Luke 10:19,
19 Nầy,
ta đã ban quyền bính cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền của kẻ
nghịch dưới chân; không gì làm hại các ngươi được.
NỀN VĂN MINH LÀ PHÓ PHẨM CỦA
PHÚC ÂM.
Mọi phước hạnh của sự bình an và
sự yên tỉnh, mà không có chúng thì không thể có trật tự xã hội ổn định và không
có nền văn minh như chúng ta biết, đều là kết quả của phúc âm. Vì vậy, hội
thánh chân thật không chỉ là điều trung tâm và cơ bản, nhưng cũng là cơ chế
sinh tử mà trên đó mọi cơ cấu xã hội, chính trị và chính quyền tùy thuộc vào.
Không có ánh sáng luân lí và thuộc linh chiếu ra bởi lời Đức Chúa Trời qua hội
thánh sẽ không có thời tiết đáng ưa chuộng cho nghiệp vụ, thương mãi hay các
hoạt động xã hội, học vấn, văn hóa được soi sáng. Không có tri thức và kính sợ
Đức Chúa Trời không thể có chính quyền có trật tự và có chức năng có hiệu quả.
Tất cả mọi diễn trình của dân chủ và văn minh như chúng ta biết, chúng cần ô dù
luật pháp và trật tự để tác nhiệm dưới ảnh hưởng của nó. Chiếc dù nầy chỉ được
duy trì và nâng đỡ cách hữu hiệu tại nơi nào mà phúc âm đã lan tràn lúc đầu và
ảnh hưởng ban sự sống của nó. Những gì chúng ta biết về nền văn minh Tây
phương, luôn dự bị tiêu chuẩn cao nhất về cuộc sống, sự tự do lớn nhất và an
ninh cá nhân, sự bình an và yên tỉnh nội địa cao nhất mà thế giới từng biết,
xác định là một phó phẩm của của nền đạo đức cơ đốc Judea, và sự cứu chuộc do
Christ hoàn thành.
HỘI THANH VẬN DUNG SỰ CÂN BẰNG
QUYỀN BÍNH:
Sau đó, từ dạ con của phúc âm,
sanh ra mọi nguyên tắc, tiêu chuẩn, tư cách của tính chất giúp hình thành nền
tảng hữu thể luân lí, thuộc linh, xã hội, và chính trị tốt. Hội thánh là ủy
viên quản trị và là quản gia của phúc âm đó: hội thánh đã được trung tín đến
mức độ nào đối với sự tín nhiệm đó? Theo lịch sử, hội thánh đã là ảnh hưởng cứu
giúp và bảo trì trong các sự vụ của loài người. Hội thánh đã là nhân tố của sự
nhân từ cơ bản trong thế giới. Hội thánh đã sử dụng sự cân bằng của quyền lực
khi chiến thắng sự tan rả và sự đổ nát trong trật tự hoàn vũ. Jesus đã không
nói bằng các lời ngụ ngôn hay chuyện thần tiên khi Ngài phán cùng các mô đồ
Ngài ...
Matthew 5:13-14,
13 Các
ngươi là muối của đất; song nếu mất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn
lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta
đạp dưới chân. 14 Các ngươi là sự sáng của
thế gian; một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được.
Thế giới bao la hoàn toàn đui mù
đối với sự kiện nầy. Nếu không được hội thánh thanh tẩy và bảo trì thì công
trình của tất cả mọi sự mà chúng ta gọi là nền văn minh sẽ bị tan rã, đổ nát và
biến mất cách hoàn toàn. Ngay phút giây còn tiếng đập hiện tại nầy, hội thánh,
trong sự liên hiệp với Chúa trong sự sống lại và đăng quang của mình, hội thánh
là nhân tố bảo trì cơ bản trong trật tự thế giới như chúng ta biết. Vì vậy, bởi
mỹ đức của mối liên hệ thuộc linh, vật lí, thế hạ và thuộc thiên với Christ,
Đấng Tối thượng, hội thánh, không phải Satan,
nắm giữ sự cân bằng của quyền lực trong các sự sự của loài người. Có lời
nói thiết thực rằng, “định mệnh của thế giới ở trong tay của các tín đồ vô
danh”. Lẽ thật nầy được đề ra cách lạ lùng trong....
Psalm 149:5-9,
5 Nguyện
các thánh Ngài mừng rỡ về sự vinh hiển,
Hát vui vẻ tại trên giường mình!
6 Sự ngợi khen Đức Chúa Trời ở trong miệng họ,
Thanh gươm hai lưỡi bén ở trong tay họ,
7 Đặng báo thù các nước,
Hành phạt các dân;
8 Đặng trói các vua chúng nó bằng xiềng,
Và đóng trăng các tước vị chúng nó;
9 Để thi hành cho chúng nó sự án đã chép.
Các thánh Ngài được vinh hiển ấy.
Ha-lê-lu-gia!
Nếu điều đó không dành cho hội
thánh, Satan đã biến trái đất nầy thành địa ngục rồi. Sự kiện trái đất đã được
bảo tồn khỏi sự tàn phá của hắn, minh chứng rằng ít ra một số dân sót của hội
thánh đang tác nhiệm một cách có hiệu quả và đã nắm quyền lãnh đạo của họ trong
sự liên hiệp với Chúa mình. Thậm chí bây giờ, hội thánh bởi mĩ đức của kế hoạch
cầu nguyện và đức tin, đã tham gia cuộc huấn luyện chỉ làm một công việc, cho
địa vị của họ như là người tối thượng với Christ trên toàn bộ vũ trụ đang chạy
theo Satan đến sự hủy diệt cuối cùng. George Washington, cha đẻ đất nước Hoa
kì, nhìn nhận giá trị của những nguyên tắc nầy khi ông nói, “Không thể cai trị
thế giới cách đúng đắn nếu không có Đức Chúa Trời và kinh thánh”. Nhà chính
khách cự phách, Daniel Wesbter nói, “nếu chúng ta sống theo các nguyên tắc được
dạy dỗ trong kinh thánh, đất nước chúng ta sẽ tiến tới trong sự thịnh vượng và
phát đạt, nhưng nếu chúng ta hay con cháu chúng ta bỏ qua giáo huấn và quyền
bính của kinh thánh, không ai có thể nói
thế nào thảm họa thình lình có thể tràn ngập chúng ta và chôn vùi mọi vinh
quang của chúng ta vào sự tối tăm sâu thẳm”. Trong ánh sáng của việc làm tan
biến hiện tại các cơ chế xã hội và chính trị hiện hữu của chúng ta, những lời
nầy dường như có tính tiên tri cách kinh ngạc.