"Vì nếu tôi thuyết-giảng tin-lành, tôi
không có gì để khoe-khoang về nó, vì tôi ở
dưới sự ép-buộc; vì khốn cho tôi nếu tôi không thuyết-giảng
tin-lành. Vì nếu tôi làm điều này một cách tự-nguyện, tôi có phần-thưởng; nhưng
nếu nó chống lại ý muốn của tôi, tôi có một chức-vụ quản-lý được ủy-thác cho
tôi"(1 Cô-rinh-tô 9: 16-17).
Có một câu chuyện về một nhà truyền giáo già
nua người trở về nhà ở Hoa kì từ Châu Phi. Ông bà ấy hồi hương trên cùng một con tàu với Tổng thống
Hoa kì Theodore Roosevelt, người cũng đã trở về nhà sau cuộc săn bắn lớn ở Châu Phi. Khi đến New
York, vị tổng thống được đám đông cổ vũ hoan hô, trong khi nhà truyền giáo
không được ai chú ý.
Nhà truyền giáo nói trong giọng nói cay đắng với
vợ mình, “có cái gì đó không công bằng. Chúng ta đã dâng cả cuộc đời mình để
chinh phục được người ta cho Chúa, và khi chúng ta về đến nhà, điều chúng ta
mong đợi lại là không có phần thưởng và không ai chào đón chúng ta cả. Tổng thống
đã đi săn bắn một số động vật - và trở thành như một vị vua khi trở về".
Tối hôm đó, khi họ đang cầu nguyện trước khi đi
ngủ, nhà truyền giáo cảm thấy như Chúa nói với ông ta: "con có biết tại
sao con vẫn không nhận được tiền lương không? Con chưa về nhà mà".
Sứ đồ Phao-lô theo đuổi mục tiêu tương tự trong
chức vụ của mình. Ông ấy
không có phần thưởng hời hợt hoặc tạm thời
trong tâm trí. O^ng sẵn sàng đợi đến khi về nhà, trong ngôi nhà cuối cùng của ông
- để nhận được những gì Chúa đã hứa với
ông ta.
Còn bạn, bạn đã sẵn sàng chờ đợi chưa?
ST