--Đa-vít gặp Sau-lơ trên đồi Ha-ki-la (1 Sammuen
26)
Một lần nữa, Sau-lơ đang trên đường tìm cách giết
Đa-vít. Ba ngàn binh sĩ đi cùng với vị vua ghen tị của Israel. Khi Sau-lơ ngủ ở
Xíp, Đa-vít và A-bi-sai xâm phạm trại quân và tiến về phía Sau-lơ. A-bi-sai biết từ kinh
nghiệm rằng Đa-vít sẽ không giết Sau-lơ, vì vậy anh ta đề nghị tự làm điều đó
(1 Sam 26: 8). Sau-lơ sẽ không làm điều đó nếu Đa-vít nằm đó ngủ và bất lực sao?
Nhưng Đa-vít, nhớ cách Chúa đánh Na-banh (1 Sa-mu-ên 25), nên Đa-vít không cho
phép điều đó. Bình nước và giáo bị A-bi-sai đánh cắp.
Khi Đa-vít đi cách xa một khoảng cách an toàn,
anh ta hét lên với chỉ huy quân đội của Sau-lơ, Áp-ne. Ai thực sự là bạn của
nhà vua? Áp-ne ơi, người không thể trông chừng Sau-lơ sao? Đa-vít đã tha thứ cho Sau-lơ một lần nữa? Ai
đáng chết?
Sau đó, Sau-lơ đến và nói chuyện với Đa-vít. Đa-vít
tự gọi mình là một con bọ chét (nhảy từ nơi này sang nơi khác) và chim đa đa (một
loài chim vô hại). Tại sao Sau-lơ vẫn đuổi theo anh ta? Sau-lơ thú nhận (một
cách hời hợt) tội lỗi của mình và sau đó nói: “Hỡi Đa-vít, con ta, nguyện con
được phước! Chắc chắn con sẽ làm những việc lớn lao và sẽ thành công” (1
Sa-mu-ên 26:25). Đây là những lời cuối cùng của Sau-lơ với Đa-vít! Chúng nói rõ
rằng Sau-lơ, chống lại kiến thức tốt hơn, đã tranh luận với Đa-vít. Thật là
nghiêm trọng để chiến đấu chống lại ý định của Đức Chúa Trời!
Rồi Đa-vít đi đường mình, còn Sau-lơ trở về nhà
cách xa nhay mãi mãi.