Con A-đam chẳng thể nào,
Khiết thanh trước mặt Đấng cao cả nầy,
Họ sao dám biện luận hoài,
Ngọn roi của Chúa có ngày giơ lên.
-
Biện minh lời nói tư riêng,
Tôi không giả cách người hiền ngoan vui,
Một trong ngàn lỗi lầm rồi,
Con người không thể có thời thắng hơn.
-
Chúa khôn, mạnh mẽ vẹn toàn,
Con người tự phụ vẫn còn ngước lên,
Bàn tay Tạo Hóa toàn quyền,
Họ toan chống đối chẳng kiêng nhiều đời.
-
Núi non rung chuyển đổi dời,
Địa cầu rúng động từng hồi ghê thay,
Con người chẳng biết mảy may,
Khi bàn tay Chúa lật xoay địa cầu.
-
Mặt trời lặn mọc ra sao,
Đều vâng lệnh Chúa trước sau y lời;
Tay Ngài trải rộng bầy trời,
Các sao bị đóng ấn rồi còn chi.
-
Biển giống tố Chúa bước đi,
Sao Cày, Bắc Đẩu phục uy quyền Ngài,
Bước Ngài dò thấu bởi ai?
Ngài đi bên cạnh khôn tày nhận ra.
-
Thần Cách của Chúa bao la,
Bạn nào chống đối khó mà an thân,
Ngài là Tạo Hóa từ nhân,
Bạn nên tiếp nhận và vâng lời Ngài./.
Minh Khải- 15-7-2015
(Nguồn: Isaac Watts’ Poetry—Gióp 9: 2-11, “Quả thật, tôi biết
ấy là như vậy; Nhưng làm thế nào cho loài người được công bình trước mặt Đức
Chúa Trời? Nếu muốn tranh biện với Ngài,
Thì một lần trong ngàn lần, loài người không thể đáp lời. Đức Chúa Trời có lòng trí huệ và rất mạnh sức:
Ai cứng cỏi với Ngài mà lại được may mắn? Ngài dời các núi đi, Đánh đổ nó trong cơn giận
Ngài; nhưng núi chẳng biết đến. Ngài khiến
đất rung động khỏi nền nó, Và các trụ nó đều chuyển lay; Ngài dạy biểu mặt trời, nó bèn chẳng mọc, Ngài
đóng ấn trên các ngôi sao; Một mình Ngài
trải các từng trời ra, Và bước đi trên các ngọn sóng biển; Ngài dựng nên sao bắc đẩu, sao cày, và sao
rua, Cùng những lầu các bí mật của phương nam. Ngài làm những việc lớn lao, không sao dò xét
được, Những dấu kỳ chẳng xiết cho được. Kìa, Ngài đi qua gần tôi, mà tôi không thấy
Ngài,Ngài sang ngang trước mặt tôi, nhưng tôi chẳng nhìn thấy Ngài”.