Tôi đã già, ngót ngàn năm tuổi,
Tên mình bố đặt rất nhiệm mầu,
Năm nào cuộc đời vào cửa tử,
Đại họa địa cầu thoạt đến mau.
.
Bố Mê-tu-sê-la còn đó,
Sống khỏe mạnh, bình thản lạ thường,
Nô-ê gắng công giảng đạo Chúa,
Chắc tôi chết không thấy tàu vuông.
.
Hơn ba thế kỷ sau nước lụt,
Ôi cuộc sống buồn chán, hổ ngươi!
Thằng Nim-rốt xưng hùng, xưng bá,
Tôi làm gì? Họ bỏ Chúa rồi!
.
Áp-ram, đứa con thật dễ dạy,
Tôi nắm quyền cho cuộc ra đi,
Ép nó sống nhiều năm giữa chặng,
Hổ thẹn tên “Tha-rê”, sách ghi!
.
Sau gia biến sống hơn trăm tuổi,
Tôi như bó lúa gặt phải thì,
Trại bình an, bầy vật không thiếu,
Ơn thương xót Chúa quá từ bi.
(Gióp 5:24-25).
.
Vợ chết rồi tuổi thêm mấy chục,
Lấy bà ba sanh sáu đứa con,
Tôi hổ thẹn già còn cưới vợ,
E rồi chúng đấu đá sinh tồn.
.
Năm nay tôi hơn bố năm tuổi,
Gẫm đời mình hổ thẹn ngại ngùng,
Một tăm tám chục năm nhàn rỗi,
Chỉ ăn ngon, ngủ kỹ quá chừng!
.
Mười bảy năm lánh cư Ai-cập,
Nhớ cuộc đời lừa đảo đã qua,
Hổ ngươi với mọi người ngoài mặt,
Chân què cúi lạy Giê-hô-va.
.
Là người anh cả, được tôn trọng,
Tình dục sôi trào khó chặn ngăn,
Hai đứa em tôi không cứu được,
Quyền huynh trưởng đã mất một lần.
.
Tôi là kẻ sinh sau, đẻ muộn,
Khải thị thần thượng quá lạ lùng,
Ra khỏi tù, Chúa cho thịnh vượng,
Thấy đời thứ tư quá vui mừng.
Thiên Trình- 14-6-2022