CuốI cùng
muôn vật đến rồi,
Muôn dân sống
vội cuộc đời xa hoa,
Mưu cầu hưởng
thụ tối đa,
Ăn sang, diện
đẹp, bỏ qua tâm hồn,
Thiên dân chịu
ảnh hưởng luôn,
Sống đời
nông cạn khoa trương bề ngoài;
Chức danh, học
vị, năng tài,
Công trình
xây dựng nở mày vênh vang,
Sống đời đố
kỵ kiêu căng,
Rắp tâm nổi
cộm giữa làng thiên dân;
Cậy vào sách
vở xa gần,
Trí năng lên
mặt bội phần mà thôi.
Tâm linh sơ
cứng lâu rồi,
Còn đâu cảm ứng
Chúa Trời hôm nay;
Giảng lời
khô khốc, sạn chai,
Xức dầu tươi
mới đã bay mất rồi;
Cách ly Tác
GIả của Lời,
Tối tăm mờ mịt
trên người chăn dân,
Đi vay, đánh
cắp đa phần,
Những lời
sách vở thánh dân giải bày,
Chỉ là đồ hộp
lâu ngày,
Còn đâu tươi
mới nuôi bầy Chúa giao;
Mục nhân
sinh sản chiên nào,
Cũng đều giống
tánh có đâu khác gì;
Giống cha,
giống mẹ từng li,
Bề ngoài
kính Chúa, yếu suy trong lòng,
Thánh kinh
dù thuộc nằm lòng,
Linh năng
không có, tâm trung mịt mờ,
Chỉ đi xem lễ
nhà thờ,
Ngồi không,
thụ động, bao giờ đứng lên,
Đọc lời Kinh
thánh thuộc thiên,
Tâm linh
không cảm nhận riêng điều gì,
Cho nên sức
lực quá suy,
Chỉ chờ mục
tử cho gì thì ăn.
Bạn ơi, hãy
chứng tỏ rằng:
Ngài còn thường
phán nghiêm trang qua Lời;
Sách kia tham
khảo mà thôi,
Bài gì bạn
giảng là lời Chúa ban,
Mới tinh,
sinh động, sáng choang,
Cho nên bạn
thoát bệnh đang hoành hành,
Tín đồ hâm hẩm
trăm phần,
Chúa cho bạn
được thoát thân ra rồi;
Hoặc không có
được một lời,
Há không do
bạn tách rời Ngài sao?
-
Minh Khài
28-1-2015
Giê rê mi
23:30 “Vậy nên Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, ta nghịch
cùng những kẻ tiên tri ăn cắp lẫn nhau về lời của ta”.