Châm ngôn 19:17 “ Ai thương xót kẻ nghèo, tức cho Đức Giê-hô-va vay mượn; Ngài sẽ báo lại việc ơn lành ấy cho người”
Châm ngôn 28:27, “Ai cho người nghèo sẽ không thiếu thốn; Còn ai xây mắt khỏi đi ắt sẽ bị nhiều sự rủa sả”-
-
Trong Châm Ngôn 28:27, chúng ta học được rằng không ai là một ốc đảo. Chúng ta đều được liên hệ thông qua giai cấp, chủng tộc, và huê lợi. Chúng ta không nên tự cách mình ra khỏi sự khổ đau và nhu cầu xung quanh mình. Salomon thấy, :”Ai cho người nghèo sẽ không thiếu thốn; Còn ai xây mắt khỏi đi ắt sẽ bị nhiều sự rủa sả”-
Tôi không nói rằng hễ thấy kẻ ăn xin nào trên đường phố, bạn cũng phải cho tiền, bởi lẽ trong nhiều trường hợp bạn sẽ chỉ “trợ cấp” cho kẻ nghiện ngập và kẻ biếng nhác mà thôi.
Nhưng có những người con dân của Chúa thực sự nghèo túng-- những người lớn và cả những em nhỏ tàn tật—và chúng ta không được xây mắt khỏi họ. Những ai nói rằng họ quá nhạy cảm không thể đi thăm các khu ổ chuột, các bản làng anh em dân tộc vùng cao, nhà tranh, vách đất nhồi rơm, nền đất ẩm thấp, hoặc không chịu sè tay ra cho những người thiếu thốn thì phải chịu sự sửa phạt của lẽ thật trong câu nầy. Chúng ta cần nhận ra các nhu cầu đích thực của dân Chúa mà giúp đỡ họ. Chúng ta nên làm việc từ thiện giữa anh em mình trong đức tin là tốt nhất.
Galati 6:9-10, “Chớ mỏi mệt về sự làm lành, vì nếu chúng ta không sờn lòng, thì đến kỳ chắc sẽ gặt. Ấy vậy, hễ chúng ta có dịp, thì hãy cứ làm lành cho mọi người, nhứt là cho những kẻ thuộc về gia tộc của đức tin”
-
Trong Cựu ước, Chúa dạy rất kỹ về sự giao tiếp với thiên dân nghèo khó. Chúa nói, “Khi một người cho anh em mình mượn bất kỳ vật gì, không được vào nhà người ấy để lấy vật thế chân. Nhưng người cho vay phải đứng bên ngoài, đợi người ấy đem vật thế chân ra. Trường hợp một người nghèo đi cầm áo xống mình, người cho vay không được giữ áo qua đêm, nhưng phải trả lại lúc mặt trời lặn. Như vậy người nghèo kia sẽ có áo đắp mình lúc đi ngủ, sẽ cầu phúc cho người cho vay, và Chúa sẽ ghi nhận việc thiện này. Đừng ức hiếp một công nhân nghèo nàn, dù người ấy là Y-sơ-ra-ên hay ngoại kiều. Phải trả tiền công cho người ấy mỗi ngày trước khi mặt trời lặn, vì người nghèo túng mong chờ lúc lãnh lương; nếu không, người ấy sẽ kêu thấu Chúa, và người chủ phải mang tội” (Phục 24:10-15) BHĐ—
Cám ơn Chúa, dù đời sống tôi không dư dả, nhưng lòng tôi vẫn luôn ray rứt khi dùng bữa mỗi ngày, hoặc khi được ăn bữa ăn thịnh soạn, tôi vẫn bị Lời Chúa sau đây quấy rầy luôn- vì tôi có tận mắt thấy nhiều anh em tín đồ có cuộc sống khó khăn hơn tôi:
“Khá coi chừng, kẻo mắt ngươi chẳng đoái thương anh em nghèo của mình, không giúp cho người gì hết, e người kêu cùng Đức Giê-hô-va về ngươi, và ngươi sẽ mắc tội chăng. Ngươi phải giúp cho người, chớ cho mà có lòng tiếc; vì tại cớ ấy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ ban phước cho mọi công việc của ngươi, và mọi điều ngươi đặt tay vào mà làm. Vì sẽ có kẻ nghèo trong xứ luôn luôn, nên ta mới dặn biểu ngươi mà rằng: Khá sè tay mình ra cho anh em bị âu lo và nghèo khó ở trong xứ ngươi” (Phục 15:9 b-11)
Minh Khải—19-9-2015
.