Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

NHỮNG NGƯƠI CẦU THAY VÀ CHÚC PHƯỚC


 Hebrew 7:7  “Vả, bậc trên chúc phước cho bậc dưới, ấy là lẽ không cãi được”

Isaiah 59:16 “Đức Giê-hô-va thấy không có sự công bình thì chẳng đẹp lòng,  thấy không có người, chẳng ai cầu thay, thì lấy làm lạ lùng. Ngài bèn dùng chính cánh tay mình đem sự cứu rỗi đến; lấy sự công bình mình mà nâng đỡ.”

Chỉ những thánh đồ đầy dẫy Đức Chúa Trời mới có khả năng cầu thay và chúc phước người khác. Cầuu thay là chúc phước bằng sự cầu nguyện. Chúc phước là nói tốt cho đối tượng trước mặt chúng ta, là tuôn đổ Đức Chúa Trời vào trong họ. Chỉ có bậc trên mới chúc phước cho bậc dưới, là đều không ai cãi được.


  1. Melchisedec:

Theo Genesis 14, Melchisedec quan tâm dân Chúa tại xứ Canaan, là hai gia đình Abraham và Lót. Ông đã cầu thay gần suốt đêm cho Abraham trên đường đánh trận để giải cứu Lót. Sau đó ông đón Abraham trên đường chiến thắng trở về và chúc phước cho Abraham.

Genesis 14:18-20 “Mên-chi-xê-đéc, vua Sa-lem, sai đem bánh và rượu ra. Vả, vua nầy là thầy tế lễ của Đức Chúa Trời Chí Cao, chúc phước cho Áp-ram và nói rằng: Nguyện Đức Chúa Trời Chí Cao, là Đấng dựng nên trời và đất, ban phước cho Áp-ram! Đáng ngợi khen thay Đức Chúa Trời Chí Cao đã phó kẻ thù nghịch vào tay ngươi! Đoạn, Áp-ram lấy một phần mười về cả của giặc mà dâng cho vua đó.”

  1. Jacob:

Chỉ có Jacob, chứ Abraham và Isaac không đủ khả năng, cầu thay hay chúc phước cho thật nhiều người. Isaac chỉ chúc phước cho con là Jacob thôi. Sau 20 năm chịu xử lí trong nhà Laban, bố vợ, và 33 năm được xây dựng thuộc linh, Jacob đến tuổi 130. Và lúc ấy tác giả sách Genesis dùng tên Israel cho Jacob. Từ lúc đó ông có khả năng chúc phước cho mọi người, từ vua của đế quốc Ai cập đến các con và cháu.

Genesis 43:8, 11, “Giu-đa lại thưa cùng Y-sơ-ra-ên, cha mình, rằng: Hãy cho đứa trẻ theo con, thì chúng tôi sẽ đứng dậy đi, hầu cho chúng ta, nào các con, nào cha, nào các cháu của cha đây đều được sống và khỏi chết.-- Đoạn, Y-sơ-ra-ên, cha các anh em, nói rằng: Nếu việc đã thể kia, thì bay phải làm thể nầy: Hãy lấy trong đồ hành lý những thổ sản quí nhứt của xứ ta: Một ít nhũ hương và mật ong, các hương hoa và một dược, phi tử và hạnh nhân, đem dâng cho người đó làm của lễ.”

Genesis 47:7-10 “Đoạn, Giô-sép dẫn Gia-cốp, cha mình, đến yết kiến Pha-ra-ôn. Gia-cốp chúc phước cho Pha-ra-ôn. Pha-ra-ôn hỏi Gia-cốp rằng: Ngươi hưởng thọ được bao nhiêu tuổi? Gia-cốp tâu rằng: Những năm tôi sống ở đời phiêu lưu hết thảy là một trăm ba mươi năm; các năm của đời tôi lấy làm ngắn ngủi và lại nhọc nhằn, chẳng bằng những năm bình sanh của tổ phụ tôi khi người ở phiêu lưu đó. Gia-cốp chúc phước cho Pha-ra-ôn một lần nữa, rồi lui ra khỏi mặt người”.

Jacob là bậc thuộc linh cao hơn vua Pharaoh, vì ông đầy dẫy Đức Chúa Trời.

  1. Moses:
Theo Thi thiên 90, sau khi được Chúa xử lí 80 năm, Moses kể mình sắp chết. Ông nói, “Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khoẻ thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm,Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.”.

Nhưng ông còn sống thêm 40 năm trong tình trạng dẫy đầy Đức Chúa Trời. Trử lượng Đức Chúa Trời trong ông rất lớn, nên ông có thể chúc phước cho mọi loại người.
Dân 6:24-26, “Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Các ngươi phải chúc phước cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: ... Cầu xin Đức Giê-hô-va ban phước cho ngươi và phù hộ ngươi!  Cầu xin Đức Giê-hô-va chiếu sáng mặt Ngài trên ngươi, và làm ơn cho ngươi! Cầu xin Đức Giê-hô-va đoái xem ngươi và ban bình an cho ngươi!”

Ông không dễ nổi giận dù bị dân Israel chọc tức thường xuyên. Ông có sức mạnh thần thượng để cầu thay cho dân Israel hai lần, mỗi lần 40 ngày và 40 đêm.

Phục 9:16-18, “Bấy giờ, ta nhìn xem, kìa các ngươi đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, rất vội bỏ đạo Ngài đã truyền cho, mà làm cho mình một con bò con đúc. Ta bèn nắm hai bảng đá, liệng ra khỏi tay, đập bể trước mặt các ngươi.
 Đoạn, vì cớ các ngươi làm dữ, phạm tội trọng trước mặt Đức Giê-hô-va, chọc cho Ngài giận, nên ta lại sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm như lần trước, không ăn bánh và chẳng uống nước.”

Phục.9:22-23, 25-26, “Các ngươi cũng có chọc giận Đức Giê-hô-va tại Tha-bê-ra, tại Ma-sa, và tại Kíp-rốt-Ha-tha-va. Khi Đức Giê-hô-va sai các ngươi đi từ Ca-đe-Ba-nê-a, có dặn rằng: Hãy đi lên nhận lấy xứ ta ban cho các ngươi, thì các ngươi đã bội nghịch mạng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, không tin Ngài và không nghe theo tiếng Ngài. ... Vậy, vì cớ Đức Giê-hô-va có phán rằng Ngài toan diệt các ngươi, nên ta cứ sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, cầu khẩn Ngài mà rằng: Chúa Giê-hô-va ôi! Xin chớ diệt dân của Chúa, là cơ nghiệp của Chúa, mà Chúa, đã lấy sự oai nghiêm Ngài chuộc lại, và nhờ tay quyền năng rút ra khỏi xứ Ai cập”.

Ai có thể cầu thay 40 ngày và 40 đêm như vậy? Người đó phải là người dẫy đầy Đức Chúa Trời thường xuyên. Người đó hẳn phải là bậc trưởng thượng thuộc linh thần thượng cao hơn người ta vậy.

-Minh Khải-- 25/11/2012