Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

LỄ VƯỢT QUA -1

Đọc Kinh Thánh: 1 Cor. 5:7-8

I Cô-rinh-tô 5:7-8 đề cập rõ ràng đến một câu chuyện trong Cựu Ước, đó là lễ Vượt Qua được ghi chép trong Sách Xuất Hành 12. Lời giải thích ở đây chỉ cho chúng ta ba điều: (1) con cừu bị giết của Lễ Vượt Qua là Christ, (2) men là sự ác ý và gian ác, và (3) kể từ khi Chiên Con của chúng ta, là Đấng Christ, đã bị giết chết, chúng ta cũng nên giữ lễ tiệc này trước mặt Christ. Bây giờ, theo văn kiện của Exodus, chúng ta hãy xem xét câu chuyện lễ Vượt Qua từng phần.


I. Phán quyết của sự chết
(Exodus 11:4-5)

"Môi-se nói, Vì vậy, Đức Jehovah phán rằng: vào khoảng nửa đêm, Ta sẽ tuần hành khắp Ai Cập và tất cả các con đầu lòng trong đất Ai-cập sẽ phải chết, từ con đầu lòng của Pharaoh đang ngồi trên ngai vàng của mình, cho đến con đầu lòng các nữ tỳ đang xay cối, và tất cả các con đầu lòng của thú vật nữa".

Phán quyết là tất cả những người con đầu lòng, những người con cả, đều phải chết. Ý nghĩa của những con đầu lòngcon cả là gì? Chúng ta có thể đọc 1 Cô-rinh-tô 15:46, "Nhưng không phải cái thuộc linh có trước, nhưng là cái thuộc hồn, rồi mới đến cái thuộc linh." Tất cả mọi thứ của Adam, được sinh ra từ Adam, là con cả và con đầu lòng, và phán quyết của Đức Chúa Trời cho chúng nó là "cái chết"!

Rô-ma 5:12 nói, "Sự chết đã đi qua ( lan khắp) tất cả mọi người." Hê-bơ-rơ 9:27 nói, "Theo như đã định cho mọi người phải chết một lần, rồi chịu phán xét". Không ai có thể thoát khỏi cái chết này! I Cô-rinh-tô 15:22 nói, "Chỉ trong Adam tất cả đều chết." Do đó, bạn bè của tôi ơi, chúng ta được định  để chết. Không ai có thể thoát khỏi cái chết. Mọi người đều phải chết. Đây là phán quyết của Đức Chúa Trời. Tất cả những con đầu lòng, những con cả, đều phải chết.

II. Một SỰ KHÁC BIỆT ĐƯỢC TẠO NÊN LIÊN QUAN ĐẾN SỰ CHẾT
(Exodus 11: 7)

"Trái lại, trong dân Israel, ngay đến chó cũng chẳng sủa người hoặc súc vật, để các ngươi biết rằng Đức Jehovah phân biệt dân Israel với dân Ai cập như thế nào."

Đức Chúa Trời đã chọn một nhóm dân đặc biệt, người Israel. Ngài đã chọn một nhóm người sẽ không phải đi qua cái chết để làm dân của Ngài. Tương tự như vậy, Ngài đang lựa chọn một nhóm người từ thế giới sẽ không phải đi qua cái chết. Đức Chúa Trời đã đặt một sự khác biệt giữa người Ai Cập và người Israel, để sau này họ không phải chết. Ê-phê-sô 1: 4 nói, "Ngay cả khi Ngài đã chọn chúng ta trước khi sáng tạo thế giới." những tin tức tốt lành lạ kỳ! Trong số tất cả những người chết, Đức Chúa Trời đang lựa chọn một nhóm người mà Ngài sẽ giải cứu họ khỏi cái chết.

III. Con đường giải thoát của Chúa
(Exodus 12:1-4)

 “ Tại Ai cập, Đức Jehovah phán với Môi se và A rôn rằng: tháng nầy sẽ là tháng thứ nhất cho các con, tức là tháng giêng trong năm. Hãy nói với toàn thể hội chúng Israel rằng vào ngày mùng mười tháng nầy, mỗi gia trưởng phải bắt một con chiên con, mỗi nhà một con. Nếu nhà nào ít người quá, không ăn hết một con, thì tùy theo số người mà chung với người hàng xóm gần mình nhất, và tùy theo sức ăn của mỗi người mà tính số chiên con”.

Cách Đức Chúa Trời sử dụng để giải thoát loài  người ra khỏi sự chết là gì? Trong những ngày trước đây, với con cừu. Bây giờ Đức Chúa Trời đã ban Đấng Christ cho chúng ta. Trong toàn bộ thế giới, từ ngữ  cừu con chỉ được áp dụng cho một người, Christ. Danh hiệu này, Con Người, đã được cả Daniel và Ezekiel sử dụng. Tuy nhiên, từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền, chỉ có Christ lúc nào cũng được gọi là Chiên Con. Giăng 1:29 nói rằng Ngài là "Chiên con của Đức Chúa Trời." I Peter 1:19 nói rằng máu quý báu của Ngài là máu "của một Chiên con không tì vít, và không có chỗ trách được". Khải huyền 13: 8 nói rằng Ngài là "Chiên Con đã bị giết." Ở khắp mọi nơi trong Kinh Thánh, Đấng Christ được coi như là Chiên Con. Ngày xưa, dân Y-sơ-ra-ên đã được cứu bởi chiên con. Bây giờ, người ta được cứu bởi Christ.

Tại sao Đức Chúa Trời muốn họ coi tháng này là tháng đầu tiên và là sự bắt đầu của một năm? Có một ý nghĩa sâu sắc ở đây. Ngài  không coi tháng thứ tám, tháng thứ chín, tháng thứ hai, tháng thứ tư. Ngài  không coi tất cả các tháng khác trong năm, nhưng Ngài  chỉ xem xét tháng này là tháng đầu tiên và sự bắt đầu của năm. Điều này cho chúng ta biết rằng đối với một người chưa được cứu, tất cả các năm quaông ta đã sống khi không được cứu, không được tính. Không có vấn đề nếu ông được 40 hay năm mươi tuổi, miễn là ông không được cứu, ngày tháng của ông không tính trước mặt Đức Chúa Trời. Tất cả những năm đó đã bị lãng phí trong sự hư không! Đức Chúa Trời coi tháng này là sự khởi đầu của năm. Ngay khi một người được cứu, anh có tháng đầu tiên của mình. Ngày mà chúng ta nhận được sự sống của Đức Chúa Trời là ngày đầu tiên của năm chúng ta. Trong dụ ngôn vườn nho trong Ma-thi-ơ 20, tất cả mọi người đã không bước vào vườn nho làm công việc đều là người "nhàn rỗi" (vô ích) đối với chủ nhân của vườn nho. Điều này không có nghĩa rằng tất cả những người này không làm gì cả. Tuy nhiên, đối với chủ nhân của vườn nho, họ "nhàn rỗi". Điều này cũng đúng với tất cả những người chưa được cứu trong con mắt của Đức Chúa Trời.

"Vào ngày thứ mười của tháng này, họ sẽ bắt cho mỗi người một con cừu con." Đây là sự khởi đầu của lễ Vượt Qua. Chúa Giêsu đi vào Giê-ru-sa-lem vào ngày này. Ngài đến Bethany sáu ngày trước lễ Vượt Qua, là ngày thứ chín của tháng đầu tiên (John 12:1). Ngày hôm sau, đó là ngày thứ mười của tháng đầu tiên, Ngài vào Giê-ru-sa-lem (Giăng 12:12). Từ ngày đó, Giu-đa, kẻ phản bội, tìm kiếm cơ hội để nộp Ngài cho những người kia (Mt 26:16).

IV. CÁC TƯ CÁCH CỦA CHIÊN CON
(Exodus 12: 5, 13: 2)

"Một chiên con đực hay dê con đực, một năm tuổi, không tì vít”
 "Hãy thánh hóa (cung hiến) cho Ta tất cả các con đầu lòng giữa vòng dân Israel, cả người lẫn súc vật, vì mọi con đầu lòng đều thuộc về Ta”

Tư cách quan trọng nhất của chiên con là không tì vít. Không có khuyết điểm là không có tội. Lý do không có ai trên thế giới có thể làm Cứu Chúa của chúng tatất cả mọi người đã phạm tội. Bạn đã phạm tội, và tôi đã phạm tội. Điều này là lý do tại sao bạn không thể cứu tôi. Bạn sẽ chết, và tôi phải chết. Vì vậy, bạn không thể cứu tôi. Chúa Giêsu thật sự là một Đấng không chỗ chê trách. Ngài nói về chính mình Ngài, “trong các ngươi, ai có thể chỉ chứng Ta có tội ư?” (John 8:46). Trong suốt lịch sử, chỉ có Chúa Giêsu mới có thể nói điều này. Trải 2.000 năm, người ta chỉ nói rằng Chúa Giêsu là quá tốt đẹp vì không chống lại người khác, không ai có thể nói rằng Ngài là quá gian ác. Hê-bơ-rơ 7:26 nói rằng Ngài "tách biệt khỏi những người tội lỗi"!

Điểm thứ hai là chiên con này phải là một chiên con đầu lòng. Đức Chúa Trời giết chết những đứa con đầu lòng. Điều này là lý do tại sao Ngài phải cứu các con đầu lòng bằng con đầu lòng. Chúa Giêsu là con trai đầu lòng (Luca 2:7). Ngài thực sự là một Đấng Cứu Thế không có tì vết! (1 Pet 1:19)

V. SỰ CHẾT CỦA CHIÊN CON
(Exodus 12:06)

"Và các ngươi sẽ giữ nó cho đến ngày mười bốn tháng nầy: đó là ngày mà toàn bộ hội chúng của Israel sẽ giết nó vào lúc chiều tối."

Đây là điểm quan trọng nhất! Người tội lỗi chúng ta cần một vị cứu tinh để cứu chúng ta! Nhưng nếu Chúa đã không chết, chúng ta vẫn sẽ bị hư mất ngay cả khi chúng ta đã thấy và đã nghe Ngài mặt đối mặt trong thời của Ngài. Ngay cả nếu chúng ta có thể thấy và nghe Ngài mặt đối mặt hiện nay, chúng ta vẫn còn ở dưới khổ nạn, tiền công của tội lỗi là sự chết. Ngài đã phải chết trước khi Ngài có thể cứu chúng ta khỏi cái chết.

 Chiên con đã được giữ cho đến ngày mười bốn tháng cùng tháng nầy" và bị giết chết vào buổi chiều tối ". Trong cùng một cách, Chúa đã bị giết chết vào ngày 14 của tháng đầu tiên. Ngay cả giờ giấc đã không bỏ lỡ. Ma-thi-ơ 27:45 nói, "Bây giờ, bóng tối bao trùm trên cả xứ từ giờ thứ sáu giảm cho đến giờ thứ chín". "Vào buổi chiều tối" có nghĩa là giữa hai đêm, điều này một cách diễn tả của người Do Thái. Josephus sử gia Do Thái nổi tiếng nói rằng: "vào chiều tối" là từ giờ thứ sáu đến giờ thứ chín (giờ Do thái), còn theo đồng hồ của chúng ta sẽ là từ giữa trưa đến 3 giờ chiều. Chúa đã chịu đóng đinh trong suốt thời gian này. Bầu trời trở nên đen tối trong thời gian này cho đến khi Ngài tắt hơi.

Ai đã giết chết Chiên con? Đó là cả hội chúng của Israel đã giết chết Ngài. Đây là một loại tiêu biểu vĩ đại: thầy tế lễ tiêu biểu hội thánh, mười hai bộ tộc tiêu biểu cho các quốc gia trên trái đất, và hội chúng Israel tiêu biểu cho toàn bộ nhân loại.

Vào thời của Noah, thế giới được chia thành ba bộ tộc: Shem, Ham, và Japheth. Vào ngày Chúa bị đóng đinh trên thập tự giá, có những người Do Thái, thuộc bộ tộc của Shem; người La Mã, của Japheth và Simon Cyrenian, của Ham. Toàn bộ nhân loại đã có mặt ở đó. Chúa đã đưa ra lời chứng cớ trước mặt tất cả nhân loại rằng Ngài đã chết!

Tại thời điểm Caesar Nero, cuộc điều tra dân số đã ghi lại rằng đã có hơn 3.000.000 người sống ở Giê-ru-sa-lem. Nên cái chết của Chúa xảy ra trước mặt rất nhiều người.

"Không, các ngươi đừng làm gãy xương của chúng" (Exo. 12:46). Chúa Giêsu thực sự làm ứng nghiệm điều này. John 19: 36 chép "vì điều đó xảy ra để ứng nghiệm lời kinh thánh rằng: chẳng một cái xương nào của Ngài bị gãy”. Đây là một điều tuyệt vời nhất. Làm thế nào Chúa có thể trở thành một  chiên con Vượt Qua? Theo các hồ sơ của bản Talmud, bốn mươi năm trước khi phá hủy ngôi đền thờ Jerusalem, đó là, một năm trước khi Chúa bị đóng đinh, Hoàng đế La Mã thiết lập một sắc lệnh, cấm ném đá người chết. Khi một ai đó bị ném đá đến chết, xương cốt của ông bị gãy vỡ. Người Do Thái hành quyết người dân bằng cách ném đá, trong khi những người La Mã hành quyết người dân bằng cách đóng đinh trên thập tự giá. Khi Philate ra lệnh cho người Do Thái kiểm tra Chúa theo pháp luật riêng của họ, người Do Thái nói rằng họ không có quyền để giết bất cứ ai (John 18:31). Đây là một bằng chứng khác. Chúa nói tiên tri rằng Ngài sẽ bị đóng đinh và không bị ném đá đến chết. Nếu không, Ngài sẽ không thể trở thành chiên con Vượt Qua.

VI. SỰ RẢY HUYẾT
(Exodus 12: 7, 22-23)

"Và họ sẽ lấy máu bôi trên hai thanh dọc và thanh ngang cửa ra vào của ngôi nhà nào ăn thịt chiên con đó."
"Và các ngươi sẽ lấy một bó bài hương nhúng vào máu trong chậu, bôi lên thanh ngang và thanh dọc  cửa ra vào. Từ đó đến sáng không ai trong anh em được ra khỏi cửa nhà mình. Đức Jehovah sẽ đi qua để hành hại người Ai Cập; và khi Ngài thấy máu nơi khung cửa ra vào, Chúa sẽ vượt qua, và sẽ không cho thiên sứ hủy diệt vào ngôi nhà của bạn để hành hại (đánh) bạn. "

Điểm quan trọng nhất là sự rảy máu. Chúa đã chết. Nhưng tại sao còn rất nhiều tội nhân vẫn còn hư mất? Chỉ một lý do, họ đã không rảy máu. Làm thế nào để chúng ta rảy máu? Máu rảy trên thanh ngang và hai thanh dọc của khung cửa và vẫn còn chứa trong chậu. Điều này có nghĩa là có máu trên đầu, phía dưới, và ở hai bên. Thập giá vươn đến tất cả bốn phương, nó vươn đến trên đỉnh, phía dưới, bên trái và bên phải. Người ta có thể chỉ được cứu bằng cách đi qua máu. Người ta chỉ có thể nhìn lên trời bằng cách đi qua máu.

"Bài hương" (kinh giới)cây nhỏ nhất của tất cả các loại (1 Các Vua 4: 33). Tân Ước cũng đề cập đến một điều nhỏ nhất, hạt cải. Các hạt giống của cải tượng trưng cho đức tin của chúng ta. Máu phải được áp dụng với loài bài hương. Máu phải được tiếp nhận bằng đức tin. Mặc dù đức tin là nhỏ, chúng ta phải rảy máu bằng giống hoa bài hương nhỏ và rất nhỏ nầy.

Đức Chúa Trời nói gì về máu? Ngài nói, "Khi Ta nhìn thấy máu, Ta sẽ vượt qua các ngươi" (Exo. 12:13). Đây là một từ ngữ rất quan trọng. Chữ "Ta" ở đây là chính Đức Chúa Trời. Ý nghĩa của lễ Vượt Qua Đức Chúa Trời vượt qua trên chúng ta khi Ngài nhìn thấy máu. Người rảy máu không nhìn thấy máu, Đức Chúa Trời nhìn thấy máu. Bạn không cần phải nhìn thấy giá trị của máu. Bạn đang ở trong cửa, và máu bên ngoài cửa. Máu không để cho bạn xem. Đức Chúa Trời không cần bạn nhìn thấy máu. Bạn chỉ cần vận dụng đức tin của bạn. Mặc dù bạn không có thể cảm thấy hoặc nhìn thấy nó, bạn chỉ cần tin. Điều quan trọng cho máu là phải được áp dụng. Nếu máu được áp dụng, không cần phải lo lắng.

Một lần kia khi ông Moody đã rao giảng cho một người đàn ông. Ông nói với người đó rằng nếu ông  tin nơi Chúa Giê Su, ông sẽ được cứu. Nhưng người đó tiếp tục lo sợ rằng ông ta vẫn sẽ bị hư mất sau khi ông đã tin. Cả hai đã nói chuyện trong một thời gian dài. Khi họ sắp chia tay, ông Moody nói với người đàn ông, "Hãy tưởng tượng điều này: Tại thời điểm có cơn lũ lụt, khi Noah và gia đình tám người đã ở trong chiếc tàu, họ đã có thể run lên vì sợ rằng chiếc tàu sẽ chìm không? Nếu họ đã làm điều này, thì đó sẽ là điều ngu ngốc nhất để làm". Ông tiếp tục nói, "Bạn là một người như vậy". Ngay lập tức, người đàn ông ấy hiểu và ra về trong niềm vui.

Chính Đức Chúa Trời đã nhìn thấy máu, con đầu lòng đã không nhìn thấy máu. Khi Đức Chúa Trời nhìn thấy máu, Ngài vượt qua chúng ta. Ngài không vượt qua chúng ta bởi vì chúng ta tốt. Sự cứu rỗi phụ thuộc vào việc chúng ta có hay không tin vào Christ. Khi Đức Chúa Trời nhìn thấy máu, Ngài vượt qua chúng ta. Không có vấn đề chúng ta tốt như thế nào, ngay cả khi chúng ta tốt như Christ, mà không có máu, qui định của Thiên Chúa chúng ta phải chết. Bởi vì Chiên con qua đời, chúng ta không phải chết nữa. Nếu Chiên Con đã không chết, chúng ta sẽ phải chết. Không có vấn đề chúng ta tốt như thế nào. Khi chúng ta không tin vào máu, chúng ta không có thể được cứu. Đức Chúa Trời không xem xét hoặc chúng ta tốt hay xấu, Ngài chỉ xem xét máu của Chiên Con. Ngoài máu, không có gì có thể cứu chúng ta.

Máu được đặt giữa Đức Chúa Trời và con người. Chúng tacác tội nhân và phải chết. Nếu chúng ta không muốn chết, chúng ta phải loại bỏ cái chết. Làm thế nào để chúng ta loại bỏ cái chết? Đó là nhờ Chiên con chết cho chúng ta. Theo cách này chúng ta không phải chết nữa. Một người chỉ có thể chết một lần, anh ta không thể chết hai lần. Sự chết chỉ thăm viếng loài người một lần, nó không thăm viếng loài người hai lần. Nếu tôi đã chết một lần, sự chết sẽ không đến với tôi nữa.

Hoặc là cừu con phải chết, hay những người con trai phải chết. Hoặc là Đấng Christ đã chết, hoặc bạn phải chết. Các tội lỗi của bạn đã tổng kết trong một cái chết, cái chết của Đấng Christ. Đây là sự cứu rỗi! Cơ sở của sự cứu rỗi là cái chết của Đấng Christ cho chúng ta. Chúng ta hãy nhìn xem Ngài!
( Còn nữa)
W.N. 1930