Lê vi kí chương 2:1-16-
Bản Kinh thánh Hebrew ghi là (minchah qorban), kinh thánh Anh văn dịch là the meal offerring hay the grain offering, thế mà bản Việt văn lại dịch là Của lễ chay, vì thấy không có máu thịt trong đó. Có bản dịch là Của lễ ngũ cốc, nhưng ngũ cốc chỉ là một thành phần chưa xay thành bột. Người khác dịch là Của Lễ bột mịn, nhưng bột mịn chỉ là một thành phần, dù là trọng yếu, trong của lễ mà thôi. Chúng ta phải dịch là Của Lễ Thức Ăn mới chính xác.
1/- câu 1-3 Ý Nghĩa-
"Bây giờ khi người nào dâng của-lễ thức ăn làm của-lễ cho GIA-VÊ, của-lễ của hắn sẽ bằng bột mịn, và hắn sẽ đổ dầu trên nó và rắc trầm-hương trên nó. Rồi hắn sẽ đem nó tới các người con trai của Arôn, các thầy tế-lễ; và sẽ lấy từ nó đầy nắm tay của mình bột mịn của nó và dầu của nó với tất cả trầm hương của nó. Và thầy tế-lễ sẽ dâng nó lên trong khói là phần để tưởng-niệm của nó trên bàn-thờ, một của-lễ bởi lửa có mùi thơm dịu-dàng cho GIA-VÊ. Và phần còn lại của của-lễ ngũ-cốc thuộc về A-rôn và các đứa con trai của hắn: một vật chí thánh, trong những của-lễ bởi lửa cho GIA-VÊ”.
Của lễ nầy tượng trưng nhân tánh hoàn hảo của Chúa Giê-su. Nhờ ăn của lễ nầy, nhờ kinh nghiệm Chúa, nhân tánh chúng ta sẽ được biến đổi trở nên giống như của lễ thức ăn nầy, tức là có nhân tánh thuộc linh, biến đổi.
- Câu 2-Trước tiên, thầy tế lễ hốt một nắm bột sống có chế dầu và tất cả nhũ hương, đem xông lên có mùi thơm cho Đức Chua Trời vui hưởng.
Ban đầu A đam có nhân tính trung tính, thiên nhiên, sau khi sa ngã, nhân tánh con người và "ý tưởng lòng họ chỉ là xấu luôn" (Sáng.6:5). Nhưng nhân tánh Chúa Giê-su khi còn trẻ tuổi vẫn "đẹp lòng Đức Chúa Trời và người ta" (Lu. 2:52). Khi Ngài chịu báp têm vào năm 30 tuổi, Đức Chúa Trời tán thưởng nhân tánh Ngài và nói: "Nầy Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đường". Nhũ hương với nắm bột xông lên tượng trưng nhân tánh của Chúa Giê-su làm vui thỏa Chúa Cha.
-Câu 3-phần còn lại trong của lễ là phần ăn của đoàn thầy tế lễ. Người ngoài không thể có kinh nghiệm nhân tánh của Chúa. Vì nếu anh em có tình yêu thiên nhiên, sự nhân từ, quãng đại thiên nhiên, điều đó chỉ phá hoại hội thánh. Cần ăn của lễ nầy là phải sở hữu nhân tánh của Chúa.
Bột mì lọc hay bột mịn, nói lên sự quân bình trong nhân tánh Chúa. Bột có ốc trâu nói lên những bất cập, những chỗ quá đà, mất cân bằng trong nhân tánh thiên nhiên của chúng ta.
2/- Câu 4-7-Cách Chế Biến-
"Khi nào ngươi dùng vật chi hấp (nướng) lò làm của lễ thức ăn, thì phải lấy bột mịn làm bánh nhỏ không men nhồi dầu, và bánh tráng không men thoa dầu. Nếu ngươi dùng vật chiên trong chảo đặng làm của lễ thức ăn, thì phải bằng bột mịn không pha men, nhồi với dầu, bẻ ra từ miếng và chế dầu trên. Ấy là của lễ thức ăn. Nếu ngươi dùng vật chiên trong chảo lớn đặng làm của lễ thức ăn, thì phải bằng bột mịn với dầu".
-Bột nhồi dầu.- Nếu bạn không lấy ngón tay hay cả bàn tay mình để nhồi, thì dầu và bột vẫn còn ở riêng. Phải nhồi cho đến khi bột mịn trở thành một cục bột, khối bột, và dầu được bảo hòa trọn vẹn trong đó. Anh em sẽ có một khối bột tẩm dầu.1 Cô rinh tô 6:17 nói tâm linh tín đồ và Linh của Chúa liên hiệp làm một, nhưng chúng ta phải xin, phải yêu cầu Chúa "nhồi" dầu vào các góc cạnh, các sở thích, ý muốn tình cảm riêng tư, thiên nhiên của chúng ta cho đến khi bảo hòa. Sau khi nhồi dầu rồi, cắt ra từng miếng và rưới dầu lên ngập tràn.1 Cor.12:13 nói chúng ta phải uống Linh, là được nhồi với Linh ở bên trong, và còn được báp têm bằng Thánh Linh bên ngoài nữa. Mỗi ngày anh em phải xin Chúa nhồi dầu vào mọi ham muốn xấu xa, mọi tư tưởng lang thang, mỗi tình cảm thiên nhiên. Khi Thánh Linh được đổ trên Sam-sôn, như được rưới dầu, ông có sức mạnh bẻ cổ một con sư tử, và Đa vít đánh gục Gô li át. Khi Linh Chúa giáng xuống, Phao lô có quyền năng phạt một thuật sĩ tên là Ê-ly-ma mù mắt (Công. 13:9-12).Khi hội thánh nhóm họp, thấy anh em hát, cầu nguyện, làm chứng, chia sẻ lời Chúa rất có khí thế, dường như có dầu rưới trên anh em, nhưng sau giờ nhóm, lối cư xử của anh em lại tỏ ra không có dầu, thiếu ân điển Chúa, phải không? Hãy cố gắng chuyên cần nhồi dầu vào các góc cạnh tính tình của mình.
-- Ba cách chế biến:
-Nướng (hấp) trong lò nung.
-Chiên trong chảo nhỏ.
-Chiên trong chảo lớn.
Để có được nhân tính thấm nhuần Linh của Chúa giống như nhân tính Chúa Giê-su, chúng ta như bột nhồi dầu, cắt ra miếng và nướng trên ba loại dụng cụ đó. Của lễ nầy phải dùng lửa, sứ đồ Phi-e-rơ gọi "lửa" là hoạn nạn, là đau khổ. Có người chịu đau khổ, và bị Chúa xử lí cách kín đáo trong lò kín, kẻ khác chịu đau khổ trên chảo lớn, ai cũng biết, nhưng dù thế nào đi nữa, mọi người đều cần được lửa hoạn nạn nung đốt cho chín.
Hê.5:8-9 nói về nhân tánh của Chúa được hoàn hảo qua lửa thử nghiệm; vì Ngài "đã học tập vâng lời bởi những sự khốn khổ mình đã chịu, và ... được nên trọn vẹn".
Chúa Giê su có nhân tính vô tội mà còn cần chịu lửa hoạn nạn mới nên hoàn hảo, để nhân tánh thiên nhiên vô tội của Ngài sẽ trở nên trọn vẹn, trưởng thành, và chín muồi, huống chi nhân tính của chúng ta vốn như bột ốc trâu, không mịn, lại có pha men tội lỗi từ bao đời trước, sẽ cần lửa hoàn nạn càng nhiều hơn biết bao.
3/- Câu 8-10: Nuôi Dưỡng Đoàn Thầy Tế Lễ-
“Các con sẽ đem của lễ thức ăn đã được chuẩn bị như thế dâng lên Đức Giê-hô-va; khi đã trao cho thầy tế lễ thì ông ấy sẽ đem đến bàn thờ. Thầy tế lễ sẽ lấy một phần từ tế lễ thức ăn đó để tượng trưng cho cả tế lễ và thiêu trên bàn thờ. Đó là một tế lễ dùng lửa dâng lên, có hương thơm đẹp lòng Đức Giê-hô-va".
--Hương thơm dâng cho Đức Giê-hô-va trước hết-
Tôi lặp lại, trong 30 năm đầu, khi chưa thi hành chức vụ, nhân tánh Chúa Giê-su đã "được đẹp lòng Đức Chúa Trời và người ta" rồi (Lu ca 2:52). Cho nên khi chịu báp têm Đức Chúa Trời Cha tuyên bố về nhân tính của Giê su, "Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đường". Câu nầy được tuyên bố ít nhất hai lần trong ba năm rưỡi chức vụ của Chúa. Đó là hương thơm từ của lễ thức ăn thần thượng là nhân tính của Chúa Giê su.
Dù là những con người được hoài thai trong tội lỗi, nhưng tôi không hiểu bằng cách nào Đức Chúa Trời lại chấp nhận hương thơm nhân tính của một ít thánh đồ Cựu ước như sau: Đa vít được kinh thánh nhắc đi nhắc khoảng 7 hay 8 lần rằng ông là "người vừa lòng Đức Chúa Trời". Về cụ Đa-ni-ên, các thiên sứ trên trời đều biết và ba lần nói ra cùng Đa ni ên rằng ông là "người được yêu quý". Tiếng Anh là "man of preciousness". Kinh thánh cũng nêu cao "đức tin" của Áp-ra ham, đề cao "sự nhẫn nại của Gióp" (Gia. 5:11) và đặc biệt xác nhận "Môi-se là một con người rất đỗi khiêm nhu, không ai như thế trong mọi người có trên mặt đất" (Dân. 12:3).
Đó là hương thơm nhân tính của những con người kỉnh kiền bậc nhất trong Cựu ước. Nhân tính anh em có hương thơm như vậy chăng?. Nếu anh em là bột mì lọc mịn màng sạch men, nhồi dầu, chế dầu, nướng trên lửa, có thêm muối, chắc chắn anh em sẽ có kinh nghiệm đó. Chúa Giê su nói ai hầu việc Ngài, Đức Chúa Trời sẽ "tôn quý" nhân tánh người đó.
--Phần còn lại nuôi gia đình thầy tế lễ-- câu 10:
"Phần còn lại của tế lễ thức ăn sẽ thuộc về A-rôn và con cái người. Đó là một phần rất thánh lấy từ tế lễ dùng lửa dâng lên Đức Giê-hô-va".
Sau khi dâng lên Chúa rồi, phần còn lại trong của lễ là thức ăn dành cho các thầy tế lễ.
Chúa bảo Phi-e-rơ hãy nuôi chiên Ta, hãy cho chiên Ta ăn. Anh em là tín đồ lớn tuổi, anh em lấy gì nuôi tín đồ thanh niên? Tri thức văn tự Kinh thánh, hay lẽ thật khách quan chăng? Người mẹ nuôi con sơ sinh của mình bằng dòng sữa, bằng chính sự sống của mình. Anh em chỉ có thể nuôi hội thánh bằng mức lượng Đấng Christ mà anh em có trong mình, bằng nhân tánh biến đổi của mình, bằng của lễ thức ăn đã nướng chín trên lửa mà thôi.
Nhân tánh như bột ốc trâu, bột có pha men mật, bột chưa nhồi dầu, bánh chưa nướng chín không thể cho ai ăn được cả.
4/-Câu 11-13- Men, Mật, Muối-
--Men và Mật: “của lễ thức ăn mà các con dâng lên Đức Giê-hô-va không được pha men vì các con không được thêm men hay mật ong trong của tế lễ dùng lửa dâng lên Đức Giê-hô-va”. Chúa cấm dâng men và mật chung với của lễ thức ăn.
Men ám chỉ tội lỗi. Đó là một loại bột nổi làm cho bột mì lọc trương lên, nở to quá giới hạn. Trong thời Cựu ước, Chúa cấm dùng men pha vào bột dâng lên cho Ngài. Chúa Giê su là bánh không men, vì Hê.4:15 chép, “Vì chúng ta …có một thầy tế lễ đã chịu cám dỗ trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội”. Nhân tính Chúa Giê su trung tính, vô tội. Nhân tính chúng ta thì đã nhiểm tội từ bao nhiêu đời của tổ phụ mình, cho nên Phao lô khuyên; "Hãy làm cho sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên đống mới, cũng như anh em vẫn là không men vậy" (1Cor.5).
Kinh thánh tân ước mặc khải 5 loại men mà dầu ít hay nhiều mọi người chúng ta đều bị nhiểm rồi. Đó là men Pha- ri- si, sự giả hình, men Sa-đu sê, tân phái, tà giáo (Math. 16:11-12); men Hê- rốt, mê địa vị, ham tiền bạc (Mác 8:15); men tội lỗi (1Cor. 5: 7-8) , và thơ Ga- la- ti còn nóí đến men ưa chuộng hình thức, lễ nghi (Gal.5:9).
Mật tượng trưng lời ngợi khen, lời nịnh hót. Mật ngọt chết ruồi. Nói ngọt lọt đến xương. Nhân tính hư hoại của chúng ta, ai cũng thích được khen, ưa được nịnh bợ. Chúa Giê- Su thì không. Ngài loại bỏ lời tâng bốc của người ta. Ngài loại bỏ tình cảm thiên nhiên với mẹ và các em khi họ tìm Ngài. Ngài cấm các quỷ xưng nhận Ngài ra với ý định bợ đỡ. Đó là mật tiêu cực, còn mật tích cực là vị ngọt của Lời Kinh thánh, chúng ta được phép vui hưởng.
Từ trong Cựu ước, muối được Chúa kể là giao kết bền vững giữa Đức Chúa Trời và dân Ngài. Muối là một nguyên tố sát trùng, bảo vệ thức ăn không thối rửa. Muối trong nhân tính Chúa Giê -su để làm cho nhân tính Ngài không biến thái, mà y nguyên đời đời. Bột mì lọc sạch men của chúng ta cần tẩm muối để giữ nhân tính mình khỏi tha hóa. Muối tượng trưng sự chết, là quyền năng sát trừ của thập tự giá trong chúng ta, vì Phao lô làm chứng: “Vì cớ Ngài chúng tôi bị giết cả ngày”(Rô 8:35). Bản Công giáo dịch:"Người chúng tôi bị sát phạt suốt ngày, chúng tôi bị kể như chiên lò sát".
Những điều bất như ý xảy ra hằng ngày với mỗi chúng ta như muối, như sự giết chết, với mục đích duy trì tình trạng tươi mới trong bột không pha men có nhồi dầu của chúng ta để còn được tinh khiết mãi mãi. Nếu có muối ấy chúng ta có thể làm theo lời Chúa dặn: "hãy giữ vững điều ngươi đã có, hầu chẳng ai đoạt lấy mão miện của ngươi".
5/-Câu 14-16- Kinh nghiệm Mới-
"Nếu ngươi dùng hoa quả đầu mùa đặng làm của lễ thức ăn hiến tế Đức Giê-hô-va, thì phải bằng gié lúa rang, hột lúa mới tán ra, đổ dầu vào và thêm nhũ hương. Ấy là của lễ thức ăn. Đoạn, thầy tế lễ lấy một phần hột tán ra với dầu và hết thảy nhũ hương mà xông làm kỷ niệm. Ấy là của lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va".
Mỗi tuần, mỗi tháng anh em có thu hoạch được cái gì mới mẻ, như gié múa mới, hột lúa mới để hiến tế lên Chúa không? Khi đọc kinh thánh mỗi ngày, anh em có nhận được ấn tượng mới, bông trái tươi mới không? Hãy chế dầu vào, tán ra, dâng lên cho Chúa. Đầu óc chỉ chứa đựng những hận thù, cay đắng, rác rưởi không thể nào có hạt lúa mới, gié lúa mới được.
--Kết Luận:
Trong 1 Cô rinh tô 5 , Phao lô khuyên, "Anh em há chẳng biết rằng một ít men làm dậy cả đống bột sao? Hãy làm cho sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên đống mới, cũng như anh em vẫn là không men vậy.Vậy nên, chúng ta hãy giữ tiệc, chớ dùng men cũ, cũng đừng dùng men của sự hiểm độc, gian ác, nhưng hãy dùng bánh không men của sự thành thật, chơn chánh".
Nhân tánh của Chúa Giê su là bột không pha men, không có mật. Qua 33 năm sống, Ngài trở thành Bánh không pha men, nướng xong rồi, Đức Chúa Trời cũng vui hưởng xong.
Nhân tánh chúng ta là bột có pha men, và mật từ bao đời, do tổ tiên truyền lại. Nhưng Chúa muốn chúng tẩy sạch men trong nhân tánh mình, loại bỏ mật, tán nhuyển những phần bột thô như ốc trâu để chúng ta có bột lọc trắng tinh và mịn màng.
Ngài cũng muốn chúng ta trộn dầu thật kĩ, cắt ra miếng, chế dầu lên ngập tràn rồi đem nướng, đem chiên trên lửa hoạn nạn lâu ngày.
Chúa không thể chấp nhận nhân tánh của ai như bột còn sống. Hội thánh không thể được nuôi dưỡng bằng bánh bột lọc nhồi dầu mà chưa nướng, chưa chiên cho chín.
Bánh nhồi dầu nướng xong sẽ tỏa hương thơm. Anh em có hương thơm không?. Nhân tánh biến đổi anh em có hương thơm như Đa - ni ên, Đa- Vít, Môi- se có hay không? Có gì trong nhân tánh biến đổi, trong kinh nghiệm chín muồi, trưởng thành của anh em có thể nuôi hội thánh được không chứ?
Minh Khải 8-7-2020.