(Khải huyền
2:01-3:22)
I. Tóm Tắt các nhận
xét về chương hai và ba
A. Bảy Hội thánh
Bảy Hội thánh được đề cập trong
hai chương này đã là các Hội thánh thực tế tại thời điểm các sứ đồ đầu tiên.
Hơn nữa, lời mô tả các điều kiện của các Hội thánh này miêu tả các tình huống
thực tế của họ. Tuy nhiên, cùng một lúc, bảy Hội thánh đại diện cho bảy giai
đoạn của Hội thánh chung, và điều kiện của họ cũng miêu tả tình trạng chung của
Hội thánh trong các giai đoạn khác nhau. Tuy nhiên, điều này không nên được tiếp
lấy trong một cách tuyệt đối. Chúng ta chỉ nói rằng Hội thánh sau thời gian các
sứ đồ là giống như Ê-phê-sô và Hội thánh của giai đoạn thứ hai là như Smyrna . Tuy nhiên, tình
trạng của Hội thánh sau thời gian các sứ đồ có một sự tương đồng của sáu Hội
thánh khác nữa.
B. Bảy Sứ Giả
Mỗi bức thư được viết cho một sứ
giả. Chúng ta đã nghiên cứu những sứ giả này là ai. Tôi hy vọng rằng Chúa sẽ
dấy chúng ta lên để chúng ta có thể trở thành các sứ giả. Mặc dù mỗi bức thư
được viết cho một sứ giả, nó cũng nói với Hội thánh. Do đó, các thư tín liên
quan đến mọi tín đồ.
C. Bảy cách giới
thiệu chính Ngài
Trong mỗi bức
thư, Chúa chúng ta nói một cái gì đó liên quan đến chính mình Ngài. Hơn nữa,
những gì Ngài nói liên quan đến chính Ngài thì tương ứng với các điều kiện của
từng hội thánh. Ví dụ, Ephesus là một Hội thánh đã sa ngã đối với tình yêu, vì
vậy Chúa tỏ mình như Đấng bước đi ở giữa các chơn đèn vàng. Smyrna là một Hội thánh đau khổ, do đó, Chúa giới
thiệu chính Ngài là Đấng đã sống lại từ cõi chết để họ sẽ sẵn sàng tử đạo.
Pergamos là một Hội thánh thế tục, do đó, Chúa xuất hiện cho họ như là Đấng có
cây gươm hai lưỡi, có thể cắt bỏ thế giới.
Thyatira là một Hội
thánh bại hoại và ngoại tình, do vậy, Chúa biểu lộ chính Ngài là Đấng với đôi
mắt giống như một ngọn lửa cháy và bàn chân bằng đồng tỏa sáng, mà Ngài có thể dò
xét và thẩm phán. Sardis là một Hội thánh đã chết, do đó, Chúa giới thiệu chính
Ngài là Đấng có bảy Linh của Đức Chúa Trời và bảy ngôi sao. Philadelphia là một
Hội thánh trung tín nắm giữ lẽ thật, do đó, Chúa được xem như là Đấng thánh
thiện và chân thật và mở ra cánh cửa rộng cho công việc. Laodicea là một Hội
thánh đầy những ý kiến của
con người, do đó, Chúa giới thiệu chính Ngài là Đầu trên tất cả mọi thứ.
D. Ý nghĩa của
danh Bảy Hội thánh
Từ ngữ "Ê-phê-sô"
có nghĩa là "lỏng lẻo". Đây là điều kiện tình yêu của họ. Từ ngữ "Smyrna " có nghĩa là
"một dược," hay "đau khổ". Đây là thời đại, khi đế chế La
Mã bắt bớ Hội thánh. "Pergamos" có nghĩa là "tháp cao",
"hôn nhân", hay "liên hiệp" Trong thời gian này, hoàng đế
La Mã, Constantine, gia nhập vào cơ đốc giáo,
và Hội thánh chiếm được một vị trí trên thế giới. "Thyatira" có nghĩa
là "nàng dâng hy sinh không mệt mỏi." Đây là sự dấy lên của chức tế
lễ trong thời đại của Công giáo La Mã, trong điều mà sự tôn thờ thần tượng bắt
đầu diễn ra. Điều này có thể được coi là như thời đại tối tăm và hư hoại bậc
nhất của Hội thánh. Ý nghĩa của từ "Sardis "
là "sự phục hồi." Đây là thời đại của Hội thánh Tin Lành, tình trạng
thuộc linh của mình đã quá yếu, như thể hội thánh đã chết. "Philadelphia " có
nghĩa là "tình huynh đệ". Một trăm năm trước khi Hội thánh đã được
hồi sinh. Một số lượng nhỏ của các cơ đốc nhân rời bỏ các hệ phái, liên kết với
nhau trong tình yêu, và hết lòng giữ chân lý trong Kinh Thánh. Từ ngữ "Laodicea " có nghĩa là
"ý kiến của
dân chúng." Đây là điều kiện của Hội thánh ưa có ý kiến khăng khăng hôm
nay.
E. Bảy cái
"Ta biết"
Mỗi bức thư đều có dòng chữ
"Ta biết." Cả hai hành vi của chúng ta, dù tốt hay xấu, và điều kiện
của chúng ta, dù buồn hay vui, Chúa đều biết đến. Chúa làm điều tốt nhất của
Ngài để ca ngợi những người tốt, nhưng Ngài cũng khiển trách người xấu. Đây là
sự duyệt trước về sự phán xét công bình của Chúa.
F. Bảy sự cảnh
báo
Vì từng hội thánh
ở trong một tình huống khác nhau, Chúa cảnh báo mỗi người trong số họ cách phù
hợp. Những lời cảnh báo đến mỗi Hội thánh được tìm thấy trong chương hai và ba:
Ê-phê-sô (2:4-5), Smyrna (2:10), Pergamos
(2:14-16), đến Thyatira (02:20 - 25), Sardis
(3:2-3), Philadelphia (3:9-11), và Laodicea (3:17-20).
G. Bảy lời hứa
Để duy trì chứng cớ
của Ngài, Chúa khao khát dấy lên các người đắc thắng trong mỗi một Hội thánh.
Do đó, Ngài ban lời hứa đặc biệt cho họ. Những lời hứa này được tìm thấy trong
những câu sau đây: Khải huyền 02:07, 10-11, 17, 26-28; 3:5, 12, 21.
H. Bảy lời kêu
gọi
Mỗi bức thư có
chứa đựng những từ ngữ, "Ai có tai, hãy nghe điều Thánh Linh phán cùng các
Hội thánh" (Rev 2:7, 11, 17, 29; 3:6, 13, 22). Bảy thư tín nầy đều do Chúa nói. Tại sao, sau đó các bức
thơ lại nói rằng Đức Linh nói với các Hội thánh? Bởi vì Chúa nói trực tiếp với
John, các Hội thánh đã chỉ có thể đọc các thư đó mà John đã viết. Vì vậy, trong
việc đọc, cần có sự cảm thúc của Đức Linh để hiểu được. Hơn nữa, khi Chúa còn ở
trên trái đất, Ngài không nói bởi chính Ngài, nhưng qua Đức Linh. Thậm chí ngày
nay, Chúa đang nói qua Đức Linh. Vì vậy, Khải Huyền nói rằng Đức Linh nói với
các Hội thánh.
Bây giờ chúng ta
sẽ xem xét nội dung của bảy thư tín nầy cách chi tiết.
II.
Hội Thánh Tại
Êphêsô
(Khải
huyền 2:1-7)
A. Khải Huyền 2: 1
"Hãy viết
cho sứ giả của Hội thánh tại Ê-phê-sô rằng: 'Đấng cầm bảy ngôi sao trong tay
hữu, đi giữa bảy giá đèn bằng vàng, phán rằng."
"Hãy viết".
John là thư ký của Chúa, ghi lại những lời của Chúa.
"Hội thánh ở
Ê-phê-sô." Hội thánh có hai khía cạnh: một là Hội thánh huyền nhiệm, diện khác
là Hội thánh địa phương. Một là Thân Thể Đấng Christ, diện khác là nhà của Đức
Chúa Trời. Các Hội thánh mà được đề cập trong hai chương này là Hội thánh thuộc
các địa phương. "Hội thánh ở Ê-phê-sô" khác biệt với "Hội Thánh của Ê-phê-sô"
vì Hội thánh ở Êphêsô chỉ nằm trong Ê-phê-sô, nó không thuộc về Ê-phê-sô. Vì
vậy, cái gọi là Hội thánh Roma, Hội thánh Hy Lạp, và Hội thánh cơ đốc Trung
Quốc, tất cả đều không đúng Kinh thánh.
"Gởi cho sứ
giả." Thư tín này được trao cho sứ giả. Điều này cho thấy rằng nó kém chất
lượng hơn so với sách Epheso được Paul viết gửi tín đồ Êphêsô, vì Phao-lô đã
viết thư cho tất cả các tín đồ. Từ đây chúng ta có thể thấy rằng nhiều người
trong số các tín đồ tại thời điểm đó đã qua đời hoặc thối lui. Do đó, chỉ có sứ
giả có thể tiếp nhận bức thư này. Khi chúng ta tiếp tục so sánh nội dung của
hai thư tín, chúng ta có thể nhận ra rằng trong thư trước và sau, các điều kiện
của Hội thánh này rất là khác nhau. Chắc chắn Ê-phê-sô đã trở thành lỏng lẻo,
hoang vắng và thối lui.
Đối với Hội thánh
này, Chúa trình bày chính Ngài là "'Đấng cầm bảy ngôi sao trong tay hữu,
đi giữa bảy giá đèn bằng vàng". Điều này làm cho Hội thánh ở Ê-phê-sô và
sứ giả biết rằng Ngài có toàn quyền uy, Ngài dò xét toàn bộ Hội thánh.
B. Khải Huyền
2:2-3
"Ta biết
công việc ngươi, sự lao khổ ngươi, sự nhẫn nại ngươi, cũng biết ngươi không thể
dung nhẫn kẻ ác, đã từng thử nghiệm những kẻ tự xưng là sứ đồ mà không phải là
sứ đồ, đã thấy họ là giả dối. Ngươi cũng hay nhẫn nại, từng nặng
nhọc vì danh ta, mà không mòn mỏi. "
Phần này là lời
khen ngợi của Chúa. Phần lời khen ngợi này được chia thành ba khía cạnh:
1. Liên quan
đến họ
"Công việc
của ngươi." Các công việc của họ phải được rất tốt.
"Lao khổ của
ngươi". Họ phải lao tác chăm chỉ.
"Sự nhẫn nại
ngươi." Hội thánh có trái tim của một người cha hoặc mẹ mang những điểm
yếu đuối của người khác.
2. Liên quan
đến sự quản trị của Hội thánh
" ngươi
không thể dung nhẫn kẻ ác." 1 Cô-rinh-tô 5.
" Ngươi từng
thử nghiệm những kẻ tự xưng là sứ đồ mà không phải là sứ đồ." Họ không
lỏng lẻo khi tiếp nhận người vào công việc. Thậm chí nếu một người đã là sứ đồ,
ông vẫn cần được thử nghiệm. Từ đây chúng ta thấy rằng họ có cái nhìn thuộc linh
sâu sắc nhiều.
3. Liên quan
đến các công việc bên ngoài
“Ngươi cũng hay
nhẫn nại, từng nặng nhọc vì danh ta, mà không mòn mỏi”. Họ đã chịu đựng vì danh của Chúa và không
thấy mệt mỏi.
Chỉ đánh giá từ
các mục đã đề cập ở trên, Hội thánh ở Ê-phê-sô đã thực sự khá hoàn hảo.
C. Khải huyền
2: 4
"Dầu vậy, có
điều ta trách ngươi, ấy là ngươi đã bỏ tình thương yêu ban đầu".
Mặc dù Hội thánh
ở Ê-phê-sô quá tốt như vậy, Chúa vẫn có một cái gì đó khiển trách họ - họ đã bỏ
tình yêu đầu tiên của mình. Chúng ta có thể ngạc nhiên tại sao một Hội thánh mà
lao tác siêng năng ở bên ngoài, lại không cùng một lúc yêu mến Chúa trong thâm
tâm. Tuy nhiên, nhiều kinh nghiệm cho chúng ta biết rằng người ta có thể lao
tác siêng năng bên ngoài, song le có thể đã bỏ tình yêu đầu tiên bên trong.
"Tình yêu đầu tiên" (tình đầu) là tình yêu tốt nhất và hoàn hảo nhất, đó là
tình yêu trinh nữ mà các thánh đồ dâng lên cho Chúa qua tình yêu của Ngài.
Chúng ta có thể hỏi làm thế nào
họ đã có thể bỏ tình yêu đầu tiên của họ. Có thể là họ nhấn mạnh việc làm nhiều
hơn tình yêu cho Chúa, hoặc có thể là do sự bất tuân của họ với Chúa (Giăng
15:10). Tuy nhiên, những gì chúng ta thấy ở đây là Chúa đòi hỏi tình yêu của
chúng ta với Ngài. Nếu chúng ta có siêng năng lao tác và có trí tuệ thuộc linh
mà không có tình yêu, lao tác và trí tuệ của chúng ta vô dụng (1 Thes 1:2-3;.
Cor 1 13: 2).
D. Khải huyền
2: 5
"Hãy nhớ do
đó mà bạn đã sa ngã từ và sám hối và làm các công trình đầu tiên, nhưng nếu
không, tôi đến với bạn và sẽ loại bỏ chân đèn của bạn ra khỏi vị trí của nó,
trừ khi bạn ăn năn."
Chúa nói với họ
về cách khôi phục:
(1) "Vậy,
hãy nhớ lại ngươi đã sa sút từ đâu, hãy ăn năn và làm lại công việc ban đầu."
Điều này có nghĩa họ cần phải tìm ra nguyên nhân. Mỗi lần mộtngười thối lui,
phải có một nguyên nhân, và trừ khi nguyên nhân được phát hiện, không có cách
nào phục hồi. Từ quan điểm của Chúa, Hội Thánh tại Ê-phê-sô hoàn hảo theo bề
ngoài, nhưng trong thâm tâm thì sa ngã. Trước tiên họ sa ngã bên trong, sau đó họ
thất bại ở bề ngoài.
(2) "Hãy ăn
năn." Ăn năn không chỉ là một cái gì đó mà tội nhân phải làm, các tín đồ
cũng nên ăn năn. Bất cứ khi nào có sự sa ngã, cần phải ăn năn.
(3) "Và làm
công việc ban đầu." Ăn năn là tiêu cực, trong khi "làm lại công việc
ban đầu" là tích cực. Từ đây chúng ta biết rằng Hội thánh ở Ê-phê-sô đã
không thực hiện các công việc ban đầu. Các công việc ban đầu là gì? Mặc dù
chúng không được đề cập rõ ràng ở đây, chúng ta biết chắc chắn rằng chúng không
phải là các vấn đề như lao tác, siêng năng, nhẫn nại, từ chối những người ác,
và vân vân. Bằng cách đọc sách Ê-phê-sô cẩn thận, chúng ta có thể tìm thấy hai
điểm của "công việc ban đầu " của họ: Một, họ đã trung tín (1:1), và
hai, họ cho phép Đấng Christ làm Chúa (3:17).
Trong Khải huyền
2: 5, Chúa đề cập đến cách phục hồi trên một mặt và nói về sự phán xét của Ngài
ở mặt khác. Đầu tiên Ngài vận dụng tình yêu, sau đó vận dụng sự công bình của
Ngài. " Bằng chẳng, ta sẽ đến cùng ngươi, cất giá đèn ngươi khỏi chỗ nó,
miễn là ngươi ăn năn thì thôi". Chân đèn đại diện cho Hội thánh, có trách
nhiệm tỏa sáng, và làm một nhân chứng. Chỗ nầy ở đâu mà từ đó chân đèn có thể
bị dời bỏ? Nơi này ở trước mặt Chúa (1:12-13; 2:1). Vì vậy, bị dời bỏ ra khỏi
vị trí của nó có nghĩa là nó sẽ mất đi vị thế của mình trước mặt Chúa và bị Ngài
từ bỏ. Vì chân đèn mất vị trí của nó, có nghĩa nó không thể nhận được dầu (sự
đầy dẫyThánhLinh) từ Chúa, và kết quả là, nó không có thể tỏa sáng cho Chúa. Vì
vậy, nan đề ở đây không phải là một vấn đề của sự cứu rỗi, nhưng công tác và chứng
cớ. Từ quan điểm của Chúa, có rất nhiều Hội thánh hôm nay chỉ đơn thuần là chân
đèn đã bị dời bỏ rồi.
E. Khải huyền
2:6
" Song ngươi
còn có điều khá nầy, là ngươi ghét công việc của đảng Ni-cô-la, mà ta cũng ghét
nữa."
Từ ngữ "Nicolaitans"
trong nguyên ngữ có nghĩa là "những người chế phục những người khác."
Do đó, bè phái này là một việc trong đó, tham lam quyền lực, giả định gánh vác vị
trí lãnh đạo. Chúa ghét điều này. Hội thánh ở Êphêsô ghét những điều Chúa ghét,
chia sẻ cảm xúc của Ngài, do đó, họ đã được Ngài ca ngợi.
F. Khải huyền
2: 7
" Ai có tai, hãy nghe điều Thánh Linh phán cùng các Hội
thánh. Kẻ đắc thắng, ta sẽ cho ăn trái cây sự sống ở trong Lạc viên của Đức
Chúa Trời. "
Điều này cho thấy
rằng bức thư này đã không chỉ được ban cho Hội thánh ở Ê-phê-sô, mà còn cho tất
cả các Hội thánh, trong đó có tình trạng giống như Hội thánh ở Ê-phê-sô. Mặc dù
những lời của Chúa là được nói với tất cả các Hội thánh, thực sự họ có thể nghe
được bao nhiêu? "Ai có tai" tiết lộ rằng đã có nhiều người trong Hội
thánh mà không có tai để nghe. Tại sao họ không có tai để nghe lời của Chúa?
Điều này không đề cập đến tai vật lý nhưng tai thuộc linh. Bằng cách xem xét
Ma-thi-ơ 13:13-15, chúng ta có thể hiểu tại sao một số người đã không có tai thuộc
linh. Đó là vì (1) họ đã không có một tấm lòng thuộc linh, và (2) họ sợ lời của
Chúa.
Cuối cùng, Ngài
đề cập đến lời hứa. "Kẻ đắc thắng” là số ít. Mặc dù Hội thánh như một toàn
thể đã thất bại, cá nhân có thể nỗ lực đắc thắng. Nhấn mạnh của Chúa trong bảy
thư tín là một số ít sẽ đắc thắng.
Phần thưởng cho những người đắc
thắng là ăn các trái cây của sự sống trong lạc viên của Đức Chúa Trời. Lạc viên
ở đây có thể đề cập đến vương quốc của các tầng trời, bởi vì vương quốc của
trời khôi phục chúng ta trở lại với tình hình trong Sáng thế ký 2. Cũng như có
một khu vườn Eden
trên trái đất, do đó, cũng sẽ có một lạc viên trong vương quốc của các tầng
trời. Các người đắc thắng sẽ được ở với Chúa trong lạc viên, điều này sẽ vui vẻ
biết bao! Không chỉ họ sẽ ở trong lạc viên, nhưng họ cũng sẽ có thể ăn các trái
cây của sự sống. Kể từ khi tạo dựng thế giới, không có người nào đã nếm những
hoa trái của sự sống, nhưng tại thời điểm đó, các người đắc thắng sẽ vui hưởng
chúng.
III. Hội Thánh Ở Smyrna
(Khải huyền
2:8-11)
Hội thánh ở Smyrna tiêu biểu cho tình
trạng của Hội thánh trong thời gian từ khoảng 100 năm sau Đấng Christ đến năm 313
AD. Hội thánh ở Ê-phê-sô là lạnh lẽo trong tình yêu của mình, Hội thánh ở Smyrna chịu khổ. Điều này
có một ý nghĩa rất quan trọng bởi vì nhiều lần Chúa làm cho một tín đồ lạnh lẽo
và lỏng lẻo chịu đau khổ để hồi sinh anh ta.
A. Khải huyền
2: 8
" Cũng hãy
viết cho sứ giả của Hội thánh tại Bẹt-găm rằng: 'Đấng đầu tiên và sau chót, ...."
"Smyrna " có nghĩa là
"đau khổ", nhưng nó cũng có thể có nghĩa là "một dược."
Myrrh quý giá, do đó, sự đau khổ này là một sự đau khổ quý báu. Tất cả đau khổ
cho Chúa đều quý giá. "Đấng Đầu tiên và sau chót" chỉ tỏ rằng Chúa là
Đức Chúa Trời mãi mãi không thay đổi. Đây là một sự an ủi dường nào cho Hội
thánh ở Smyrna !
" Đấng đã
chết rồi mà lại sống, phán rằng .." Chịu chết song le sống lại được, tất nhiên,
đây là kinh nghiệm và công việc của Chúa khi Ngài còn ở trên trái đất. Tuy
nhiên, từ ngữ này cũng có thể cung cấp cho các tín đồ ở Smyrna sự an ủi, khuyến
khích, và giúp đỡ lớn nhất:
(1) Trước tiên, điều nầy để lại
cho chúng ta một khuôn mẫu để làm theo. Nếu Chúa đã nhận được cái chết trong
khi còn ở trên trái đất, thậm chí nhiều hơn, chúng ta cũng không nhận lấy sao?
(2) Vì Ngài chịu
đau khổ cho đến chết, Ngài có thể thông cảm với chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:15).
(3) Để hoàn thành ý muốn của Đức
Chúa Trời và chiến thắng kẻ thù, Chúa phải chết. Chúng ta muốn thực hiện được
như vậy, vì vậy, chúng ta cũng phải chết.
(4) Mặc dù Chúa đã chết, Ngài đã
sống lại. Do đó, nếu chúng ta phải chịu khổ hoặc từ bỏ mạng sống của chúng ta
đối với Chúa, chúng ta sẽ có niềm hy vọng của sự phục sinh, sự đau khổ của chúng
ta sẽ không vô ích.
B. Khải Huyền 2:9
"Ta biết sự
hoạn nạn ngươi, sự nghèo khổ ngươi (song thật ngươi giàu có), và lời nhạo báng
của kẻ tự xưng là người Do-thái mà không phải là người Do-thái, bèn là nhà hội
của Sa-tan."
1. "Ta
biết"
(a) Chúa biết tất cả những đau
khổ của chúng ta! Vì vậy, tấm lòng của chúng ta nên hài lòng.
(b) Vì Chúa biết những đau khổ của
chúng ta nhưng vẫn không cất bỏ chúng, những đau khổ như vậy phải có lợi ích
cho chúng ta.
(c) Vỉ Chúa biết những đau khổ
của chúng ta, Ngài cũng phải biết làm thế nào để ban thưởng cho chúng ta trong
tương lai.
2. Những đau
khổ của họ
Những đau khổ của
Hội thánh ở Smyrna
tại thời điểm đó có ba loại: (1) hoạn nạn, (2) nghèo khó, và (3) những sự phỉ
báng (vu khống).
a. Sự hoạn
nạn
Hoạn nạn là gì? Hoạn
nạn là cuộc đàn áp bên ngoài từ hoàn cảnh, chẳng hạn như chống đối, tấn công,
áp bức, bị lưu đày, đánh đập, cướp bóc, và vân vân.
b. Nghèo khó
Nếu việc cung cấp tiền tệ trong hoạn nạn là đủ, bạn
không cảm thấy sự đau khổ là nhiều bởi vì, nói cách tương đối, giàu có làm cho bạn
dễ dàng chịu đựng hơn. Nhưng nếu bạn đang ở trong sự nghèo khó ở giữa hoạn nạn,
tình hình trở nên tuyệt vọng hơn. Mặc dù đây là tình hình, Chúa còn nói thêm
một lời quý giá nhất: "Nhưng ngươi giàu có." Vào thời điểm đó, đức
tin của Hội thánh ở Smyrna
là giàu có (James 2:5) và tình yêu của họ đầy dẫy (1 Thes 1:3.). Nếu không, ai sẽ
không sa ngã khi được đặt trong hoàn cảnh như vậy?
Hội thánh ở
Smyrna và Hội thánh tại Laodicea đứng trái ngược nhau hoàn toàn (Khải Huyền
3:17), đó là không thể cho một người ở Smyrna, trước mặt Chúa, nhưng cùng một
lúc ở trong Laodicea, trước mặt thế giới.
c. Những sự
phỉ báng
Những sự vu khống thiệt hại danh
tiếng của chúng ta. Một số người có thể chịu đựng đau khổ vật lý trong hoạn nạn
và nghèo khó, nhưng ít người có thể chịu đựng thiệt hại cho danh tiếng của họ.
" Lời nhạo báng (vu khống)
của kẻ tự xưng là người Do-thái mà không phải là người Do Thái." Sự vu
khống bắt đầu với người Do Thái. Khi Chúa chúng ta ở trên trái đất, Ngài đã bị họ
phỉ báng, nhiều hơn nữa, há chúng ta sẽ không bị vu khống sao?
Từ ngữ thực tế
của họ về sự vu khống là gì? Đó là vu khống chống lại lẽ thật của sự cứu rỗi
(Công 13:45, 18:6; 19:9; 28:22; Rom 3:8)., Nhưng Chúa nói rằng chúng ta được
phước nếu chúng ta bị mắng chửi (Ma-thi-ơ 5: 11).
Có thêm một điểm đáng lưu ý là,
liên quan đến "những người tự gọi mình là người Do Thái và không phải là,
nhưng là một hội đường của Satan". Những người nầy thực sự là những ai?
Trước khi chúng ta nói về nhóm người này, trước tiên chúng ta nên tìm ra những
người người Do Thái thực sự là ai. Từ Rô-ma 2:28-29, John 8:39-47, và Rô-ma
4:11-12, chúng ta hiểu rằng bất cứ ai chân thành tin nơi Chúa Giê Su đều là một
người Do Thái thực sự. Vì những người này không phải là người Do Thái nhưng tự
gọi mình như vậy, họ chắc chắn phải ám chỉ đến một nhóm người Do Thái trong xác
thịt, và một nhóm những người theo Do thái giáo.
Những người này
đã có một tổ chức, và người ta có thể nói rằng họ là Hội thánh Do thái. Giáo lý
của họ cũng có tính Do thái, là một nửa của luật pháp và một nửa của ân sủng,
một nửa của đức tin và một nửa việc làm. Hệ thống của họ theo luật pháp, họ có
một thứ tự tư tế. Có một số lượng lớn những người này, ngay cả ở thời Phaolô.
Tuy nhiên, đến thời điểm viết bài này, họ đã phát triển hơn và có tổ chức hơn.
Họ "là một hội đường (nhà hội) của Satan." Những người này đã được Satan
sử dụng rao giảng phúc âm, có vẻ đúng, nhưng thực sự là giả tạo.
C. Khải huyền
2:10
"Ngươi chớ
sợ điều mình sắp chịu khổ. Nầy, ma quỉ sắp quăng mấy kẻ trong các ngươi vào
ngục, hầu thử thách các ngươi, các ngươi sẽ bị hoạn nạn mười ngày. Khá trung
tín cho đến chết, rồi ta sẽ ban cho ngươi mão miện của sự sống. "
" Ngươi chớ sợ điều mình sắp
chịu khổ" là những điều mà họ vẫn chưa chịu. Những điều nầy thêm vào ba
điều vừa đề cập đến. Điều này thực sự là đau khổ chồng trên đau khổ! Nhưng ở
đây Chúa cho chúng ta biết trước, "Đừng sợ," bởi vì (1) sợ hãi là
nguồn gốc của sự thất bại-- nếu bạn không sợ hãi, bạn sẽ không thất bại; và (2)
Chúa đã giành chiến thắng rồi--mặc dù chúng ta có thể đau khổ, cuối cùng chúng
ta sẽ chiến thắng.
“Ma quỉ sắp quăng
mấy kẻ trong các ngươi vào ngục." Lúc đầu chỉ đơn thuần là sự chống đối và
vu khống, nhưng bây giờ đã tăng cường đến điểm đi tù. Mục đích của nhà tù này
là: (1) để ngăn chặn các tín đồ làm chứng công khai, như vậy là để buộc trói lẽ
thật của Chúa; (2) làm cho họ phân cách với nhau, do đó, làm giảm thiểu sức
mạnh của họ; và 3) làm cho những người đang bị cầm tù đau khổ. Một mặt, điều
này sẽ làm cho ma quỷ hạnh phúc, và mặt khác, điều này sẽ làm cho các tín đồ
ngã lòng. Ô, các chiến thuật của ma quỷ độc ác là dường nào!
" Ma quỉ sắp quăng mấy kẻ".
Không có người nào được đề cập đến ở đây, nhưng Ma quỷ được đề cập đến cách đặc
biệt. Điều này là để (1), chúng ta sẽ không đổ lỗi cho dân chúng, nhưng sẽ ghét
ma quỷ, và đến nỗi (2) chúng ta có thể nhận ra kẻ thù cách chính xác để chống
lại hắn.
" Các ngươi sẽ bị hoạn nạn
mười ngày". "Mười ngày" không có nghĩa là mười ngày và 10 đêm.
Điều này có nghĩa sự đau khổ của chúng ta dành cho một khoảng thời gian đặc
biệt. Một số người nói rằng mười ngày là mười giai đoạn từ các cuộc đàn áp lớn
của những người La Mã.
“Khá (hãy) trung
tín cho đến chết”. "Cho đến chết" ngụ ý sự giết người. Khi ma quỷ
thấy rằng sự cầm tù không hiệu quả, hắn sẽ đi một bước xa hơn, là giết họ.
"Hãy" ở đây, là động từ theo thể bắt buộc (mệnh lệnh cách).
"Trung tín cho đến chết" có nghĩa ngay cả khi họ phải đối mặt với cái
chết, họ vẫn không yêu sự sống của hồn (Khải huyền 12:11). Ồ, nhưng các cuộc
tấn công của Satan có thể chỉ đạt đến thời điểm này. Nếu chúng ta trung thành, hắn
không thể làm thêm bất cứ điều gì nữa.
"Tôi sẽ cung
cấp cho bạn chiếc vương miện của cuộc sống." Ô, lời hứa này tuyệt vời biết
dường nào. Thật là một niềm hy vọng phước hạnh! (James 1:12). Khải-huyền 1:10
không nói rằng Ngài sẽ ban cho sự sống, nhưng Ngài sẽ ban cho một mão miện của sự
sống. Sự sống thu được bằng cách tin tưởng, nhưng mão miện của sự sống chỉ có
thể thu được bằng cách trung thành. " Mão miện " cho thấy vinh quang,
nó đề cập đến việc làm một trong những người đồng làm vua với Đấng Christ và
trị vì trong thiên niên kỷ tới.
D. Khải huyền
2:11
"Ai có tai,
hãy nghe điều Thánh Linh phán cùng các Hội thánh. Kẻ đắc thắng hẳn chẳng bị hại
bởi lần chết thứ hai."
" Kẻ đắc thắng hẳn chẳng bị
hại bởi lần chết thứ hai." Tại đây, lời hứa với những người đắc thắng được
nói rất rõ ràng. Về mặt tích cực, là có được mão miện của sự sống, về mặt tiêu
cực, đó là được miễn trừ khỏi bị tổn thương bởi sự chết thứ hai. " Kẻ đắc
thắng hẳn chẳng bị hại bởi lần chết thứ hai." Nói cách khác, người thất
bại sẽ bị tổn thương bởi sự chết thứ hai. Đây là những gì chúng ta tin. Trước
khi chúng ta nói về việc bị "bị hại bởi lần chết thứ hai" trước hết chúng
ta hãy nói về sự đắc thắng và thất bại được đề cập ở đây. Vì sự đắc thắng được đề
cập ở đây là trung thành với lẽ thật, thậm chí cho đến chết, sự thất bại phải
là lỗi lầm --là không sẵn lòng chịu tử đạo. Vì vậy, người nào sợ chết và không
sẵn sàng tử vì đạo sẽ phải đau khổ là bị sự chết thứ hai làm tổn thương.
Bây giờ, chúng ta
hãy hỏi sự chết thứ hai là gì? Bằng cách đề cập đến Khải Huyền 20:14-15, chúng
ta thấy rằng sự chết thứ hai ám chỉ đến thời gian sau cái chết và sự sống lại
của cơ thể, khi linh, hồn và thân thể sẽ bị quăng vào hồ lửa. Nói cách khác, đó
là diệt vong vĩnh cửu. Các tín đồ sẽ không bao giờ bị điều này (John 10:28).
Bị tổn thương bởi
sự chết thứ hai thì khác biệt với sự chết thứ hai. Cũng như sự sống đời đời là
trái ngược với sự chết thứ hai, trong cùng một cách, mão miện của sự sống là trái
lại việc bị tổn thương bởi sự chết thứ hai. Khi sự sống là khác biệt với mão miện
sự sống, do đó, cái chết thứ hai thì khác với bị tổn thương của sự chết thứ
hai. Hơn nữa, vì mão miện của sự sống liên quan đến vương quốc, bị tổn thương
bởi sự chết thứ hai cũng liên quan đến vương quốc của các tầng trời. Vì vậy, bị
tổn thương bởi sự chết thứ hai không bao giờ có thể ám chỉ sự diệt vong đời
đời.
Bây giờ chúng ta
có thể nói trực tiếp về việc bị tổn thương bởi sự chết thứ hai là gì. Cái chết
thứ hai là gì? Sự chết thứ hai đề cập đến những gì một người không tin Chúa
chịu đựng, mà hồn anh ta đã chịu đau khổ trong Hades sau cái chết thể xác của
mình rồi, còn sẽ bị đau khổ vĩnh viễn trong linh, hồn và cơ thể của mình, sau
khi anh sống lại và chịu sự phán xét của mình tại ngai trắng lớn trong tương
lai. Bị tổn thương bởi sự chết thứ hai là gì? Bị tổn thương bởi sự chết thứ hai
có nghĩa là sau khi các tín đồ thối lui và bất trung được phục sinh, họ vẫn sẽ
phải chịu đau khổ trong suốt thời gian của vương quốc, mặc dù điều này không
phải là sự diệt vong vĩnh cửu.
Khi nói đến thời
điểm này, tôi phải ca ngợi Đức Chúa Trời về sự công bình của Ngài bởi vì, mặc
dù các người đắc thắng có thể phải chịu tử đạo trên thế giới, họ sẽ được miển
trừ khỏi bị tổn thương bởi sự chết thứ hai trong vương quốc, và thay vào đó, họ
sẽ nhận được mão miện của sự sống. Những người bị đánh bại, người không sẵn
sàng chịu tử đạo, đã được miển khỏi đau khổ trong thế giới này, nhưng họ sẽ bị
tổn thương trong vương quốc của các tầng trời và sẽ không có được mão miện của
sự sống. Ai sẽ chọn để chịu đau khổ trong thời đại này và có được vinh quang
trong tương lai đây?
Có một tiêu biểu
trong Cựu Ước cho thấy sự khác biệt này. Người dân Sô-đôm bị thiêu cho đến chết
trong thành phố (Sáng 19:24-25), điều này có thể được so sánh với sự chết thứ
hai. Vợ của Lót đã được biến thành một trụ muối bên ngoài thành phố (câu 26;
Lu-ca 17:32), điều này có thể được ví như bị tổn thương bởi sự chết thứ hai.
IV. Hội thánh
tại Pergamos
(Khải huyền
2:12-17)
Hội thánh ở
Pergamos ngụ ý điều kiện của Hội thánh từ thế kỷ thứ tư đến thế kỷ thứ bảy.
Cuộc bức hại lớn nhất từ thế
giới không thể tiêu diệt Hội thánh, do đó, Satan đã thay đổi âm mưu của hắn về
cuộc tấn công vào Hội thánh. Tại đây thế giới không còn phản đối Hội thánh,
thay vào đó, đế chế vĩ đại nhất của thế giới, đế chế La Mã, đã chấp nhận cơ đốc
giáo là tôn giáo của nhà nước.
A. Khải huyền
2:12
" Cũng hãy
viết cho sứ giả của Hội thánh tại Bẹt-găm rằng: 'Đấng có thanh gươm bén hai
lưỡi."
Theo ngôn ngữ
gốc, từ ngữ "Pergamos" có hai nghĩa: (1) hiệp nhất trong hôn nhân,
trong đó đề cập đến mối quan hệ giữa Hội thánh và thế giới, và (2) tháp cao,
trong đó ám chỉ đến vị trí của Hội thánh ở trên thế giới.
"'Đấng có
thanh gươm bén hai lưỡi". Thanh kiếm sắc nét có hai chức năng: một là cắt
đứt sự liên hiệp giữa Hội thánh và thế giới, và chức năng khác là phán xét Hội
thánh đã bị hiệp nhất với thế giới.
B. Khải huyền
2:13
"Ta biết nơi
ngươi ở, tức là chỗ có ngôi của Sa-tan; ngươi giữ vững danh ta, không chối đạo
ta, đến nỗi trong những ngày mà An-ti-ba, là chứng nhân của ta, kẻ trung tín
của ta, đã bị giết giữa các ngươi, là nơi Sa-tan ở, thì cũng không chối."
" Ta biết nơi ngươi ở (định
cư)." Hội thánh lưu trú trong thế giới này, họ có bản chất của một Người
tạm trú, y như Chúa của chúng ta là một Người tạm trú trên trái đất. Đáng
thương biết bao khi Hội thánh đã mất tính chất tạm trú của mình. Thay vào đó, họ
đã có một nơi ở trên trái đất này và đã chiếm được một vị trí ở đây. Đây là sự
suy tàn của Hội thánh vào tình trạng thế tục. Hơn nữa, nơi ở của họ tại
Pergamos là một tòa tháp cao, có vị trí, quyền hạn và vinh quang lớn nhất. Nhìn
từ bên ngoài, Hội thánh đã được mở rộng đáng kể, có vị trí, quyền lực và vinh
quang, nhưng trong thực tế, Hội thánh bị hư hỏng và bị đánh bại. Trách nhiệm
của Hội thánh trên thế giới phải là chiến đấu chống lại kẻ thù, nhưng hiện tại
họ có một nơi ở mà đã bị ngai vàng của Sa-tan chiếm đóng. Thật đang thương biết
bao khi Sa-tan có một vị trí trong Hội thánh!
“Đến nỗi trong
những ngày mà An-ti-ba, là chứng nhân của ta, kẻ trung tín của ta, đã bị giết
giữa các ngươi, là nơi Sa-tan ở, thì cũng không chối." Trong những thư tín
nầy, không có tên tuổi của tín đồ nào khác được đề cập đến ngoại trừ tên của
Antipas. Từ đây chúng ta có thể thấy rằng Antipas rất quan trọng. Tại sao
Antipas bị giết? Bởi vì ông đã nắm chặt danh của Chúa và từ chối từ bỏ lời của
Chúa. Ông đã bị giết bởi vì ông đã trung thành với chứng cớ. " Ngươi giữ vững
danh ta, không chối đức tin Ta." Trong khi Antipas còn sống, ông trung
thành đứng một mình, nhưng điều này khiến cho toàn bộ Thân thể cũng đứng lên
nữa. Nhưng sau khi ông bị giết chết, toàn bộ Thân thể bị chấn động.
C. Khải huyền
2:14
" Nhưng ta có vài điều trách ngươi, vì tại đó ngươi có
kẻ giữ theo giáo lý của Ba-la-am, là người dạy Ba-lác gieo hòn đá vấp chân
trước mặt con cái Y-sơ-ra-ên, khiến họ ăn của cúng hình tượng và phạm gian dâm."
Ba-la-am là một
nhà tiên tri tham lam của cải. Ngày nay có rất nhiều người bước ra rao giảng vì
lợi ích của tiền bạc. Sự giảng dạy của Ba-la-am được dự định để làm cho dân
Y-sơ-ra-ên liên kết với các dân ngoại. Hôm nay cũng có rất nhiều người ủng hộ
một liên minh với thế giới. Ba-la-am đã được Ba-lác thuê, và trong cùng một
cách, kể từ khi Constantine
gia nhập cơ đốc giáo, nhiều người đã được các nhà cai trị "thuê mướn".
Hậu quả của việc giảng dạy lời của Ba-la-am chỉ là: (1) "ăn của cúng thần
tượng", có nghĩa là, trộn lẫn với các tôn giáo khác, và (2) "phạm tội
tà dâm", có nghĩa là, làm bạn với thế giới.
D. Khải huyền
2:15
" Ngươi lại cũng có kẻ giữ theo giáo lý của đảng
Ni-cô-la cách ấy nữa."
Giai đoạn này ngụ
ý thời đại, khi toàn bộ đế chế La Mã đã phỏng theo cơ đốc giáo. Vì hầu hết
những người dân không hiểu những chân lý trong cơ đốc giáo, một số ít người đã phải
chăm sóc các vấn đề thuộc linh. Hệ thống cấp bậc đã được chấp nhận, và như một
hệ quả, hệ thống này cũng đã trở thành một loại dạy dỗ.
E. Khải huyền
2:16
"Vậy, hãy ăn
năn đi. Bằng chẳng, ta sẽ kíp đến cùng ngươi, lấy thanh gươm ở miệng ta mà
chiến đấu cùng chúng nó."
Thanh gươm ở đây, như trong câu
12, là lời của Chúa, dùng để cắt đứt mối quan hệ của chúng ta với thế giới. Nếu
chúng ta nghe lời của Chúa, nhưng không ăn năn hối cải và phá vỡ ra khỏi thế
giới, lời này sẽ là thanh gươm thẩm phán chúng ta.