Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

Đa-vít-26-



Đa-vít và Áp-sa-lôm
(2 Sam 14)

Đa-vít ao ước gặp Áp-sa-lôm (2 Sam 13:39). Ngược lại,  chắc chắn không phải như vậy. Áp-sa-lôm muốn ở Jerusalem chỉ để đến gần ngai vàng của nhà vua. Anh không có lưu tâm với nhà vua.

Tổng tư lệnh quân đội Giô-áp  nhận ra cơ hội để tạo dựng tên tuổi cho mình. Góp phần thực hiện mong muốn của Đa-vít và mong muốn của Áp-sa-lôm chỉ có thể mang lại lợi ích cho Giô-áp. Ông ta sắp xếp một người phụ nữ thông minh mang một câu chuyện ngụ ngôn nào đó đến trước mặt Đa-vít. Có vẻ giống như tiên tri Na-than. Nhưng Na-than đã được Chúa sai đi; Ở đây mọi thứ chỉ là sự mưu toan của con người. Cuối cùng, Áp-sa-lôm, người đáng lẽ phải chết theo luật pháp, được đưa đến Jerusalem.


Nhưng Đa-vít thực sự không muốn phục hồi anh ta. Áp-sa-lôm không thể nhìn thấy khuôn mặt của vua cha và sống trong ở trong nhà cha mình cách bất an. Đó là lý do tại sao Áp-sa-lôm phải có Giô-áp. Nhưng Giô-áp mất hứng thú với Áp-sa-lôm và không đến. Như hiện tại, Áp-sa-lôm sẽ không trở thành người kế vị ngai vàng – nên anh ta tìm cách bạo loạn.

Nhưng Áp-sa-lôm kiên trì mạnh mẽ. Anh ta ra lệnh đốt cháyruộng lúa mì của  tổng tư lệnh quân đội. Và điều đó thực sự được thực hiện. Thật là một câu chuyện hài hước! Giô-áp  giữ bình tĩnh. Có lẽ ông ta nhận ra rằng mình không thể làm gì để chống lại đứa con trai yêu thích của Đa-vít. Ông ta chắc chắn rằng Áp-sa-lôm đến trước mặt Đa-vít. Đa-vít hôn con trai mình. Đây không phải là nụ hôn của một người cha dành cho đứa con trai đã lạc mất, sám hối (Lu-ca 15), mà là một nụ hôn của tình cảm đơn thuần không được thúc đẩy bởi tình yêu của Đức Chúa Trời. Đa-vít là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về Cụ Hê-li, người yêu các con trai của mình hơn Đức Chúa Trời. Và sự mềm mại đó có làm tan vỡ trái tim của Áp-sa-lôm không? Không. Chương tiếp theo dạy một cái gì đó khác hẳn. Sự dịu dàng đối với điều xấu xa đến với Đa-vít—cách tai hại.