Đã lâu lắm hồn tôi chìm bóng tối 
Ngày luôn đêm quên hát khúc thiên trình 
Ngôn ngữ tục trần gói nhiều tội lỗi 
Đời nhìn qua lăng kính bã hư vinh.
Như bóng đuổi hình, tôi chạy theo ảo ảnh 
Hạnh phúc đây rồi ngỡ chụp được trong tay 
Quá tự mãn tôi cả cười kiêu hãnh 
Dù biết phù hoa gió thoảng mây bay.
Bãi sa mạc chẳng bao giờ no nước 
Tháng ngày qua chưa thỏa mộng nhân gian 
Vẫn săn đuổi trên đường đời vẫn bước 
Mặc ngoài kia thịt nát với xương tan.
Đầu vùi cát, tôi làm con chim đà điểu 
Trận cuồng phong không thức tỉnh tâm hồn 
Say vật dục, cơn say còn nặng trĩu 
Bình minh đâu trong hỏa ngục vùi chôn.
Áo đạo đức mỗi ngày tôi vẫn mặc 
Danh lợi quyền ám ảnh đến kinh hoàng 
Chân theo Chúa mà lòng còn vướng mắc 
Tay vói trời và tay níu chặt trần gian.
Nước giếng đời uống hoài tôi vẫn khát 
Uống nước nầy vẫn khát nữa không thôi ! 
Lời Chúa phán bỗng chiều nay nổi bật 
Trong đầu tôi ánh đạo lóe lên rồi.
Như người nữ Samari xưa bên giếng 
Tôi ngàn sau cảnh ngộ khác gì đâu 
Cơn khát nặng chẳng bao giờ tan biến 
Nếu không nguồn Nước Sống Chúa Giê-xu.
Ôi Nước Sống, mạch nước thiêng vô hạn 
Văng ra cho đến sự sống đời đời 
Xin chảy mạnh ngập tràn vùng hạn hán 
Người, cỏ cây hưởng lại cảnh vui tươi.
LINH CƯƠNG
