Lạy Đức
Chúa Trời, xin xét xử cho tôi.
Xin bênh vực trường hợp tôi chống lại một dân
vô đạo.
Xin giải cứu tôi khỏi người lừa dối và bất
công.
2 Vì chính Ngài là Đức Chúa Trời tôi,
Đấng bảo vệ tôi. Tại sao Ngài từ bỏ tôi?
Vì sao tôi bước đi buồn thảm
Trong sự đàn áp của kẻ thù?
3 Xin ban ánh sáng và chân lý của Ngài
Hướng dẫn tôi,
Đưa tôi đến núi thánh của Ngài,
Là nơi Ngài ngự.
4 Bấy giờ tôi sẽ đến bàn thờ Đức Chúa Trời,
Tức là đến với Đức Chúa Trời, sự vui mừng và
sung sướng của tôi.
Lạy Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời tôi,
Tôi sẽ gảy đàn hạc ca ngợi Ngài,
5 Hỡi linh hồn ta, tại sao ngươi chán nản
Vì sao ngươi lo lắng trong mình ta?
Hãy hy vọng nơi Đức Chúa Trời.
Vì ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
Là Đấng cứu rỗi và Đức Chúa Trời hằng giúp đỡ
ta.
-
Anh em có bị người ta cấm đoán và xua đuổi ra
khỏi chỗ thờ phượng Chúa mà họ quản lí không?
Tác giả thi thiên nầy vô danh, nhưng người ta nghĩ
đó là con cháu Cô-rê như thi thiên 42 đi trước.
Hai thi thiên nầy như hai chị em, mô tả tâm trạng
người thánh đồ bị dân vô đạo, người bất kính đuổi ra khỏi nơi thờ phượng. Hồn
người mệt mỏi, sờn ngã, chạy dài. Cuối cùng tác giả xin Chúa giải cứu, rồi đưa
ông đến nơi thờ phượng thật trên núi thánh.
Núi cao ngụ ý tình trạng, địa vị thuộc linh ở
trên cao. Nơi thờ phượng đó đầy dẫy ánh sáng và chân lí. Ông đến bên bàn thờ
Ngài, chạm được chính Chúa, lòng dâng trào lời ca, tiếng đàn ca tụng Ngài.
Ha-lê-lu-gia.
-
Dân vô đạo cấm con thờ phượng,
Kẻ dối gạt áp bức chặn đường,
Chúa là đồn lũy ẩn núp vững,
Kẻo kẻ thù cười nhạo khinh thường.
-
Lên núi thánh con mong bước tới,
Ánh sáng, chân lí Ngài dẫn đưa,
Con không thích nơi thờ thần tượng,
Chỉ yêu nhà Chúa ngự từ xưa.
-
Bàn thờ Chúa nơi con ca hát,
Niềm vui bất tận duy Ngài thôi,
Chạm được Chúa phước ân kinh ngạc,
Tiếng đờn cầm trổi khúc tuyệt vời.
-
Hồn ta hỡi, sao người sờn ngã,
Hãy hi vọng nơi Đức Chúa Trời,
Gặp được Ngài ta được giải cứu,
Khỏi quân thù theo đuổi khắp nơi.
Minh Khải- 16-8-2016