Sáng thế ký 9:16
Cha và mẹ đi ô tô cùng các con. Trời đã mưa, nhưng mặt trời lại chiếu qua. Đột nhiên, cô út trong gia đình hét lên: "Nhìn kìa mẹ, màu sắc tuyệt vời!" Mọi người đều nhìn về hướng mà đứa trẻ đang chỉ. Cha, người ngồi sau tay lái và do đó chỉ có thể nhìn về hướng trong một khoảng thời gian ngắn, bất cẩn nói: "Ồ, đó là cầu vồng".
Một trong những đứa trẻ lớn hơn, người đã nghe nói về hiện tượng khúc xạ ánh sáng ở trường, cố gắng nói rõ cho những người khác biết sự kiện tự nhiên này xảy ra như thế nào. Tuy nhiên, cuộc hành hình của anh ta biến mất trong sương mù, bởi vì ngay sau đó sự chú ý của bọn trẻ lại bị thu hút bởi một thứ khác. Cầu vồng không được nghĩ đến nữa.
--Không còn lũ lụt
Câu chuyện bịa đặt này có thể là một sự cố ngoài đời. Đó là trường hợp mà hầu hết mọi người bất cẩn khi đi qua cầu vồng. Và là những Cơ đốc nhân, chúng ta thường không nghĩ đến sự kiện tự nhiên này có ý nghĩa gì với chúng ta, khi nó chứa đựng một thông điệp cực kỳ quan trọng như vậy.
Trên thực tế, cầu vồng là dấu hiệu của giao ước mà Đức Chúa Trời đã lập từ nhiều thế kỷ trước với toàn thể nhân loại. Kinh thánh nói về một số liên bang. Hầu hết trong số họ đã bị đóng cửa chỉ với một phần nhân loại. Chỉ có giao ước với Nô-ê, trong đó cầu vồng là dấu hiệu, được lập với toàn thể nhân loại.
Vâng, ngay cả tất cả chúng sinh đều phả iliên hệ với nó. Nội dung của giao ước này là Đức Chúa Trời sẽ không còn hủy diệt trái đất cùng với tất cả những ai sống trên đó bởi một trận lụt. Giao ước này vẫn được áp dụng. Đức Chúa Trời tuân theo Lời Ngài, và Lời Ngài viết: "Và cái mống sẽ ở trong mây; và Ta sẽ nhìn nó để tưởng nhớ giao ước vĩnh cửu giữa Đức Chúa Trời và mọi sinh vật thuộc mọi loài xác thịt trên đất" (Sáng. 9 : 16).
Nếu chúng ta bỏ qua cầu vồng một cách bất cẩn, Chúa không làm vậy. Bất cứ khi nào cầu vồng xuất hiện, Đức Chúa Trời nhìn thấy nó và ghi nhớ giao ước của Ngài với Nô-ê. Nếu con người tạo ra một huyền thoại về Trận lụt và lấy đi tất cả giá trị từ sự kiện được viết trong Sáng thế ký 9, thì Đức Chúa Trời tuân theo thực tế rằng đã có một Trận lụt và cũng giữ lời hứa của Ngài là không bao giờ hủy diệt mọi sinh vật bởi một trận lụt khác nữa.
--Nhưng vẫn còn tòa án
Tuy nhiên, những điều đã nói ở trên không có nghĩa là Đức Chúa Trời sẽ rời khỏi thế giới này mãi mãi và sẽ không bao giờ có thời gian tính toán. Ngược lại, Kinh Thánh tiên đoán rất rõ ràng rằng một điều gì đó sẽ xảy ra trong tương lai sẽ xảy ra tương tự như những gì đã xảy ra tại Trận lụt. Điều quan trọng là phải theo dõi những lời tuyên bố trong Kinh thánh.
Trước hết, Đức Chúa Trời so sánh mối quan hệ của Ngài với Y-sơ-ra-ên với thái độ của Ngài với loài người sau Nô-ê. Về Israel, Đấng ấy nói:
"Điều đó cũng như nước lụt về đời Nô-ê, như khi ta thề rằng nước lụt của Nô-ê sẽ không tràn ra trên đất nữa; thì ta cũng thề rằng ta sẽ không giận ngươi nữa, và cũng không trách phạt ngươi Dầu núi dời, dầu đồi chuyển, nhưng lòng nhân từ ta đối với ngươi chẳng dời khỏi ngươi, lời giao ước bình an của ta chẳng chuyển, Đức Giê-hô-va, là Đấng thương xót ngươi, phán vậy”(Ê-sai 54: 9, 10).
Văn bản này không so sánh với một tòa án sắp tới, mà là một so sánh với việc không xét xử. Có vẻ mâu thuẫn rằng Đức Chúa Trời, như chúng ta sẽ thấy trong giây lát, một mặt sử dụng thời của Nô-ê để miêu tả các phán xét trong tương lai và mặt khác sử dụng sự kiện này để cho thấy rằng Ngài sẽ không còn giận dữ nữa. Tuy nhiên, đây chỉ là một mâu thuẫn rõ ràng.
Trước hết, lời này từ Ê-sai 54 chỉ áp dụng cho dân Y-sơ-ra-ên chứ không áp dụng cho toàn thể nhân loại. Thứ hai, nó đề cập đến dân Y-sơ-ra-ên sau khi sống nhờ sự phán xét và phán xét của Đức Chúa Trời. Sau đó, Đức Chúa Trời sẽ phục hồi dân tộc này và cơn thịnh nộ của Ngài sẽ không trút xuống Y-sơ-ra-ên sau đó.
--Sự xuất hiện của Con người
Tuy nhiên, những món ăn có thể so sánh với sự phán xét của trận Đại hồng thủy lại xuất hiện trên khắp thế giới. Đầu tiên và quan trọng nhất là sự xuất hiện của Chúa Jêsus Christ, sẽ được kết hợp với sự phán xét. Trong Phúc âm của Matthew, sự phán xét này được so sánh với sự phán xét của Trận lụt. Ma-thi-ơ 24: 37–41 đọc:
"Trong đời Nô-ê thể nào, khi Con người đến cũng thể ấy. Vì trong những ngày trước nước lụt, người ta ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu, --- và người ta không ngờ chi hết cho đến khi nước lụt tới mà đùa đem đi hết thảy, --- khi Con người đến cũng như vậy. Lúc ấy, sẽ có hai người nam ở trong một đồng ruộng, một người được đem đi, còn một người bị để lại; và có hai người nữ đương xay cối, một người được đem đi, còn một người bị để lại "
Thường thì phân đoạn này được kết hợp với 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:17 và người ta cho rằng "một người bị cất đi" cho thấy sự chấp nhận của hội thánh - nhưng hoàn toàn sai. Thật ra, Ma-thi-ơ 24 nói đến sự xuất hiện của Chúa Jêsus trong không trung để chào đón dân Ngài, và là sự xuất hiện của Ngài như một sự phán xét, trong đó Ngài được đồng hành với Hội thánh của Ngài. Cộng đồng đã được tiếp nhận trước đó-
Hơn nữa, bối cảnh cho thấy rất rõ ràng rằng việc "cất đi" mà Ma-thi-ơ 24:40 nói đến là một hành vi xét xử. Kẻ nào sẽ bị cất đi sẽ bị lấy đi bởi sự phán xét, giống như Trận lụt đã lấy đi những người không tin (xem câu 39). Mặt khác, những người "bị bỏ lại" là những người được miễn xét xử và được vào vương quốc được thành lập dưới sự xuất hiện của Chúa Giê Su Christ.
Tòa án được chia thành hai phần, đó là "tòa án quân sự" và "tòa án chủ tọa của thẩm phán". Về điều đầu tiên, chúng ta tìm thấy những điểm đặc biệt khác trong Khải Huyền 19: 19–21. Những câu này mô tả cách "con thú và các vua trên trái đất và quân đội của chúng" gây chiến "với Đấng ngồi trên ngựa và với quân đội của mình." Ở đây, chúng ta tìm thấy người cai trị thế giới trong tương lai - và tất cả các quyền lực liên quan đến anh ta - đang quay lưng lại với Đấng được xức dầu của Đức Chúa Trời, Đấng từ trời xuống cùng với các đội quân của mình. Con thù và nhà tiên tri giả bị tóm lấy và ném sống vào hồ lửa và những người còn lại bị giết.
Ma-thi-ơ 25: 31-46 cho chúng ta biết về "tòa án ngồi xét xử của quan tòa". Từ phân đoạn này, rõ ràng là Con người sẽ ngồi trên ngai vinh quang và các dân tộc sẽ được quy tụ trước mặt Ngài. Chúng sẽ được chia thành cừu và dê. Những con chiên là những người không bị phán xét, nhưng "ở lại" trên đất và vào vương quốc "đã được chuẩn bị cho chúng từ khi tạo dựng nên thế giới."
Mặt khác, những con dê bị tòa án bắt đi. Và thước đo của sự phán xét là cách mà một người đã cư xử đối với những người mà Chúa gọi là "những người anh em này của Ta." Cùng với những đoạn Kinh Thánh khác, là Khải Huyền 7, điều này phải được hiểu là những người tin Chúa đến từ 12 chi phái Y-sơ-ra-ên-- 144.000 người d6n sót Israel..
--Tòa án cuối cùng
Nói cách khác, sau thời đại của vương quốc, sau vương quốc 1000 năm, một sự phán xét khác của Đức Chúa Trời sẽ đến trên trái đất này. Sự phán xét lan rộng hơn sự phán xét đối với người sống xảy ra khi Chúa Giê-xu Christ xuất hiện. Nó không chỉ ảnh hưởng đến con người, mà còn ảnh hưởng đến trái đất, giống như trận lụt xảy ra trên trái đất. Phi-e-rơ nói về sự phán xét dứt khoát này trong bức thư thứ hai. Trong chương 3 của bức thư này, ông đề cập đến những kẻ nhạo báng, những người cho rằng không có gì đã từng thay đổi trong sự sáng tạo. Sứ đồ cho thấy rằng, chống lại sự hiểu biết tốt hơn, những người này vượt qua sự phán xét của trận Đại hồng thủy "khiến thế giới vào thời đó, ngập trong nước, bị diệt vong" (câu 6). Và ông khẳng định rằng trời đất hiện tại sẽ bị một cuộc phán xét chung của thế giới như vậy. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời vẫn thành tín với lời hứa với Nô-ê rằng Ngài sẽ không hủy diệt trái đất một lần nữa bằng nước.
Lệnh tòa án sẽ được thi hành bằng lửa (câu 7). Một lần nữa, chúng ta tìm thấy thêm chi tiết trong Sách Khải Huyền. Sau khi thông báo về triều đại 1.000 năm của Chúa Giê-su Christ, sứ đồ Giăng mô tả cách Sa-tan được buông tha trong một thời gian ngắn và đưa các quốc gia đến với Đức Chúa Trời một lần nữa trong cuộc nổi dậy. Sau đó, lửa sẽ từ trời rơi xuống và tiêu diệt những người nổi dậy này (Khải 20: 7-10), sau đó đất và trời sẽ biến mất (câu 11). Bấy giờ, Tiên tri thấy trời mới đất mới, "vì trời đầu đất mới đã qua, biển không còn nữa" (Khải. 21: 1).
--Tàu vuông và Thập tự giá--
May mắn thay, theo quan điểm của hai món ăn nói trên, vẫn có thể so sánh với tòa án vào thời Nô-ê.
Khi đó, sự cứu rỗi cũng có thể xảy ra khi đối mặt với những tòa án này. Nô-ê được giao nhiệm vụ đóng một con tàu và trong con tàu này, ông và những người đi theo đã tìm thấy sự bảo vệ. Việc xây dựng chiếc tàu này là một hành động thể hiện đức tin của ông (Hê 11: 7). Chỉ một số ít, tức là tám linh hồn (1 Phi 3:20), được cứu không phải do lỗi của Đức Chúa Trời. Chiếc hòm đủ lớn để chứa nhiều hơn. Nhưng những người khác không muốn vào và bỏ mạng vì nó. Do đó, sự cứu rỗi cũng có thể xảy ra khi đối mặt với sự phán xét của Đức Chúa Trời sẽ đến.
Tuy nhiên, việc chấp nhận ơn cứu độ này cũng là một vấn đề của đức tin. Đức tin vào Chúa Giê Su Christ, Đấng muốn chịu phán xét cho chúng ta. Ở đây, chúng ta cũng không may phải nhận ra rằng nhiều người, bây giờ và trong tương lai, không muốn chấp nhận sự giải cứu này. Việc chỉ có một số ít người chọn con đường hẹp cũng không phải lỗi của Chúa. Sự hy sinh của Chúa Giê Su Christ đủ giá trị để cứu mọi người. Lời kêu gọi cứu rỗi cũng truyền đi cho tất cả mọi người. Tuy nhiên, đó là lỗi của chính con người nếu anh ta từ chối cải đạo và do đó anh ta sẽ bị phán xét.
Các từ ngữ : "Nếu ... tôi ... thấy" được lặp lại trong thánh thư cùng với một ký tự. Chúng ta đọc về điều này trong sách thứ hai của Môi-se. Tại Ai Cập, Israel đã phải bôi máu lên cột cửa của những ngôi nhà mà họ đang ở. Và nơi nào máu được bôi lên, thiên thần chuyên trách giết con đầu lòng sẽ vượt qua. Về máu này, Chúa phán:
"Huyết bôi trên nhà các ngươi ở, sẽ dùng làm dấu hiệu; khi ta hành hại xứ Ê-díp-tô, thấy huyết đó, thì sẽ vượt qua, chẳng có tai nạn hủy diệt các ngươi" (Xuất Ê-díp-tô Ký 12:13).
Y-sơ-ra-ên có thể trông cậy vào lời này của Chúa. Điều quan trọng không phải là liệu Israel có nhìn thấy máu hay không, liệu mọi người dân Israel có nghĩ đến máu vào bất kỳ thời điểm nào trong đêm đáng nhớ đó hay không, hay điều gì đó tương tự. Điều quan trọng nhất là Chúa đã nhìn thấy máu.
Nhưng để có thể nhìn thấy máu, tất nhiên, nó phải được bôi vào cột cửa. Máu trên các ngưỡng cửa, giống như Con tàu của Nô-ê, nói về sự cứu rỗi qua thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ. Những ai đã tin nhận Chúa Giê-xu Christ trong đức tin có thể biết rằng họ được bảo vệ bằng huyết. Cũng giống như Đức Chúa Trời nhìn thấy cầu vồng và nghĩ về giao ước của Ngài với Nô-ê, vì vậy Đức Chúa Trời luôn nhìn thấy máu đổ trên đồi Sọ và ghi nhớ tất cả những ai đã tìm kiếm sự bảo vệ thông qua máu đó.
Đôi khi chúng ta mất dấu cái mống và vết máu. Không phải lúc nào chúng ta cũng nghĩ về giá trị của chúng. Không phải lúc nào chúng ta cũng nghe thấy "ngôn ngữ của hai điều đó". Nhưng Chúa thì có. Đấng ấy luôn nhìn thấy cái mống và máu chiên con và Đấng ấy nhớ ... Hãy để điều này đóng vai trò là sự khích lệ của chúng ta!
[Dịch từ tiếng Hà Lan]--