Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Đức Chúa Trời ăn năn?





Câu hỏi:
1Samuên 15 có nói "Đức Chúa Trời không phải loài người mà ăn năn" và sau đó lại nói "Đức Giêhôva ăn năn đã lập Sau-lơ làm vua".
Đây có phải là sai lầm của người dịch không?

Trả lời:
Cảm ơn bạn đã chia sẻ với chúng tôi thắc mắc của bạn. Chúng tôi xin được giải đáp thắc mắc đó như sau:

Thắc mắc của bạn cụ thể xuất phát từ hai câu của cùng một đoạn Kinh Thánh "Ta hối hận vì đã lập Sau-lơ làm vua; bởi người đã xây bỏ ta, không làm theo lời ta. Sa-mu-ên buồn rầu, kêu cầu cùng Đức Giê-hô-va trọn đêm" (1 Samuên 15:11). "Vả lại, Đấng phù hộ Y-sơ-ra-ên chẳng nói dối, và không ăn năn; vì Đấng ấy chẳng phải loài người mà ăn năn!" (1 Samuên 15:29) "Sa-mu-ên chẳng còn thấy Sau-lơ nữa cho đến ngày mình thác; vì người buồn bực về việc Sau-lơ; còn Đức Giê-hô-va ăn năn đã lập Sau-lơ làm vua của Y-sơ-ra-ên." (1 Samuen 15:35 )

Tất cả các chữ in đậm ở trên đều xuất phát từ một chữ duy nhất trong nguyên ngữ Hi-bá-lai là nacham. Chữ này trong tiếng Hi-bá-lai có ba nghĩa: 1) thở dài, hối tiếc 2) an ủi, giải khuây 3) ăn năn hối lỗi. Theo đó, chúng tôi tin rằng theo ngữ cảnh ở đây, chữ "hối hận" trong câu 11 và 35 mang ý nghĩa thứ nhất và có thể dịch là "buồn lòng" hay "hối tiếc" mà không phải là "ăn năn" theo ý nghĩa là "hối lỗi". Ngược lại, chữ đó trong câu 29 lại mang nghĩa thứ ba là "ăn năn hối lỗi". Theo đó, câu 29 khẳng định rằng Đức Chúa Trời không phải là người để sai lầm mà phải "ăn năn" theo kiểu hối lỗi. Trong sự toàn tri của Ngài, Đức Chúa Trời đã biết trước hết mọi sự, Ngài biết Sau-lơ sẽ phạm tội cùng Ngài. Sự phạm tội của Sau-lơ không phải là điều bất ngờ cho Đức Chúa Trời đến nỗi Ngài phải hối hận vì đã lập Sau-lơ lên làm vua. Chẳng phải ban đầu Sau-lơ có vẻ tốt nên Đức Chúa Trời lập ông làm vua rồi sau ông lại phạm tội nên Đức Chúa Trời hối lỗi đó mà ăn năn. Đúng hơn, tại đây Kinh Thánh dùng một khái niệm cảm xúc của con người để chúng ta hiểu được: Đức Chúa Trời đau lòng hay buồn rầu trước tội lỗi của Sau-lơ. Điều này cũng giống như chúng ta có con, chúng ta biết rằng con chúng ta là một đứa trẻ hư và nó sẽ phạm lỗi. Chúng ta không ngạc nhiên khi nó phạm lỗi nhưng chúng ta vẫn có thể cảm thấy buồn lòng trước tội lỗi của nó.