Thuyền con giữa biển
mênh mông,
Bốn bề gió rít, trên không bão bùng
Biển to, thuyền bé hãi
hùng!
Khôn dò sâu thẳm
nghìn trùng xa khơi.
***
Ba đào sóng gió chơi
vơi,
Bốn bề bão thét đánh
lơi tay chèo,
Hãi hùng! Giông tố
hiểm nghèo!
Sóng vùi gió dập biển
reo kinh hoàng!
***
Đắm thuyền giữa cảnh
nguy nan,
Gió mưa sấm sét, đảo
hoang dạt vào,
Khốn cùng, hoảng loạn
xiết bao,
Tỉnh hồn mở mắt, nơi
nao đường về?
***
Bốn bề cây lá sum sê,
Rừng hoang gió rít tỉ
tê rợn lòng,
Dựng lều che mái tạm
xong,
Kiếm tìm hoa quả ấm
lòng qua đêm.
***
Bỗng dưng tia sét
giáng lên,
Bất ngờ ngọn lửa cháy
trên lều mình,
Đày tôi đến chốn điêu
linh
Chúa ơi, sao nở lụy
mình riêng con?
***
Gian nan khốn đốn mõi
mòn,
Giữa đêm tăm tối
chẳng còn tựa nương;
Xui chi bất hạnh đoạn
trường,
Thở than, cậy Chúa
dẫn đường con đi.
***
Khiến tàu cứu hộ tức
thì,
Kịp thời chạy đến
giải nguy bất ngờ,
Như người sực tỉnh
cơn mơ,
“Lửa thiêng” tín hiệu
Chúa chờ cứu nguy./
Ngọc Thành . Cần thơ
Ngày 1/3/ 2013
(Cảm tác câu chuỵện
đắm thuyền)