Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2011

CHIẾN LỢI PHẨM





“Họ biệt riêng ra thánh những chiến lợi phẩm đã đoạt được trong chiến trận để dùng vào việc tu bổ đền thờ Đức Jehovah” (1 Sử 26:27)

Từ khúc kinh văn nầy chúng ta suy luận rằng nhà của Chúa đuợc cấu tạo từ các cuộc xung đột của chúng ta. Chúa xây dựng từ kết quả của cuộc xung đột. Như vậy, điều đó có trong đền thờ, được David giao cho Sa-lô-môn. Khi ngôi đền được hoàn thành nó đứng như một tượng đài nêu lên sự chiến thắng phổ quát, chính thực chất của nó
tuyên bố sự khải hoàn bên tay phải và bên tay trái. Bạc và vàng, và tất cả những vật quý giá mà nó bao gồm, đã được chiếm lấy trong chiến trận và đuợc hoàn thành vào Nhà của Đức Chúa Trời. Thật là một minh họa trong Cựu Ước đúng với  thực tế của Tân uớc. Con lớn hơn của David, Đấng lớn hơn Solomon, Ngài " ở đây", xây dựng Ngôi nhà từ tình trạng chiến tranh riêng của Ngài, và tình trạng chiến tranh của các thánh đồ Ngài.

Tôi đã được ấn tượng khi tôi đọc trong  sách 1 Sử ký này, chương 17:9-10. Chúa đang nói chuyện với David, và một trong những điều mà Ngài đã nói là : " Ta sẽ lập một chỗ ở cho dân Israel Ta, và trồng họ để họ an cư lạc nghiệp tại đó, và họ sẽ không còn bị khuấy rối. Những kẻ gian ác sẽ không còn tiếp tục áp bức họ như trước nữa, như thời Ta lập các thẩm phán trên dân Israel Ta. Ta sẽ khiến tất cả các kẻ thù của con phục dưới con”. Bạn nhận thấy rằng Chúa đề cập đến các vị thẩm phán trên Israel. Chúa dấy các thẩm phán lên, như bạn nhớ, để làm điều mà Israel đã thất bại hoàn toàn dưới thời Joshua. Dưới thời Joshua, Chúa đã có ngụ ý họ phải hoàn toàn tiêu diệt tất cả các dân tộc  trong đất, và hoàn toàn chế phục mọi kẻ thù. 

Họ không làm được điều đó. Họ để các  kẻ thù ở lại, họ bị tổn hại vì thoả hiệp kẻ thù, và sau đó Chúa dấy các thẩm phán lên để cứu họ khỏi các hậu quả khủng khiếp, do sự việc họ không hoàn tất công việc phá hủy tất cả kẻ thù của họ. Tuy nhiên, các thẩm phán thất bại, và sách Thẩm phán là một câu chuyện buồn của công việc vẫn còn chưa đầy đủ. Chúa dấy các thẩm phán lên để làm những điều đã không được thực hiện, nhưng một lần nữa các thẩm phán đã không hoàn thiện công việc. Đây thật là điều rất nhiều thú vị và soi sáng để ghi nhận rằng trong 1 Sử. 18 và 19, khi Chúa nói chuyện với David về việc xây dựng Ngôi Nhà, làm thế nào ông chắc chắn và tích cực đưa tay lật đổ tất cả những quốc gia khác mà các thẩm phán đã không lật đổ đuợc; họ được đề cập trong hai chương này. Lượt qua trên họ và bạn sẽ tìm thấy một danh sách các quốc gia và dân tộc được đề cập trong sách Thẩm phán, và David, thông qua tầm nhìn về Nhà của Đức Chúa Trời, dường như ông được cảm động theo bản năng bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời để thấy rằng Ngôi nhà có thể không bao giờ được thực hiện cho đến khi những kẻ thù được chinh phục, cho đến khi chúng hoàn toàn bị lật đổ.

 Chúa đã hoàn thành Lời của Ngài, để chinh phục tất cả các kẻ thù của ông, và những quốc gia có thể xử lý trong tầm tay. Khi Chúa đã cho David chiến thắng trên tất cả mọi phía xung quanh, sau đó ông giao kế hoạch cho Sa-lô-môn để thực hiện việc xây dựng Ngôi nhà, và chiến lợi phẩm của những trận đánh là nguyên liệu cho Nhà của Đức Chúa Trời. Kẻ thù có các nguồn tài nguyên cho Nhà của Đức Chúa Trời, và kẻ thù đã được tước đoạt hầu Ngôi Nhà có thể được xây dựng. Điều đó có thể dẫn chúng ta trên một con đuờng rất dài và rất sáng tỏ. Tôi muốn tìm cách giảm bớt sự việc nầy  thành một số từ ngữ và một phạm vi nhỏ, tuy nhiên, sẽ cung cấp cho bạn rất nhiều điều cho sự giúp đỡ và suy nghiệm trong tương lai.

Sự xây dựng gấp đôi

   Có hai khía cạnh của việc xây dựng Nhà Đức Chúa Trời. Thường chúng ta xu huớng  thu lấy nhiều tư liệu hơn mặt bên kia. Có một phuơng diện về số liệu. Khi chúng ta nghĩ về sự xây dựng Nhà của Đức Chúa Trời, chúng ta nghĩ về việc thu thập người, thêm vào các linh hồn do ơn cứu độ của họ và được đưa vào lẽ thật, và vì vậy chúng ta chỉ nghĩ rằng nhà của Đức Chúa Trời được xây dựng theo ý nghĩa do Peter đề cập đến: "Các ngươi cũng có thể, như đá sống, được xây dựng lên một ...",  có nghĩa là, chúng ta nghĩ về phía bên số liệu, sự quy tụ những viên đá cá nhân và việc họ buớc vào vị trí của mình trong đền đài thuộc linh. Vâng, đó là một bên thực sự xây dựng nhà của Chúa, nhưng nó chỉ là một mặt, và chỉ là một nửa của lẽ thật. Có một khía cạnh khác cũng không kém phần quan trọng, mà không có nó sẽ là một điều hoàn toàn không đầy đủ, mà phía bên kia là mặt thuộc linh và luân lí của việc xây dựng nhà của Đức Chúa Trời. Bạn có thể có một số lượng lớn các cá nhân đã đuợc cứu và vẫn không có ý nghĩa xác thực nhất của Nhà của Đức Chúa Trời. Bạn có thể có một giáo đoàn và không có một hội thánh. Bạn có thể có các con số, mà không có Nhà của Đức Chúa Trời cách thuộc linh.

 Nhà của Đức Chúa Trời không chỉ là một điều theo số lượng, nó là một điều thuộc linh và luân lý. Nghĩa là, nó có một tính cách, và tính cách đó là những gì làm thành thể yếu Nhà của Đức Chúa Trời. Tiếp lấy cá tính của mình từ Đầu của Ngôi nhà và cuối cùng, trong sự viên mãn của nó, sẽ được công nhận - không phải là một quần chúng các hồn nguời đuợc cứu rỗi suông - như là một cái gì đó mang đặc tính của Đầu Ngôi nhà, là Chúa Giêsu. Thời gian đến, là khi Chúa sẽ làm cho danh Ngài ghi ở trên dân Ngài, đó là, chúng ta sẽ nhận được một viên đá trắng, và trong đá trắng đó ghi một tên mới, chúng ta sẽ có một tên mới, và chúng ta sẽ được gọi bởi Danh Ngài, Danh của Ngài sẽ là trên trán của chúng ta. Tất cả đó là ngôn ngữ tượng trưng, ​​và ý nghĩa của nó chỉ là: Chúa Giêsu sẽ được thể hiện cách hoàn toàn trong dân riêng của Ngài, và khi bạn nhìn vào họ bạn sẽ nói: điều đó nói về Chúa Giêsu. Bạn sẽ nhận ra rất nhiều điều về Ngài, Ngài sẽ được rất nhiều bằng chứng, mà bạn chỉ đơn giản có thể nói: đó là bản chất của Christ. Bạn gặp Ngài trong họ, và khi gặp họ, các bạn gặp Ngài. Ngài sẽ được tiết lộ cách phổ thông qua dân riêng của Ngài. Danh của Ngài là tính cách của Ngài, những gì danh của Ngài thể hiện cách thuộc linh và đạo đức sẽ ở trên họ, họ sẽ tiếp lấy tính cách của mình từ Ngài, và vì vậy đó sẽ là một sự phổ diễn phổ thông về tính cách và bản chất của Chúa Giêsu. Điều đó sẽ không phân phát bằng bản thể thân vị cá nhân của Ngài, nhưng họ sẽ là một ông dẫn cho sự  biểu hiện phổ quát của Ngài.

Tính Cách Thông Qua Sự Tranh Chấp

   Việc xây dựng Nhà Chúa, do đó, không chỉ là tập hợp của người dân, nhưng nó là sự xây dựng thuộc linh và đạo đức, và điều đó chỉ được thực hiện thông qua sự xung đột. Cuộc gia tể thần thượng đã đuợc ra lệnh như vậy, mặc dù trong chính mình, Chúa Giêsu đã thắng khải hoàn trên tất cả các kẻ thù của Ngài, các kẻ thù vẫn còn được để lại cho chúng ta xử lí. Mặc dù kẻ thù, bị đánh bại, vẫn được để lại cho các thánh có một cái gì đó đối phó với, và Chúa đã không đưa kẻ thù của chúng ta ra khỏi vũ trụ, mặc dù trong chính mình, Ngài đã chiến thắng. Ngài đã để chúng lại cho chúng ta đối phó với chúng trong chiến thắng của Ngài, và như vậy, mà bạn và tôi có được sự phát triển thuộc linh và đạo đức của chúng ta. Bởi cuộc xung đột, nhờ chiến đấu, qua tình trạng chiến tranh ác liệt và khủng khiếp về mặt thuộc linh, những sự ưu tú của Đầu khải hoàn chúng ta được truyền vào trong chúng ta. Chúng ta chiến thắng trong chiến thắng của Ngài, nhưng chúng ta biết rằng đức tin được thử nghiệm rất nhiều trong một cuộc xung đột, được trắc nghiệm thật sâu sắc trong một trận chiến, hầu một cái gì đó nhiều hơn là khách quan đang nắm giữ, hoặc tin vào một cái gì đó trong Christ, mà chính sự vận dụng của đức tin sẽ đưa Ngài vào hồn của chúng ta, là sức mạnh chiến thắng của Ngài. Chúng ta đuợc trở nên là một về mặt đạo đức với Ngài trong sự chiến thắng của Ngài, bằng một sự thử nghiệm của đức tin đó cách quyết liệt và khủng khiếp, mà không có gì không phải là của Ngài được ở trong chúng ta, sẽ đủ khả năng đưa chúng ta vượt qua. Điều đó phải được truyền vào con người chúng ta, mà đã được thực hiện thông qua sự xung đột, trong đó đức tin được kéo dài, và như vậy, về mặt thuộc linh và đạo đức, chúng ta xây dựng thông qua sự xung đột, thông qua nghịch cảnh, trong sự sắp xếp cuộc đời chúng ta cách thần thượng và tối thuợng.

   Về mặt đạo đức của các sự vật mà phát sinh qua sự vận dụng, vận dụng của đức tin vào giá trị của chiến thắng Gô-gô-tha. Nó là một điều để có sự chiếm hữu lý thuyết về sự chiến thắng Gogotha và nói trong một giờ khẩn cấp: tôi tiếp lấy chiến thắng của đồi Sọ. Nhưng thường thuờng không có gì xảy ra, và mặc dù bạn lấy một vị trí như thế, bạn thấy mình được kêu gọi sự duy trì, nắm giữ, và nắm lấy nữa, và trong thời gian đó được Chúa kêu gọi nắm giữ, đức tin là được thử nghiệm, chiến thắng Sọ đang trở thành một cái gì đó không có tính khách quan để nắm giữ nữa, nhưng ở bên trong có cái gì đó được thành lập, và cuối cùng là chiến thắng đó có ở trong bản thể chúng ta, như nó đã ở trong Chúa. Nhưng nó đã trở thành một phẩm chất đạo đức trong con người chúng ta, và trong thời gian tiếp theo của thử nghiệm, nó không phải là một cố gắng để nắm giữ một cái gì đó, nó ở đó, đang mọc rễ trong chúng ta, một cái gì đó đã được thực hiện trong chúng ta, nó trở nên một phần của chúng ta.

Trận chiến về sự Khải thị

   Bây giờ các công việc này theo những cách khác nhau, và trong rất nhiều hướng và các sự kết nối. Bạn nhận được một sự mặc khải, một tiết lộ từ Chúa trong mối quan hệ với chân lý, mở cửa bầu trời để nhìn thấy lẽ thật thần thượng như bạn chưa bao giờ nhìn thấy sự thật đó trước đây, có lẽ đó là điều mới, là một điều hoàn toàn mới, hoặc có lẽ nó là ánh sáng mới trên một điều cũ. Trong mọi trường hợp, nó là một sự mặc khải mới, mặc khải đến với bạn với sự tươi mát của tất cả, và tất cả các niềm vui, tất cả các nguồn cảm thúc, tất cả làm mở cửa các tầng trời, và trong một thời gian, bạn thỏa thích trong đó, bạn vinh danh trong đó, bạn tắm mình trong nó, và bạn không có gì khác để nói ngoại trừ khải thị mới đã đến với bạn. Và sau đó điều xảy đến cho bạn là bạn đi ngay vào một cuộc xung đột khủng khiếp kết nối với chính mặc khải đó. Có vẻ như là vinh quang đầu tiên của nó đã ra đi, và bạn được ở lại, bị yêu cầu tất cả các loại câu hỏi về nó. Bạn đang lạnh lẽo, chết cóng, tối tăm, điều đó đã mất đi sức nắm chặt của nó và bây giờ nhìn vào nó từ quan điểm này, quan điểm của kinh nghiệm này, bạn tự hỏi liệu sau tất cả mọi sự, nó có đúng hay không.

Chúng ta là những sinh vật kỳ lạ biết bao! Những điều gì đó đã đến với chúng ta như những điều mạnh nhất trong kinh nghiệm của chúng ta có thể có, trong những hoàn cảnh nhất định, những điều được chúng ta đặt câu hỏi  là liệu chúng có thực sự là đúng sự thật không, hoặc cho dù chúng ta chỉ đơn giản chọn một cái gì đó và chạy theo nó trong một thời gian, có một sự tươi mát về nó, và sự tươi mát của nó là động lực riêng của mình để đưa chúng ta tiến lên, bây giờ thì tất cả đều không thật, và chúng ta đi vào một thời điểm có cuộc xung đột về chân lý được Chúa ban cho chúng ta. Trong thời gian đó của cuộc xung đột, chúng ta đang được dò xét, tấm lòng của chúng ta được nhìn vào, chúng ta đang được thử nghiệm. Hãy nhớ Joseph: "Cho đến thời điểm lời ông nói được ứng nghiệm, lời của Đức Giê-hô-va đã rèn thử ông” (Thi 105:19). Lời của Chúa đã thử ông, và chúng ta phải trải qua những điều mà chúng ta đã từng nói và tin tưởng, và phải tự hỏi mình tất cả các loại câu hỏi về các lời đó.

   Lời của Chúa thử thách chúng ta, nhưng chính trong chỗ có cuộc xung đột đó mà các yếu tố thuộc linh và luân lý được phát triển, các tính năng được sản sinh. Xung đột bảo vệ các chiến lợi phẩm để xây dựng thêm, và sau đó chúng ta trở lại một lần nữa, không chỉ trên lập trường ban đầu của việc chúng ta chiếm hữu sự thật đó, nhưng vào một sự nhận thức cao hơn rất nhiều, vào một sự chiếm hữu sâu sắc và mạnh mẽ hơn nhiều về điều đó, đến nỗi còn nhiều hơn nữa cho chúng ta so với trước, bởi vì chúng ta đã đi vào trận chiến với nó, và chúng ta đã buớc ra chung với chiến lợi phẩm để xây dựng, có các yếu tố tươi mới trên trời đưa vào nó. Một cái gì đó đã được đưa vào với điều ban đầu, thông qua sự xung đột, trong đó được ban cho  giá trị ngoại hạng, đó là quyền năng của sự sống lại.

 Do đó, điều gì của Đức Chúa Trời đến thì là từ Đức Chúa Trời, với tất cả vinh quang, vẻ đẹp, sức mạnh thần thượng của nó, và chúng ta vui mừng trong ánh sáng đó trải một thời kỳ, và sau đó chúng ta lại đi vào sự chết với chính ánh sáng đó, nhưng trong trận chiến, trong cuộc xung đột, sự chết, là điều đang được tìm kiếm, đã thử thách, trắc nghiệm, phát hiện ra, và đẩy chúng ta xuống đến nơi, nếu như chúng ta đi, bởi vì nó là sự sống của chúng ta, thì khi ấy quyền năng của sự sống lại bắt đầu hoạt động và chúng ta trở ra với điều đó cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và thêm vào chiến lợi phẩm để xây dựng.

 Chúng ta biết giá trị của điều đó khi chúng ta đã không bao giờ chứng minh điều này trước đây, bởi vì chúng ta đã không bao giờ được vào cuộc xung đột với nó, chúng ta đã không bao giờ thử nghiệm khí giáp đó, không bao giờ thử dùng thanh kiếm, nhưng bây giờ một cái gì đó có giá trị đã được trao cho nó, mà chúng ta không bao giờ biết cho đến khi chúng ta đã đi vào cuộc xung đột với nó. Nó vận hành theo cách đó với một mặc khải.

     Chúng ta đã thấy biết bao nguời bước nhảy vọt đến sự mặc khải, họ đã nắm lấy nó, có thể đã không nói về điều gì ngoại trừ mặc khải mới đã đến với họ. Chúng ta rất vui mừng, chúng ta rất thích thú khi người ta làm điều này, nhưng chúng ta nói: Có, hiện nay họ sẽ được kiểm tra trên điều đó, và điều đó sẽ kiểm tra họ, và họ đi vào một thời gian xung đột khủng khiếp và bóng tối, đầy các câu hỏi có hay không, sau đó tất cả, điều này là đúng, là phải, và bây giờ Chúa đặt điều đó ở bên trong. Đó là mở lớn về chu vi, và trong một ý nghĩa, trong một mục tiêu, đích điểm, nhưng Chúa đang trồng điều đó vào họ, và trồng họ vào điều đó. Họ sẽ đi qua và nói: trước đây, nó là một cái gì đó ban cho tôi, nhưng nó thuộc về một người nào khác, bây giờ nó là của tôi. Vì vậy, họ bắt đầu xây dựng với các chiến lợi phẩm xuất phát từ cuộc xung đột.

Trận chiến vì nhiệm mạng

  Có điều tương tự như vậy là đúng trong vấn đề khải tượng về mục đích. Chúa ban cho một tầm nhìn theo ý định của Ngài, mục đích của Ngài, cho những gì mà Ngài đang kêu gọi chúng ta là các tôi tớ của Ngài, và tầm nhìn nắm bắt chúng ta, mục đích câu lưu chúng ta, và trải một thời gian, chúng ta đã không có gì để suy nghĩ hay nói năng, ngoại trừ về mục đích mà chúng được kêu gọi đến; là toàn bộ ý nghĩa của nhiệm mạng và phụng vụ đã kiểm chế chúng ta, vì chúng ta có một khải tượng. Vâng, chúng ta tiến lên với điều đó trong một thời gian, bởi động lực của tầm nhìn và sau đó có vẻ như tầm nhìn đó không còn nữa, hoặc chúng ta bước vào một lĩnh vực cuộc xung đột mới về tầm nhìn đó, và một trận chiến như vậy nổ bùng, mà điều này dường như đi vào sự chết, chúng ta đi qua một kinh nghiệm sâu sắc và bóng tối, trong đó toàn bộ vấn đề là đi lên một lần nữa: Sau hết mọi sự, có bất cứ điều gì mà trong đó, chúng ta không nhầm lẫn chăng? Đây có phải là điều mà Chúa đã kêu gọi chúng ta chăng? Há đó không phải là cái gì đó mà chúng ta nhảy vào, sau hết tất cả, Chúa có ngụ ý  nó cho chúng ta chăng? Chúng ta đã sai lầm chăng? 

    Tôi hy vọng hầu hết chúng ta biết những kinh nghiệm đó về cuộc xung đột, về chiến trận trên tầm nhìn, nhưng về lâu về dài nhận thấy chúng ta được ở trong vị trí mạnh mẽ hơn bao giờ hết trong mối quan hệ với mục đích thần thượng. Lịch sử của chúng ta chỉ là: nhiều lần chúng ta đã bước vào sự chết và cuộc xung đột về tầm nhìn của chúng ta, trong đó kinh nghiệm dường như là tầm nhìn hoàn toàn mất đi, nhiều câu hỏi phát sinh về nó, nhưng chúng ta đã vượt qua và chúng ta thấy mình càng được ràng buộc vững chắc hơn với mục đích thần thuợng hơn bao giờ hết mà chúng ta đã được. Chúng ta đã đi vào cuộc xung đột và từ đó đã xuất hiện các yếu tố thuộc linh và đạo đức, bởi đó có một kiến ốc như là một kết quả của cuộc thử nghiệm.


Trận chiến trên một vị trí chiếm lấy

Chúng ta có một vị trí, chúng ta tuyên bố mình - và điều đó dễ dàng trong các cuộc họp và hội nghị để tiếp lấy vị trí, giữa vòng sự tương giao của dân Chúa để tuyên bố chính chúng ta - rằng chúng ta đang đi trong một hướng nhất định, mà đối với chúng ta đây là  tiến trình mãi mãi: "Tôi không bao giờ, không không bao giờ rời khỏi Ngài". Chúng ta có thể hát những điều này cách lém lỉnh trong bài thánh ca: rồi ngày mai có thể nhìn thấy chúng ta xem xét lại toàn bộ điều nầy, nhìn quanh để xem nếu không có con đường có cửa thoát ra. Đó là sự thật, tấm lòng của chúng ta thật không kiên định. Chúng ta có thái độ của chúng ta, chúng ta có vị trí của chúng ta, đưa ra các lời tuyên bố, và trải một thời gian, trong sức mạnh đó, chúng ta tiến lên, và sau đó chúng ta bị thách thức về vị trí của mình.

   Hãy xem làm thế nào điều này đã được minh họa trong lịch sử của con cái Israel: "
bấy giờ Moses và dân Israel hát lên bài ca nầy…”( xuất 15:1). Họ đã sang bờ bên kia của biển Đỏ, và tất cả Israel đã hát và họ đã hát những gì? Hát bài hát chiến thắng tuyệt đối. Bạn có thể nghĩ rằng họ vào miền đất rồi, nhưng không lâu sau đó, họ phàn nàn chống lại Chúa và Môi-se. Họ đã được thử nghiệm, thách thức, trắc nghiệm theo vị trí mà họ đã tiếp nhận, và sau đó họ trải qua một thời gian tối tăm. Vì vậy, bất cứ khi nào chúng ta đưa ra lời tuyên bố, sớm hay muộn chúng ta sẽ được thử nghiệm bởi điều đó (Tôi hi vọng hiệu quả của những gì tôi đang nói sẽ không thể làm bạn không nói. Tôi sẽ không bao giờ tuyên bố về bản thân mình một lần nữa).

   Nếu bạn có thái độ đó thì chỉ làm ngăn chặn Chúa trong mục đích của Ngài. Điều cần thiết là, có được các chiến lợi phẩm, hầu chúng ta đi theo đường lối đó. Các phẩm chất này chỉ được rút ra theo cách đó, và điều hoàn toàn đúng là theo mức độ sùng kính chúng ta có, chúng ta tuyên bố, có một vị trí, Chúa kêu gọi chúng ta làm điều đó, nó mang lại cho Ngài lập trường để thử nghiệm chúng ta. Bằng cách nào đó, theo trình tự của sự việc, có vẻ như Chúa đòi hỏi phải có các lời tuyên bố trước khi Ngài có thể làm nhiều điều. Nếu bạn chưa bao giờ tự tuyên bố, luôn luôn có một sự dự phòng, rất thận trọng, Chúa không bao giờ có thể làm bất cứ điều gì với bạn. Đó là khi chúng ta rút bàn chân của mình khỏi chỗ thấp nhất và khởi động xuống chỗ sâu hơn, và nói rằng chúng ta bước ra với Chúa, rằng Chúa có thể bắt đầu làm việc. Chúng ta bị trắc nghiệm bởi vị trí chúng ta đã có, và thử nghiệm bằng sự giao thác của chúng ta, và những phẩm chất này được sản sinh, mà đó là phẩm chất xây dựng, chiến lợi phẩm.

Tôi đã được đọc những dòng như sau:

     "Nhiều người muốn có quyền năng. Bây giờ làm thế nào quyền năng được sản xuất.? Ngày kia chúng tôi đi qua các công trình lớn nơi mà các động cơ xe đẩy được cung cấp điện. Chúng tôi nghe thấy tiếng kêu và tiếng gầm rú của rất nhiều bánh xe, và chúng tôi hỏi người bạn của chúng tôi," Làm thế nào để họ tạo ra năng lực?” Ông nói," Tại sao hả, chỉ bằng cuộc cách mạng của những bánh xe và sự ma sát mà chúng sản xuất điện. Sự ma xát tạo ra dòng điện.

"Và như vậy, khi Đức Chúa Trời muốn mang lại nhiều quyền năng hơn vào cuộc sống của bạn, Ngài đã mang đến áp lực nhiều hơn. Ngài đang tạo ra sức mạnh thuộc linh bằng cách cho ta gặp nhiều sự cọ xát khó khăn. Một số người không thích điều đó và cố gắng chạy thoát khỏi áp lực, thay vì nhận được quyền lực và sử dụng nó để vượt lên trên những nguyên nhân đau đớn.

"Sự chống đối là điều cần thiết cho một trạng thái cân bằng thực sự của các lực lượng. Các lực lượng hướng tâm và ly tâm hoạt động đối lập với nhau, giữ cho hành tinh của chúng ta trong quỹ đạo của mình. Lực thúc đẩy, và lực đẩy lùi cách khác, tác động và hành động ngược lại, thay vì bịquét vào khoảng khoảng gian trong một con đường hoang vu, lực nầy theo đuổi  lực kia thậm chí chạy theo quỹ đạo xung quanh trung tâm năng lượng mặt trời của mình.

"Vì vậy, Đức Chúa Trời hướng dẫn đời sống của chúng ta. Chỉ có một lực lượng ép buộc thì không dầy đủ-- chúng ta cần chỉ là một lực đẩy lùi càng nhiều càng tốt, và Ngài kéo chúng ta trở lại bằng cách thử nghiệm ta qua những thử thách của cuộc sống, bởi áp lực của sự cám dỗ và hoạn nạn, bởi những điều mà dường như chống lại chúng ta, nhưng thực sự là thúc đẩy chúng ta trên đường lối hơn nữa và vững lập các bước đi của chúng ta.

"Chúng ta hãy cảm tạ Ngài cho cả hai,  chúng ta hãy nhấc lấy gánh nặng cũng như đôi cánh, và do đó được thúc đẩy cách thần thượng, chúng ta hãy bươn tới bằng đức tin và kiên nhẫn trong sự kêu gọi trên cao và thuộc thiên của chúng ta"

(Trích từ " Các dòng suối trong sa mạc")


   Đó chỉ là một cách khác để nêu rõ trường hợp. Ánh sáng và năng lực đến từ cuộc xung đột. Và vì thế Chúa xây dựng Ngôi nhà của Ngài bằng chiến lợi phẩm của cuộc chiến, và cho phép những kẻ thù vẫn tồn tại để chúng ta có cơ hội chiến thắng chúng, kẻ thù bên trong và kẻ thù bên ngoài, để Ngài có thể nhận được vẻ đẹp và vinh quang cho nhà của Ngài.


Chúa đặt ngón tay Ngài trên lời này, và bày tỏ cho chúng ta rằng khi Ngài ban cho cho một tầm nhìn, một sự mặc khải, một sự kêu gọi, khi chúng ta đáp ứng và sau đó sự đảo ngược bước vào, khó khăn và chống đối không có mâu thuẫn với sự mặc khải hay sự kêu gọi của Đức Chúa Trời, nhưng nhằm mục đích mang lại cho chúng ta vào một cái gì đó mà nhiều hơn chỉ đơn thuần là một lĩnh vực tình cảm suông trong mối quan hệ với chân lý và phụng vụ, chúng phải đưa chúng ta đến một chỗ có sức mạnh, nơi chúng ta có thể trở nên đáng kể. Chúa Giêsu nói rằng, "Ta sẽ xây dựng Hội Thánh Ta, và cửa địa ngục sẽ không thắng được nó" - bởi vì phẩm chất đạo đức của nó. Bởi vì mỹ đức luân lí của nó được vững lập đến đời đời.
T.A.S.