Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Tìm kiếm Tháp Babel

Tháp Babel

Babel đến từ hai từ ngữ : "cổng" (Bab) và "thần, Trời" (el), có nghĩa là "cổng của trời" hoặc “cổng của Đức Chúa Trời”. Nó có nghĩa là sự lộn xộn hoặc "lảm nhảm" vì nhng gì mà Sáng. 11:1 -9 cho biết đã xảy ra ở đó.

Vả, cả thiên hạ đều có một giọng nói và một thứ tiếng. 2 Nhưng khi ở Đông phương dời đi, người ta gặp một đồng bằng trong xứ Si-nê-a, rồi ở tại đó. 3 Người nầy nói với người kia rằng: Hè! Chúng ta hãy làm gạch và hầm trong lửa. - Lúc đó, gạch thế cho đá, còn chai thế cho hồ. - 4 Lại nói rằng: Nào! Chúng ta hãy xây một cái thành và dựng lên một cái tháp, chót cao đến tận trời; ta hãy lo làm cho rạng danh, e khi phải tản lạc khắp trên mặt đất. 5 Đức Giê-hô-va bèn ngự xuống đặng xem cái thành và tháp của con cái loài người xây nên. 6 Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, chỉ có một thứ dân, cùng đồng một thứ tiếng; và kia kìa công việc chúng nó đương khởi làm; bây giờ chẳng còn chi ngăn chúng nó làm các điều đã quyết định được. 7 Thôi! Chúng ta hãy xuống, làm lộn xộn tiếng nói của chúng nó, cho họ nghe không được tiếng nói của người nầy với người kia. 8 Rồi, từ đó Đức Giê-hô-va làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất, và họ thôi công việc xây cất thành. 9 Bởi cớ đó đặt tên thành là Ba-bên,Ba-bên nghĩa là lộn xộn  vì nơi đó Đức Giê-hô-va làm lộn xộn tiếng nói của cả thế giới, và từ đây Ngài làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất.

Ý nghĩa và mục đích của việc con cháu Noah xây dựng tháp là gì?

Theo quan điểm của chúng tôi, tháp Babel gần như chắc chắn là một ziggurat sớm hoặc là đền tháp. Thật khó tưởng tượng ziggurats là bất cứ điều gì khác hơn so với những gì được mô tả như Tháp Babel. Hầu hết các thành phố trong khu vực đã có một cái tháp trong nó. Ngôi đền sở hữu miếng đất xung quanh thành phố, ít nhất về mặt lý thuyết. Xã hội người Sumer được xây dựng xung quanh các ngôi đền về mặt kinh tế và địa lý. Những gì là sự thật của xã hội đầu tiên sau khi cơn lũ lụt cũng là sự thật của tất cả xã hội tiếp theo sau, ngoâi trừ Israel, vì Đức Chúa Trời của họ là Giê-hô-va.


Thành phố

Các hệ thống tôn giáo-chính trị phát triển ở các thành phố đầu tiên sau này sẽ mở rộng thành các đế quốc. Babel chỉ là thành phố đầu tiên. Babel cách Baghdad năm mươi bốn dặm về phía nam, nó là một thành phố lớn trong thời kỳ hoàng kim của nó, với các bức tường thành dài 14 dặm (23 km) mỗi phía và tường dày 135 feet (41 m). Các Vườn treo nổi tiếng là một phần của các đền tháp. Trong số rất nhiều kho báu khảo cổ học được phát hiện ra trong thành phố có những tấm bảng bằng đất sét chép thiên anh hùng ca sáng tạo của Enuma Elish, mà một số học giả nhầm lẫn nói đó là câu chuyện sáng tạo được cảm thúc trong Kinh Thánh. Tuy nhiên, ngay cả một việc đọc lướt qua các anh hùng ca Elish Enuma cũng  cho thấy nó là một sự hư hoại phỏng theo văn kiện chân thật trong Kinh Thánh.


Tháp có một ngôi đền nhỏ trên đỉnh dành cho thần bảo hộ. Đó  không phải là Giê- hô-va, Đấng Tạo Hóa, nhưng một vị thần của họ tự chọn. Ở Babylon, không có nghi ngờ, thần là Marduk. Tháp trên đầu là để đụng lên trời. Tại sao? Để thách thức Giê-hô-va, và thiết lập quyền lực cùng sức mạnh riêng của họ. Như họ nói, "Chúng ta hãy xây một cái thành và dựng lên một cái tháp, chót cao đến tận trời; ta hãy lo làm cho rạng danh, e khi phải tản lạc khắp trên mặt đất". Sau đó, họ đã phát minh ra một hệ thống tôn giáo-chính trị ràng buộc loài người trong chế độ nô lệ.


Mỗi thành phố có vị thần riêng của mình, và vua của thành phố đã được thần của thành phố chấp nhận. Trong đó các nhà lãnh đạo giống như một vị vua "thần thượng".

 Abraham đã từ chối các hệ thống nầy của thành phố. Nếu ông phải  phục vụ Đức Chúa Trời, ông đã phải rời khỏi thành phố vì những gì xảy ra ở đó. Mọi công dân được dự kiến ​​sẽ tham gia trong ngày theo lịch đặc biệt, bao gồm cả ngày đầu tiên của năm mới khi vua được cho là sống chung với một nữ thần trong ngôi đền trên đỉnh của ziggurat, để đảm bảo một vụ mùa bội thu. Trong ánh sáng về điều này, lời Đức Chúa Trời cảnh báo trong Khải huyền 18:4 có một nghĩa mới: "Hỡi dân ta, hãy ra khỏi nó (Babylon là một từ ngữ biểu hiệu cho Rome), hầu người không là kẻ đồng phần các tội lỗi nó, mà chịu những tai hoạ của nó. Như vậy chúng ta có thể thấy sự tiến thoái lưỡng nan Abraham sẽ gặp nếu ông đã cứ ở đó.


Cái thang của Jacob

Văn kiện Kinh Thánh chép về cái "thang của Jacob" trong Sáng thế ký 28:17 lại là một gợi ý khác rằng tháp tại Bab-el được xây dựng như một cánh cửa lên thiên đàng, tương tự như các ziggurats. Jacob ngủ thiếp đi và mơ thấy các thiên thần đã đi lên và xuống trên một "cái thang", trong khi Chúa ở trên trời, hứa hẹn sẽ cung cấp cho Jacob miền đất mà Ngài đã hứa với Abraham. Jacob sợ rằng ông đã vấp vào một nơi thánh thiện nên ông và nói: "Chốn nầy đáng kinh khủng thay! Đây thật là đền Đức Chúa Trời, thật là cửa của trời”!


Những gì nơi này, “chiếc thang" nầy, thực sự giống như thế nào? Khi chúng ta dùng Kinh Thánh để tìm vị trí của Bethel ở phía bắc Jerusalem, nơi mà sự cố này đã xảy ra, chúng tôi phát hiện một ngọn núi giữa Bê-tên và A-hi. Phía tây của ngọn núi này đã có ruộng bậc thang tự nhiên rất lớn, mà từ xa trông giống như các bước (bậc) rộng lớn (tiếng Hê bơ rơ: sulam chỉ được sử dụng ở đây trong Kinh Thánh) nói về các kiến ốc kỷ niệm. So sánh đoạn này với phân đoạn trong Sáng thế ký 11:1-9, chúng ta có thể thấy sự tương phản giữa Đức Chúa Trời ở trên trời và những nỗ lực nhỏ bé của loài người nổi loạn tại Babel.


Thậm chí ngày nay, những ngọn núi (nơi thờ phượng tự lập của loài người) là một lời nhắc nhở về sự vô nghĩa của chúng ta khi đối mặt với sự phán xét của Đức Chúa Trời.

D. L.