Thứ Ba, 8 tháng 9, 2020

David Và Solomon


Mathio 12:3-6, “Ngài bèn phán rằng: "Các ngươi há chưa đọc đến điều Đa-vít làm trong khi người cùng những kẻ đi theo bị đói sao? Thể nào người vào nhà Đức Chúa Trời ăn bánh trần thiết, mà người và kẻ đi theo không phép ăn, chỉ để riêng cho các thầy tế lễ thôi? Hay là các ngươi há chưa đọc trong luật pháp rằng, nhằm ngày Sa-bát các thầy tế lễ trong đền thờ phạm ngày Sa-bát mà không mắc tội sao? Nhưng ta nói cùng các ngươi, tại đây có một người lớn hơn đền thờ”.
Mathio 12: 42, “Trong cuộc xét đoán, nữ vương Nam phương sẽ đứng lên với dòng dõi nầy mà định tội nó, vì bà đã từ đầu cùng trái đất đến nghe sự khôn ngoan của Sa-lô-môn; huống chi đây có một người lớn hơn Sa-lô-môn!”
Trong kinh Cựu ước. Đức thánh Linh dùng các hình thể của các nhân vật như: A-đam, David, Solomon; các động vật như sư tử, chim ưng…; kim loại như vàng, bạc.., cõi thiên nhiên như mặt trời, núi non, sao mai….để làm hình bóng tiêu biểu cho Chúa Jesus.
Chính Ngài cũng phán rằng vua David và vua Solomon tiêu biểu cho Ngài. Dĩ nhiên, các điểm tiêu cực của David như sát nhân, ngoại tình không thể áp dụng cho Chúa, chỉ áp dụng các điểm tích cực mà thôi.
1.David—Đấng Christ Toàn Thắng:
David lượm 5 cục đá, và chỉ dùng một cục mà giết được Gô-li-át. Người giềng giàng nầy còn 4 người em nữa. Các bộ tướng của David đều giết tất cả. Điều nầy ngụ ý David chinh phục tất cả và xây dựng một nước đại thắng trên mọi thù nghịch xung quanh.
Trong thời hội thánh Tân ước nầy, chúng ta đang sống dưới sự trị vì an toàn của Đấng Christ toàn thắng.
2. Solomon- Đấng Christ Trong Vương Quốc Ngàn Năm:
Thời trị vì của Solomon tiêu biểu sự trị vì của Đấng Christ trong vương quốc 1000 năm. Tôi xin nêu lên bốn sự việc vua Solomon làm khi khởi sự trị vì. Những điều nầy nói trước việc của Chúa Jesus hình phạt tín đồ khi Ngài khởi sự làm vua trên đất. tôi không nói các việc làm tích cựa như cai trị của Ngài ở đây
a/Phạt A-đô-ni-gia:
Ông nầy tượng trưng các tôi tớ tự biên tự diễn trong hội thánh ngày nay. Ông cũng tượng trưng những kẻ cướp công sang đoạt công trình thuộc linh của người khác. Họ ung dung hưởng thụ thành quả người khác và được nổi danh cùng tài lộc vật chất. Khi Chúa đến Ngài sẽ lật mặt nạ họ và hình phạt họ cách nặng nề.
Chúa nói, “Trong ngày đó (ngày Chúa đến) nhiều người sẽ nói cùng ta rằng: 'Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi há chẳng từng nhơn danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhơn danh Chúa mà đuổi quỉ sao? và nhơn danh Chúa mà làm nhiều việc quyền năng sao?' Khi ấy ta sẽ công bố với họ rằng: 'Ta chẳng hề biết các ngươi; hãy lìa khỏi ta, ớ những kẻ làm ác kia.' (Mathi 7;22-23).
b. Hình phạt Áp-ne:
Áp-ne tượng trưng các công nhân của Chúa mà từng đánh đập, chà đạp, hãm hại bạn đồng lao của mình. Chúa sẽ trừng phạt loại công nhân gian ác đó vào đầu vương quốc. Ngài nói trước, “Nhưng nếu đầy tớ ác kia thầm nói rằng: 'Chủ ta đến chậm,' bèn đánh bạn đồng công, và ăn uống với phường say rượu, thì chủ nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ, giờ nó không hay, mà phân thây nó, và định cho nó đồng phần với kẻ giả hình; tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến rang” (Mathio 24:48-51).
c/ Sa Thải A-Bia-Tha:
A-bia-tha là hậu tự của thượng tế Hê-li, thuộc chi tộc Y-tha-ma. Chúa nói trước với tiên tri Samuel là Ngài sa thải dòng dõi tế lễ nầy. Solomon đuổi không cho A-bia-tah làm thầy tế lễ nữa.
Phao-lô nói chính ông cũng sợ mình bị Chúa sa thải khi Ngài đến. 1Cor. 9: 26, 27, “Vậy, tôi chạy, chẳng phải là chạy bá vơ, tôi đấu quyền, chẳng phải là đánh gió; song tôi khắc khổ thân thể tôi, bắt nó phải phục, e rằng sau khi tôi đã rao giảng cho kẻ khác, mà chính mình tôi phải bị loại ra chăng”. Chữ “loại ra” theo nghĩa đen là “disapproved”== nghĩa là không được ưng thuận vì mất phẩm chất.
Rất nhiều người sẽ bị Chúa loại bỏ như vậy vào đầu vương quốc Ngài.
d/ Si-mê-i:
Khi David bôn tẩu khỏi mặt Ap-sa-lôm, Si-mê-i, con cháu vua Sau lơ đã đi cặp kè Davis chửi rũa, rũa sả và nèm đá vào David, là người được xức dầu của Chúa.
Khi Solomon lên ngôi được ba năm, ông đã hình phạt Si-mê-i và nêu ra tôi trạng cũ cho Si-mê-i nghe.
Chúa sẽ trừng phát những ai hôm nay tra tay vào những người mà Ngài đã lập lên cai trị dân Chúa.
“Dầu vậy, những kẻ mơ mộng kia cũng theo cách ấy mà làm ô uế xác thịt, khinh dể dể chủ quyền, nhạo báng tôn trưởng” (Giu-đe câu 8”.
Năm mươi năm trước có một câu chuyện thật mà tôi biết. Có một tôi tớ Chúa giảng lời Kinh thánh quá thẳng thắn. Một tín đồ tưởng mục sư giảng về minh. Tối hôm đó ông mài dao, định hôm sau sẽ đón đường và đâm vị mục sư. Sao trong đêm đó ông ngủ và chết luôn, không còn cơ hội đâm chết tôi tớ của Chúa.
Tôi khuyên bạn chuẩn bị trước sự xét xử của Chúa khi Ngài thành lập vương quốc ngàn năm sắp đến đây.
K.Đạo