Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

Tóm Lược Sách Gióp

Job và ba bạn hữu


Theo cách sống du mục của Gióp (1:3) và cách ông dâng của lễ thiêu thay cho các con mình, dường như sách nầy được viết vào thời của Abraham, Isaac và Jacob (c.5, Sáng. 22:13; 31:54), khoảng năm 2000 T.C., chừng 500 năm trước khi Moses viết Ngũ Kinh.

Câu chuyện trong sách Gióp xảy ra trong xứ Út xơ (1:1), một khu vực kết nối với Edom (Ca 4:21), phía tây sa mạc Arabi.

 Ghét Gióp, Sa-tan đã cáo gian,
 Ông đâu theo Chúa bởi giàu sang,
 Nhà tan, con chết, thân đầy ghẻ,
 Mà vẫn tin Ngài không chối ngang.


Thời gian câu chuyện trong sách nầy không thể được quyết định cách chính xác, tuy nhiên, sau khổ nạn, Gióp còn sống thêm 140 tuổi (42:16) làm cho thời gian của sách nầy keo dài gần 200 năm, có lẽ khoảng năm 2000 T.C.



Sách bàn về mục đích của Đức Chúa Trời xử lý người thánh của Ngài. Gióp là sách tranh luận của các người kỉnh kiền về mục đích các sự đau khổ của các thánh đồ, tức là mục đích Đức Chúa Trời xử lý dân Ngài. Sách theo hình thức thi thơ, ngoại trừ các chương 1, 2 và 11 câu cuối cùng của chương 42. Gióp là sách đầu tiên trong 5 sách thi thơ trong Kinh thánh, bốn sách kia là Thi thiên, Châm Ngôn, Truyền đạo, Nhã ca.

Sách Gióp được viết sớm sủa trong sự tiến triển của sự khải thị thần thượng, nên không chứa đựng một khải thị sáng tỏ về mục đích Đức Chúa Trời xử lý dân Ngài. Sự khải thị nầy đã không được ban cho Gióp như ban cho Phao lô, như được tiết lộ trong thơ tín của Phao lô. Mục đích Đức Chúa Trời khi xử lý chúng ta là tước bỏ chúng ta khỏi mọi sự và làm tiêu mòn chúng ta đến nỗi chúng ta có thể chiếm hữu Đức Chúa Trời càng thêm càng hơn (Phil 3:8; II Cor. 4:16—Thi 73).

Philip 3:8, "Thật vậy, tôi cũng coi mọi sự là lỗ, bởi vì sự nhận biết Christ Jêsus, Chúa tôi, là quí tột bực. Cũng vì Ngài mà tôi đã đành chịu lỗ mọi sự, và coi mọi sự đó là rác rến, hầu cho tôi chiếm được Christ"

II Cor. 4:16"Vậy nên, chúng ta chẳng ngã lòng, dầu người bề ngoài hư nát, nhưng người bề trong cứ càng ngày càng đổi mới."





Gióp đã đạt được chỗ cao tột bực,
Uy danh tộc trưởng ưu hạng;
Chúa tước đoạt mọi danh thơm, tài lực,
Anh em nhạo báng, cười vang.
Sau khi hồn lực vắt hết kiêu căng,
Gióp cúi mọp và ăn năn.
Thiên Phụ lên tiếng biện chính cân phân,
Cấp cơ nghiệp gấp hai lần.

ĐK.
Ôi Đấng toàn túc vinh thay,
Xin Chúa hoàn hảo tôi nay;
Ôi xin phá vỡ bản năng ngay,
Phát sinh con trưởng cho Ngài.
 M.K.