Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

ĐỊA ĐIỂM CỦA THIÊN ĐÀNG Ở TRÊN CAO



Vị trí của thiên đàng được đề cập trong Kinh Thánh thì ở trên cao. Khi  dân chúng xây dựng tháp Babel, Đức Chúa Trời phán: "Chúng ta hãy đi xuống" (Sáng 11:7). Sau khi Đức Chúa Trời nói chuyện với Áp-ra-ham, " thì Ngài từ Áp-ra-ham ngự lên. " (Sáng 17:22). Đức Chúa Trời phán rằng: "Ta ngự xuống đặng cứu dân nầy khỏi tay người Ai cập..." (Exo. 3:8). David ngợi khen Đức Chúa Trời, "Ngài làm nghiêng lệch các từng trời, và ngự xuống " (Psa. 18:09). 



Lời cầu nguyện của Ê-sai nói, "Ôi! Ước gì Ngài xé rách các từng trời, Ngài ngự xuống ..." (Ê-sai 64:1). Chúa Giêsu Chúa nói, "Chẳng từng có ai lên trời, trừ ra Đấng từ trời xuống, tức là Con người vẫn ở trên trời " (John 3:13), ". Vì Ta từ trời xuống -- Họ nói rằng: “Đó há chẳng phải là Jêsus, con của Giô-sép, mà cha mẹ người chúng ta đều biết đấy ư? Mà làm sao nay người lại nói: 'Ta từ trời xuống? " ( 6:38, 42). Khi Chúa Giêsu lên trời, Kinh Thánh nói, " Ngài phán như vậy rồi, thì được cất lên đang lúc họ nhìn, có đám mây tiếp Ngài khuất khỏi mắt họ. Đang khi Ngài lên, họ ngó chăm trên trời.... ..." (Công 1:9-10). Stephen, khi ông sắp chết, thấy Con Người đứng chào đón người đầy tớ tử đạo đầu tiên. Ông "ngó chăm lên trời " (Công7:55 KJV) và nhìn thấy Chúa Giêsu. Sứ đồ Giăng đã nhìn thấy một cánh cửa mở ra ở trên trời, và ông đã nghe tiếng nói giống như một tiếng kèn nói chuyện với ông rằng, "Hãy lên đây" (Khải Huyền 4:1). Khi Chúa xuống từ trên trời, tất cả những tín hữu người yêu mến Ngài "được cất lên trong đám mây để nghinh tiếp Chúa tại khoảng không " (1 Thes 4:17). Có nhiều câu kinh thánh hơn nữa có thể được trích dẫn. Nhưng ít câu nầy cũng đủ để chứng minh rằng thiên đàng là nơi ở của Đức Chúa Trời, thì ở trên cao.


Ở trên cao? Điều đó đúng. Tuy nhiên, trên cao là ở đâu? Trái đất chúng ta đang sống có hình cầu. Khi chúng ta nói "ở trên", thì tại điểm nào trên trái đất là "ở trên"? Nếu chúng ta nói thiên đàng ở trên trái đất, có một sự khác biệt lớn lao giữa sự việc hoặc đó là ở trên Nam Kinh hoặc trên Kuangchow. Địa điểm trên Bắc Mỹ và địa điểm trên Trung Quốc trong hai thái cực. Đương nhiên, bất kỳ điểm nào trực tiếptrên trái đất đều  phải vuông góc với đường chân trời của trái đất. Nếu không, các điểm khác nhau trên nhiều nơi khác nhau trên trái đất sẽ được chỉ về các hướng khác nhau -- đông,  tây, bắc, hoặc nam. Nếu vậy, trời sẽ không là một nơi nhất định, nhưng sẽ là ở khắp mọi nơi. Tuy nhiên, như đã đề cập trước đó, thiên đàng là một nơi nhất định, nó không phải là ở khắp mọi nơi. Do đó, "trời (thiên đàng) ở trên" không thể được giải thích theo cách này.

Kinh Thánh cũng nói: " Vì các từng trời cao hơn trái đất bao nhiêu " (Ê-sai 55:9). " Vì hễ các từng trời cao trên đất bao nhiêu..." (Psa. 103:11). Thiên đàng là điểm cao nhất trong vũ trụ. Đấng Christ bây giờ ở trên trời. Ngài là "Đấng đã lên trên cả các từng trời " (Ê-phê-sô 4:10). Do đó, thiên đường là nơi Ngài là phải ở trên tất cả các tầng trời. Tuy nhiên, "cao hơn trái đất" không chỉ tỏ một nơi nhất định, bởi vì hình dạng của trái đất là tròn và trái đất ở giữa một khoảng trống. Bất kỳ hướng nào cũng có thể là một nơi cao hơn so với trái đất tròn. Thiên đàng là một nơi nhất định, nó không phải là một nơi mà hiện hữu trong tất cả các hướng. Vì vậy, trời cao hơn đất cần được giải thích cách khác.


Thiên đường trên các mặt của
phương bắc


Chúng ta hãy xem xét một đoạn trong Kinh Thánh, trong đó nêu rõ tuyên bố thiên đàng
ở đâu. Ê-sai 14:12-14 nói: Hỡi sao mai, con trai của sáng sớm kia, sao ngươi từ trời sa xuống! Hỡi kẻ giày đạp các nước kia, ngươi bị chặt xuống đất là thể nào! 13 Ngươi vẫn bụng bảo dạ rằng: Ta sẽ lên trời, sẽ nhắc ngai ta lên trên các ngôi sao Đức Chúa Trời. Ta sẽ ngồi trên núi hội (hội chúng) về cuối cùng phương bắc. 14 Ta sẽ lên trên cao những đám mây, làm ra mình bằng Đấng Rất Cao “


Thánh Vịnh 48:2 c
ũng đề cập đến " Núi Si-ôn đẹp đẽ nổi lên về phía cực bắc (nguyên văn), là kinh đô của Vua cao cả, Và là sự vui vẻ của cả trái đất " Có vẻ núi Zion này, thành phố của Vua lớn, ám chỉ đến Giê-ru-sa-lem trần thế vì đó là "niềm vui của toàn thể trái đất." Nhưng nó cũng ngụ ý Giê-ru-sa-lem thuộc thiên. Giê-ru-sa-lem trần thế không trong phần cực bắc. Vì vậy, núi này ít nhất phải hàm ý  "núi Zion ... thành phố của Đức Chúa Trời hằng sống, Giê-ru-sa-lem thuộc thiên" (Hê-bơ-rơ 00:22). Đây là thiên đường.


Thi thiên 75:1 nói, "
Hỡi Đức Chúa Trời, chúng tôi cảm tạ Chúa; Chúng tôi cảm tạ vì danh Chúa ở gần: Người ta thuật lại các công việc lạ lùng của Chúa." Đây là lời khen ngợi bởi tác giả thánh vịnh. Câu 2 tiếp tục: "Khi Ta sẽ tìm thấy thời điểm định sẵn, Ta sẽ phán xét cách ngay thẳng" [ASV]. Điều này được nói bởi Đức Chúa Trời. "Khi Ta sẽ tìm thấy thời điểm định sẵn" cũng được dịch là "khi nào Ta sẽ tiếp nhận được hội đoàn" [KJV. Điều này có liên quan đến "núi của hội chúng" (thiên đường) trong Ê-sai 14. Thánh Vịnh 75:3-7 nói, " Đất với dân ở trên đất đều tan chảy; Còn Ta đã dựng lên các trụ nó. (Sê-la)4 Tôi nói cùng kẻ kiêu ngạo rằng: Chớ ở cách kiêu ngạo; Lại nói cùng kẻ ác rằng: Chớ ngước sừng lên;5 Chớ ngước sừng các ngươi cao lên, Cũng đừng cứng cổ mà nói cách kỳ khôi. 6 Vì chẳng phải từ phương đông, phương tây, Hay là từ phương nam, mà có sự tôn cao đến.7 Bèn là Đức Chúa Trời đoán xét: Ngài hạ kẻ nầy xuống, nhắc kẻ kia lên" Ở đây, Chúa cảnh báo dân chúng không tìm kiếm sự giúp đỡ từ phía đông, cũng không phải từ phương Tây, cũng không phải từ phía nam. Thật rất có ý nghĩa Ngài không bao gồm phía bắc như một hướng nên tìm sự giúp đỡ! Khi chúng ta đọc lời diễn tả "Vì chẳng phải từ phương đông, phương tây, Hay là từ phương nam, mà có sự tôn cao ( thăng tiến) đến”, tự nhiên chúng ta sẽ nghĩ rằng sự thăng tiến đến từ phía bắc. Tiếp sau những lời "không phải từ phía đông, / cũng không phải từ phía tây, cũng không phải từ phía nam, nó nói, "Nhưng Đức Chúa Trời là thẩm phán." Chúng ta có thể thấy rằng miền Bắc không được đề cập liên quan mật thiết với chỗ của Đức Chúa Trời. Mặc dù Đức Chúa Trời không yêu cầu người dân tìm kiếm sự giúp đỡ từ phía bắc, rõ ràng là thiên đường mà Đức Chúa Trời ngự nằm trong chiều hướng đó. Nơi Đức Chúa Trời nhận được hội chúng và thực thi công lý cùng sự phán xét của Ngài là ở phía bắc.

Khi tiên tri Ê-xê-chi-ên thấy một
khải tượng về Đức Chúa Trời, ông nhìn thấy một cơn lốc " đến từ phương bắc, một đám mây lớn bọc lửa giãi sáng khắp tư bề; từ giữa nó, thấy như loài kim bóng nhoáng ra từ chính giữa lửa. "(Ê-xê-chi-ên 1:4). Các "đám mây", "sự sáng chói" và "hổ phách", tất cả đại diện cho vinh quang Đức Chúa Trời, mà ra từ phía bắc. Trong sách của Ê-xê-chi-ên, từ ngữ này "phương bắc" được đề cập đến hơn bốn mươi lần, và thật khá ngạc nhiên khi nó liên quan đến sự quản trị của Đức Chúa Trời và vinh quang Đức Chúa Trời.


Xa-cha-ri 6:6-8 nói, " Những ngựa ô gác xe kia kéo ra đến xứ phương bắc, và những ngựa trắng ra theo nó; còn những ngựa vá kéo ra đến xứ phương nam. 7 Kế sau những ngựa mạnh kéo ra và đòi trải đi qua lại khắp đất. Thiên sứ nói cùng chúng nó rằng: Đi đi, và hãy chạy khắp đất. Vậy chúng nó trải đi qua lại khắp đất. 8 Đoạn, người gọi ta, và nói với ta rằng: Nầy, những ngựa ra đến phương bắc đã làm cho thần ta yên lặng ở phương bắc rồi.. "Việc sử dụng các từ ngữ  "phương bắc" cũng rất có ý nghĩa.


Cực địa lý và từ trường của trái đất, cả hai điểm
đều hướng về phía bắc. Tuyệt vời biết dường nào! Ai có thể biết lý do tại sao la bàn luôn luôn chỉ về phía bắc? Trong chòm sao Thiên Nga ở phía bắc, có một nơi mà môi trường xung quanh là tất cả những ngôi sao, nhưng khoảng không gian này không có sao nào. Không gian trống rỗng này được biết đến bởi một số nhà thiên văn học là "tinh vân tối", hoặc những người khác gọi là "rạn nứt của bầu trời". Job 26:7 nói: " Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống..."." Có thể chỗ "trống không"nầy  không giống như chỗ "rạn nứt"? Nếu phần cực bắc ở giữa chỗ  này, nên thiên đàng không được ở trong đó sao? Chúng tôi chắc chắn sẽ tìm ra trong một ngày nào đó!


Job 26:7 là một bằng chứng tốt
về thiên đàng ở phần cực bắc."Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống,Treo trái đất trong khoảng không không (nothing).." Ở đây, "trái đất" và "phía Bắc" là đối lập. "Không có gì"( Bản VN dịch: khoảng không không—Anh văn: nothing) ám chỉ bầu khí quyển bao quanh trái đất. Nếu "không có gì" có nghĩa là không khí, thì chỗ trống mà trên đó phía bắc được đặt để không thể cùng một bầu không khí. Nó phải là nơi thiên đàng. Do đó, thiên đàng là ở phía bắc.


Những nhà thiên văn cho chúng ta biết rằng toàn bộ thái dương hệ --mặt trời, các hành tinh và trái đất-- tất cả đều vận hành về hướng "rạn nứt" này với một vận tốc hơn hai mươi dặm một giây! Đó là tương đương với gần 72.000 dặm một giờ! Tại sao Đức Chúa Trờ cho phép trái đất có người ở nầy du hành về phía phía bắc? Ai có thể nói không có mục đích trong hiện tượng này??

Ngày nay, lý thuyết về thiên đàng là một nơi nhất định đã
bị nhiều cuộc tấn công và chế giễu. Những gì chúng tôi đã nghiên cứu trong cuốn sách này không phải là vô cùng quan trọng. Điều quan trọng là phải tin rằng có một nơi được gọi là thiên đường.

Thiên đàng là một nơi
được chuẩn bị cho những người sẵn sàng. Bạn có khao khát điều này? Bạn đã chuẩn bị cho nó chưa?


Watchman Nee -1932