(Lời Tự Thuật- Sáng thế ký 25:- 49:)
Con song sinh mẹ tôi đã đẻ,
Anh Ê-sau lông là quá ghê,
Vừa ra tôi nắm gót anh ấy,
Miệng đời tên “Gia-cốp” cười chê.
.
Được biết Chúa chọn mình cai quản,
Mà cha già quý mến Ê-sau,
Tôi tìm cách mua quyền con trưởng,
Tô canh đậu đỏ có là bao!
.
Nghe lời mẹ gạt cha già cả,
Hóa trang, đóng kịch cũng khá tinh,
Giựt anh, dối bố nhân danh Chúa,
Hãi hùng, nhà bỏ, ra đi thôi.
.
Đến Cha-ran vào lò lửa luyện,
Ra thân ở đợ cưới vợ hiền,
Hồn nhức nhối góc cạnh sắc bén,
Ngậm đắng, nuốt cay cậu có quyền.
.
Tôi suy tư tìm cách sang đoạt,
Bầy súc vật của cậu về mình,
Sáu năm gầy dựng tài sản lớn,
Ôi bổn tính quỷ quyệt, thông minh!
.
Nghe lời gọi về với bố mẹ,
Thoát khỏi tay cậu, tay Ê-sau,
Thiên Sứ Chúa ngăn ngay cửa ải,
Chân tôi khập khiễng rất thương đau.
.
Năm mươi ba năm nhiều kỉ luật,
Israel tên mới Chúa ban,
Ngày chịu mất con út yêu quý,
Tôi thực là con trưởng huy hoàng.
.
Tôi chấp nhận sống tạm đất khách,
Tuổi già yếu nhờ vả vào con,
Mười bảy năm chỉ thờ lạy Chúa,
Chúc phước nhiều người cho vẹn toàn.
Minh Khải- 27-6-2022
(cảm tác theo bài giảng vào ngày 24.6.2022, có chủ đề “Cuộc Đời Của Gia Cốp” trong phòng zoom của Hội Khải Tượng Toàn Cầu--- GMV)