Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021

HÀNH-TRÌNH ĐỨC TIN TRONG DANH CHÚA-3-


 HÀNH-TRÌNH ĐỨC TIN TRONG DANH CHÚA-3-

- Đức Jehovah Cờ Xí (Nissi)-- Môi-se-
Như các bạn đều biết, tôi được công chúa của Pha-ra-ôn nhận làm nghĩa tử.
Khi sống trong cung điện vua chúa, như một hoàng tử, ngoài việc học hỏi về khoa học, chữ viết, sự khôn ngoan của người Ai cập, tôi còn được rèn luyện về các thế võ hộ thân. Tôi cũng được huấn luyện về binh pháp, chiến lược, chiến thuật cầm quân.
Vào năm tôi 40 tuổi, tôi có ra khỏi cung cấm và thăm các anh em đồng tộc của mình, đang lao động làm xâu khốn khổ. Khi thấy một người Ai cập đang hà hiếp người Hê-bơ-rơ, ngó quanh quất không thấy ai, tôi ra ngón đòn hiễm ác, sát thủ, và tên Ai cập khốn kiếp đó đã ngã ra chết tức thì. Đó là lần đầu tiên tôi thử tài năng võ thuật của mình (Xuất 2:11-12).
Sau khi vụ sát nhân nầy bị đổ bể, tôi phải chạy trốn khỏi mặt Pha-ra-ôn, qua xứ Ma-đi-an và đến ngồi bên một giếng nước.
Các bạn ơi, khi ngồi nghỉ bên giếng có sự cố xảy ra: vì một thầy tế lễ Ma-đi-an có bảy con gái. Các cô này đến giếng để múc nước đổ đầy các máng cho bầy gia súc của cha họ uống. Có mấy người chăn chiên đến đuổi họ.
Thấy việc bất bình như vậy, tôi liền đứng dậy vung tay, không cố ý sát thủ, mà chỉ ra những ngón đòn nhằm đuổi xua bọn chăn chiên côn đồ. Các gã chăn chiên và các cô khâm phục các thế võ thần kì của tôi. Tôi cũng hơi cảm thương các cô gái ươn yếu, nên tự nguyện xách nước dưới giếng lên cho bấy chiên của các cô uống nước.
Sau khi các cô dẫn bầy chiên mình về rồi, các gã chăn chiên mới dám đến gần tôi, quỳ xuống xin tha mạng. Tôi đồng ý và cho phép chúng xách nước giếng cho bầy mình uống và gấp rút ra về vì trời sắp tối (Xuất 2: 16-22). Tôi ngồi thu lu ở bên giếng lạnh một mình mà lòng rất buồn bã.
Sau khi làm rễ cho thầy tế lễ, tôi có trách nhiệm chăn bầy chiên thay cho các cô gái. Tôi cũng chỉ dẫn cho vợ tôi và các cô em vợ năm ba thế võ phòng thân. Chúa có dùng khả năng võ thuật của tôi rồi.
Về sau, khi đưa dân Israel đến vầng đá Hô rếp, dân chúng vừa uống nước xong thì quân A ma léc đến khêu chiến. Các bạn nhớ A-ma-léc là cháu nội của ông Ê-sau.
Giô suê là đệ tử thân cận nhất của tôi, đã được tôi truyền thụ võ nghệ, binh pháp, trận đồ tác chiến trước đó một năm rồi. Cho nên trong sự giao chiến với quân A-ma-léc, tôi giao phó việc cầm quân cho Giô suê.
Tôi cùng A-rôn (anh ruột) và Hu-rơ (anh rễ) lên núi cao để cầu nguyện cho Giô suê chiến thắng.
Sau chiến thắng, tôi cảm nhận sâu xa rằng không phải Giô suê, cũng không phải tôi, mà chính Jehovah Cờ Xí (Nissi) đã chiến thắng trên quân thù thay cho chúng tôi, Ngài đã chiến thắng trước rồi. Chúng tôi chỉ thi hành sự chiến đấu, sự áp dụng chiến thắng đã có rồi mà thôi. Tôi lập một tế đàn, dâng sinh tế cho Chúa và đặt tên tế đàn đó là: "Đức Jehovah Nissi" (Cờ Xí).
Đức Jehovah Cờ Xí đã sử dụng tài năng quân sự của tôi trong những trận đánh bên bờ Tây sông Giô đanh, và Giô suê khai triển kết quả thành công mỹ mãn trong công cuộc chinh phục đất hứa về sau.
Tôi xin căn dặn các bạn rằng, không phải sức người, không phải các bạn chiến đấu với các quỷ dữ và thắng nổi chúng nó đâu. Không bao giờ. Nhưng chính Đức Jehovah Cờ Xí đã chiến thắng chúng trước rồi, chúng ta chỉ tuyên bố, chỉ thi hành sự chiến thắng đó vào mỗi tình huống mới xảy ra với chúng ta mà thôi-- Tôi quả quyết rằng:“Vì tay họ đã đưa lên nghịch với ngôi của Đức Jehovah nên Ngài sẽ chống nghịch dân A-ma-léc từ đời này đến đời kia.”-- "Họ" là A ma léc, tượng trưng sa tan và các quỷ vô hình, không phải người phàm. Chúa đã chiến thắng chúng, chúng ta chỉ áp dụng chiến thắng của Ngài. (Xuất hành 17: 14-16)
Hodos Feb. 22-2-2021-