Đa-vít và thảm họa ở Xiếc-lác (1 Sam 30)
Đa-vít đã để lại phụ nữ và trẻ em ở Xiếc-lác Ziklag
(nơi mà Đức Chúa Trời không muốn ông ta sống) để tham chiến với A-kích chống lại
Israel. Bây giờ A-ma-léc xâm chiếm Xiếc-lác bắt phụ nữ và trẻ em. Đó có thể là
một chiến dịch trả thù (xem 1 Sam 27: 8).
Chúng ta học được từ câu chuyện này: Chúng ta
không thể tin vào sự bảo tồn nếu chúng ta đến những nơi mà chúng ta không được
Chúa thỏa lòng. Chúng ta chỉ có thể yêu cầu sự bảo vệ của Chúa một cách công
khai nếu chúng ta đi trên đường của Ngài.
Đa-vít gặp rắc rối vì dân của ông bàn luận về việc ném đá người lãnh đạo có
trách nhiệm. Nhưng Đa-vít được củng cố trong Đức Chúa Trời của mình và cuối
cùng muốn cầu hỏi lại Đức Chúa Trời. Ông ta có nên theo đuổi nhóm A-ma-léc hay
không (câu 8)? Chúa trả lời trong ân sủng. Và Đa-vít và đoàn người của ông ta,
yếu đi không thể đứng dậy! Ở lạch Bê-sô,
200 người không thể đi nữa; họ đã hoàn toàn kiệt sức. Đa-vít tiếp tục với 400
người đàn ông và đến với dân A-ma-léc. Họ thực hiện một chiến thắng vẻ vang, giải
phóng người thân và cướp nhiều chiến lợi phẩm.
Nhưng ngay cả trong đoàn quân của Đa-vítcũng có
những người con của Bê-li-an (câu 22). Đây chắc chắn là những người đã muốn ném
đá Đa-vít. Những kẻ độc ác này không muốn 200 người nghỉ mệt nhận được một chiến
lợi phẩm từ kẻ thù. Nhưng Đa-vít từ chối điều đó một cách quyết định. Ông ta gửi
chiến lợi phẩm đến Judah. Cuối cùng một lần nữa ông được lòng của dân Chúa!