Khải huyền 20:10- 21:8
Sau khi Sa-tan một lần nữa chứng tỏ mình là kẻ dụ dỗ không thể sửa đổi được đối với loài người vào cuối ngàn năm, Đức Chúa Trời ném hắn vào hồ lửa được chuẩn bị cho hắn và các thiên thần của hắn. Ở đó, hắn sẽ bị “dày vò ngày đêm mãi mãi” (Khải 20:10). Đức Chúa Trời đã nói lời cuối cùng của Ngài về ma quỷ.
Nhưng con người cũng vậy, bản chất là bất trị và xấu xa. Người luôn nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời, gần đây nhất là trong những hoàn cảnh thuận lợi nhất trong thời kỳ làm chúa tể của Đấng Christ. Vì vậy, trong Khải Huyền 20: 11-15, Đức Chúa Trời cho chúng ta thấy sự kết thúc của các giao dịch của Ngài với con người: sự phán xét kẻ chết trước ngai trắng vĩ đại.
--Sự kết thúc của cõi sáng tạo đầu tiên
“Ngày phán xét” bắt đầu khi cõi sáng tạo đầu tiên qua đi. Sự phán xét này đánh dấu sự chuyển tiếp sang “ngày của Đức Chúa Trời”, sang trạng thái vĩnh cửu (2 Phi 3: 7-13). Vào ngày này, trái đất hiện tại và trời hiện tại sẽ qua đi và cùng với chúng là tất cả những công việc mà sự kiêu ngạo và ngạo nạn của con người đã tạo ra. Ý nghĩ về điều đó sẽ có tác dụng làm sạch bước đi của chúng ta (xem 2 Phi. 3:11)!
--Sự phán xét của người chết
Nhưng trước khi Chúa Jêsus thiết lập một trái đất mới và các tầng trời mới, tất cả những người chết, tất cả những người đã chết mà không ăn năn hoặc tin vào Đức Chúa Trời, phải nhận sự phán xét cuối cùng của họ tại ngai vàng lớn. Trên ngai có Chúa Giêsu, Con Đức Chúa Trời và đồng thời là Con của loài người (Giăng 5: 22-27; 2 Tim 4: 1). Không ai khác xứng đáng và có quyền đưa ra phán quyết cuối cùng này cho tất cả những người không ăn năn.
Theo lệnh của Ngài, biển cả, sự chết và âm phủ phải giao lại kẻ chết (Khải 20:13). “Sự phục sinh để phán xét” (Giăng 5:29) đã diễn ra. Tất cả những người chết mà không có Chúa, lớn và nhỏ, hoàng tử và người ăn xin, được chôn dưới biển hoặc trong đất và những người cho phép mình bị thiêu, tất cả đều đứng đó. Không có một vị thánh đồ nào ở đó. Một số đã ở trong nhà của Cha, những người khác được Chúa Giê-su Christ gìn giữ và mang đến trái đất mới. Chỉ những người được liệt kê ở đây thì đã chết mà không được tha tội. Tất cả họ đều ở đó -
--Những Sách của Đức Chúa Trời-
Các sách được mở ra, bản ghi chép thần thượng đầy đủ về cuộc đời con người. Mọi người sẽ được đánh giá tùy theo việc làm của họ. Điều này có ý nghĩa gấp ba lần:
Sẽ không có hóa đơn tỷ lệ cố định cho tất cả tội nhân. Mọi người đều nhận được “những gì Người đã làm trong thân xác mà người đã hành động” (2 Cor. 5:10). Mỗi trường hợp được kiểm tra riêng lẻ.
Không ai bị phán xét chỉ vì bản chất anh ta là tội nhân, mà vì những việc làm tội lỗi mà anh ta đã trở thành tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời.
Mặc dù một bản án được tuyên ra có giá trị và hiệu lực vĩnh viễn ( Khải 21:8), nhưng mức độ nghiêm trọng của hình phạt sẽ khác nhau tùy từng trường hợp ( Lu.ca 12:47,48; Math.10:15).
Như một bằng chứng bổ sung, Sách Sự Sống sẽ được mở ra, trong đó liệt kê tất cả những người đã được rửa sạch bởi huyết của Chiên Con. Không một tên của những người đứng trước ngai vàng vĩ đại đó sẽ được tìm thấy trong đó. Tất cả đều nghe thấy lời phán xét từ miệng quan tòa: "Hỡi những kẻ bất lương, hãy lui ra khỏi ta!" (Math 7:23). Bạn đi vào sự dày vò vĩnh viễn. Họ được nộp cho cái chết thứ hai, sự tách biệt vĩnh viễn của toàn bộ con người (tâm linh, tâm hồn và thể xác) khỏi Đức Chúa Trời. Mọi con cái Chúa vui mừng và biết ơn biết bao khi tên anh ta được “ghi trên trời” (Lu ca 10,20)!
--Toàn thắng
Sự chết và âm phủ đã giam cầm thể xác và linh hồn của những kẻ không tin này. Tuy nhiên, Đấng Christ sẽ phá vỡ quyền lực của âm phủ và sự chết khi kẻ chết sống lại để chịu sự phán xét đời đời. Sau đó sự chết và âm phủ bị ném vào hồ lửa cùng với họ, vì không còn chỗ cho hai cái đó trong cõi sáng tạo mới. Rồi Chúa Giê-su cũng đánh bại “kẻ thù cuối cùng” là cái chết và chứng tỏ mình là Đấng có quyền “chế phục mọi sự” (1Cor. 15:26; Phil 3: 21).
---Trời mới và đất mới
Vậy trời đất cũ đã qua rồi. Cũng chính Ngài đã làm cho nó hiện hữu và bấy giờ đã chấm dứt sự tồn tại của họ. Và Đấng mà mà qua Ngài, Chúa Trời đã tạo ra các thế giới (của cuộc sáng tạo đầu tiên), giờ đây đang ngồi trên ngai vàng và nói: "Kìa, Ta đang làm cho mọi thứ trở nên mới mẻ" (Khải 21:5). “Trời mới đất mới” xuất hiện từ tay Ngài, “nơi sự công bình cư ngụ” (2 Phi 3:13). Sự chết bị tiêu diệt, tội lỗi cuối cùng cũng bị xóa bỏ. Một trật tự mới được đưa ra, trong đó mọi thứ đều phù hợp với Đức Chúa Trời. Một trạng thái hoàn hảo sẽ không bao giờ thay đổi nữa.
“Biển không còn nữa” - đó là điều đầu tiên được nói về tình trạng này. Cuộc sống không có biển, không có vòng tuần hoàn của nước, là điều không tưởng ngày nay. Phải có một cuộc sống khác trên trái đất mới, con người được biến đổi để sống trong những hoàn cảnh mới này. Họ khoác lên mình sự trường sinh bất tử (1 Cô 15:53). Ngày nay biển ngăn cách các lục địa và do đó phân cách con người với nhau. Nhưng không có gì sẽ chia cắt các cư dân của trái đất mới nữa. Ngoài ra, trong Kinh thánh, biển thường nói về sự kiêu căng, bất ổn và nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời (xem Ê-sai 57:20). Tất cả những điều này định tính chất cho thế giới ngày nay. Sau đó sẽ không có gì bất ổn hơn, không có gì là không ở dưới sự kiểm soát hoàn hảo của Chúa. Chúng ta không biết gì thêm về bản chất của trái đất mới. Nó cung cấp bối cảnh thích hợp cho những gì mà sau đó được mô tả trong Khải Huyền 21: 2-4.
--Nhà trại của Chúa ở với con người
Thành thánh Giê-ru-sa-lem --cộng đồng dân Chúa --(Khải 21: 9, 10) - từ trên trời xuống, và đến từ Đức Chúa Trời. Nó có nguồn gốc thần thượng và, như ngày nay, có đặc tính thuộc trời. Vị trí gần gũi đặc biệt của họ đối với Đức Chúa Trời đã không thay đổi trong suốt hàng ngàn năm qua. Vẻ đẹp và sự tươi mới của họ cũng vẫn còn. Không có tì vết hay vết nhăn, thánh thiện và không chỗ chê trách, Đấng Christ đã khiến họ tự vinh hóa mình. “Hãy chuẩn bị như một cô dâu trang điểm cho chồng mình” (Khải 21:2), rồi từ trời xuống. Dù đã là "vợ của Chiên Con" được 1000 năm rồi, nàng vẫn là cô dâu, mãi mãi là đối tượng tình yêu không thay đổi của chàng và tình yêu nàng dành cho chàng không hề phai nhạt.
Với những lời: "kìa, nhà trại của Đức Chúa Trời ở với loải người ( các dân)!"(Khải. 21,3)' Đức Chúa Trời luôn muốn có một căn hộ và một gia đình mà Ngài có thể sống cùng. Nhiều đoạn trong Cựu Ước cho thấy ước muốn này của Đức Chúa Trời (Xuất 25.8; Lê 26.11.12; Ê-xê 37.26–28). Lều họp, hội mạc là biểu hiện hữu hình đầu tiên của hai sự kiện này: Đức Chúa Trời có một căn hộ, đền tạm (là cộng đồng dân tái sinh) và các dân Ngài (là dân từ bầy chiên ở Mathio 25:31-46 sinh ra). sống xung quanh nhà trại. Nhưng chỉ trong trạng thái vĩnh cửu, và mục tiêu của Đức Chúa Trời mới hoàn toàn đạt được. Chúa sẽ ngự trong hội thánh, trong “túp lều” của Người, như Người đã làm (Ep 2,20-22)., mà nhà trại nầy ở giữa các dân thánh sạch trong trái đất mới đến đời đời
Và nhờ “nhà trại” (Hội thánh) của mình, Ngài sẽ ở với dân chúng (nghĩa là tất cả các dân tộc sinh ra trên trái đất cũ chuyển sang. Chúc mừng những dân tộc trên trái đất mới! “Chính Chúa Trời sẽ ở với họ, làm Đức Chúa Trời của họ” (Khải. 21:3) - đó là liên hệ mật thiết vĩnh viễn với Chúa. Một phần thân thiết hơn nữa là các tín đồ tạo nên hội thánh, nên nhà trại. Họ vĩnh viễn là khí cụ để tôn vinh Chúa (Eph 3:21).
--Điều gì sẽ không còn nữa
Bên cạnh những lời chúc phúc được thể hiện một cách tích cực, cũng có những điều “sẽ không còn nữa”. Chúng là những thứ thuộc về tạo vật đầu tiên bị tội lỗi làm hư hỏng. Sẽ không còn sự chết, đau buồn và đau đớn nữa. Đức Chúa Trời sẽ an ủi con cái và an ủi các dân mới của mình bằng sự an ủi đời đời. Chính Đấng ấy sẽ lau đi từng giọt nước mắt, tức là mọi kí ức về nỗi buồn và sự đau khổ - một biểu hiện của sự dịu dàng lớn nhất. Chẳng phải những điều được đề cập ở đây (Khải. 21:4) chính là điều gì ngăn cản chúng ta ngày nay thường xuyên tận hưởng mối tương giao với Đức Chúa Trời hay sao?
-Và Chúa Jêsus?
Chúa đã làm cho mọi thứ tốt đẹp. Trên thập tự giá, Ngài đã thốt lên: "đã hoàn thành" (Giăng 19:30). Ở đó, Ngài đã đặt nền móng cho mọi phước lành cho con người chúng ta. Không nơi nào điều này được nhìn thấy rõ ràng như ở trạng thái vĩnh cửu. Ngài sẽ được tôn thờ vì và điều đó còn mãi mãi. Ngài sẽ nói: “Xong rồi” (Khải 21:6), khi Ngài sẽ đem mọi sự hòa hợp với Đức Chúa Trời, khi “Đức Chúa, Trời sẽ là mọi sự trong mọi sự”. Đức Chúa, Trời như thế - Cha, Con và Thánh Linh - sẽ tràn ngập trời và đất.
Nhưng Chúa Jêsus vẫn là con người mãi mãi. Ngài sẽ mãi mãi “chịu sự phục tùng Đấng đã chế phục mọi sự cho Ngài” (1 Cô 15: 28). Ngài là và vẫn là hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình mà chúng ta sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời trong khuôn mặt của Ngài. "Ở cùng Chúa luôn luôn” và “thấy Ngài như vốn có thật vậy” - đó sẽ là niềm hạnh phúc lớn nhất của chúng ta. Ngài là con người vĩ đại dẫn dắt mọi thứ đến mục tiêu mà tình yêu của Đức Chúa Trời muốn dành cho con người chúng ta. Hãy ca ngợi thánh danh của Đấng ấy!