2 Sử. 26:15; 1 Cor. 1:27; 2 Cor. 12:9; Eph. 6:10, 3:16; Col. 1:11
Tầm quan trọng và giá trị của sự yếu đuối và sự phụ thuộc có ý thức những gì nằm trên bề mặt của các đoạn văn Kinh thánh khi bạn ghép chúng lại với nhau. Gần như chúng có vẻ mâu thuẫn: "Đức Chúa Trời đã chọn những sự yếu đuối ..." - "Hãy mạnh mẽ ...", "tăng cường với sức mạnh ...". Luôn luôn có thể làm cho Kinh Thánh chọi lại Kinh Thánh và nếu làm vậy sẽ giới thiệu một sự mâu thuẫn, nhưng Kinh Thánh không bao giờ thực sự mâu thuẫn với chính nó. Điều đó phải được giải quyết một lần đủ cả. Ý nghĩa của mâu thuẫn hiển nhiên phải được xem xét sâu hơn, và khi đó ý nghĩa thực sự sẽ được tìm thấy, dường như Kinh Thánh có vẻ mâu thuẫn lại được tìm thấy là hòa hợp cách hoàn hảo
Đây là một trong một số những nghịch lý rõ ràng. Nếu tôi phải đặt nó trong một hình thức nghịch lý nào đó thì sẽ làm cho tất cả trở nên sắc bén hơn. Nếu tôi đã nói, sự yếu đuối là đúng, và sức mạnh là đúng, và cả hai cùng tồn tại với nhau tại cùng một thời gian, bạn sẽ thấy điều có vẻ như nghịch lý trở thành sác bén đến thế nào. Song le, sự yếu đuối và sức mạnh, cả hai vẫn là đại diện cách rõ ràng theo tâm trí của Đức Chúa Trời, và trong cùng một cá nhân tại cùng một thời điểm chính xác. Yếu đuối, quá yếu đuối đến nỗi bạn không có thể làm gì cả! Mạnh mẽ, được tăng cường bởi sức mạnh đến nỗi những điều kỳ diệu được thực hiện. Một sự ý thức đồng thời, kinh nghiệm đồng thời, thực tế đồng thời, và không có gì mâu thuẫn trong đó cả. Bạn nói rằng, những điều này có thể là như thế nào? Điều đó chỉ đơn giản là khó hiểu! Nó cần phải được làm rõ.
Chúng tôi đã nói nhiều lần về sự yếu đuối, sự cần thiết cho sự yếu đuối, tầm quan trọng của một loại yếu đuối, sự phụ thuộc, ý thức sự bất lực, và lập tức chúng tôi đã gieo mình vào tất cả những câu Kinh Thánh nói về sự mạnh mẽ, với ý định xóa bỏ lập luận của chúng tôi , phá hủy tuyên bố của chúng tôi, cắt xén lời khẳng định của chúng tôi, như là hai điều không thể cùng đi với nhau trong sự hài hòa. Mọi người có một phương cách kỳ lạ là gắn liền theo trí năng với Kinh Thánh trong những câu dường như mâu thuẫn đó, và do đó điều trở nên cần thiết và hữu ích là nếu chúng ta có thể hiểu được ý nghĩa của các lời tuyên bố dường như mâu thuẫn nầy theo như yêu cầu của Chúa để chúng cùng tồn tại tại một thời điểm trong cùng một đối tượng.
Đức Chúa Trời Dốc Cạn Để Rồi Đổ Đầy
Nhu cần cho sự yếu đuối thì hoàn toàn đơn giản. Phải thông qua toàn bộ Kinh Thánh, Cựu Ước và Tân ước, điều hoàn toàn rõ ràng là Đức Chúa Trời luôn bắt đầu với những người hư hỏng và hạ họ xuống đến một nơi của sự yếu đuối và trống không, rằng Ngài thực sự làm trống rỗng những chiếc bình của Ngài trước khi Ngài làm đầy dẫy họ. Chúa thực sự phá vỡ trước khi Ngài tạo tác. Chúa cất đi sức mạnh trước khi Ngài làm cho sức mạnh của Ngài hoàn hảo trong cùng một đối tượng. Không có nghi ngờ về điều đó khi đọc bất cứ điều gì trong Lời Chúa và khi nghiên cứu lịch sử của bất kỳ công cụ hữu hiệu nào đã phục vụ mục đích của Chúa trong bất kỳ đường lối sinh tử nào. Sự cần thiết về sự yếu đuối và ý thức về sự phụ thuộc rất thiết thực đang khi bước vào lĩnh vực giá trị thần thượng và có giá trị và tầm quan trọng tuyệt vời đối với chúng ta và với Chúa.
Lý do cho việc làm suy yếu
Sau đó, sự cần thiết này bắt đầu từ đâu? Từ nơi mà nó dấy lên? Nó dấy lên từ mong muốn có quyền lực và sức mạnh theo thiên nhiên. Theo cách phổ thông, con người luôn luôn khao khát sức mạnh theo thiên nhiên, chúng ta sẽ nói những điều không được ưa thích (đó là một từ ngữ yếu đuối) sự yếu đuối, những cuộc nổi dậy chống lại sự yếu đuối, mong muốn quyền lực. Sự mong muốn đó có trong chúng ta cách tự nhiên. Tuy nhiên, thật là khó khăn để tìm thấy con người, mà anh ta dường như không đáng kể giữa nam giới và phụ nữ, con người thực sự tự nhiên thích thú trong tình trạng không đáng kể, có niềm vui khi bị cho là vô ích, không thể đứng lên sánh bằng những người khác, giữ cái riêng của mình, sở hữu một lượng nhân phẩm.
Không, đó không phải là bản chất con người, và rất thường xuyên ngay cả là sự khiêm tốn giả vờ, chỉ là một cách tinh tế của cố gắng thu hút sự chú ý cho chính mình, và nhờ đó đạt được một lợi thế. Chúng tôi đã nghe người ta khoe khoang rằng họ là những người khiêm tốn nhất trên thế giới, và đó chỉ đơn giản là phô bày trong một hình thức tự hào dưới vỏ bọc của sự khiêm tốn giả vờ. Chúng ta không bao giờ có thể theo dõi tất cả các hình thức của cuộc sống tự ngã trong một cách nào đó để thể hiện bản thân theo hướng muốn tỏ ra là mạnh mẽ, hướng tới một loại ảnh hưởng, quyền lực, chỗ đứng, làm chính mình nổi bật, giữ quyền làm đầu của mình, và vân vân. Đó là bản chất con người.
Điều Đúng Được Làm Sai
Điểm chính là đây, bản chất con người như có bây giờ, những gì chúng ta gọi là nhân tính sa ngã, toàn bộ vấn đề của quyền lực đã được phá đổ đến nỗi nó đã trở thành một điều cá nhân, và do đó nó đã trở thành một điều tàn ác. Đức Chúa Trời không bao giờ có ngụ ý con người là một con sâu vô giá trị khúm núm trên trái đất. Ngài ngụ ý anh ta là sản phẩm cao quý, tuyệt đẹp, sản phẩm cao nhất của bàn tay Ngài, phú cho anh phong thái nghiêm trang, sở hữu quyền năng, sức mạnh và ảnh hưởng lạ lùng. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời muốn tất cả những điều đó dành cho sự hài lòng của Ngài, cho vinh quang của Ngài, danh dự của Ngài, cho chính Mình Ngài. Toàn bộ điều nầy đã bị phá đổ, và nó đã trở thành một bản chất của những lợi ích cá nhân trong một số hình thức này hay cách khác, và đó là bản chất con người như chúng ta tìm thấy nó ngay bây giờ. Đó là chỉ khi toàn bộ nguyên tắc bản ngã bị phá hỏng thì khi đó chúng ta có thể sẵn sàng chấp nhận một vị trí là không có gì, vì lợi ích của Chúa.
Sự Tìm Kiếm Quyền Lực Của Sa-tan
Đây có bí mật của nhu cần thiết về sự yếu đuối, người nào cũng có trong chính mình một sức mạnh đã bị phá đổ hoặc sự tìm kiếm sức mạnh. Mặt sau của điều đó có mục tiêu tối cao của quỷ Satan. Mục tiêu thống trị của Satan là quyền lực, sức mạnh, quyền thống trị, và hắn đưa ý tưởng đó, đề nghị đó, vào con người, là giống như Đức Chúa Trời, đó là, có quyền lực trong chính mình khi tách khỏi Đức Chúa Trời. Do đó, con người và Sa-tan đi vào tình anh em khủng khiếp, là tình bạn của những người tìm kiếm quyền lực cho những mục đích cá nhân, và cho dù chúng ta có điều trong tâm trí của chúng ta như là mục tiêu của chúng ta hay không, bản chất của chúng ta vẫn có một mục tiêu, bất kể bản thân mình.
Ngay cả các thánh đồ phát hiện ra rằng trong bản chất của họ có xu hướng đó, và rằng khi Đức Chúa Trời chúc phước, và ban phước cách kỳ diệu, kẻ thù gian ác trong bản chất cũ sẽ nắm lấy các phước lành của Đức Chúa Trời và sử dụng nó để tự vinh danh; “người ( vua Ô-xia) được Chúa giúp đỡ cách lạ thường, cho đến khi trở nên cường thịnh” (2 Sử. 26:15), và nắm lấy các phước lành tuyệt diệu của Đức Chúa Trời như một phương tiện của quyền lực, đưa ông ta đến chỗ xuất chúng và thậm chí đem ông và các lãnh vực Chúa cấm đoán, khiến kẻ thù tà ác ở bên trong, mà ngay cả trong các thánh đồ được Đức Chúa Trời giúp đỡ và ban phước cách kỳ diệu, từng lúc nổi lên và và phá hỏng chính mình. Điều cũ nầy cứ lặp lại nữa. Đối tượng tối cao của Sa-tan, đã bị đưa vào tiến trình cấu tạo thành con người sa đọa và bao giờ cũng thể tự biểu hiện bản thân và luôn luôn đứng trong lĩnh vực xu hướng về quyền lực cá nhân, cùng sức mạnh cho bản thân, trong lợi ích cá nhân.
Điều này quá sâu nhiệm, huyền ảo, tinh tế, và rất bí mật, đến nỗi bạn và tôi sẽ không bao giờ đụng đến đáy sâu của nó. Bạn và tôi sẽ không bao giờ, như chúng ta nói, lên cao hơn với nó. Chúng ta sẽ không bao giờ có thể đặt tay trên nó, để bám chặt vào nó, am hiểu nó. Nó quá sâu sắc đối với chúng ta, nó quá tinh tế cho chúng ta. Các cách thức mà trong đó sự mong muốn sức mạnh tự bày tỏ là thường rất sâu sắc, tinh tế đến nỗi nó được cho là tốt và đúng hoặc là hoàn toàn không nhìn thấy. Nó nằm ở phía sự tinh ranh, tàn phá, hủy hoại, hạn chế, ngay cả ở trong những người của Chúa hơn sự ý thức chúng ta. Ô, sự phản kháng rất lớn đối với lợi ích của Chúa được tìm thấy trong bản chất của chúng ta dọc theo đường hướng của một sự mong muốn về sức mạnh; sức mạnh của các loại khác nhau, nhưng là sức mạnh.
Thập Tự Giá Và Bản chất Con Người
Sau đó, ở đây có nhu cần thiết về sự yếu đuối, làm suy yếu, phá vỡ, dốc đổ. Chỉ có một trí thông minh đầy đủ về độ sâu và phạm vi của điều đó mà có thể đối phó với nó, bạn và tôi đã không có được điều đó. Chúa biết giới hạn đầy đủ, và am hiểu biết về các kích thước hoàn toàn về điều đó trong nhân tính, và khi chính Ngài đi đến thập giá, Ngài đã đem nhân tính sa ngã của con người vào chỗ chết. Thập giá của Chúa Giêsu là một cái gì đó lớn hơn những gì chúng ta đã khám phá, nhiều hơn bất kỳ ý tưởng nào mà chúng ta có về nó. Những độ sâu của bản chất chúng ta đã được nhìn thấy như chúng ta đã chưa bao giờ nhìn thấy chúng, đã được xử lý tại thập giá đó. Tất cả các lực lượng tinh khôn đã đánh lừa chúng ta rất nhiều, làm cho chúng ta nghĩ rằng chúng tốt, Đức Chúa Trời đã nhìn thấy bản chất thực sự của chúng và đã thực hiện tất cả những gì mà chúng ta rất dốt nát trên thập giá và đã xử lý nó, gốc rễ và ngọn ngành, từ trung tâm đến chu vi.
Nhưng chúng ta biết rằng có một sự ứng dụng thực tế, và trong đó có sự cần thiết về sự yếu đuối trong lĩnh vực đó, mà ngay cả một vị sứ đồ hùng mạnh, với một cửa trời mở ra và một giọng nói từ Con vinh hóa của Đức Chúa Trời, một chiếc bình được lựa chọn trước khi sáng tạo thế giới, và tất cả những gì ông đại diện cho tối thượng quyền và ân sủng, phải cần thiết có một sự tẩy sạch qua xác thịt của mình vì sợ rằng ông tự cao vượt quá mức, đó là một sự chỉ dẫn về tâm trí thần thượng như sự tàn phá sự tìm kiếm quyền lực, mà bí mật nằm trong sáng tạo cũ, và sẽ hiển thị mặc dù có sự dâng mình, mặc dù phó mình cho Chúa, mặc dù sẵn sàng chịu chết, và chết, và chết một lần nữa vì những lợi ích của Chúa.
Bạn không có người nào hoàn toàn cho Đức Chúa Trời hơn sứ đồ Phaolô, một con người sẽ chứng minh rằng ông sẽ chết trong lợi ích của Chúa, nhưng vẫn có một mối nguy hiểm ở trong người ấy về người cũ, mà Đức Chúa Trời đã nhận ra. Đó là một sự mở mắt đối với ông khi Chúa nói rõ với ông tại sao ông phải bị nguy nan qua da thịt mình. Điều nầy rất tinh tế, nó hoạt động cách rất bí mật và nó hoạt động theo cách như tất cả những gì chúng ta có đều ngụ ý vì Đức Chúa Trời. Nó hoạt động trong bóng tối mà chúng ta không nhận ra nó. Vì vậy có nhu cần to lớn cho Đức Chúa Trời là làm cho thập tự giá là một điều thực sự liên tục để kết thúc điều đó, để phá vỡ, dốc đổ và đưa chúng ta đến một tình trạng yếu đuối và phụ thuộc cách có ý thức vì những giá trị kinh khủng của một tình trạng như vậy cho Chúa, đứng đối kháng đối với tình trạng làm thiệt hại to lớn cho lợi ích của Chúa, gắn liền với xu hướng như vậy, với một đặc điểm trong những tính cách của chúng ta.
Bản chất thật và lãnh vực của sức mạnh
Phải có một lời nói về phía bên kia. Cũng như nhu cầu về sự yếu đuối là thực sự và bình đẳng thì đồng thời cũng có sự cần thiết về sức mạnh. Những lời tuyên bố mạnh mẽ: "Hãy mạnh mẽ ...", nhưng bản chất của sức mạnh đó là những gì? Lĩnh vực của sức mạnh đó là gì? "Hãy mạnh mẽ trong Chúa, và trong sức mạnh của đại năng Ngài" (Êphêsô 6:10). Sức mạnh đó sẽ không bao giờ ở trong chúng ta như của chúng ta. Nó sẽ không bao giờ là một phần của chúng ta. Nó sẽ luôn luôn được giữ lại và bảo quản trong Chúa, đến nỗi mối quan hệ của chúng ta sẽ luôn luôn là trên cơ sở của sự phụ thuộc của đức tin. Chúng ta sẽ không bao giờ có thể bước đi bằng sức mạnh của Chúa như thể nó là của chúng ta, và sử dụng nó. "Hãy mạnh mẽ trong Chúa ..."
Con người theo sự chọn lựa của Đức Chúa Trời
Điểm chính là đây, có một người mà trong người đó tất cả sức mạnh của Đức Chúa Trời có thể cư trú mà không có bất kỳ nguy hiểm nào. Có một Người mà trong Ngài, quyền năng của Đức Chúa Trời có thể ở cách đầy đủ mà không có bất kỳ nguy hiểm nào. Con người đó không có ở đây. Con người đó ở trên trời. Con người đó không ở đây. Quyền năng của Đức Chúa Trời không thể ở trong chúng tôi mà không có sự nguy hiểm. "... người được Chúa giúp đỡ cách lạ thường, cho đến khi trở nên cường thịnh” (2 Sử. 26:15). Ồ, từ ngữ “cho đến khi” đáng thương biết bao, nó đã đến. Nó cho thấy khả năng tồi tệ như vậy. Các vấn đề trong trường hợp của Ô-xia là Chúa đã đánh ông. Một sự thay đổi khủng khiếp trong câu chuyện. Nó cho thấy rằng thật không an toàn cho chúng ta để giữ cho mình sức mạnh của Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời đã đặt thập tự giá ở đó, nơi mà nó không bao giờ có thể được thực hiện. Ngài không bao giờ có thể cho phép nó. Nếu chúng ta cố gắng, chúng ta sẽ bị đập vỡ. Chúng ta sẽ chống lại lệnh cấm tuyệt vời của thập tự giá.
Nhưng Đức Chúa Trời đã tìm thấy một người. Vâng, tôi biết Ngài nhiều hơn một người; Ngài là Đức Chúa Trời, Ngài là Con Đức Chúa Trời. Đó là một bên. Chúng ta không bao giờ nhầm lẫn giữa hai bên nầy. Nhưng có phía bên kia. Ngài là Con Người, và Ngài là một người mà trong Ngài quyền năng của Đức Chúa Trời có thể ở trong cách viên mãn mà không có bất kỳ nguy hiểm nào. Con người đó sẽ không bao giờ sử dụng quyền năng đó cho các cứu cánh riêng của Ngài, mà tách rời Chúa Cha. Bạn sẽ không bao giờ có bất kỳ sự nắm giữ nào cách xác thịt về quyền lực trên phần của Chúa Giêsu. Trong Ngài không có một sự vận hành tinh tế nào của bản ngã, thậm chí cách vô thức, sử dụng quyền năng thần thượng và ơn phước thần thượng cho bản thân. Nó không có trong bản chất của Ngài. Điều đó thuộc về chúng ta. Con người thánh thiện hơn hết trên trái đất này có điều đó trong mình. Hoàn toàn vô thức, người ấy có thể hài lòng khi người xem ông là tốt, hoặc là người có kinh nghiệm. Ồ, vâng, nó hoạt động trong lĩnh vực đó. Nhưng ở đây có Đấng có thể có tất cả quyền năng thần thượng, và không có dấu vết nhỏ hơn hết nào trong Ngài về bất cứ điều gì mà sẽ chuyển quyền lực đó cho lợi ích cá nhân, do đó quyền năng có thể ở trong Ngài cách hoàn toàn.
Có hai điều rõ ràng nếu đó là vị trí. Bạn có thể đọc, nếu bạn muốn, điều mà sẽ thiết lập cho bạn là những gì Đức Chúa Trời đã làm. Hãy giở sách Công vụ. 17:31 - " vì Ngài đã định một ngày sẽ nhờ Người mà Ngài đã lập, lấy sự công nghĩa mà xét đoán thiên hạ....”. Người ấy là ai? Hãy đến với 2 Tim. 4: 8 - "Từ rày về sau mão miện công nghĩa đã để dành cho tôi, Chúa là quan án công nghĩa, sẽ ban mão ấy cho tôi trong ngày đó”. Bây giờ quay trở lại Rô-ma 2:16 - "Trong ngày mà Đức Chúa Trời bởi Giêsu Christ sẽ xét đoán những bí mật của loài người, theo phúc âm của tôi".
Người mà Ngài đã tấn phong để phán xét thế giới trong sự công bình, là Chúa, Thẩm Phán công chính vào ngày đó. Ai là Chúa, Thẩm Phán công chính? Chúa Giêsu, Con người mà Đức Chúa Trời đã tấn phong! Nếu bạn muốn có thêm bằng chứng, hãy đọc toàn bộ chương thứ năm của tin mừng John. "Và Cha đã cho Con quyền bính thi hành sự phán xét, bởi vì Con là một Con Người" (câu 27, RVM),. Có Con Người mà tất cả quyền lực đều ở trong Ngài mà không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Tại đây có hai điều này. Chúng ta phải được được mạnh mẽ trong sức mạnh ở trong Christ Giêsu. Ngài phải là sức mạnh của chúng ta. Chúng ta sẽ không bao giờ có sức mạnh đó trong chính mình. Nó sẽ không bao giờ là sức mạnh của chúng ta về mặt bản chất, không có bất cứ lúc nào theo tỷ lệ ở đây, đó là sức mạnh của Ngài, do đó về một mặt, càng liên quan đến chúng ta, thì phải liên tục suy yếu, liên tục phụ thuộc. Liên quan đến Ngài, Ngài là sức mạnh của chúng ta. Phaolô có ngụ ý gì khi ông nói: "Khi tôi yếu đuối, ấy là lúc tôi mạnh mẽ"? Chắc chắn, đó là một mâu thuẫn.
Nói cách khác, ông muốn nói, khi tôi yếu đuối, Chúa có cơ hội thể hiện sức mạnh của Ngài trong tôi! Đó là loại sức mạnh chúng ta muốn, và sức mạnh của Chúa chỉ có thể được thực hiện hoàn hảo khi chúng ta yếu kém. Nếu chúng ta mạnh mẽ, Chúa đứng lại và cho phép chúng ta tiến lên với nó, và chúng ta sử dụng hết sức mạnh của chúng ta và sớm đi đến một kết thúc đau thương. "Khi tôi yếu đuối, sau đó tôi mạnh mẽ." Toàn bộ điều nầy được hòa giải khi bạn nhận được từ bên trong. Yếu và mạnh mẽ cùng một lúc chăng? Có, nhưng đừng bao giờ mạnh mẽ trong chính mình, chỉ mạnh mẽ trong Chúa.
Có điều này khác nầy. Có sự phù hợp với Con Đức Chúa Trời, mở ra toàn bộ quá trình và tiến bộ thông qua đức tin, thông qua sự phụ thuộc, thông qua sự yếu đuối, mà qua đó chúng ta tiến tới từ từ - ô, rất chậm chạp-- đến nơi mà Chúa có thể phụ thuộc vào chúng ta, nơi mà Chúa biết chúng ta sẽ không tiếp lấy phước lành của Ngài, sức mạnh của Ngài, việc Ngài sử dụng chúng ta và mua bán những điều đó cho chính mình, nơi mà Ngài biết rằng chúng ta đang trở nên đáng tin cậy, với độ tin cậy của Con Ngài, đồng hóa theo hình ảnh của Ngài. Như vậy, quyền lực được sinh sôi ra dồi dào hơn và ở trên chúng ta.
Đó là những người, rất mực ý thức về sự yếu đuối của mình, vận dụng đức tin lớn nhất trong Chúa như là sức mạnh của họ, người mở đường cho Chúa làm cho một lượng sức mạnh lớn nhất biểu hiện trong họ. Thường xuyên, trở ngại cho sức mạnh của Chúa trong chúng ta là sức mạnh của chúng ta. Đường lối cho sức mạnh của Ngài là sự yếu đuối của chúng ta. Vì vậy, vị sứ đồ nói rằng ông sẽ khoe khoang trong những sự yếu đuối hầu quyền năng của Đấng Christ có thể đáp đậu trên ông, có thể đóng trại trên ông.
Chúa đem chúng ta vào thực tế của nghịch lý vinh diệu nầy.
T.A.Sparks-1935