Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

CÔNG TÁC CỦA ĐẤNG CHRIST



Jesus Ascending Into Heaven Chúng tôi đã đề cập trước rằng kế hoạch đời đời của Đức Chúa Trời cho Đấng Christ được vinh hóa và được làm Đầu trên tất cả mọi thứ. Khi Satan nổi loạn và con người đã sa ngã, Đức Chúa Trời đã đến để đối phó với hai nan đề này trước khi Ngài có thể hoàn thành kế hoạch đời đời của Ngài. Nguyên thủy, Đức Chúa Trời    tạo ra con người với mục đích có con người xử lý Satan nổi loạn và thay thế sự cai trị của hắn. Nhưng con người đã bị lừa dối và sa ngã. Đức Chúa Trời đã chăm lo hai vấn đề nầy. Ngài đã làm gì? Ngài đối phó với hai vấn đề này thông qua Chúa Giêsu. Hôm nay chúng ta sẽ xem xét công việc của Chúa trong kế hoạch của Đức Chúa Trời: thế nào Ngài đã giải quyết các vấn đề đứng chặn trong con đường kế hoạch của Đức Chúa Trời và làm thế nào Ngài hoàn thành kế hoạch của Đức Chúa Trời. Công việc của Chúa được thực hiện chủ yếu trên thập tự giá. Trên thập tự giá, Ngài xử lý với tội lỗi và tội nhân. Ngài đã cứu chuộc chúng ta khỏi tội lỗi và chuyển dời chúng ta, những tội nhân. Đây là mặt tiêu cực của công việc Chúa. Ngoài ra, Chúa đứng ở vị trí của Adam, đó là, ở vị trí của con người để chống đối, chịu đựng, và đánh bại Sa-tan bằng cách thực hiện ý muốn của Ngài như một con người và thu hồi quyền lực của quyền bính trở lại từ Satan.

SỰ SINH RA CỦA NGÀI TẠI BETHLEHEM


Mọi sự kiện trong cuộc sống của Chúa đã được kết nối với kế hoạch của Đức Chúa Trời và liên quan đến sự hủy diệt Satan. Trước hết, Ngài được sinh ra ở Bethlehem, khoác lấy một thân thể của huyết và thịt (Hê-bơ-rơ 2:14). Điều này không phải chỉ dành cho mục đích có huyết và đổ huyết ra để tha thứ cho các tội lỗi của chúng ta, mà còn với mục đích đối phó với Satan. Đức Chúa Trời muốn con người được tạo ra để đối phó với Satan. Satan không bao giờ có thể chạm vào ý muốn của con người Giêsu. Trong con người thứ hai, Giêsu, Đức Chúa Trời đã chiếm được những gì Ngài không có thể đạt được ở con người đầu tiên, Adam.


Sự Cám Dỗ Của Ngài Trong Hoang Địa


Sau khi Chúa chịu báp têm bởi Gioan ở sông Jordan, Ngài đã lên khỏi nước và một tiếng nói từ trời nói: "Đây là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường " (Ma-thi-ơ 3:16-17). Sau đó, Chúa đã được Thánh Linh dẫn dắt vào hoang địa và bị Ma quỷ cám dỗ (4:1-11). Trong sự cám dỗ đầu tiên, ma quỷ nói với Ngài, " Nếu Ngài là Con Đức Chúa Trời, hãy bảo đá nầy trở nên bánh đi “(Câu 3). Satan muốn Ngài là Con Đức Chúa Trời, hơn là một con người. Hắn muốn Chúa rời khỏi vị trí của Ngài như là một con người và tiếp lấy vị trí của Con Đức Chúa Trời, có nghĩa là làm Đức Chúa Trời. Đây là sự lừa dối của Satan. Satan biết rằng một khi Chúa đã chiếm vị trí của Đức Chúa Trời, Ngài sẽ mất vị trí của Ngài để đối phó với anh ta. Nhưng Chúa đã nhìn thấu sự lừa dối của Satan, và Ngài đã trả lời nói rằng, " 'Con người sống chẳng những chỉ nhờ bánh thôi đâu,..." (Câu 4). Có vẻ như Chúa đã nói, "Tôi ở đây là một con người, không phải là Con Đức Chúa Trời. Mặc dù tôi là Con Đức Chúa Trời, tôi đang tiếp lấy vị trí của một con người." Adam đầu tiên, là một con người, đã muốn làm Đức Chúa Trời và thất bại. A-đam thứ hai, vốn là Đức Chúa Trời, sẵn sàng đứng ở vị trí của một con người và đã thắng thế. Chỉ con người mới có thể hoàn thành kế hoạch đời đời của Đức Chúa Trời và chỉ con người mới có thể đối phó với Satan.


Trong sự cám dỗ thứ hai, Satan dường như nói rằng, "Nếu bạn là một con người      vừa lòng của Đức Chúa Trời, Bạn sẽ có thể nhảy xuống từ cánh của ngôi đền thờ , Đức Chúa Trời chắc chắn sẽ bảo vệ bạn." (Không có tình yêu trong sự cám dỗ của Satan. Bất cứ nơi nào có tình yêu, không có sự cám dỗ.). Sự cám dỗ đến khi một người không hiểu ý muốn của Chúa. Khi một người thiếu hiểu biết, anh sẽ cố gắng bất cứ điều gì. Satan đã cố gắng phân rẽ Chúa cách hoàn toàn với Đức Chúa Trời,   một khi Ngài vững chắc đứng trong vị trí của một con người. Tuy nhiên, Chúa sẽ không thử Đức Chúa Trời. Ngài biết rằng Ngài đã liên kết vào Đức Chúa Trời, và Ngài đã không nghi ngờ Đức Chúa Trời. Do đó, Ngài đã không tiếp lấy đề nghị của Satan để thử Đức Chúa Trời bằng cách nhảy xuống khỏi đền thờ. Trong những cám dỗ mà Chúa gặp phải trong vùng hoang dã, Ngài đã bị cám dỗ từ bỏ vị trí của mình như là một con người và Ngài bị cám dỗ nghi ngờ hoặc Ngài có là một với Đức Chúa Trời hay không.


Trong sự cám dỗ thứ ba, Ma quỷ nói, " Nếu Ngài sấp mình xuống thờ lạy tôi, thì tôi sẽ cho Ngài hết thảy mọi sự nầy." (câu 9). Mục tiêu của Satan là sự thờ phượng. Vì Chúa đại diện cho tất cả mọi người, tất cả mọi người sẽ thất bại nếu Ngài đã thờ lạy Satan. Nhưng Chúa đứng về phía của Đức Chúa Trời. Ngài chỉ thờ lạy Đức Chúa Trời và phục vụ Ngài. Ngài đã đắc thắng các sự cám dỗ của Satan. Trong khu vườn Eden, ý muốn của con người đứng về phía với Satan và mang lại cho mình sự thất bại hoàn toàn. Trong hoang dã, ý muốn của con người đứng về phía Đức Chúa Trời và làm một với Đức Chúa Trời. Kết quả, con người đã hoàn toàn đắc thắng.


Sự Đóng Đinh Của Ngài trên đồi Golgotha


Trung tâm của Đức Chúa Trời là Đấng Christ, trong khi trung tâm của Đấng Christ     là thập tự giá. Khi Chúa trở thành một con người, Ngài đã trở thành một đại diện của tất cả mọi người và bao gồm tất cả mọi người. Bởi vì Ngài bao gồm tất cả mọi người, tất cả mọi người phải chịu sự trừng phạt của Đức Chúa Trời khi Ngài bị đóng đinh trên thập tự giá và đổ huyết của Ngài (2 Cor 5:14). Ngài đã bao gồm tất cả mọi người. Do đó, khi Ngài đã chết trên thập tự giá, tất cả mọi người trong Adam cũng đã chết nữa.


Sự Chiến Thắng Của Ngài Trong Sự Phục Sinh


Chúa là sự sống lại (Giăng 11:25). Sự phục sinh là điều chiến thắng sự chết và không thể bị sự chết đánh bại. Qua sự chết, Chúa hủy diệt ma quỷ, kẻ có quyền năng của sự chết và giải phóng những con người khỏi ách nô lệ của sự chết (Hê-bơ-rơ 2:14-15). Chúa là sự sống lại. Do đó, sự chết không có thể nắm giữ Ngài, và Hades (âm phủ) không thể giữ Ngài. Kẻ có quyền năng của sự chết bị mất quyền uy của hắn trên Ngài. Cô-lô-se 2:15 nói, " truất bỏ các chấp chánh, các quyền bính, đem phơi chúng ra tỏ tường, và toàn thắng chúng tại đó”. Từ ngữ " truất bỏ" có nghĩa là Satan không thể nắm lấy bất cứ điều gì hoặc nắm giữ bất cứ điều gì.



Hồi ban đầu, thực phẩm của Satan là bụi đất (con người)—“ mầy (Con Rắn) sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời.”(Sáng 3:14) Nhưng bây giờ vì Chúa đã chết và sống lại, cuộc sống của Ngài là cuộc sống sự sống lại, và cuộc sống của sự sống lại không có gì liên hệ với bụi đất. Vì vậy, thông qua cái chết của Đấng Christ, bụi đất (có nghĩa là con người) được chôn cất, và các nhà lãnh đạo và chính quyền của Satan cũng đã được chôn cất. Đây là lý do mà Satan ghét báp têm. Báp têm tiêu biểu sự chôn cất, và tất cả mọi thứ trong Adam đã được truất bỏ thông qua nước mai táng và được chôn cất trong ngôi mộ. Satan không còn thực phẩm để ăn. Những người đã được sống lại từ nước báp têm là những con người ở trong sự phục sinh. Họ không còn là bụi đất, và Sa-tan không còn có bất kỳ thẩm quyền nào trên họ.


Qua cái chết, Chúa Giêsu đã phá hủy một trong những kẻ nắm quyền năng của sự chết. Ngài đã đứng ở vị trí của một con người và đắc thắng Satan thay mặt cho con người. Ngài là Đấng chiến thắng, và chúng ta là những người mà Ngài đại diện cũng chiến thắng. Ngài đã đạt được chiến thắng, và chúng ta đang tận hưởng chiến thắng của Ngài. Trong Kinh Thánh có các sự chiến thắng, và có những người tự hào về những chiến thắng. Có sự khác biệt giữa chiến thắng và tự hào trong chiến thắng. Sự chiến thắng là đắc thắng trong chiến trường, trong khi khoe khoang trong chiến thắng là ca hát ăn mừng chiến thắng sau khi trận chiến đã được thắng. Đấng Christ đã giành được chiến thắng, và chúng ta những người đang ở bên cạnh Ngài, chỉ cần tự hào trong chiến thắng của Ngài. Điều này giống như một trường học có đồng đội thể thao đã giành chiến thắng. Tất cả các học sinh trong trường vui mừng và tự hào trong chiến thắng. Ngay giây phút khi chúng ta tự hào trong chiến thắng, chúng ta vui mừng. Đây là những gì Thánh Vịnh 23:5 có nghĩa khi nó nói, " Chúa dọn bàn cho tôi--Trước mặt kẻ thù nghịch tôi" Đấng Christ đã giành được chiến thắng, và trong Ngài chúng ta tự hào trong chiến thắng của Ngài.

Cả John 16:11 và Khải 12:11 nói về thập giá đối phó với Satan. Chúa ở trên thập tự giá là một đại diện. Trong đại diện của nó, thế giới cũng ở trên thập tự giá (Gal 6:14), và bá chủ của thế giới cũng ở trên thập tự giá. Trong con mắt của Đức Chúa Trời, toàn thế giới là một thực thể. Satan là đầu của thế giới. Khi Chúa đã được treo lên trên thập tự giá, thì Satan đã bị trục xuất (John 12:31-33). Giăng 3:14 nói, " Ví như Môi-se treo con rắn lên nơi đồng vắng thể nào, thì Con người cũng cần phải chịu treo lên thể ấy". Con rắn đồng mà Môi-se treo lên (đồng là một tiêu biểu của sự phán xét) cho thấy sự phán xét của Đức Chúa Trời. Không chỉ Ngài đã phán xét con người, Ngài cũng phán xét Satan. Sau khi con người phạm tội và sa ngã, anh ta trở thành kẻ thù của Đức Chúa Trời. John 8:44, Chúa nói, " cha các ngươi là ma quỉ."


Khi con người đã theo ma quỷ, anh ta trở thành hậu duệ của con rắn. Do đó, khi Chúa bị đóng đinh, con cháu của con rắn đã được bao gồm trong sự đóng đinh của Ngài. Là con rắn đồng, Chúa không có chất độc của con rắn. Ngài phải chịu sự phán xét của Đức Chúa Trời như là một đại diện của chúng ta, con cháu của con rắn. Ngài mang tội lỗi của con người, nhưng chính Ngài đã không biết tội lỗi (2 Cor. 5:21). Huyết của Chiên Con giúp ta đắc thắng Satan (Khải 12:11), vì cớ Chúa như con rắn đồng đã trở thành một đại diện của các hậu duệ của con rắn. Khi Ngài bị đóng đinh trên thập tự giá, Satan cũng đã được xử lý nữa. Do đó, Chúa đã giành được chiến thắng.


SỰ TÔN CAO CỦA NGÀI TRONG SỰ THĂNG THIÊN


Ê-phê-sô 1:20-22 nói, "Ngài đã vận hành trong Đấng Christ, khi khiến Đấng ấy từ kẻ chết sống lại, và làm cho ngồi bên hữu mình tại trên trời, vượt qua cả các bậc chấp chánh, quyền bính, thế lực, chủ trị, và mọi danh xưng, chẳng những trong đời nầy thôi đâu, mà cũng trong đời hầu đến nữa, và khiến muôn vật phục dưới chân Ngài, lập Ngài làm đầu mọi sự cho Hội thánh". Ba câu này đề cập đến sự phục sinh và lên trời của Chúa. Sự phục sinh và lên trời thì quan trọng ngang nhau. Ý muốn của Đức Chúa Trời ở trên trời, ý muốn của con người ở trên trái đất, và Sa-tan, kẻ thù thì ở trong bầu không khí. Khi Chúa lên cao, Ngài vượt trên tất cả các kẻ thù của Ngài.


Hôm nay Chúa chiếm một vị trí cao quý mà kẻ thù thậm chì không có thể chạm Ngài. Sự thăng thiên ngụ ý một thế đứng chiến thắng, và sự thăng thiên mang lại vị trí mới. Thiên đàng không phải là một phần của lãnh thổ kẻ thù, và Sa-tan không thể chạm vào lĩnh vực này gì cả. Chúng ta những người trong Đấng Christ và ở trên trời cũng vượt ra ngoài sự đụng chạm của Satan. Ê-phê-sô 1:20-22 cho chúng ta biết rằng Chúa ở trên trời, trong khi Ê-phê-sô 2: 6 nói với chúng ta rằng chúng ta đang ngồi trong các nơi trên trời với Chúa. Chúa lên trời như một con người. Điều này có nghĩa là bây giờ một con người đã lên đến bên Đức Chúa Trời. Ngài là một con người được vinh hóa. Ngài là Đấng đắc thắng đầu tiên. Ngài là Người đầu tiên trước mặt Đức Chúa Trời. Là một con người đã vượt trên tất cả mọi thứ.


Đấng Christ đã đánh bại kẻ thù thông qua sự sinh ra, sự cám dỗ, đời sống làm người, sự đóng đinh trên thập tự giá, sự phục sinh và sự thăng thiên của Ngài. Ngài xử lý với kẻ thù như một con người và trong vị trí của một con người. Vì cớ chiến thắng của Ngài, ý muốn của Đức Chúa Trời trong con người được thực hiện. Bằng cách trở thành một con người, Đấng Christ chiến thắng kẻ thù và hoàn thành mục đích đời đời của Đức Chúa Trời.

Watchman Nee