tộc của Si-mê-ôn; tổng số
là hai mươi hai nghìn hai trăm người”.
Dân số Si mê ôn trong cuộc tu bộ lần thứ hai là: 22.200. Dân số chi phái
Si-mê-ôn bị sút giảm đến 37.100 người. Dân số Si-mê ôn đứng hạng cuối cùng.
Bạn ơi, ai dám không
nhìn nhận rằng đây là sự đoán phạt của Chúa trên chi tộc Si mê ôn sau 40 năm
trong đồng vắng?
--Kinh thánh chép rất rõ ràng về cơ nghiệp của chi phái Si-
mê- ôn.
-Giô suê 19:1, 9 “Bộ tộc thuộc con cháu Si-mê-ôn bắt thăm được
phần đất thứ nhì theo từng gia tộc của họ. Sản nghiệp của bộ tộc nầy ở giữa sản
nghiệp của con cháu Giu-đa-Sản nghiệp của con cháu Si-mê-ôn lấy từ phần đất của
người Giu-đa vì phần đất của con cháu Giu-đa rất rộng. Như vậy, con cháu
Si-mê-ôn được sản nghiệp giữa phần đất của
con cháu Giu-đa”.
Chi tộc Si-mê-ôn ăn
theo sản nghiệp của chi phái Giu đa hùng mạnh.
--Các Quan xét 1:3,17 “Người Giu-đa bèn nói cùng người
Si-mê-ôn, là anh em mình, rằng: Hãy đi lên cùng tôi trong xứ đã bắt thăm về tôi, thì chúng ta
sẽ đánh dân Ca-na-an; rồi tôi cũng sẽ đi
cùng anh em đến xứ đã bắt thăm về anh em. Người Si-mê-ôn bèn đi với họ--
Kế ấy, người Giu-đa đi cùng anh
em mình, là người Si-mê-ôn, đánh dân Ca-na-an ở tại Xê-phát, tận diệt nơi ấy,rồi
gọi tên nó là Họt-ma”.
Si mê ôn rất hung ác, sống hung dữ, tàn bạo với các anh em
mình, nhưng con cháu ông rất bạc nhược đối với kẻ thù bên ngoài. Thật là khôn
nhà dại chợ.
--1 Sử kí 4:24, 27, 48 “Con trai của Si-mê-ôn là Nê-mu-ên,
Gia-min,…. cả họ hàng
chúng sánh với số người Giu-đa thì kém… Chúng đánh người A-ma-léc còn sót lại, rồi ở đó cho đến ngày
nay.”
Những câu nầy bày tỏ rằng chi phái Si-mê-ôn ở cuối đất
Israel, gần tiếp giáp núi Si-nai. Đây là một chi phái bạc nhược, không giàu có,
có thể là chi phái yếu nhất. Nên Chi phái Si mê ôn ăn theo, sống nương dựa vào
chi phái hung mạnh, là Giu đa gần như hoàn toàn.
--1 Các vua 12: 19- 21, “Ấy vậy, Israel phản nghịch nhà Đa-vít cho đến ngày
nay. Khi dân Israel hay rằng Giê-rô-bô-am đã trở về, bèn sai sứ mời người đến hội
mình, và lập người làm vua trên cả Israel. Chỉ có chi phái Giu-đa cứ theo nhà Đa-vít mà thôi. Rô-bô-am đến Giê-ru-sa-lem nhóm hết thảy nhà
Giu-đa và chi phái Bên-gia-min, số là một
trăm tám mươi ngàn người lính chiến kén chọn, toan tranh chiến cùng nhà Israel đặng bắt nước phục
lại Rô-bô-am, con trai Sa-lô-môn”.
Khi cuộc chính biến xảy
ra chỉ còn chi phái Giu đa theo nhà David, sau đó có thê chi phái Bên gia min
gia nhập, họ xây nên nước Giu đa ở miền nam. Còn 10 chi phái kia theo Giê rô bô
am, lập ra nước Israel, ở phái Bắc.
Tôi xin hỏi bạn. Chi
phái Si mê ôn đi đâu, theo Bắc quốc hay Nam quốc, trong khi họ phía nam tổ quốc,
và lọt thỏm trong đất Giu đa. Kinh thánh không chép cảnh trạng cả chi phái Si
mê ôn dắt nhau bỏ sản nghiệp, để chạy theo Giê rô bô am. Họ sống ở đâu với một
chi tộc khá đông như vậy? Ai chứa chấp họ, ai cấp đất, xây nhà cho họ ở? Há họ đã không tản lạc, tan
tác trong khắp 9 chi phái kia hay sao? Quả thật lời trừng phạt tiên tri của Gia
cốp ứng nghiệm cách đầy đủ.
2 Sử kí 30: 1,10-11, “Ê-xê-chia sai sứ đến cả Israel và
Giu-đa, cũng viết thư cho người Ép-ra-im và người Ma-na-se, đòi chúng tới đền Đức
Giê-hô-va, tại Giê-ru-sa-lem,đặng giữ lễ
Vượt qua cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.. Các trạm đi thành nầy qua thành kia,
trong khắp xứ Ép-ra-im,Ma-na-se, và cho
đến đất Sa-bu-lôn; song người ta chê cười nhạo báng chúng.
Dầu vậy, cũng có mấy người trong A-se, Ma-na-se, và Sa-bu-lôn chịu hạ
mình xuống và đến Giê-ru-sa-lem”.
Chi phái Si mê ôn và 9 chi phái kia bị vua Giê-rô-bô-am cấm
xuống Jerusalem trong đất Giu đa thờ phượng Chúa. Họ bị Giê rô bô am dụ dỗ thờ lạy
bò con vàng. Nhưng khi các sứ giả của vua Ê-xê-chia lên Bắc quốc mời 10 chi
phái xuống Jerusalem dự lễ Vượt qua, tại sao Kinh thánh không nhắc đến tên chi
phái Si mê ôn? Họ đã bị tản lạc, mất đất, mất nhà, mát lãnh thổ của chi phái
mình. Họ sống biệt tăm và tản lạc khắp địa cầu mãi cho đến năm 1948 mới hồi hương về đất Israel từ từ.
Kết luận:
Gia cốp xử án hai tên
sát nhân. Lê vi được Chúa thay đổi tánh
tình, nên họ có sự dâng mình trong sự việc “từ bỏ” cha mẹ anh em mình mà theo
Chúa trọn lòng. Y như lời Chúa nói “Nếu ai đến cùng ta mà không ghét cha mẹ, vợ
con, anh em, chị em mình, và chính mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đồ
ta” (Lu ca 14:26). Chúng ta không giết cha mẹ mình theo nghĩa đen khi theo Chúa,
nhưng khi ta hết lòng trung thành theo Chúa, điều đó làm cho cha mẹ chúng ta
“chết điến” trong hồn thiên nhiên của họ.
Anh em có nhìn thấy con mắt của giáo dân sát nhân long lên nhìn
anh em chưa? Họ như muông sói hay cắn xé, mà tánh nết cắn xé chứng tỏ họ không phải
là Cơ Đốc nhân chân thật. Vì chiên thật không thể cắn anh em cùng bầy, chỉ có
muông sói mới có “máu ở
miệng nó, và sự gớm ghiếc nó giữa răng nó” (Xa cha ri 9:7) mới ưa cắn xé anh em
mình, như Si mê ôn với Giô sép, như vua Sau lơ với David.
Trong những việc làm của
tín đồ xác thịt có hành động “tàn sát”- “Vả, công việc của xác thịt đều hiển
nhiên, tức là gian dâm, ô uế, phóng
đãng, …, ganh đua, tàn sát, …” (Ga la ti 5:22). Theo nguyên văn chữ “tàn sát” là
phonos, nên dịch là murder—sát nhân mới
chính xác.
Những Cơ Đốc nhân mà có
dã tâm sát nhân nghĩa đen, có thể là Cơ Đốc nhân giả mạo. Còn nếu Cơ Đốc nhân
chân thật mà có khả năng tàn sát anh em mình, đánh đập bạn dồng công mình, cuộc
sống họ trong đời nầy sẽ điêu đứng như chi phái Si mê ôn lưu lạc, mất nhà đất,
hoặc trễ lắm họ sẽ bị Giô-sép (tượng trưng Chúa Giê-su) xứ lí gắt gao. Họ sẽ bị
cầm tù trong nơi khóc lóc nghiến răng, như Si mê ôn đã bị Giô sép phạt vậy.
Khải Đạo- March 3,
2021.
.