Thứ Ba, 28 tháng 6, 2022

Chúng ta sẽ leo núi như thế nào?


 Chúng ta sẽ leo núi như thế nào?

Heb 12: 2 "Hãy nhìn chăm vào Ðức Chúa Jesus, Ðấng Khởi Ðầu và Ðấng Hoàn Tất đức tin, Ðấng vì niềm vui trước mặt đã gánh chịu thập tự giá, coi thường sỉ nhục, và đang ngồi bên phải ngai Ðức Chúa Trời".
Chúa Giê-xu đã chịu đựng thập tự giá vì niềm vui đang ở trong tầm tay. Ngài đã vượt qua mọi sự, bất chấp sự sỉ nhục, tra tấn và đau khổ. Ngài đã dẫn đường, Ngài gọi chúng ta đi xuống cùng con đường hẹp đó. Chúng ta được kêu gọi để cầu nguyện cho có sức mạnh chịu đựng, chứ không phải để cất những đau khổ khỏi chúng ta.
Chúng ta được kêu gọi kêu cầu với Đức Chúa Trời rằng chúng ta sẽ có đủ sức mạnh để leo lên ngọn núi đó, chứ không phải là ngọn núi nên được dỡ bỏ. Làm thế nào chúng ta sẽ vượt qua con sông đang sôi trào? Làm thế nào chúng ta sẽ bước qua ngọn lửa rực cháy? Với niềm tin vào Đấng đã đi theo con đường này trước chúng ta. Với con mắt nhìn về đường chân trời, với con mắt thuộc linh là vĩnh cửu. Cho dù nó có bao xa, hay dường như là quá xa, chúng ta phải từng bước chân đi tới.
Thưa anh chị em, sẽ có nỗi buồn. Sẽ có đau đớn, sẽ có thử thách và gian khổ. Có cả một giai đoạn của Cơ Đốc giáo thời Trung cổ mà mục đích duy nhất của họ là tránh đau khổ bằng mọi giá. Đúng hơn là họ cầu nguyện cho những điều của thế giới này. Làm thế nào họ có thể chìm vào dòng nước của sự sống khi họ đang đứng trong một vài phân nước chiều cao? Họ đã cố gắng lôi kéo các vị thánh đồ từ chỗ sâu vào chỗ cạn. Hãy tưởng tượng những lời cảnh báo những người môn độ của họ tránh đau khổ bằng mọi giá.
Chúng ta được gọi đến với các vị thánh đồ sâu nhiệm. Vào vực sâu của cơn bão. Vào vực sâu của lũ lụt vào những đám cháy đang hoành hành. Chúng ta sẽ không chết đuối và chúng ta sẽ không bị thiêu cháy. Chúng ta được kêu gọi chạy tới với sự kiên nhẫn cuộc đua đã được đặt ra trước mắt.
Để làm được điều đó, chúng ta phải gạt bỏ những thứ gây gánh nặng cho chúng ta. Chúng ta không thể chạy đua với gánh nặng xác thịt của mình. Mong muốn của chúng tôi, ham muốn của chúng tôi, tính khí của chúng tôi. Để tận hưởng con đường của chúng ta, con người cũ, chúng ta phải nhìn lại, nhưng không ai có thể chạy một cuộc đua mà nhìn ngược lại. Phải chết những thứ đó, chúng ta mới chạy được. Tội lỗi là một sức nặng tương tự như việc kéo một chiếc mỏ neo. Tội lỗi dễ dàng “bủa vây” chúng ta là tội lỗi mà chúng ta thường mắc phải. Chúng ta có thể vừa chạy theo tội lỗi và chạy cuộc đua của sự sống đời đời không? Chúng ta không thể. Thực sự là không thể chạy hai cuộc đua cùng một lúc.
Chúng ta phải bỏ một cuộc đua và bán hết mọi sự cho cuộc đua nầy. Nhìn về phía Chúa Giêsu là nhìn vào chân trời vĩnh cửu đang ở trước mặt chúng ta. Giữ cặp mắt của chúng ta trên vạch đích là để mắt của chúng ta về Chúa Giê-xu. Những con sóng và ngọn lửa và lũ lụt trong cuộc sống được thiết kế để che mắt chúng ta khỏi Chúa Giêsu và kéo chúng ta ra khỏi cuộc đua. Chiến thắng nằm ở phía trước, ở những người kiên trì đến cùng, tới chân trời, vĩnh viễn và xa hơn. Chúa Giê-xu là chân trời, Ngài là sự vĩnh cửu của chúng ta và Ngài là tất cả mọi thứ ở bên ngoài.
Internet