Theo như Chúa ban khả năng cho chúng tôi, chúng
tôi sẽ suy gẫm cách mới mẻ về Thân Thể Đấng Christ. Chúng ta biết, khi chúng ta
muốn có các sự mở ra rộng lớn hơn về “huyền nhiệm” nầy, theo trực giác chúng ta
chuyển sang thư Ê-phê-sô. Trong thư này, chúng ta lưu ý, trước hết, thực tế sơ
bộ đơn giản, mà Hội thánh được định nghĩa là 'Thân Thể Đấng Christ", đó là
“Hội thánh là Thân Thể của Ngài".
Điều đó phân biệt Hội thánh trong lá thư
này đối với một số danh hiệu khác mà chúng tìm thấy ở nơi khác là: đền thờ, là
nhà của Đức Chúa Trời, và các chỉ định khác hơn như vậy, nhưng trong bức thư
này, danh đặc biệt là Thân Thể Đấng Christ. Thân Thể Đấng Christ, đó là cơ bản
cho tất cả các điều mà lá thư mở ra, và những gì được chứa trong thư nầy phù
hợp với quan niệm về một Thân Thể.
Bây giờ, có từ ngữ mà dường như chiếm ưu
thế qua bức thư này trong mối liên hệ với chỉ định đó là từ ngữ đã đuợc dịch là
"cùng nhau". Thật là ấn tượng khi thấy từ ngữ đó xuất hiện thường
xuyên như thế nào. Ở đây chúng ta được bảo là đã được “sống động với nhau"
trong Ngài. Điều đó không chỉ có nghĩa việc chúng ta cùng với nhau theo tính cá
nhân với Chúa Giêsu trong sự sống lại của Ngài, nhưng nó có nghĩa là chúng ta được
sống động cách tập thể, chúng ta đã cùng nhau đuợc sống động trong Ngài, không chỉ với Ngài nhưng được sống
động trong Ngài cách tập thể.
Sự
hiệp một đời đời của Thân Thể
Trong sự phục sinh của Chúa Giêsu, toàn
thể Hội thánh đã được bao gồm với nhau. Và sau đó trong cùng một câu, 2: 6,
chúng ta được nói là "cùng sống lại
với nhau" trong Ngài. Hơn nữa, trong cùng một vị trí, chúng ta được cho
biết đã được "ngồi với nhau" trong Ngài. Trở lại một bước để vào
1:10, chúng ta được "tập hợp lại với nhau thành một" và sau đó một
lần nữa đến 2:21, chúng ta đã được "đóng khung (kết hợp) lại với
nhau." Vì vậy, từ ngữ "với
nhau" này cho xem thấy một cách rất thực tế và đơn giản trong bản chất tập
thể của Hội thánh, Thân Thể Đấng Christ .
Chúng ta muốn có được sức mạnh đầy đủ về
điều đó càng nhiều càng tốt, bởi vì lá thư này chắc chắn nhấn mạnh thực tế rằng
Hội thánh là một Thân thể tập thể, không chỉ một ngày để hoàn thành công việc
của ân sủng nầy, nó không chỉ đơn thuần trong tâm trí và tư tưởng của Đức Chúa
Trời, ý muốn của Đức Chúa Trời, chủ tâm của Đức Chúa Trời; không phải là nó
được dự định khi Chúa bắt đầu nó, nhưng nó là, mặc dù có những gì được nhìn
thấy ở đây trên trái đất; mặc dù số luợng càng tăng của sự chia rẽ và ly giáo,
tất cả các bè đãng không hạnh phú đã nhập vào các sự tuơng giao của dân Đức Chúa
Trời trên trái đất, mặc dù tất cả mọi thứ mà bao giờ đã có, đang có hoặc sẽ có
đuờng huớng đó, Hội thánh vẫn còn là một tập thể toàn bộ.
Đây không như những người dân trên trái
đất, nhưng đúng ra, theo bản chất cốt yếu của Hội thánh, Thân Thể Đấng Christ,
và chúng ta sớm được châm rễ và ổn định trong việc chấp nhận và ý thức thuộc linh
của chúng ta cách tốt hơn. Các bạn yêu quý ơi, Không có các sự ly giáo, đó là
vụ rắc rối liên quan đến các mối quan hệ của những người cơ đốc trên trái đất,
có thể thay đổi thực tế đó.
Các
sự khác biệt tồn tại hoặc xảy ra bởi tâm trí, lựa chọn và sở thích, thích và
không thích khác nhau, chấp nhận theo trí năng hoặc các sự từ chối, tất cả
những sự khác biệt đó không chạm vào thực tế cuối cùng này, rằng có một lĩnh
vực trong đó có sự liên kết với nhau, một sự hiệp một, một tình trạng tập thể mà
không bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì đó của con người trong chính mình theo tôn giáo
hay thần học.
Có một lĩnh vực của tíến trình, trong đó
không bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì đó thuộc về con người, trong mình về tính
tôn giáo hay thần học. Có một lĩnh vực của tiến trình, trong đó có thể là một
đỗ vỡ của sự tuơng giao, đó là nơi mà nó buớc vào lĩnh vực của linh và bị ảnh
hưởng. Ở đó bạn có thể rất chắc chắn giáng một đòn vào Thân Thể Đấng Christ,
nhưng cuối cùng Thân Thể là một, trong đó, tất nhiên, rõ ràng cho thấy rằng đây
là một cái gì đó khác hơn là một điều trần gian và đó là một Thân Thể thuộc
thiên, không bị trái đất ảnh hưởng và đụng chạm.
Chúng ta có xu hướng chấp nhận những gì
chúng ta thấy, bị ảnh hưởng bởi các sự phân chia đang có ở đây, và gần như
tuyệt vọng vì những gì chúng ta thấy. Chúng ta càng sớm quét toàn bộ điều đó
sang một bên càng tốt hơn, và dù có được 50.000 bộ phận chia rẽ trần thế của
dân cơ đốc, Thân Thể Đấng Christ vẫn là một. Nó là một chiếc áo choàng liền mối,
nó là một Thân thể không thể phân chia, nó vẫn là một. Đó là một thực tế cơ bản
mà chúng ta phải quay trở lại, đó là nơi mà chúng ta bắt đầu. Lá thư này, trong
đó có sự tiết lộ về mầu nhiệm của Đấng Christ và các chi thể của Ngài, Hội
thánh, một Thân Thể, nêu một thực tế rõ ràng nhất về bản chất tập thể của Thân
Thể.
Không tranh luận về nó, hoặc thảo luận về
nó, nó đưa một điều giải quyết rồi. Tất nhiên có những mức độ vui hưởng của nó,
và có các mức độ kết quả của nó như có ở đây, nhưng không có mức độ về thực tế
của nó. Thực tế vẫn còn, thì vững chắc và ổn định. Công việc của chúng ta là íước
vào thực tế ổn định và buớc vào ý nghĩa của nó: nhưng việc chúng ta không buớc vào ý nghĩa cách
đầy đủ, thì không có nghĩa là nó không tồn tại. Bối rối là chúng ta phải biết
điều gì làm cho một Thân Thể là một, và đó là công việc của chúng ta. Sự thống
nhất tồn tại, công việc của chúng ta là việc thấu hiểu nó, không tạo ra nó.
Chúng ta đến điều đó gần như ngay lập tức,
nhưng hãy lưu ý, thư gửi tín hữu Êphêsô vẫn còn sống, vẫn còn đuợc áp dụng, nó
vẫn còn đúng cho ngày nay. Tiếp sau tất cả những thế kỷ này, khi chúng ta có
tất cả những gì chúng ta có trên trái đất, các phân ngành và các sự phân chia
của dân cơ đốc, tất cả đều có thể là thành viên của Thân Thể Đấng Christ, vẫn
còn tíếp sau tất cả những thế kỷ nầy, thư Ê-phê-sô vẫn còn nơi nó được ở ngay
từ đầu, và nó đại diện cho Thân thể như một tổng thể vững chắc, một sự hiệp
nhất tập thể.
Chỉ khi chúng ta vào các nơi thuộc thiên
và xa cách các điều thuộc đất mà chúng ta bắt đầu vào thực tế và nhận ra những
gì thực tế, điều đó có nghĩa là gì đối với Đức Chúa Trời, với các nơi thiên thượng,
địa ngục, và thế giới này. Vì vậy, để chúng ta có thể bước vào thực tế với tất
cả những thực tế chứa đựng nhiệm mạng và cuộc sống hiệu quả, chúng ta phải giới
thiệu toàn bộ vấn đề vị trí của chúng ta trong Đấng Christ trong các nơi trên trời, và thấy chính xác nơi
chúng ta được đặt để cách thuộc linh: không phải đến khi chúng ta đến để nhận
ra điều đó và buớc vào vị trí trên trời của chúng ta trong Đấng Christ, chúng
ta có thể thấy, đánh giá cao, hoặc đi vào ý nghĩa của thực tại trên trời nầy,
Hội thánh, đó là Thân Thể của Ngài. Chúng ta không thể nhìn thấy Hội thánh từ
các điều thuộc đất, chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy nó từ các điều thuộc thiên.
Thái
độ của chúng ta đối với các sự khác biệt
Tôi không muốn bỏ qua điều đó như đã đơn
thuần nêu ra một cái gì đó. Tôi muốn rằng chúng ta nên có được lợi ích của nó.
Bạn và tôi có thể có một bất đồng, nhưng nó không tạo ra sự khác biệt đến mối
quan hệ của chúng ta nơi Chúa Giê Su. Thực tế là bạn và tôi thoát ra hay không đồng
ý, cũng không xé chúng ta như chân tay ra khỏi Thân Thể Đấng Christ. Không, đó
là sự xấu hổ của chúng ta, đó là sự bất thường trong đời sống cơ đốc của chúng
ta, một sự gãy đổ ở một nơi nào đó trong ân sủng trong chúng ta, nhưng chúng ta
phục hồi chính mình từ đó, nếu chúng ta
qui hàng những chuyển động của Đức Linh trong chúng ta, và trở lại để tìm thấy
rằng chúng ta có thể được nối lại trong trong Thân Thể của Ngài, thực tế là vẫn
còn.
Bạn thấy nguyên tắc làm việc là đây: rằng
có thể có nhiều người giữa vòng các tín hữu trên trái đất này phân chia, nhưng
chúng ta đã không chấp nhận là có số người trong Đấng Christ và một số là ở
ngoài Đấng Christ, rằng chúng ta là trong Đấng Christ và những người khác không
phải, và rằng chúng ta ở trong Đấng Christ và những người khác thì không, và
Thân thể đã hoàn toàn sụp đổ và tan rã. Hy vọng duy nhất của việc vui hưởng một
thực tế là chúng ta phủ nhận những gì trông giống như một thực tế khác, chúng
ta tìm kiếm để có được ở trên, đìều thuộc trần gian, mang lại những điều này,
và khám phá chúng ta là ở trên các nơi thuộc thiên, và sự tuơng giao tồn tại .
Đó là một nguyên tắc làm việc và chúng ta
nên nhận ra đó là ý nghĩa của thực tế. Chúng ta phải chấp nhận sự thật, và
chúng ta phải tìm cách đắc thắng hoặc phủ nhận những điều khác đang chống lại
thực tế cuối cùng.
T.Austin-Sparks