Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc
chánh.
1 Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mơ ước Chúa,
Như con nai cái thèm khát khe nước.
2 Linh hồn tôi khát khao Đức Chúa Trời, là Đức
Chúa Trời hằng sống:
Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?
3 Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời
ngươi đâu?
Thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
4 Xưa tôi đi cùng đoàn chúng,
Dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,
Có tiếng reo mừng và khen ngợi
Một đoàn đông giữ lễ;
Rày tôi nhớ lại điều ấy, và lòng buồn thảm.
5 Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã và bồn
chồn trong mình ta?
Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi
khen Ngài nữa;
Vì nhờ mặt Ngài, bèn được cứu rỗi.
6 Đức Chúa Trời tôi ôi! Linh hồn tôi bị sờn ngã
trong mình tôi;
Nên từ xứ Giô-đanh,
Từ núi Hẹt-môn, và từ gò Mít-sê-a, tôi nhớ đến
Chúa.
7 Vực gọi vực theo tiếng ào ào của thác nước
Chúa;
Các lượn sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi.
8 Dầu vậy, ban ngày Đức Giê-hô-va sẽ sai khiến
sự nhân từ Ngài;
Còn ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
Tức là bài cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời của mạng
sống tôi.
9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là hòn đá
tôi, rằng: Cớ sao Chúa quên tôi?
Nhân sao tôi phải buồn thảm
Vì cớ kẻ thù nghịch hà hiếp tôi?
10 Trong khi những cừu địch tôi hằng ngày hỏi rằng:
Đức Chúa Trời ngươi đâu?
Thì chúng nó sỉ nhục tôi khác nào làm gãy các
xương cốt tôi.
11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn
chồn trong mình ta?
Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn khen
ngợi Ngài nữa:
Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.-
-
Sách thi thiên chép khoảng 10 bài của con cháu Cô-rê, và thi thiên 42 là
bài đầu tiên. Theo 1 Sử kí 6: 37, 37, 38 thì Cô rê thuộc dòng Kê-hát, chi phái
Lê-vi. Cô rê là kẻ nổi loạn nổi tiếng, bị Chúa hình phạt bằng cách cho mặt đất
hả miệng nuốt sống vợ chồng ông. Nhưng con cái ông còn sống sót. Những hậu tự
sau nầy của ông là tiên tri Sa-mu-ên và nhạc trưởng Hê-man, vào thời vua David.
Cho nên chúng ta không biết ai là tác giả của thi thiên 42 và 9 thi thiên
khác có tựa đề: « con cháu Cô rê sáng tác ».—Sa-mu-ên hay
Hê-man ?
Tác giả kể lại từng trải mình bị quân thù săn đuổi, nên ông phải chạy trốn
như con nai khát nước. Ông bị xua duổi xa lìa khỏi những cuộc nhóm họp dân Chúa
trong đền Đức Chúa Trời.
Cả thi thiên miêu tả tâm trạng đói khát Chúa, như con nai cái khát nước, chạy
lang thang cô quạnh, xa cách nhà Chúa.
Anh em có bị kẻ thù cấm đoán, xua đuổi khỏi sinh hoạt nhà Chúa chăng? Quyền
lực tôn giáo chết đã cấm vận, khai trừ những tôi tớ Ngài khi Martin Luther,
John Buyan (tác giả « Thiên lộ lịch trình »), John Wesley, Watchman
Nee..Bạn có nằm trong danh sách đó chăng ?
-
Chúa hỡi, hồn con khao khát Chúa,
Như nai cái thèm khe nước trong,
Hồn con khát Chúa Trời hằng sống,
Mong có ngày gặp Chúa thỏa lòng.
-
Người ta hỏi: « Chúa anh đâu nhỉ » ?
Con nuốt nước mắt thay thức ăn,
Hoạn nạn thực phẩm đức tin đó,
Con sờn ngã, bồn chồn nhiều lần.
-
Xưa kia con cùng đoàn dân thánh,
Nhà Chúa Trời reo tiếng hát mừng,
Lòng buồn thảm lang thang cô quạnh,
Biết bao giờ đoàn tụ họp chung.
-
Mít-sê-a, Giô đanh con đến,
Vực thẳm hồn tiếng Chúa lấp đầy,
Nước lũ Chúa phủ chụp con đó,
Hồn nao sờn tìm Chúa mỗi ngày.
-
Nhân từ Chúa ngày ngày con thấy,
Bài hát đêm thâu ngợi Chúa rày,
Kẻ thù chế giễu áp bức mãi,
Chúa là Vầng Đá con nương Ngài.
-
Hồn ta hỡi, ngươi đừng sợ hãi,
Chớ bồn chồn, run sợ kẻ thù,
Hi vọng Chúa Trời Đấng cứu giúp,
Ta sẽ còn ca ngợi muôn thu.
Minh Khải- 9-8-2016