Vào khoảng năm 64 S.C, sứ đồ Phao-lô đánh giá về hội thánh tại Tê-sa-lo-ni-ca, “chúng tôi không ngớt nhớ đến công việc của đức tin, lao khổ của tình thương yêu, và sự nhẫn nại của hi vọng anh em trong Jêsus Christ Chúa chúng ta”( 1:2).
Đức tin là bản chất và
sức mạnh của công việc chúng ta làm cho Chúa. Tình yêu là động cơ và đặc tính của
lao tác cho danh Ngài. Còn hi vọng là nguồn gốc sự nhẫn nại của chúng ta trên
đường theo Chúa
.
.
Khoảng 30 năm sau, là năm 90 S.C, Chúa Jesus vạch trần tình
trạng bề ngoài của hội thánh tại Epheso như sau: “Ta biết công việc ngươi, sự
lao khổ ngươi, sự nhẫn nại ngươi”. Chúa thấy dân Ngài sa ngã, dù họ vẫn còn duy
trì ba hình thức: công việc, sự lao khổ và nhẫn nại suông. Ba điều đó không có
đức tin, tình yêu và sự hi vọng cặp theo. Hội thánh vẫn họat động rầm rộ, chạy
theo thành tích giả mạo, nhưng sự thật, thực tế thuộc linh không còn nữa.
Phải chăng đây là tình trạng của chúng ta ngày nay—có công việc
của loài người mà không có công việc của đức tin;- có lao khổ vì bản ngã mà
không có lao tác do tình yêu Chúa thúc đẩy;- Có sự nhẫn nại theo năng lực thiên
nhiên, chớ không có sự nhẫn nại do niềm hi vọng về ngày Chúa đến nung nấu.? Thật
là thê thảm!
“Bây giờ còn lại ba điều nầy: đức tin, hi vọng, tình thương
yêu” (1 13;13).
-
Đức tin hướng đến Chúa Trời
Là nguồn sức mạnh cho người công nhân,
Tình yêu giao tiếp thiên dân,
Động cơ lao tác chuyên cần xưa nay;
Trông mong ngày Chúa hồi lai,
Do nguồn nhẫn nại chuyển xoay tấm lòng.
-
Đức tin không dẫn linh công,
Thì công việc Chúa hư không dường nào;
Tình yêu ngừng đẩy công lao,
Thì lao tác ấy ồn ào, ngổn ngang;
Khi hi vọng chết giữa đàng,
Khó ai nhẫn nại lo toan gặp Ngài.
-
Bạn ơi, nên nhờ điều nầy,
Tin, yêu, hi vọng mỗi ngày tiến lên;
Đó là nguyên tắc thuộc thiên,
Tối cần cuộc sống vẹn tuyền thuộc linh;
Tin, yêu, hi vọng chân tình,
Cuộc đời của bạn đăng trình trổ hoa./.
Minh Khải- 18-102015