Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2022

Phục tùng ý muốn của Đức Chúa Trời-


-
Phục 2: 1, "Sau đó, anh chị em đã quay lại và đi vào đồng hoang, về hướng Hồng Hải, như CHÚA đã truyền cho tôi, và chúng ta đã đi lòng vòng quanh Núi Sê-i-rơ nhiều ngày"
Từ ngữ nhỏ "chúng tôi" diễn tả rất độc đáo cách Môi-se hoàn toàn hợp nhất với dân chúng. Môi-se, Ca-lép và Giô-suê phải trở về đồng vắng cùng với hội chúng không tin Chúa. Điều đó có vẻ khắc nghiệt đối với phán đoán tự nhiên của chúng ta, nhưng đó chắc chắn là một điều tốt.
Nếu chúng ta phục tùng ý muốn của Đức Chúa Trời, các phước lành lớn lao sẽ theo sau, ngay cả khi chúng ta không phải lúc nào cũng biết tại sao Đức Chúa Trời hành động theo cách này. Chúng tôi không nghe thấy một lời bất mãn nào từ ba tôi tớ của Đức Chúa Trời rằng họ cũng phải trở lại đồng vắng trong bốn mươi năm, mặc dù họ có đức tin để di chuyển vào đất hứa.
Họ cũng đã đi trở lại. Họ có thể làm điều này mà không cần phàn nàn, bởi vì Đức Giê-hô-va cũng quay trở lại và quay trở lại sa mạc. Khi chúng ta cúi đầu dưới bàn tay của Chúa, chúng ta chắc chắn sẽ nhận được một phước lành lớn từ các bài tập. Sau đó chúng ta thực sự tiếp thu ách của Đấng Christ. Đây là mầu nhiệm thực sự của sự yên nghỉ ( Mat. 11: 28-30).
Cái ách này là gì? Trong sự phục tùng vô điều kiện và hoàn toàn theo ý muốn của Chúa Cha. Chúng ta thấy sự phục tùng này trong suốt cuộc đời của Chúa và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta. Ngài đã có thể nói, "Vâng, thưa Cha, vì điều đó rất đẹp lòng Cha." Đó là mối quan tâm duy nhất của Ngài để có được niềm vui của Cha Ngài.
Charles Henry Mackintosh-

Một ân huệ lớn

-

Phục truyền 3: 26, "in cho con đi qua bên kia Sông Giô-đanh, để được nhìn thấy xứ sở tốt đẹp, miền cao nguyên đó, và miền Li-băng.’ 26Nhưng CHÚA đã giận tôi về vụ của anh chị em và không nhậm lời cầu xin của tôi. CHÚA phán với tôi, ‘Ðối với ngươi, như vậy là đủ rồi. Ðừng bao giờ nói với Ta việc ấy nữa"
Đây là phản ứng của Đức Chúa Trời đối với lời cầu xin của Môi-se để được phép vào xứ Ca-na-an. Đức Chúa Trời mắc kẹt với quyết định của Ngài khi từ chối cho anh ta tiếp cận đất hứa. Môi-se đã đập vầng đá tại Meriba hai lần để lấy nước cho hội chúng Y-sơ-ra-ên trong đồng vắng thay vì nói với vầng đá, như Đức Chúa Trời đã truyền bảo rõ ràng (Dân 20: 6--12).
Điều này phải kéo theo hậu quả nghiêm trọng này theo cách quyền cai trị của Đức Chúa Trời. Nhưng ân điển của Đức Chúa Trời cũng tỏa sáng biết bao trong sự kiện này! Có điều, Đức Chúa Trời đã cho nước chảy ra khỏi đá và làm dịu cơn khát của dân chúng, mặc dù họ đã xì xào bàn tán. Mặt khác, ân sủng cũng thể hiện nơi chính Môi-se không vâng lời, vì sau đó Đức Chúa Trời đã dẫn ông đến Núi Pihích-ga và từ đó ban cho ông một tầm nhìn ra khắp đất nước. Vì vậy anh có thể bình tâm chiêm ngưỡng hết những cảnh đẹp của đất nước mà không cần phải nghe những lời xì xào bàn tán của thiên hạ. Môi-se đã nhìn thấy miền đất như chưa từng có người nào nhìn thấy nó trước đây, phải, ông đã thấy nó như Đức Chúa Trời nhìn thấy nó!
Ân điển của Đức Chúa Trời thậm chí còn đưa Môi-se vào đất Y-sơ-ra-ên nhiều thế kỷ sau đó: Môi-se xuất hiện cùng với Ê-li trong vinh quang trên một ngọn núi cao (Lu-ca 9: 28). Giờ đây, ông đã thấy một điều gì đó vĩ đại hơn cơ nghiệp của Y-sơ-ra-ên, ông đã thấy vinh quang của Con Người.
Gerrid Setzer--

Nhìn thấy, chiêm nghiệm và nói ra-


Phục truyền 4: 9, "Vậy hãy coi chừng và cẩn thận giữ lấy mình; suốt đời anh chị em, đừng để những gì chính mắt anh chị em đã thấy rời khỏi lòng mình. Hãy dạy cho con cái mình và cháu chắt mình biết những điều ấy"
Không lâu trước khi vào đất hứa Ca-na-an, Môi-se một lần nữa đặt các quy chế và quyền lợi của chúa vào lòng dân Y-sơ-ra-ên (câu 1). Họ nên tuân giữ và sống trong các điều răn của Chúa là Đức Chúa Trời của họ. Họ không nên thêm gì vào Lời Đức Chúa Trời và không lấy gì khỏi Lời ấy (câu 2). Với tất cả sự cẩn thận, họ nên đảm bảo rằng họ không quên những lời của Đức Chúa Trời. Đồng thời, họ phải chịu trách nhiệm hướng dẫn con cháu của họ làm theo những điều đó (câu 9)
Trong câu trước chúng ta, Môi-se nhấn mạnh trách nhiệm của dân Y-sơ-ra-ên theo ba cách: Thứ nhất, họ phải cẩn thận để không quên những điều họ đã thấy. Thứ hai, họ nên liên tục di chuyển những điều họ đã thấy trong trái tim mình. Và thứ ba, họ nên hướng dẫn con cháu trong việc này. Tôi muốn áp dụng ba điểm này vào đời sống đức tin của chúng ta.
---Nhìn thấy
Nếu chúng ta không quên những điều chúng ta đã thấy, thì trước tiên chúng ta phải tự hỏi bản thân mình đã nhìn thấy những gì ngay từ đầu. Dân Y-sơ-ra-ên lúc bấy giờ đã thấy những hành động tuyệt vời của Đức Chúa Trời đối với họ và cảm nghiệm được quyền năng và đức thành tín của Đức Chúa Trời. Họ đã thấy Ngài giải thoát họ khỏi ách nô lệ của Ai Cập và dẫn họ qua đồng vắng trong 40 năm. Họ không bao giờ được quên điều đó. - Chúng ta đã thấy gì? Chúng ta đã thấy điều gì về sự vĩ đại và vinh hiển của Chúa Giê-su chưa? Chúng ta đã thấy Chúa Giê-su đã làm gì trên thập tự giá trên đồi Gô-gô-tha để cứu chúng ta chưa? Và chúng ta đã có ấn tượng về vẻ đẹp và sự hoàn hảo của lẽ thật trong Kinh thánh chưa (2 Ti 1:13)?
--Suy ngẫm
Những gì dân Y-sơ-ra-ên đã thấy bằng mắt, không khỏi chạnh lòng. Họ nên lưu chuyển nó trong trái tim của họ và suy ngẫm về nó. Lời khuyên này cũng áp dụng cho chúng ta: những gì chúng ta đã thấy và biết trong Lời Đức Chúa Trời nên được ghi nhớ trong lòng, vì chính nơi đó chúng ta đưa ra quyết định và lập kế hoạch của mình (Châm-ngôn 4:23). Chúng ta nên nghĩ về nó và tận hưởng nó. Ngoài ra, đó chính là những sự thật lay động trong lòng chúng ta mà chúng ta cũng dễ dàng ghi nhớ hơn. Còn chúng ta thi sao? Chúng ta có nghĩ về những gì chúng ta đã đọc trong Lời Đức Chúa Trời không? Chúng ta có suy ngẫm về những gì ở trên không (Côl. 3: 2)? Lòng chúng ta có được đầy dẫy Đấng Christ không?
--Nói ra
Cuối cùng, Môi-se đặt trọng trách vào lòng dân Y-sơ-ra-ên là phải kể lại và hướng dẫn cho con cháu họ những điều họ đã thấy tận mắt và đã ghi lòng tạc dạ. Chúng ta cũng có trách nhiệm truyền lại cho con cháu những điều chúng ta đã thấy và học được trong Lời Đức Chúa Trời (2 Ti 2: ​​2). Chúng ta có tìm cách dạy họ những gì Chúa đã giao phó cho chúng ta trong ân điển của Ngài không? Có phải là một vấn đề gì đó gần gũi với trái tim của chúng ta để làm cho sự thật trong Lời của Ngài trở nên tuyệt vời đối với con cái chúng ta? Chúng ta có đang truyền lại những kinh nghiệm chúng ta đã có với Chúa cho thế hệ trẻ không?
Nhìn, suy nghĩ và nói ra - đây là những hoạt động vẫn còn có tầm quan trọng lớn cho đến ngày nay. Chúng cũng có thể được tìm thấy trong cuộc sống của bạn không?
Daniel Melui--


Bài giảng sáng 10-6-2022

 

Áp-ra-ham và Ba Dòng Con"


https://youtu.be/PugtUV9tr60