Sau khi một người
được cứu, anh phải trải qua một sự thay đổi nhất định trong tâm tính cũng như
trong hành vi của mình. Sự Cứu Rỗi thay đổi chúng ta trong cuộc sống, trong tâm
tính, và trong hành vi. Sự thay đổi quan trọng nhất trong tâm tính và hành vi
của tín đồ là một sự thay đổi trong sự nóng giận của mình. Nan
đề lớn nhất của nhiều người có trước khi họ được cứu là sự nóng giận của họ.
Nếu một người đã làm Cơ đốc nhân trong nhiều năm và chưa hề có bất kỳ sự thay
đổi nào trong sự nóng giận của mình, anh ta sẽ mất lời chứng của mình trước các
dân ngoại và hội thánh. Trong những trường hợp bình thường, một người cảm thấy
một sự thay đổi trong sự nóng giận của mình ngay sau khi anh được cứu.
Các dấu hiệu đúng đắn của một tín đồ
Vào lúc một người
được cứu, chúng ta nên nói với anh ấy rằng anh cần phải có một vài dấu hiệu
hoặc biểu hiệu. Dấu hiệu đầu tiên là yêu thương nhau. Yêu thương nhau là lệnh
của Chúa với các môn đệ của Ngài (Giăng 13:34). Nó sẽ là dấu hiệu mạnh mẽ của
một tín đồ. Dấu hiệu thứ hai là sự nhu mì. Chúa nói rằng kẻ nhu mì được ban
phước (Ma-thi-ơ 5:5). Ngài vào Giê-ru-sa-lem trên một con lừa non nhỏ. Đây là
một dấu hiệu của sự nhu mì của Ngài (21:5) và một khuôn mẫu cho chúng ta noi
theo. Dấu hiệu thứ ba là sự tự từ chối. Chúa phán: "Nếu ai muốn theo Ta,
phải từ bỏ chính mình" (16:24).
Một cơ đốc nhân không
nên cố gắng xây dựng bản thân mình. Thay vào đó, anh nên từ bỏ chính mình. Dấu hiệu
thứ tư là sự kiên nhẫn. Một tín đồ phải học cách kiên nhẫn dưới tất cả các loại
hoàn cảnh (1 Cor 13:7). Dấu hiệu thứ năm là vui mừng luôn luôn. Một người được
cứu không thiếu hụt niềm vui của mình dưới bất kỳ hoàn cảnh nào. "Hãy vui
mừng trong Chúa luôn luôn" (Phil. 4:4). Đây là một điều răn của Chúa. Dấu hiệu
thứ sáu là bình an. Chúng ta có sự bình an của Đức Chúa Trời, và bình an này
bảo vệ tấm lòng và tư tưởng của chúng ta (Phil. 4:7). Dấu hiệu thứ bảy là khiêm
tốn. Chúa nói: "Ta nhu mì và khiêm nhượng trong lòng" (Ma-thi-ơ
11:29). Chúng ta phải tiếp lấy ách của Ngài và hãy học theo Ngài. Đấng Christ không
còn ở nơi cao cả trên cao nhưng cúi xuống cách khiêm tốn. Một công nhân nên nói
với các tín đồ mới bảy điều nầy và nhắc nhở họ rằng đây là những biểu hiện bình
thường của một cơ đốc nhân. Sau đó, anh ta nên chỉ ra rằng sự tức
giận và sự nóng giận là không phù hợp với tâm tính của một cơ đốc nhân.
Sự nóng giận là bất tương xứng với tính cách cơ đốc
nhân
Sự nóng giận không
tương xứmg với biểu hiện thích hợp của cơ đốc nhân. Điều đó không phù hợp với tâm
tính của tín đồ. Chúng ta nên nhận ra rằng nơi nào tình yêu hưng thịnh, sự nóng
giận không có thể còn nữa. Chúa ra lệnh chúng ta yêu thương tất cả mọi người,
không có vấn đề anh ta là ai, ngay cả khi anh ta là kẻ thù của chúng ta
(Ma-thi-ơ 5:44). Nếu chúng ta yêu một người, chúng ta sẽ không tức giận với anh
ta. Chúng ta không thể yêu một người và đồng thời tức giận anh ta. Sự nóng giận
trái với chính bản chất của tình yêu. Toàn bộ đời sống của cơ đốc nhân chúng ta
không bao gồm gì cả, ngoại trừ tình yêu đối với những người khác, chúng ta
không nên nổi giận với bất cứ ai.
Chúa cũng ra lệnh
chúng ta nhu mì. Ngài nhu mì trong chính mình Ngài. Kinh Thánh nói Ngài nhu mì và
khiêm nhượng trong lòng. Ngài luôn luôn đem lại sự thoải mái cho những người
khác. Nếu một người nhu mì và sự nhu mì của anh sống bày tỏ ra trong thái độ và
bước đi của anh, anh sẽ không nổi giận. Một người có sự nóng giận là một người thô
lỗ. Sự nổi giận là sự thô lỗ hơn hết trong tất cả các tình cảm của con người,
trong khi tình yêu là tình cảm tốt nhất của tất cả tình cảm. Yêu được thể hiện
trong sự nhu mì. Nếu một người nhu mì trước mặt Đức Chúa Trời, chắc chắn anh sẽ
không có một sự nhạy nóng giận.
Thứ ba, chúng ta
phải cho những tín đồ mới biết rằng Chúa muốn chúng ta từ chối mình. Cụ thể,
phủ nhận bản thân có nghĩa là từ chối bản ngã. Phủ nhận bản ngã là không nói về
quyền lợi của mình và học cách chịu đựng trong tất cả mọi thứ. Bất kể người
khác đối xử với chúng ta như thế nào, chúng ta sẽ không tức giận. Con cái của Đức
Chúa Trời nên từ chối bản thân và loại bỏ bản ngã họ và tự do khỏi bản ngã. Khi
họ được tự do khỏi bản thân, nóng giận ra đi. Sự nóng giận là một dấu hiệu của
những người khước từ việc từ chối bản ngã.
Thứ tư, chúng ta
phải cho những người mới biết rằng một đặc tính cơ đốc mạnh mẽ là sự kiên nhẫn.
Kiên nhẫn chịu đựng tất cả mọi sự. Sự nóng giận trái ngược với sự kiên nhẫn.
Đúng là một số người đối xử với chúng ta một cách bất hợp lý, nhưng chúng ta
luôn luôn phải yêu thương, và tình yêu không dễ bị khiêu khích. Chúa đã sắp xếp
hoàn cảnh khác nhau xung quanh chúng ta. Chúng ta cần phải kiên nhẫn và không
nên nổi giận một cách dễ dàng.
Thứ năm, một cơ đốc nhân nên
vui mừng. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta một cuộc sống vui mừng luôn luôn. Chúng
ta có thể sống mà không có sự nóng giận. Sự nóng giận không có chỗ đứng trong
cuộc sống của một cơ đốc nhân. Đời sống cơ đốc nhân của chúng ta cần được lấp
đầy với niềm vui từ khi bắt đầu. Điều này bởi vì sự sống mà chúng ta có là một
sự sống vui vẻ.
Thứ sáu, một cơ
đốc nhân không chỉ có niềm vui nhưng bình an nữa. Giống như niềm vui, bình an là
một phần của cuộc sống mà một cơ đốc nhân sở hữu. Không có gì có thể làm xáo
trộn sự bình an mà chúng ta có trong chúng ta. Chúng ta phải cầu nguyện hầu Chúa
sẽ bảo vệ tấm lòng và tư tưởng của chúng ta khỏi bất kỳ cuộc tấn công nào. Điều
này sẽ giữ chúng ta khỏi nổi giận.
Thứ bảy, cơ đốc
nhân hạ mình. Con cái của Đức Chúa Trời nên là người hạ mình nhất trong thế
giới. Sự nổi giận và khiêm tốn không tương thích với nhau. Một người giận dữ
không bao giờ là một người hạ mình, không có sự khiêm tốn ở bên trong anh gì cả.
Con cái của Đức Chúa Trời nên bước theo Chúa để hạ mình và đi theo con đường
khiêm tốn. Họ nên học tập để không nổi giận trong bất cứ điều gì. Chúng ta phải
nói cho những người mới, "Ma-thi-ơ 5:22 nói rằng tất cả những ai giận anh
em mình phải chịu xét xử. Sự nóng giận và nổi giận không phù hợp với bước đi
của tín hữu." Vấn đề lớn nhất và thường xuyên nhất một tín hữu phải đối
mặt là sự nóng giận của anh. Sự nóng giận được liên kết với sự tức giận.
Một tín đồ mới phải đối phó với vấn đề này vào lúc bắt
đầu của đời sống cơ đốc nhân của mình. Đây là việc xử lý cơ bản nhất, anh nên
kinh nghiệm. Một số người có thể hỏi, "Tại sao nó quá quan trọng để đối
phó với sự nóng giận của chúng ta? Tại sao chúng ta phải giải quyết nan đề
này?" Chúng ta phải đối phó với điều này rõ ràng trước khi chúng ta có thể
giúp đỡ những người khác. Chúng ta phải giải quyết triệt để vấn đề này trước
khi chúng ta có thể trình bày một con đường thẳng cho những tín hữu mới.
Nóng giận không phải là căn bệnh, nhưng là một triệu
chứng
Tại sao một người
nổi giận? Nói đúng ra, sự nóng giận không
phải là một căn bệnh. Trong số các con cái Đức Chúa Trời ngày hôm nay, Sự nóng
giận là một vấn đề lớn, nhưng Kinh Thánh rất ít bày tỏ lời thảo luận về sự nóng giận.
Kinh Thánh không quan tâm nhiều đến vấn đề của sự nóng giận. Chúng ta phải nói với những tín đồ mới rằng Kinh Thánh
không quan tâm nhiều về sự nóng giận, vì cớ sự nóng giận không phải là một căn
bệnh, nó chỉ là một triệu chứng của bệnh tật. Một người có thể có viêm ruột
thừa và sốt cao. Viêm ruột thừa là bệnh tật, trong khi sốt là triệu chứng. Thật
là vô ích nếu chỉ điều trị triệu chứng sốt. Ngay sau khi cắt bỏ ruột thừa, cơn
sốt sẽ giảm.
Chúng ta phải nhận
ra sự nóng giận không phải là một căn bệnh. Theo thời gian, một người nổi giận,
nó là quá muộn, bệnh tật của anh đã tiến và vượt qua giai đoạn ngăn ngừa. Sự nóng
giận không phải là nguyên nhân của bệnh. Có một nguyên nhân cho sự nóng giận.
Trừ khi nguyên nhân này được lấy ra, không có cách nào để thoát khỏi của các
triệu chứng. Nếu chúng ta không nhận ra sự thật này, chúng ta sẽ có một vấn đề
với các văn bản như Rô-ma 6:11. Khi chúng ta nổi giận, chúng ta có thể nghĩ về
câu này, nhưng nó không làm cho chúng ta bất kỳ điều tốt nào, vì cớ câu này xử
lí gốc rễ của tình trạng bệnh tật, không phải các triệu chứng. Sự nổi giận có
gốc rễ của nó trong bản ngã. Để đối phó với sự nóng giận, đầu tiên chúng ta
phải đối phó với bản ngã. Một khi bản ngã được giải quyết, vấn đề của sự nóng giận
được giải quyết. Để đối phó với bản thân, chúng ta có để đối phó với những biểu
hiện khác nhau của bản thân. Khi chúng ta chăm sóc của các biểu hiện của bản
thân, chúng ta đã xử lý với bản thân, và sau đó xử lý sự nóng giận.
Các cách để đối phó với sự nóng giận-
Xử lý bản ngã trong các hình thức khác nhau của nó:
1.Tính chủ quan
Biểu hiện đầu tiên
của bản ngã là tính chủ quan. Chủ quan, trên thực tế, là biểu hiện lớn nhất của
bản thân. Nhiều người rất chủ quan. Họ luôn luôn tự coi mình là trung tâm, bản
ngã của họ là rất quan trọng với họ. Nếu họ để tâm trí của họ trên một cái gì
đó, họ nhấn mạnh vào ý tưởng của họ. Họ không bỏ cuộc cho đến khi họ đạt được
mục tiêu của họ. Nếu người khác không đồng ý với họ hoặc không làm theo cách
của họ, họ trở nên tức giận và nổi giận. Các gốc rễ của sự nóng giận nầy nằm
trong ý muốn chủ quan của họ. Trong thực tế họ không thể thực hiện quan điểm chủ
quan của họ. Nếu tính chủ quan của họ được giải quyết, họ sẽ nói,“Chúa ơi, đây
là bàn tay của Ngài. Tôi không có gì để nói." Nếu họ đầu hàng theo cách này,
họ sẽ không còn nổi giận. Nếu mọi người đều được xử lý theo cách này, Sự nóng giận
sẽ biến mất. Không ai có một quan điểm đúng đắn về bản ngã của mình khi giận
dữ. Nếu tính chủ quan của một người bị đánh đập và phá vỡ, anh sẽ tự phát được
thoát khỏi sự nóng giận.
2.Kiêu căng
Biểu hiện thứ hai
của bản ngã là niềm tự hào. Một người kiêu căng không biết bản thân mình. Chỉ
có những người không biết bản ngã mình mới thấy mình cao hơn những người khác.
Những người nghĩ cao về bản thân mình và tự coi mình là tốt hơn, hoặc ít nhất
là khác biệt với những người khác, thì không biết bản ngã. Một người không biết
gì về chính bản thân mình và luôn luôn đánh giá cao về chính mình là một người kiêu
căng. Người kiêu căng muốn người khác tôn cao họ. Họ muốn nhìn thấy những người
khác ở dưới họ. Những người như vậy không bao giờ muốn nhường vinh quang cho
người khác. Họ luôn luôn muốn người khác nâng cao họ. Nếu họ gặp một người
không biết họ và không thừa nhận ưu thế của họ, nhưng thay vào đó, lại chỉ
trích họ, họ trở nên tức giận với anh ấy. Họ trở nên tức giận bởi vì niềm tự
hào của họ bị tổn thương. Từ đây chúng ta thấy rằng gốc rễ của sự nóng giận là
niềm tự hào. Do đó, chúng ta phải xử lý với niềm tự hào. Khi chúng ta bị xem
thường, phỉ báng, chế giễu, và chỉ trích, chúng ta phải học cách nói, "Chúa
ơi, đây là bàn tay xử lý của Ngài. Con chấp nhận nó. Ngoại trừ bàn tay của Ngài,
không ai có thể làm điều này với con." Khi một người giữ quan điểm này,
anh nộp mình cho bàn tay của Chúa và phủ nhận chính mình. Một cách tự phát,
niềm tự hào của anh sẽ ra đi, và sự nóng giận của anh sẽ biến mất. Khi một
người giết chết niềm tự hào của mình, sự nóng giận của anh cũng sẽ mất.
3.Tự ái
Biểu hiện thứ ba
của bản ngã là tự ái. Tự ái là tình yêu chính bản thân của mình. Nhiều người
bày tỏ tự ái của họ theo tiềm thức trong tiến trình giao tiếp của họ với những
người khác. Một người tự ái chỉ quan tâm chính mình khi anh ở với những người
khác. Người quan trọng nhất là bản thân anh. Bất cứ điều gì anh ta làm, anh ta
coi mình là trung tâm. Một người tự ái chỉ quan tâm đến chính mình trong mọi
nhu cầu của cuộc sống, anh chỉ quan tâm cho riêng mình. Anh nhấn mạnh ăn thức
ăn tốt nhất, có nhà tốt nhất, ngủ trên giường tốt nhất, và sử dụng các đồ dùng
tốt nhất. Nếu người khác có thức ăn tốt nhất, ở chỗ ở thoải mái nhất, hoặc ghế ngồi
tốt nhất, anh ấy sẽ cảm thấy bị cướp mất cơ hội của mình để nuông chiều tính tự
ái của mình. Kết quả là, anh ta sẽ nổi giận. Một người như thế không có thể
chịu khổ hoặc bị lợi dụng. Nếu người khác làm tổn thương lòng tự ái của anh do
tình cờ, anh trở nên rất tức giận. Thật là vô ích cho một người để đối phó sự
nóng giận mà không đối phó với chính bản ngã mình. Chúng ta nên sống bằng ân
sủng và lòng thương xót của Chúa trên trái đất này chứ không bằng chính chúng
ta. Nếu bản ngã của chúng ta được xử lý, chúng ta sẽ không tức giận ngay cả
trong những hoàn cảnh rất khó chịu. Một người mà bản ngã không được xử lý thì không
bao giờ có thể thoát khỏi sự nổi giận.
4. Yêu thích vật chất
Biểu hiện thứ tư
của bản ngã là yêu thích những thứ vật chất. Một số người không chỉ yêu bản
thân, họ yêu thích vật chất. Những người như vậy chưa được giải thoát khỏi thế
giới vật chất. Ví dụ, một số người thích các món ăn, tiền bạc, hoặc những thứ
khác. Những điều này là những thần tượng của họ. Nếu ai làm vỡ một chiếc ly yêu
thích do tình cờ hoặc làm thiệt hại kho báu của họ, họ trở nên rất tức giận.
Tình yêu của họ dành cho những thứ vật chất, và họ bị tổn thương. Nếu tình yêu
của một người dành cho những thứ vật chất không được xử lý, sự nổi giận của anh
ta còn mãi.
Thực tế khi một
người nổi giận một cách dễ dàng thì không có gì liên hệ với những người khác, cơn
giận ảnh hưởng với chính mình. Một lần kia, Anh Lawrence dùng bàn tay của mình tát
trên một mảnh gỗ, sau đó trên một số dồ
vật bằng kính, và sau đó trên tường. Anh đã sử dụng cùng một bàn tay để đập ba
điều khác nhau, và các âm thanh được phát ra đều khác nhau. Anh chỉ ra rằng sự
khác biệt trong âm thanh không phải do bàn tay, nhưng do các loại vật liệu khác
nhau bị đánh. Cũng có thể nói về sự nổi giận của con người. Nó không bùng lên
vì môi trường nhưng vì bản chất trong con người. Môi trường chỉ làm phát ra sự
nóng giận mà đã có trong người ấy. Nếu một người không xử lí với chính mình
nhưng chỉ cố gắng đối phó với sự nóng giận, anh ấy là một người ngu ngốc. Anh
ta sẽ không bao giờ có thể xử lí sự nóng giận của mình vì anh ta chỉ đối phó
với các triệu chứng của bệnh tật của mình, anh đã không chạm vào gốc rễ của sự
nóng giận mình.
Gốc Rễ Của Sư Nóng Giận
Chúng ta đã thấy sự
nóng giận không phải là một căn bệnh mà là một triệu chứng. Tuy nhiên, từ các
triệu chứng, chúng ta thường có thể chẩn đoán một căn bệnh. Nếu một người nóng
giận, nó có nghĩa là có một cái gì đó bất thường ở trong anh ta. Có bốn lý do
cho một cơ đốc nhân nóng giận. Đầu tiên, một người từ chối kỷ luật của Đức Thánh Linh, sẽ nóng giận. Một
người có sự nổi giận than phiền và tức giận khi anh phải đối mặt với nghịch
cảnh. Không chỉ anh thiếu ánh sáng từ Đức Chúa Trời, nhưng anh đổ lỗi người
khác nữa. Anh ta sẽ không chấp nhận kỷ luật của Đức Thánh Linh đặt mình trong môi trường. Thứ hai, một người nóng
giận bởi vì anh ta không hài lòng với sự sắp xếp của Đức Chúa Trời.
Một người có sự
nối giận thường là một người không hài lòng với môi trường của mình. Bất luận
những gì Chúa làm cho môi trường của mình, anh luôn luôn không hài lòng. Anh
luôn luôn muốn nhiều hơn nữa. Thứ ba, một cơ đốc nhân nối giận vì anh chỉ quan
tâm đến những thứ của riêng mình. Một số người có bản chất yên tỉnh. Họ chỉ
quan tâm đến những thứ của riêng của họ, và họ không quan tâm trong các vấn đề
của người khác. Tất cả những gì họ làm là cho chính mình. Họ không có thời gian
cho những người khác. Khi những người khác đến, họ cảm thấy bực mình. Nếu công
việc của họ chiếm quá nhiều thời gian, họ trở nên giận dữ. Họ không thể chịu
được khi người khác làm phiền. Khi những người khác làm phiền họ, họ lên án
những người đó và nói rằng những người đó đang vi phạm quyền tự do của họ.
Nhiều người nối giận bởi vì họ chỉ quan tâm cho những việc riêng của họ.
Do đó, chúng ta
nên nói với những người mới tin rằng gốc rễ của sự nối giận là bản ngã. Thứ tư,
một người nối giận vì tự tôn cao. Một số người trở nên điên và giận dữ như là
kết quả của cuộc đấu tranh của họ để đề cao bản thân. Họ nghĩ rằng những người
khác không nên giống như họ. Họ muốn có tất cả mọi thứ cho bản thân họ và không
có gì dành cho những người khác. Họ luôn ghen tị với những người khác, không
chỉ về vật chất nhưng trong những điều thuộc linh nữa. Khi họ nhìn thấy những
người khác đạt được một cái gì đó, họ trở nên ghen tuông và tức giận. Đây là
một thái độ rất đê hèn. Họ có cùng một loại cảm giác như Satan. Họ vui mừng
trong sự sụp đổ của những người mà họ không thích. Họ là những người ủng hộ
Satan. Những người như vậy đầy ghen tị trong trái tim của họ. Để được giải
thoát khỏi sự tức giận của họ, họ phải loại bỏ sự ghen tị từ trái tim của họ.
Khi một người biết Đức Chúa Trời được tôn cao, anh cũng vui mừng trước sự tôn
cao của người khác. Anh ta sẽ không chà đạp lên người khác hoặc hạ người khác
xuống.
Học tập chấp nhận kỷ luật của Đức Thánh Linh
Sự nóng giận đến
từ bản ngã. Nếu một người có sự nóng giận, đó là vì bản ngã mình không được xử
lý bằng cách này hay cách khác. Chúng ta phải học cách phủ phục mình trước mặt
Đức Chúa Trời và được mở ra cho sự soi sáng của Ngài. Chúng ta nên xem xét điều
kiện của chúng ta. Mỗi ngày nhiều việc đến với chúng ta. Chúng ta phải cúi đầu
và nói, "Chúa ơi, sự sắp xếp của Ngài luôn luôn là tốt nhất." Nhiều
bò và cừu bị đe nẹt dưới bàn tay của người mục tử của chúng, vì chúng không
biết chủ nhân của mình, chúng chỉ nhìn thấy roi và gậy của mục tử. Nếu chúng ta
chỉ nhìn thấy môi trường mà không nhìn thấy Chúa đằng sau môi trường, chúng ta
sẽ không được bình an, và chúng ta sẽ dễ dàng nổi giận. Nhưng nếu chúng ta thấy
rằng mọi tình huống ở trong tay Đấng Chăn Chiên của chúng ta, đã được Ngài đo
lường, chúng ta sẽ được bình an. Nếu chúng ta chấp nhận kỷ luật của Đức Thánh Linh và sự sắp xếp của Đức
Chúa Trời, mọi vấn đề tiêu cực sẽ biến mất. Khi sự nổi giận cố gắng bùng lên,
chúng ta sẽ cô lập bản ngã và tìm sự giải thoát trong ánh sáng. Bằng cách này,
chúng ta sẽ có thể đứng lên trên đôi chân của mình một cách nhanh chóng.
W.N.