Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Lối đường người đắc thắng lên ngôi



Bây giờ chúng ta sẽ xem xét con đường của người đắc thắng lên ngôi. Chúng ta đã thấy rằng điều cuối cùng cho biết trong thời Hội thánh là "Kẻ nào thắng, Ta sẽ cho ngồi với Ta trên ngôi Ta, như chính Ta đã thắng và ngồi với Cha Ta trên ngôi Ngài" (Khải 3: 21). Và " đứa trẻ ấy được tiếp lên tới Đức Chúa Trời, và nơi ngôi Ngài" (Khải 12:5).

Bây giờ bước đầu tiên trong con đường này có liên hệ với huyết, thập tự giá và ý muốn của Đức Chúa Trời . Đó là điều chính yếu. Điều đó đến trước bất cứ điều gì khác, bởi vì nó là sự việc đầu tiên; nó sẽ là sự việc cuối cùng --ý muốn của Đức Chúa Trời. Trước khi chúng ta phải làm gì với tội lỗi bởi huyết và tất cả các khía cạnh, các giai đoạn công tác cứu chuộc của Chúa qua thập giá của Ngài bằng huyết Ngài; trước khi sự việc của tội lỗi phát sinh thì có những sự việc về ý muốn của Đức Chúa Trời. Đó là nơi mà chúng ta bắt đầu. Sự việc tội lỗi và tất cả các công tác cứu chuộc của Đấng Christ bằng huyết của Ngài trong Thập tự giá Ngài là phần tiếp theo và hậu quả khi sự vi phạm ý muốn của Đức Chúa Trời. Vì vậy trước khi chúng ta đạt đến giai đoạn đối phó với tội lỗi cách đặc biệt do huyết, chúng ta ra đằng sau nó và nhận ra rằng, nền tảng của tất cả mọi sự là ý muốn của Đức Chúa Trời. Tôi muốn làm sáng tỏ càng hơn để chúng ta sẽ không rơi vào lãnh vực hoàn toàn lý thuyết hay thần học suông, nhưng cứ ở trong lãnh vực rất thực tế, và chúng ta muốn nhìn ở tấm lòng của chúng ta có những gì.


 Điều có trước mắt là vị trí của sự chiến thắng và quyền năng trên kẻ thù và cơ binh của hắn. Đó là những gì  trước mắt chúng ta ở đây. Khải 12 làm cho điều đó sáng tỏ hơn- sự việc lớn, sự việc bao gồm tất cả các thời đại cho đến cõi đời đời được ràng buộc với điều này, sự đạt đến của một phần tập thể đến vị trí chiến thắng và quyền năng trên kẻ thù và cơ binh của hắn. Bây giờ điều nầy  không được thực hiện một cách máy móc, chúng ta không đạt được vị trí đó cách tự động. Không đạt được bởi sự công nhận của chúng ta về một số chân lý theo tính giáo lý nào đó, và phỏng theo vài thái độ hay các điều khoản nào đó. Tôi nỗ lực và làm sáng tỏ lập trường của quan niệm sai lầm, bởi vì có những người mà tôi sợ họ nghĩ rằng nếu họ có một thái độ nào đó đối với một số mệnh đề tín lý về chiến thắng và sử dụng một số thuật ngữ cùng từ ngữ, họ đang ở trong con đường làm người đắc thắng, và họ là người ở trong một nơi có thẩm quyền trên kẻ thù.

Đó không phải là trường hợp. Nhiều người đã phỏng theo thái độ như vậy và sử dụng các điều khoản cùng từ ngữ như các đồ chơi của kẻ thù, và hắn đã cười các từ ngữ của họ, các điều khoản của họ và thái độ của họ. Điều đó không có hiệu quả. Điều này không được thực hiện theo cách đó: chúng ta không có được quyền năng trên kẻ thù và cơ binh hắn bằng các thuật ngữ, từ ngữ, hoặc bằng việc chấp nhận lời dạy về điều này, hoặc thậm chí tiếp lấy thái độ đó. Có thể có một nơi dành cho sự thật, có một nơi cho giáo lý, lời giảng dạy, và có một điều cần thiết cho thái độ, nhưng những điều nầy không đủ, và chúng ta không đạt đến vị trí theo cách đó, nhưng nó là một sự việc, của công việc truyền đạt thuộc linh của Đức Thánh Linh; nó là một sự việc của các yếu tố thuộc linh nào đó trong bản chất và sự cấu tạo của người đắc thắng. Một cái gì đó phải được đưa vào chính sự cấu tạo của họ. Nó thuộc linh, không phải kỹ thuật. Điều cơ bản truyền vào trong sự cấu tạo của người tín hữu mà làm cho anh ta hoặc cô ta thành một người đắc thắng và mang anh ta hoặc cô ta đạt được quyền năng này trên kẻ thù và cơ binh hắn là gì?

 Nó là gì? Gốc rễ của tất cả là ý muốn của Đức Chúa Trời. Cuộc chiến của các thời đại từng là sự việc chính yếu theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Cụm từ nhỏ bé đó, một trong những cụm từ phổ biến nhất giữa các Cơ đốc nhân, "Ý Cha được nên" là tâm điểm của cuộc chiến các thời đại; của tất cả các lực lượng thiên đường và địa ngục; họ tập trung vào các sự việc đó, "Ý Ngài sẽ được nên". Các thời đại hội tụ trên đó, đó là sự việc giữa thiên đàng và địa ngục trong cuộc chiến đã nổ ra trên mọi nẽo đường, và khi bạn thêm mệnh đề: "trên đất cũng như trên trời", bạn đã thiết lập sân khấu, nơi mà sự việc được giải quyết. Trái đất này trở thành sân khấu, mà trên đó có được sự tác thành sự việc ý muốn của Đức Chúa Trời, và trong đó tất nhiên, là lời giải thích của sự nhục hóa của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ. Bây giờ chúng ta có thể thu thập điều đó thành một số yếu tố đặc biệt mà chúng ta phải nhận ra. Là một trong điều này; thực tế sự hiện diện của một ý muốn mà không phụ thuộc vào ý muốn của Đức Chúa Trời, và ý muốn khác lạ đó ở trong chúng ta.

Bây giờ tất cả bạn đồng ý với điều đó và chấp nhận điều đó. Nó gần như là một điều phổ biến, không cần nhiều sự nhấn mạnh, nó sẽ ở lãnh vực nào đó, nhưng không phải với chúng ta. Con người nào không tin vào "sự sa ngã" sẽ không chấp nhận điều đó, nhưng ở đây tôi nghĩ rằng chúng ta phổ quát đồng ý rằng có một ý muốn trong chúng ta mà không phụ thuộc vào ý muốn của Đức Chúa Trời, theo bản chất. Tất cả chúng ta thường xuyên rất sống động với điều đó. Nhưng tại sao một người nói một điều hiển nhiên như vậy lại có mặt ở đây? Bởi vì bạn và tôi thường quên nó, và chúng ta ngạc nhiên khi chúng ta chống lại nó, và rất lúng túng vì nó.

Chúng ta tìm thấy ngay cả những đời sống thánh hiến, những cuộc sống mà chúng ta đã tuyên bố là hoàn toàn của Chúa, chúng ta như vì Đức Chúa Trời tất cả, về những điều mà chúng ta sẽ không ngần ngại nói rằng chúng ta không có khát vọng bất cứ điều gì khác ngoại trừ điều Chúa cần phải có trên tất cả con đường Ngài trong chúng ta, thậm chí từng lúc chúng ta có xung đột lớn lao nhất, và tất cả vì ý muốn khác đó. Sự ngạc nhiên cho chúng ta về điều nầy. Chúng ta đã nghĩ rằng chúng ta đã vì Chúa tất cả, đều ngạc nhiên theo thời gian rằng chúng ta có một thời gian xấu, vì mọi thứ không tiến tới tốt đẹp như chúng ta nghĩ chúng nên có, như chúng ta muốn chúng đi, khi chúng ta cầu nguyện chúng phải đi, vì lợi ích của Chúa, bề ngoài có vẻ là vì lợi ích của Chúa. Theo như chúng ta biết tấm lòng của chúng ta, chúng ta tin vào sự chân thành tuyệt đối của chúng ta rằng nó vì Chúa, nhưng chúng ta có thời gian xấu trong lĩnh vực đó. Bây giờ chúng ta phải giải quyết nó, mà vẫn còn một ý muốn trong xác thịt mà không phải là ý muốn của Đức Chúa Trời, trong thiên nhiên, và nó không phụ thuộc vào ý muốn của Đức Chúa Trời trong chính nó. Có một ý muốn khác, có ý muốn của xác thịt, có ý muốn của thiên nhiên, và tôi không hiểu điều gì về giáo huấn của Lời Chúa về sự thánh hóa tiệm tiến, trừ khi tôi thừa nhận điều đó.

Điều tiếp theo chúng ta phải công nhận là các giao dịch của Đức Chúa Trời với chúng ta, để đem chúng ta đến chỗ được chi phối ở bên trong bởi ý muốn thần thượng; và sau đó điều thứ ba là Chúa Giêsu đã hoàn thiện ý muốn của Đức Chúa Trời trong chính mình Ngài một lần đủ cả, và đã ban Đức Thánh Linh cho những kẻ tin, để tăng cường trong chúng ta về phía vị trí đó. Đó là, tất nhiên, mặt tích cực, đó là điều đáng khích lệ nhất. "Vì ấy là Đức Chúa Trời hành động trong anh em, để vừa muốn vừa làm nên sự đẹp lòng Ngài"- Phil. 2. 13.

Ý muốn của Đức Chúa Trời sâu sắc hơn giáo lý, từ ngữ, hoặc thái độ

 Chúng ta hãy đi qua lập trường đó một cách cẩn thận hơn một chút. Đầu tiên, sự hiện diện của một ý muốn khác trong vũ trụ này và trong chúng ta theo thiên nhiên. Bây giờ, điều này không chỉ là một thái độ trí năng hoặc có ý thức. Tôi cho rằng không có một người nào trong chúng ta sẽ không nói, nếu chúng ta bị hỏi, rằng chúng ta đã hoàn toàn tận tâm với ý muốn của Đức Chúa Trời, rằng chúng ta  hoàn toàn muốn ý muốn của Đức Chúa Trời, đó là, chúng ta đã hoàn toàn ở phía bên của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta đang đứng theo thái độ và ý thức hiện tại - chúng ta nên nói chúng ta đứng trong ý muốn của Đức Chúa Trời và vì ý muốn của Đức Chúa Trời. Các sự khẳng định mạnh nhất của chúng ta có tính cách đó. Nhưng điều kỳ lạ là, trong khi có tất cả sự chân thành, chúng ta có thể khẳng định vị trí của chúng ta trong sự việc này, chúng ta có thể cùng một lúc lại có đầy đủ các định kiến, sở thích, lợi ích cá nhân, ý ​​chí mạnh mẽ, nắm giữ hoặc tìm cách giữ những điều đó cho ý thích hoặc khát vọng riêng của chúng ta. Chúng ta có thể bị nắm chặt và bị cầm tù bởi các hệ thống truyền thống và các sự chấp nhận chung. Đây không phải là một sự việc của thái độ có ý thức của chúng ta hay ý thức của chúng ta gì cả.

Ý muốn của Đức Chúa Trời là một sự thật sâu sắc hơn ý thức và sâu hơn so với thái độ hiện tại của chúng ta. Chúng ta có thể tiếp lấy thái độ đó ở thời điểm này, liên quan đến những gì chúng ta gọi là ý muốn của Đức Chúa Trời, và trong thời gian một tiếng, hoặc có lẽ ngày mai chúng ta có thể được kiểm tra rất nghiêm trọng trên một điểm trong Ý Muốn thần thượng và thái độ của chúng ta có thể thay đổi, rồi chúng ta khám phá rằng nó không phải là một vấn đề về thái độ gì cả, nhưng một cái gì đó sâu sắc hơn; nó không phải là một sự việc của ý thức của chúng ta, nó sâu hơn điều đó. Chúng ta không bao giờ biết ý muốn của chúng ta mạnh mẽ là dường nào cho đến khi Đức Chúa Trời đặt chúng ta vào tình huống mà chúng ta cư xử như chúng ta không bao giờ nghĩ chúng ta lại cư xử như vậy, nơi mà chúng ta phản bội mình vì các xử lý của Chúa có với chúng ta. Chúng ta có một cuộc tranh cãi với Chúa, nơi mà sự trắc nghiệm hiện hành vì ý muốn của Đức Chúa Trời, nơi mà đến thời gian đó chúng ta đã nói, "Tất nhiên, tất cả vì ý muốn của Đức Chúa Trời mà”.

"A, nhưng đó là trên bề mặt và chúng ta không biết những gì đã vướng mắc, một cái gì đó sâu sắc hơn; ý muốn khác này muốn dấy lên trong bản chất của chúng ta, và trong chừng mực đó, nó là sự thật, chúng ta đang ở trong sự yếu đuối và kẻ thù đã nắm lấy lập trường của hắn, lập trường để đánh bại chúng ta, lập trường để nắm giữ quyền năng trên chúng ta. Và đó là những gì tôi có ngụ ý, bởi đây là một sự việc của một cái gì đó truyền vào sự cấu tạo của chúng ta, không phải cái gì chúng ta phỏng theo như một thái độ trí năng. Và do đó, chúng ta muốn ý muốn của Đức Chúa Trời, không phải cái gì chúng ta tin về bản thân mình, không phải một cái gì đó mà ngày nay, khi mọi thứ không hoàn toàn quá khó-- chúng ta có ý thức của chúng ta đối với Đức Chúa Trời và ý muốn của Ngài, nhưng cái gì thật vượt ra ngoài tầm sự thay đổi thái độ, một cái gì đó sâu thẳm. Chúng ta đã đi đến một nơi mà nó là như vậy và các điều kiện thay đổi không thể rung chuyển điều đó. Bởi vì nó đã được truyền đạt vào sự cấu tạo của chúng ta: ý muốn của Đức Chúa Trời truyền vào trong chúng ta và trở thành bản chất của chúng ta. Chúng ta đã trở thành người dự phần vào bản chất thần thượng. Đó là sự việc của bản chất, không phải thái độ, không phải ý thức tạm thời trong việc chấp nhận sự thật; nó là một sự việc của bản chất, bản chất mới. Chúng ta phải nhận ra điều đó. Cho đến khi điều đó được thực hiện, chúng ta không có quyền năng trên kẻ thù.

Bạn thấy những gì tôi có ngụ ý, là tiếp lấy thái độ đối với kẻ thù trên cơ sở giáo lý và sự suy nghĩ, chúng ta có uy thế. Điều đó không có hiệu lực. Khi tập thể người đắc thắng nầy được đưa vào thử nghiệm qua lửa và có ý muốn của Đức Chúa Trời truyền vào chính sự cấu tạo của họ. Trên cơ sở đó, chúng ta là các người đắc thắng. Bạn nhìn thấy nó đi kèm trong Khải Huyền 12. Nó đến trong huyết. "Chúng đã thắng hắn (Satan) bởi huyết của Chiên Con". Điều đó có nghĩa là gì? Tại sao "Ngài đổ hồn của Ngài ra cho đến chết" Khi nào? Làm thế nào? "Cha ôi, nếu có thể được, xin cho chén nầy qua khỏi Con; dầu vậy, không theo ý Con, nhưng theo ý Cha". "Giờ Con người được tôn vinh đã đến rồi. ... ..nếu hột lúa mì chẳng rơi xuống đất mà chết, thì cứ chỉ một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả nhiều. Ai yêu mạng sống mình thì sẽ mất".

Bạn có thấy trong việc tuôn tràn huyết của Ngài, sự sống hồn của Ngài trong huyết đổ ra cho đến chết, đó là việc Ngài chấp nhận hoàn toàn ý muốn của Đức Chúa Trời  và huyết đổ ra ghi nhận chiến thắng của ý muốn Đức Chúa Trời, và huyết đó đã được Ngài đem vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời để làm chứng cho một ý muốn hoàn thiện. Bây giờ "họ không yêu thích hồn của họ cho đến chết". "Lời làm chứng của họ" (Khải 12:11) đã dẫn họ đi xa trên lập trường của huyết Ngài. Các nguyên tắc thật tài tình; rằng các người đắc thắng - mặc dù không có tác dụng cứu độ phổ quát, nhưng với cùng một sự việc trên kẻ thù - các người đắc thắng đi dọc theo đường hướng của ý muốn của Đức Chúa Trời như đã hoàn thiện trong Giêsu Christ. Huyết đại diện cho ý muốn Đức Chúa Trời, đã hoàn thiện trong người đắc thắng đầu tiên và tối cao, Chúa Giêsu, và bởi lời làm chứng của chúng ta đứng trên lập trường của huyết, làm chứng rằng huyết đã đắc thắng ý muốn khác trong ý muốn của Đức Chúa Trời. Đó là lời làm chứng của chúng ta, không phải giáo lý, nhưng đều được tạo tác trong kinh nghiệm.

"Họ không yêu hồn của họ". Giáo lý được thực hiện tốt, các lời chứng cớ được thành lập thông qua thử nghiệm, và con rồng đứng thẳng, đứng để nuốt chúng ta là một thử nghiệm đủ tốt để xem liệu chúng ta sẽ đứng cho ý muốn của Đức Chúa Trời hay không. Đây là một điều rất thiết thực. Nó đi sâu hơn thái độ, giáo lý, ý thức; nó là cái gì đó truyền vào chúng ta mà làm cho chúng ta thành người đắc thắng, và cái gì đó là ý muốn của Đức Chúa Trời được cấu tạo trong chính bản chất của chúng ta để dần dần chúng ta trồi lên từ trận chiến về ý muốn của Đức Chúa Trời và đến nơi - không thụ động đăng ký - nhưng đứng cách tích cực vì ý muốn của Đức Chúa Trời. Tại đó quyền năng của ý muốn xác thịt mạnh mẽ bị bẻ gãy, đó là ý muốn của Satan mà đã được đưa vào bản chất của chúng ta bởi tội lỗi của Adam.

Ý muốn của Đức Chúa Trời được truyền vào trong chúng ta qua đau khổ

Điều thứ hai; những xử lý thực tế của Đức Chúa Trời với chúng ta để đưa chúng ta đến chỗ được ý muốn đó chi phối ở bề trong. Đây là lời giải thích về tất cả những cám dỗ của chúng ta, tất cả các thử nghiệm của chúng ta, những mâu thuẫn dường như đi kèm thậm chí từ chính Chúa. Tôi nói "dường như các sự mâu thuẫn". Thường thường chúng ta thấy mình ở trong một vị trí mà có vẻ như ngay cả Chúa mâu thuẫn với chính mình Ngài. Như thử nghiệm của Abraham. Đức Chúa Trời đã hứa một con trai, và sau đó có nói về con trai đó-- đã thực hiện một phép lạ để sinh nó ra- mọi sự ràng buộc trong lời hứa và giao ước thần thượng. Sau đó, Chúa nói hãy đi và giết anh ta cùng dâng hiến cho Ngài một của lễ thiêu, của lễ thiêu là không có gì còn lại. Chúa dường như đã quay tròn trên chính mình Ngài và đôi khi mâu thuẫn với chính mình Ngài. Các điều dường như mâu thuẫn, sự chậm trễ thần thượng, những thất vọng, sự cản trở; tất cả những điều nầy vạch trần ý muốn của chúng ta. Các điều nầy không phải là kinh nghiệm nơi bình thường. Tôi đang nói về những kinh nghiệm thuộc linh của con cái Chúa, cho đến nay như họ hiểu tấm lòng của mình, chân thành tận tụy cho ý muốn của Đức Chúa Trời, nhưng tất cả chúng ta đang trải qua tiến trình thử nghiệm nầy, nơi chúng ta chống lại cám dỗ nặng nề và thử nghiệm, mâu thuẫn, sự chậm trễ, thất vọng, cản trở nặng nề, và tất cả các loại điều này, và chúng vạch trần chúng ta.

Chúa biết chúng ta tốt hơn chúng ta biết mình, và “tấm lòng là dối trá hơn mọi thứ ". Chúa biết chúng ta có thể chân thành trong đôi mắt của chúng ta, nhưng lời nói dối biết chúng ta thích điều đó bao nhiêu, con ngươi bí mật nói rằng chúng ta muốn điều đó bao nhiêu, với cái gì đó chúng ta sẽ không mở mắt mình cho rộng để nhìn, chúng ta nhắm mắt một nửa và nói rằng nó thích thú biết bao! Có một cái gì đó sau khi tất cả những gì chúng ta muốn, chúng ta sẽ khao khát; chỉ là một nửa hoặc ba phần yếu tố sự tự hài lòng. Chúng ta sẽ không thừa nhận điều đó, chúng ta hầu như không nhận ra nó, nhưng chúng ta bảo hồn của mình phản ứng với nó. Bạn có thể nói điều này là sự phân tích quá chặt chẽ và làm cho những điều đó trở nên khó khăn, nhưng chúng ta phải nhìn nhận sự thật của các sự vật. Có một cái gì đó làm suy yếu lập trường cho Đức Chúa Trời, và đó là một chiến thắng kinh khủng trên kẻ thù khi con của Đức Chúa Trời có thể đến nơi,  mà những hy vọng lớn nhất và khát vọng ấp ủ,  tham vọng lớn nhất và được trao lên cho Chúa và như đã chết trong việc chấp nhận những gì Chúa có thể khát vọng .

Nếu có bất kỳ điều gì cá nhân, xác thịt - Tôi không có ý thô lỗ, tôi có ngụ ý là sở thích xác thịt- tham vọng tự nhiên, trong bất kỳ hướng nào, nếu có điều đó, bạn có thể giải quyết nó một lần đủ cả rằng đó là lập trường của sự nhầm lẫn. Bạn sẽ không nhận được hướng dẫn rõ ràng từ Chúa nếu có sự hỗn hợp ý muốn của Đức Chúa Trời với ý muốn của xác thịt. Chúa không thể hướng dẫn chúng ta cách rõ ràng nếu chúng ta có khát vọng cá nhân trong sự việc này; nếu chúng ta có một chút sức mạnh chuyển động cá nhân; nếu hồn chúng ta đến, cho dù đó là hồn lý luận hoặc tình cảm, hay hồn ý chí, hồn lựa chọn; nó là sự sống hồn của chúng ta. Nếu trong đó có một chút là chúng ta không có lập trường hướng dẫn rõ ràng từ Chúa. Chúng ta phải đứng lại và nói, không như tôi khát vọng, muốn, hoặc suy nghĩ, nhưng hoàn toàn là Đức Chúa Trời muốn. Chúng ta phải đến nơi, nhờ ân sủng của Đức Chúa Trời, chúng ta thật sự có thể chiếm vị trí mà nó không quan trọng với chúng ta cách cá nhân, miễn là Chúa được những gì Ngài theo đuổi. Hãy tin tôi, sau đó bạn đã cung cấp một lập trường để được hướng dẫn rõ ràng; nhưng nếu có sức mạnh của sự sống hồn như vậy, xen vào bất kỳ vấn đề hoặc sự việc gì, nó mang lại sự nhầm lẫn và chúng ta sẽ có được hướng dẫn trái ngược và không phải là cách rõ ràng với Chúa. Nó là một lập trường của sự yếu đuối, chúng ta không thể đứng lên, chúng ta không thể đối đầu tình hình, chúng ta yếu kém, và do đó nó là lập trường của sự thất bại, lập trường của quyền năng Sa-tan.

Lập trường sức mạnh của Satan

Quyền năng của Satan được duy trì không chỉ bởi hắn là gì trong chính mình hắn, nhưng bởi lập trường mà hắn có được trong con người, hắn phải có một lập trường, một lập trường tư pháp của một nơi nào đó của riêng hắn, để hoạt động trên đó. Chúa Giêsu đã có thể đắc thắng haa81n bởi vì Ngài có thể nói "vì bá chủ của thế giới nầy hầu đến, nó chẳng có chi hết nơi Ta” (Giăng 14:30). Chúng ta bị đánh bại trên lập trường đó, sự thất bại của chúng ta diễn ra trên lập trường ý muốn mạnh mẽ của chúng ta. Vâng, thường thường chúng ta có màu sắc và cặn bã trên một khát vọng cho Chúa. Chúng ta  không bao giờ biết liệu phản đối của chúng ta về điều đó dành cho Chúa, có thực sự chân chính cho đến khi qui phục một thử nghiệm nghiêm trọng. Chúng ta đã nói, "Tất cả vì ý muốn của Chúa trong đó" và Chúa đã đưa chúng ta vào một cái gì đó khá nóng, và chúng ta trở lại và nói "đây là đòi hỏi hơi nhiều hơn tôi nghĩ”, điều này vạch trần tôi: “Tôi hơi bửa bãi"

Bạn có thể cầu mong sự thách thức của Đức Chúa Trời khi bạn tiếp lấy vị trí đó. Bạn nhìn thấy người đắc thắng phải đến vị trí mà có được sự truyền vào anh ta hoặc cô ấy ý muốn của Đức Chúa Trời là một phần của sự cấu tạo của họ, thông qua trắc nghiệm, thử nghiệm, nghịch cảnh; nơi họ đến để nhìn nhận không có gì là giá trị trừ ra ý muốn của Đức Chúa Trời. Đó là một điều lớn lao để vạch trần chính mình bạn- cuối cùng theo cách thực nghiệm và theo địa vị, nơi bạn một lần được theo cách giáo lý, và đôi khi nó là một cuộc hành trình dài, đầy thử thách và khủng khiếp từ nơi mà chúng ta nói, "Vâng, tất cả là ý muốn của Đức Chúa Trời", cho đến khi bạn đến nơi đó. Chúng ta không ở đó bằng cách nói như vậy. Chúng ta đang có ở đó bởi một điều được truyền vào chúng ta. Sau đó cuối cùng là đến với Chúa. Giống như hạt lúa mì phải rơi xuống đất và chết, bởi vì từ sự sáng tạo này cái vỏ phải được loại ra. Động cơ có thể tốt, chân thành có thể là đúng tất cả, nhưng có những điều cá nhân gắn liền với nó, như ham muốn, tham vọng, điều đó sẽ cho chúng ta nhiều niềm vui thích. Có sự hỗn hợp bí mật này của chính mình, và mặc dù Chúa sẽ cứu một cái gì đó - có cái gì đó rất quý giá cho chính mình Ngài - Ngài đã đưa toàn bộ vào sự chết hầu trong sự chết, nó sẽ bị tước bỏ thậm chí một chút cá nhân, sự lưu tâm của hồn tự nhiên và dấy lên trong sự sống lại một điều gì đó hoàn toàn của chính mình Ngài và sau đó bạn sẽ có được sự mở rộng - Con người được vinh hóa.

Tôi sẽ kết luận, nhắc nhở bạn về điều thứ ba. Trong khi chúng ta đang đứng mặt đối mặt với mức độ nghiêm trọng của điều này (đó là một điều kinh khủng khi bạn đang đến đó và có ý muốn của Đức Chúa Trời truyền vào bạn và tất cả mọi thứ đang được đưa đến sự chết) thật là may mắn nhớ rằng ý muốn của Đức Chúa Trời đã được hoàn thiện trong Đấng Christ và Ngài bảo đảm trong chính mình Ngài sự hoàn hảo của chúng ta trong ý muốn của Đức Chúa Trời. Đọc lại Hê-bơ-rơ 10:10 "Nầy, tôi đến để làm theo ý chỉ của Chúa.” Vậy, Ngài đã bỏ điều trước để lập điều sau.Ấy là bởi ý chỉ đó mà chúng ta được thánh hòa nhờ sự dâng thân thể của Jêsus Christ một lần đủ cả". Ngài đã làm điều đó, Ngài đã bảo đảm nó, và Ngài đã bảo đảm sự hoàn hảo của chúng ta trong Đức Chúa Trời, trong chính mình Ngài, và bây giờ trên lập trường một cái gì đó đã được thực hiện, một thực tế sống động, đứng vững, một sự kiện mà không có gì có thể được thêm vào, Ngài đã sai Đức Thánh Linh ngự vào chúng ta, những người tiếp nhận Ngài, để ở trong chúng ta, làm quyền năng tăng cường ý muốn của Đức Chúa Trời .

Đức Thánh Linh làm việc, tiếp thêm sinh lực trong chúng ta vừa muốn vừa làm niềm vui tốt lành của Ngài. Đó là một điều may mắn khi có được liên kết với cái gì đó đã được thực hiện. Không phải là một giáo lý nhưng một Thân Vị sống, bởi một quyền năng phi thường, Đức Thánh Linh, là chính Đức Chúa Trời hành động hướng tới một cái gì đó Ngài đã đạt được. Nắm lấy điều nầy như giáo lý thì không đủ. Chúng ta phải nắm giữ theo một cách thiết thực. Một mặt, chúng ta hãy đi đến với Chúa, và mặt khác bước ra cách mạnh mẽ và nắm giữ các nguồn năng lượng của Chúa, mà sẽ có một sự ứng nghiệm trong chúng ta về các lời "Vì ấy là Đức Chúa Trời hành động trong anh em, để vừa muốn vừa làm nên sự đẹp lòng Ngài" (Phil. 2 . 13).

 Trong giờ khi chúng ta bị thách thức, sau tất cả mọi sự, ý muốn của Đức Chúa Trời không dễ dàng để chấp nhận, khi chúng ta đang đi qua "Vậy, nếu anh em đã được đồng sống lại với Đấng Christ, thì hãy tìm các sự ở trên, là nơi Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời ". (Col.3:.1).

"Nhưng chúng ta thấy Jêsus, là Đấng chịu làm thấp kém thiên sứ một ít, vì đã chịu khổ sở của sự chết, nên được đội mão miện vinh hiển tôn trọng" – Heb. 2: 9.
"Nhìn xem Jêsus là Nguyên soái và Thành toàn của đức tin chúng ta" –Heb. 12:2.

Ý nghĩa sự hiện diện của Đấng Christ trên trái đất

Sự hiện diện của Đấng Christ trên trái đất này có hai mục đích. Một là có thể có một sự trình bày hoàn hảo của Đức Chúa Trời đối với con người. Cái kia là Ngài có thể tiếp lấy con người theo tư tưởng của Đức Chúa Trời. Có rất ít người thấy Ngài trong khía cạnh đầu tiên. "Thế giới không biết Ngài". Ngay cả những người gần gũi nhất và liên tục liên lạc với Ngài, nhìn vào Ngài, nghe Ngài, quan sát Ngài, đã không thực sự nhìn thấy Ngài. Vào giai đoạn cuối, Ngài phải nói với một người trong số họ, "Ta ở cùng các ngươi lâu dường nầy, mà ngươi há chưa biết Ta sao? Ai đã thấy Ta, tức là đã thấy Cha; sao ngươi lại nói rằng: 'Xin chỉ Cha cho chúng tôi?" Nhưng trong đó có ý nghĩa thực sự, họ không nhìn thấy Ngài.
Không làm ứng nghiệm lời đó trong Philip 2:13, "Vì ấy là Đức Chúa Trời hành động trong anh em, để vừa muốn vừa làm nên sự đẹp lòng Ngài". Trừ khi Ngài làm điều đó, chúng ta sẽ không vượt qua, nhưng bởi sự tăng cường của Đức Chúa Trời Linh, 'lấy quyền năng mà ban cho anh em được nên mạnh mẽ trong người bề trong" chúng ta sẽ trở thành các người đắc thắng, chúng ta sẽ đi đến chỗ mà Sa-tan bị cướp mất lập trường của hắn về quyền năng trong chúng ta, bởi vì ý muốn của Đức Chúa Trời hoàn toàn được thực hiện bây giờ, là một phần của con người chúng ta, chúng ta đã xấp xỉ đạt đến điều đó cách thực nghiệm. Tôi để lại những lời kết luận này của thư Hê-bơ-rơ với bạn, "Nguyện Đức Chúa Trời của sự bình an, là Đấng đã nhờ huyết giao ước đời đời mà đem Đấng chăn chiên lớn của bầy chiên, là Chúa chúng ta là Jêsus, ra khỏi kẻ chết, khiến anh em nên trọn vẹn trong mọi việc lành, để làm theo ý chỉ Ngài, và nhờ Jêsus Christ mà làm ra trong anh em điều đẹp lòng Ngài "(Heb. 13:20-21).

Tóm lại trong vũ trụ có ý muốn của Đức Chúa Trời và ý muốn của Satan tranh nhau. Ý muốn con người có thể chọn đứng về phía ý muốn nào tùy ý. Ngày nào Cơ Đốc nhân được Thánh Linh tạo tác ý muốn Đức Chúa Trời vào trong họ, ngày đó họ khởi sự đi con đường người đắc thắng lên ngôi mà Chúa đã hứa ban cho.

M.K sưu tầm và lược dịch