Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

RỜI BỎ NÚI LI-BAN-


Math. 17:2-4- Ngài biến hình trước mặt họ, mặt Ngài sáng chói như mặt trời, áo Ngài trắng như ánh sáng.  Kìa, có Môi-se và Ê-li hiện ra, nói chuyện cùng Ngài.  Phi-e-rơ bèn thưa cùng Jêsus rằng: "Chúa ơi, chúng ta ở đây tốt lắm; nếu Ngài muốn, thì tôi sẽ dựng ba lều tại đây, một cho Ngài, một cho Môi-se và một cho Ê-li."
Song 4:9- 15- Hỡi tân phụ ta, hãy cùng ta đến từ Li-ban, Hãy cùng ta đến từ Li-ban; Khá nhìn xem từ chót A-ma-na, Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn, Từ hang sư tử, Từ núi con beo. Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, mình đã cướp lấy lòng ta, Vì một cái liếc mắt, vì một vòng trân châu nơi cổ mình, mình đã cướp lấy lòng ta.  Em gái ta, tân phụ ta là vườn đóng kín, Là nguồn nước khóa lại, là suối niêm phong. Đám cây mình là vườn địa đàng, Mình là mạch nước trong vườn, Là giếng nước sống, là dòng nước chảy từ Li-ban!

-
Núi hóa hình Sê-pha vui thỏa,
Muốn xây lều cho Chúa trú cư,
Coi Chúa với hai ông trang lứa,
Chúa Trời khiển trách chẳng ngần ngừ.
-
Chúa không muốn về trời bỏ họ,
Cùng môn đồ xuống núi hôm sau,
Thi hành sứ mạng Cha giao phó,
Hoàn tất đường thập tư thương đau.
-
Núi một dược đưa nàng thắng lướt,
Su-la-mít lên núi Li-ban,
Chúa khen nàng đẹp không tì vít,
Nàng nhìn Ngài xao động tâm can.
-
Tân phụ hỡi, cùng Ta xuống núi,
Bỏ Li-ban xuống trũng lập vườn,
Cây hương liệu trong vườn chăm tưới,
Thỏa lòng Ta đủ loại mùi hương.
-
Nàng là vườn hồng và suối nước,
Mạch nước vườn từ núi Li-ban,
Cây hương liệu đủ loại thơm nức,
Nàng sản sinh cây trái địa đàng.
-
Bạn đã ở Li-ban với Chúa ?
Núi cao hiểu quân địch suốt thông,
Hãy từ bỏ địa vị cao đó,
Xây hội thánh Chúa vẫn trông mong.
M.K. 23-12-2015
-
Người xưa có nói : « phượng hoàng đậu chốn cheo leo, --Sa cơ thất thế phải theo đàn gà ».Chúa Jesus không sa cơ thật thế, nhưng Ngài tình nguyện.
Nhân tánh của Chúa Jesus thì vô tội. Ngài là Đức Chúa Trời mặc lấy hình người. Khi lên núi hóa hình, nhân tánh Ngài đã được thần tánh thẩm thấu đến mức bảo hòa, nên thân thể Ngài chói lòa, Ngài có thể về thiên đàng với tư cách cá nhân mà không cứu được một ai. Nên Ngài đã từ bỏ vinh quang của nhân tánh vinh hóa ấy, để cùng môn đồ xuống trũng, đuổi quỷ rồi tiếp tục con đường thập giá, hoàn tất chương trình cứu chuộc nhân loại.
Có lẽ sau một thời gian lâu dài tẩm mình trong núi một dược, Su la mít đạt đến núi Li ban, tượng trung sự thăng thiên của Chúa, trên quyền lực sa tan, mà con beo, con sư tử tượng trưng. Chúa khen nàng xinh đẹp không tì vít. Chúa muốn nàng rời bỏ Li ban, xuống trũng lập khu vườn địa đàng, trồng cây hương liệu-   ngụ ý lao khổ để sản sinh hội thánh.
Chúa không mấy thỏa lòng nếu bạn là một vĩ nhân thuộc linh, chỉ sống cho cá nhân mình, Ngài muốn bạn bỏ địa vị cá nhân, dấn thân chung sống với anh em tín đồ kém hơn mình, vun trồng họ nên khu vườn Chúa muốn, nên hội thánh Ngài trông mong.
Chúng ta không bỏ địa vị thuộc linh bên trong mình, nhưng  phải tình nguyện bỏ lối sống cá thể, mà phải hòa nhập với mọi anh em tín đồ, để chăm sóc họ.