Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2022

Na-a-man Và Ân Sủng-


2 Các Vua 5: 5; 2 Các Vua 5: 20-27; Ga-la-ti 3: 2-3.
Câu chuyện về sự chữa lành của Na-a-man người Syria là một câu chuyện về ân sủng. Na-a-man là chỉ huy trưởng quận đội của một trong những kẻ thù lớn nhất của Y-sơ-ra-ên, và ông ta cũng bắt một cô gái nhỏ dân Y-sơ-ra-ên làm nô lệ . Người đàn ông này, trong tất cả mọi người, được chữa lành khỏi bệnh phong cùi bởi nhà tiên tri ân sủng, Ê-li-sê. Anh ấy không phải trả bất cứ thứ gì cho điều đó. Ông không cần dùng đến bạc, vàng và quần áo của mình (2 Các vua 5: 5). Anh ấy đã được cứu bởi ân điển chứ không phải bởi công việc. Đó là "công lao" của Chúa chứ không phải công lao của anh.
Nhưng Ghê-ha-xi tôi tớ của Ê-li-sê, không đồng ý và sau đó đã lấy hai ta-lâng bạc và hai bộ quần áo từ tay Na-a-man (2 Các Vua 5: 20-27). Ghê-ha-xi đã phá hủy hình ảnh đẹp đẽ về ân điển của Đức Chúa Trời. Hình phạt mà anh nhận được rất nghiêm khắc: anh và con cháu của anh sẽ bị bệnh phong cùi suốt đời.
Đức Chúa Trời sốt sắng giữ gìn cho ân điển của Ngài và những việc làm của con người không bị lẫn lộn. Ai trộn lẫn luật pháp và ân điển đều phạm tội trọng, như tà giáo ngày nay bảo phải giữ ngày sa bát mới được cứu.
Có thể ngạc nhiên tại sao thơ Ga-la-ti lại được viết bằng một giọng điệu sắc sảo như vậy. Nhưng đây chính xác là những gì đã xảy ra vào thời đó: luật pháp và ân sủng đã trộn lẫn. Và điều này đã xảy ra thường xuyên như thế nào trong lịch sử của Cơ đốc giáo suốt 20 thế kỷ qua!
Cũng bởi những người dạy rằng tín đồ có thể bị hư mất nếu không giữ luật pháp Môi se. Họ muốn điều đó bắt đầu trong tâm linh và muốn hoàn thành trong xác thịt (Galati 3: 2-3). Họ thêm việc làm của riêng họ (ngay cả khi nó chỉ là bám vào ân sủng) vào ân điển của Đức Chúa Trời. Hình ảnh đẹp đẽ về ân điển của Đức Chúa Trời vì thế mà bị hủy hoại. Nó không còn là 100% ân sủng, mà là 99% của Đức Chúa Trời và 1% lòng trung thành của bản thân. Và như vậy “ân điển không còn là ân điển nữa” (Rô. 11: 6).