Kinh văn II Cô-rinh-tô 3: 6 Chữ “văn tự” trong II Cô-rinh-tô 3: 6 ám chỉ luật pháp cựu ước. Khi luật
pháp được so sánh với Đức Thánh Linh, cái trước giết chết vì nó không có
quyền năng ban sự sống của Đức Thánh Linh. Chúa Jesus phán “ấy là Đức Linh
ban sự sống” (Giăng 6: 63). Ngoài Đức Thánh Linh không có gì có thể ban sự
sống cho con người. Sự sống Đức Chúa Trời ở bên trong Đức Thánh Linh. Thế
giới vật lý của chúng ta được hình thành hồi ban đầu qua sự ấp ủ của Đức
Thánh Linh. Sự sinh ra của Chúa Jesus và Đức Chúa Trời trở thành con người
đã do Đức Thánh Linh thực hiện. Theo sự khải thị của kinh thánh, mọi vật có
sự sống và ban cho sự sống đều của Đức Thánh Linh. Luật pháp chỉ theo văn
tự, nó không thuộc về Đức Thánh Linh. Đây là tại sao nó chết.
Kinh cựu ước không chỉ chứa đựng “văn tự” (tức là kinh luật) giết chết, kinh
tân ước cũng có “các văn tự” của nó. Kinh cựu ước nhấn mạnh luật pháp. Kinh
thánh bảo chúng ta rằng luật pháp thuộc về Đức Chúa Trời; nó thánh khiết và
thuộc linh. Nhưng sự kiện Đức Thánh Linh không có ở bên trong nó, giống như
văn chương khác trong thế giới, nó trở nên văn tự giết chết. Dẫu nhiều lẽ
thật, mệnh lệnh, các lời khuyên lơn và các sự dạy dỗ trong Tân ước đều thuộc
về Đức Chúa Trời và có ảnh hưởng đến hạnh kiểm cùng luân lý con người, ngoài
quyền năng Đức Thánh Linh, chúng chỉ là văn tự giết chết.
*Mọi sự không có Đức Thánh Linh đều bất lực và chết.*
Một chân lý mà nhiều tín đồ bỏ bê là sự kiện ngoài Đức Thánh Linh, không có
sự sống. Tách rời Đức Thánh Linh mọi sự đều chết. Chúng ta đã không nhận
thức cách thấu suốt rằng ngoài sự phụ thuộc hoàn toàn nơi sự vận hành của
Đức Thánh Linh, ta không thể làm gì. Ta nhìn nhận xác thịt đồi bại, nhưng ta
đã không hiểu quyền năng của Đức Thánh Linh. Kết quả, ta có thể nhìn nhận
nhiều như ta thích, nhưng ta vẫn không tự do khỏi lĩnh vực của xác thịt. Đức
Chúa Trời muốn đem ta đến điểm nơi đó ta hoàn toàn sống bởi Đức Thánh Linh.
Ngài muốn ta nhận thấy rằng trừ khi mọi công tác, hạnh kiểm, sự cầu nguyện
và theo đuổi lẽ thật của ta đều là kết quả của sự vận hành Đức Thánh Linh
trong ta, và ngoại trừ chúng được sản sinh qua quyền năng của Đức Thánh
Linh, tất cả chúng đều chết. Đối với Ngài, mọi điều này là các công việc
chết và nên ở trong phần mộ. Ngày nay, Đức Chúa Trời đang kêu gọi con cái Ngài tiếp nhận sự sống dư dật
càng thêm. Đức Chúa Trời muốn chúng ta cất bỏ sự chết và đắc thắng sự chết.
Song le ta chỉ chú ý chiến thắng các tội lỗi; ta không chú tâm chiến thắng
sự chết. Đức Chúa Trời không chỉ giải cứu ta khỏi luật của tội lỗi, nhưng
cũng khỏi luật của sự chết (La 8: 2). Chỉ Đức Thánh Linh có thể ban cho ta
sự sống này. Nơi nào không có Đức Thánh Linh, nơi đó không có sự sống. Thay
vào đó có sự chết. Cơ đốc nhân không nên làm người không phạm tội suông, anh
cũng nên là người đắc thắng sự chết và là người đầy dẫy sự sống. Đức Chúa
Trời ghét sự chết nhiều như Ngài ghét tội lỗi. Tội lỗi phân rẽ chúng ta khỏi
Đức Chúa Trời, còn sự chết ngăn chặn sự tương giao của ta với Đức Chúa Trời.
Sự đắc thắng tội lỗi là về mặt tiêu cực, còn đầy dẫy sự sống là về mặt tích
cực.
Ta phải thấy cách rõ ràng rằng mọi sự trong A-đam là chết và mọi sự trong
Christ đều sống. NHưng mọi sự sống theo cách nào? Nó sinh động qua Đức Thánh
Linh. “Luật của Đức Linh sự sống trong Christ Jesus đã buông tha tôi khỏi
luật của tội lỗi và sự chết”. Câu này bày tỏ rằng không chỉ mọi sự của xác
thịt đều chết, nhưng thậm chí luật trọn vẹn mà Đức Chúa Trời đã ban cho ta
cũng chết khi tách rời Đức Thánh Linh. Văn tự giết chết.
*Lời của Đức Thánh Linh và Linh của Đức Chúa Trời*
Lời Đức Chúa Trời không được phân rẽ khỏi Linh Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời
đã viết Lời Ngài vào kinh thánh và đã ban kinh thánh này cho chúng ta. Đồng
thời, Đức Chúa Trời có một điều kiện cho con người tiếp nhận Lời Ngài – anh
ta phải tiếp nhận nó qua quyền năng của Linh Ngài. Đức Chúa Trời chống đỡ
Lời Ngài bằng Linh Ngài; Ngài minh chứng Lời Ngài bằng Linh Ngài. Linh Ngài
bảo đảm rằng Lời Ngài sẽ không thất bại. Nhưng ai chỉ tiếp xúc Lời Ngài mà
không tiếp xúc Linh Ngài sẽ thấy rằng Đức Chúa Trời không có quyền năng.
Không có Linh Đức Chúa Trời, Lời Đức Chúa Trời sẽ trở nên văn tự chết. Kinh thánh bảo chúng ta rằng người xác thịt không hiểu những sự của Linh Đức
Chúa Trời; anh ta coi chúng là ngu dại. Khi một người vô tín nghiên cứu kinh
thánh bằng sự khôn ngoan riêng, anh ta nhận thấy kinh thánh chết. Điều này
không có nghĩa kinh thánh không còn là Lời Đức Chúa Trời nữa hay nó vô quyền
năng. Nó chỉ có nghĩa không có Đức Thánh Linh, kinh thánh chỉ là một quyển
sách chết và vô quyền năng đối với người đó.
Lời Đức Chúa Trời không thay đổi. Tuy nhiên, đối với một số người nó là sự
sống, còn đối với người khác nó chỉ là văn tự. Sự khác biệt ở đâu? Sự khác
biệt nằm trong sự kiện số người trước tiếp nhận Lời Đức Chúa Trời bởi quyền
năng Đức Thánh Linh, còn số người sau hiểu Lời Đức Chúa Trời bằng sự khôn
ngoan của tâm trí. Lời Đức Chúa Trời quyền năng và sinh động, nhưng nếu con
người tiếp nhận nó vào tâm trí mình, lẽ thật chỉ trở nên tư tưởng suông
trong tâm trí con người. Chắc chắn các lẽ thật này sẽ không sản sinh bất cứ
hiệu quả nào trên anh ta. Khi nhu cầu dấy lên, anh ta sẽ không thể áp dụng
chúng. Dầu có thể anh ta biết lý do, sự kiện, lịch sử và dầu anh ta có thể
rất quen thuộc các lời hứa của Đức Chúa Trời, anh sẽ không tiếp nhận được
quyền năng trong chúng. Các lẽ thật này sẽ không là các lẽ thật đối với anh;
chúng sẽ chỉ là các sự dạy dỗ trống rỗng đối với anh. Lý do cho điều này là
anh không thể minh chứng thực tại của các lẽ thật này. Nếu chúng ta muốn
biết hoặc một tín đồ có đang tiếp nhận Lời Đức Chúa Trời bằng quyền năng của
Đức Thánh Linh hay không, mọi điều chúng ta phải hỏi là hoặc lời mà anh ta
tiếp nhận có đang sản sinh quyền năng nào trong anh hay là không. Đức Chúa
Trời ban Đức Thánh Linh cho các tín đồ để xác nhận Lời Ngài. Do đó, bất cứ
khi nào Lời Đức Chúa Trời không được xác nhận, là vì cớ thiếu hụt quyền năng
của Đức Thánh Linh.
Nguy hiểm hiện thời là các tín đồ chỉ nhờ sự khôn ngoan của tâm trí mà lắng
nghe các bài giảng, nghiên cứu kinh thánh và tìm kiếm lẽ thật. Đức Chúa Trời
đã liên kết Lời Ngài với Linh Ngài. Tuy nhiên, con người hoặc phân rẽ Linh
Ngài khỏi Lời Ngài, hay phân rẽ Lời Ngài khỏi Linh Ngài. Lỗi lầm của hai
điều này đều như nhau. Tiến nhận Linh Đức Chúa Trời cách xa Lời Đức Chúa
Trời sẽ khiến cho mọi sự một người tiếp nhận được là lý thuyết, còn tiếp
nhận Lời Đức Chúa Trời cách xa Linh* *Đức Chúa Trời sẽ làm cho hạnh kiểm một
nguời rất kỳ dị. Tuy nhiên, càng có nhiều người sa vào cạm bẫy của điều
trước hơn là điều sau.
Nhiều người nghiên cứu kinh thánh giống như đang nghiên cứu sách khoa học.
Họ nghĩ rằng đang khi họ có tâm trí sắc bén, các lời chỉ dẫn từ anh em khác,
và chuyên cần lao tác về phần mình, họ sẽ hiểu kinh thánh. Cẩn thận nghiên
cứu và học hỏi có thể giúp họ hiểu một ít lịch sử và các giáo lý của kinh
thánh, nhưng các điều đó sẽ không làm họ kinh nghiệm quyền năng của Lời Đức
Chúa Trời. Ta phải được Đức Chúa Trời đem đến điểm, nơi đó ta đọc Lời Ngài
bởi Linh Ngài và hiểu lẽ thật Ngài bởi quyền năng Ngài. Chỉ Đức Thánh Linh
có thể áp dụng Lời Đức Chúa Trời và quyền năng sự sống trong Lời Ngài cho
tín đồ. Nhưng ai tiếp nhận lẽ thật bằng tâm trí họ sẽ không thấy sự sống và
quyền năng này.
*Một sự phân biệt quan trọng*
Sự khác biệt giữa việc nhận lẽ thật bằng Đức Thánh Linh và tiếp nhận lẽ thật
bằng tâm trí là gì? Thứ nhất, bất cứ ai tiếp nhận lẽ thật từ một sách, một giáo sư hay thậm chí
từ kinh thánh mà không cầu nguyện, không buông rơi sức mạnh mình, và nương
cậy nơi Đức Thánh Linh là tiếp nhận lẽ thật bằng tâm trí của mình. Ý nghĩa
của việc tiếp nhận lẽ thật bằng tâm trí là tiếp nhận lẽ thật trực tiếp từ
các sách vở, giáo sư, và kinh thánh mà không đi qua Đức Thánh Linh. Người
Pha-ri-si đã hiểu kinh thánh cách trực tiếp theo cách này. Đây là tại sao họ
đã bị chết; họ không có kinh nghiệm sự sống trước mặt Đức Chúa Trời. Lời Đức
Chúa Trời phải kéo lôi người ta đến cùng Đức Chúa Trời, và Lời Đức Chúa Trời
là Linh. Vì vậy, không có Linh Đức Chúa Trời, việc đọc Lời Đức Chúa Trời
cách đơn độc sẽ không làm cho một người tiếp xúc được Đức Chúa Trời. Thứ hai, tín đồ Ga-la-ti, những người đã tin phúc âm, sau đó đã thối lui trở
về giữ luật pháp. Khi ấy, Phao-lô hỏi họ “Anh em đã nhận lãnh Đức Linh là
bởi công việc của luật pháp hay là bởi sự nghe của đức tin” (Gal 3: 2). Vị
sứ đồ nói rằng họ đã bắt đầu trong đức tin nhưng bây giờ đã tin cậy các công
việc của mình. Vị sứ đồ hỏi họ một câu hỏi khác :Anh em đã khởi sự nhờ Đức
Linh, sao nay lại cậy xác thịt mà làm cho trọn vẹn?” (câu 3). Vị sứ đồ nói
rằng họ đã bắt đầu bởi Đức Linh, nhưng bây giờ họ đã tin cậy xác thịt. Từ
hai câu hỏi này, ta khám phá ra một nguyên tắc rất quan trọng, mọi sự xuất
phát từ Đức Thánh Linh là bởi đức tin, và mọi sự xuất phát từ xác thịt là
bởi các công việc. Đức Thánh Linh liên kết với đức tin trong cùng đường lối
như xác thịt liên kết với công việc.
Do đó, có một sự khác biệt lớn lao giữa việc theo đuổi lẽ thật bằng tâm trí
và theo đuổi lẽ thật bằng Đức Thánh Linh. Sự khác biệt ấy là: một điều không
đòi hỏi đức tin và điều kia đòi hỏi đức tin. Để tiếp nhận lẽ thật bằng Đức Thánh Linh một người phải có đức tin. Tiếp
nhận bằng tâm trí chỉ khiến cho một người hiểu suông, nhưng tiếp nhận bằng
Đức Thánh Linh khiến một người tin. Chúng ta hãy suy gẫm một thí dụ. Sự đồng
chết của các tín đồ với Christ là nguồn gốc của đời sống và quyền năng của
các cơ đốc nhân. Ta phải nhấn mạnh điều này và phải rao giảng nhiều về điều
này. Nhiều tín đồ đã hiểu lẽ thật này, và nhiều người đã được dấy lên để làm
chứng cho lẽ thật này. Nhưng có bao nhiêu người đã thực sự tiếp nhận được lẽ
thật này bởi Đức Thánh Linh? Âm điệu tiếng nói của nhiều người đã vạch trần
kinh nghiệm thật của họ. Tôi biết một anh em suy nghĩ rằng anh biết lẽ thật
về sự đồng chết rất giỏi. Một lần kia đang khi anh giảng, anh bảo với anh em
khác rằng họ đã chết, và rằng, lắm lúc họ đã không thể chết, họ nên đặt
chính mình vào sự chết bởi quyền năng của thập tự giá. Các lời này có vẻ
thuộc linh, nhưng thực sự chúng hướng dẫn đi sai lạc. Các lời này bày tỏ
rằng anh ấy chỉ hiểu sự việc đồng chết trong tâm trí của anh và đã không
tiếp nhận được quyền năng của Đức Thánh Linh.
Tôi có ngụ ý gì? Nếu một người muốn kinh nghiệm quyền năng của Đức Thánh
Linh trong thực tại, trước hết anh phải có đức tin. Đức Thánh Linh sẽ chỉ
hoạt động khi con người tin Lời Đức Chúa Trời. Đức tin đến trước và công
việc của Đức Thánh Linh trong con người theo sau. Nếu một người không có đức
tin, mọi lẽ thật anh ta biết sẽ chỉ là các ý tưởng. Đức Thánh Linh sẽ không
làm cho sự hoàn thành lẽ thật trở nên thiết thực với anh. Ta hãy trở về với vấn đề sự đồng chết. Kinh thánh dạy chúng ta rằng khi
Christ đã chết, Ngài đã bao hàm chúng ta trong sự chết của Ngài rồi. Y như
sự chết của Christ là một sự kiện đối với chúng ta, việc chúng ta đồng chết
với Christ cũng là một sự kiện. Sự chết của ta cũng thiết thực như sự chết
của Christ. Y như ta đã được giải cứu khỏi sự hình phạt bởi việc tin sự chết
của Christ, nên ta đã được giải cứu khỏi quyền năng của tội lỗi qua việc tin
vào sự chết của chúng ta chung với Christ. Lời của Đức Chúa Trời dạy chúng
ta điều này. Bây giờ chúng ta chỉ cần tin. Nếu ta tin, Đức Thánh Linh sẽ làm
chứng cho Lời Đức Chúa Trời và sẽ khiến tội lỗi không chủ trị trên chúng ta
trong kinh nghiệm của chúng ta. Chỉ khi đó ta đã đạt đến giai đoạn ta có thể
nói rằng mình đã tiếp nhận lẽ thật bởi Đức Thánh Linh.
Tại đây ta thấy thứ tự của việc tiếp nhận lẽ thật bởi Đức Thánh Linh: thứ
nhất, sự dạy dỗ của kinh thánh; thứ hai, đức tin của người tín đồ; và thứ
ba, công việc của Đức Thánh Linh. Không một điều nào trong ba điều này có
thể bỏ sót. Nhưng ai tiếp nhận bằng tâm trí không có đức tin. Sau khi họ đã
tự mình nghiên cứu lẽ thật hay đã nghe từ kẻ khác, họ bắt đầu hiểu sự lập
luận nằm phía sau sự chết. Họ bắt đầu biết rằng một người chết được tự do
khỏi tội lỗi. Nhưng họ không có đức tin và họ không thấy cách rõ ràng địa vị
mà người cũ của họ chiếm trong sự chết của Christ. Kết quả, họ không thể nói
rằng họ là những người đã được đóng đinh chung với Christ rồi. Trong hạnh
kiểm của họ, họ vẫn nỗ lực đặt chính mình vào chỗ chết. Khi họ khuyến khích
anh em khác, họ nói một cách không có ý thức, “anh em sẽ chết”. Thậm chí khi
họ tiến bộ hơn và hiểu thực tại sự chết của họ với Christ, họ có thể nhìn
nhận bằng môi miệng rằng họ đã bị đóng đinh, nhưng trong hạnh kiểm mình họ
vẫn đang đóng đinh chính mình nhiều hơn tin cậy nơi sự đóng đinh hoàn tất
trên thập tự giá của Christ.
Thứ ba, nếu một lẽ thật được tiếp nhận trong quyền năng của Đức Thánh Linh,
chắc chắn lẽ thật sẽ trở nên kinh nghiệm của một người. Mục đích Đức Thánh
Linh khải thị một lẽ thật cho các tín đồ không phải trang bị họ thêm vật
liệu cho tâm trí họ, nhưng hướng dẫn họ vào nội dung của lẽ thật. Sự am hiểu
theo trí óc có thể sinh ra sự khâm phục lẽ thật, nhưng nó không khiến một
người nhận được sự giúp đỡ từ lẽ thật đó.. Nhiều người đồng ý với một số lẽ
thật và yêu thích chúng, nhưng các lẽ thật này chỉ cứ ở trong đầu óc họ. Nếu
một lẽ thật không có quyền năng bên trong một người, khi ấy lẽ thật chỉ ở
trong đầu, và quyền năng của Đức Thánh Linh không có ở đó. Ta phải thấy sự dị biệt và mối liên hệ giữa nguyên tắc và sự áp
dụng. Nhiều nguyên tắc phải được khải thị qua Đức Thánh Linh. Tuy nhiên, các
nguyên tắc đã được tích luỹ và các giáo sư đã nhân lên; điều này làm cho
nhiều người hiểu các nguyên tắc thuộc linh qua các phương tiện này. Tuy
nhiên, sự hiểu biết này ở trong tâm trí. Để áp dụng các nguyênt ắc này cho
đời sống, một người phải nương cậy Đức Thánh Linh. Tâm trí có thể hiểu các
nguyên tắc, nhưng chỉ Đức Thánh Linh mới có thể biến các nguyên tắc này
thành sự áp dụng. Trong đại số học, một người rất dễ giải quyết một phương
trình, nhưng người rất khó bày tỏ nan đề trong phương trình. Cũng vậy, dễ
học nguyên tắc thuộc linh. Nhưng áp dụng nguyên tắc như vậy vào đời sống thì
vượt quá khả năng của tâm trí. Những ai nghiên cứu địa lý có thể nói cho anh
em các tình trạng của các đô thị lớn và các cộng đồng thương mại và nông nghiệp
của thế giới nữa. Nhưng có thể họ chưa bao giờ bước ra khỏi cửa nhà mình.
Một người có thể hiểu biết nhiều qua sự dò tìm kinh thánh bằng tâm trí mình.
Nhưng trừ khi anh phụ thuộc và Đức Thánh Linh, anh sẽ không có kinh nghiệm
nào.
Sự hiểm nghèo hiện tại là nhiều người tìm kiếm tri thức kinh thánh; họ hiểu
nhiều huyền nhiệm, họ có thể nắm được nhiều nguyên tắc thuộc linh. Họ có thể
khám phá ý nghĩa sâu nhiệm hơn những điều trong Lời Đức Chúa Trời, và họ có
một mực lượng nhận biết về công tác hoàn thành của Christ. Song le, mọi điều
này cứ ở trong đầu óc của họ; chúng không do Đức Thánh Linh ban cho họ. Kết
quả, họ không có quyền năng thực hành các điều này. Điều đó làm cho kinh
thánh giống y như bất cứ sách khoa học nào khác; không đem lại sự tiếp xúc
giữa tác giả và đọc giả. Thực vậy, thậm chí Lời Đức Chúa Trời đã được phát
ngôn và ghi lại trong kinh thánh, các lời này, giống như chính Đức Chúa
Trời, được tìm thấy trong Đức Thánh Linh. Nếu một đọc giả tiếp nhận Lời Đức
Chúa Trời cách trực tiếp không tin cậy quyền năng Đức Thánh Linh, không có
gì sẽ xảy ra giữa anh ta với Đức Chúa Trời. Điều này sẽ giảm bớt giá trị của
kinh thánh và biến kinh thánh thành cuốn sách chết giống như các sách khác
trong thế giới. Dầu một sự hiểu biết về kinh thánh sẽ làm sáng tỏ các tư
tưởng và quan niệm của một người đôi phần, nó không có hiểu quả thực tiễn
nào trên sự sống thuộc linh và công việc của một người. Điều này giải thích
tại sao nhiều người đã rao giảng lẽ thật, nhưng lẽ thật vô quyền trong họ
cũng như trong các người nghe họ. Nếu một lẽ thật chỉ ở trong tâm trí diễn
giả, chắc chắn nó cứ ở trong tâm trí của người nghe mà thôi.
Có lẽ thật mà không có Linh của lẽ thật là vô ích. Khi Chúa Jesus bảo các
môn đồ rằng Ngài là lẽ thật, Ngài tiếp tục nói rằng Linh của lẽ thật sẽ đến
dẫn dắt họ vào mọi lẽ thật. Tín đồ được liên kết với lẽ thật qua Linh của lẽ
thật. Nếu không lẽ thật sẽ cứ là lẽ thật và tín đồ vẫn là tín đồ. Y như các
môn đồ đã không có khả năng hiểu và kinh nghiệm Christ theo đường lối thiết
thực trước khi họ tiếp nhận Đức Thánh Linh, các tín đồ ngày nay sẽ không có
khả năng hiểu và kinh nghiệm Lời Đức Chúa Trời theo đường lối thiết thực nếu
họ không tin cậy nơi quyền năng của Đức Thánh Linh.
*Công việc thuộc linh chân thật*
Ngày nay, nhiều sứ điệp đầy dẫy các lời sâu nhiệm và các sự dạy dỗ thuộc
linh; chúng chính thống trong đức tin và chúng có các lời giải thích thoả
mãn. Thậm chí chúng hoàn toàn làm cảm động và ảnh hưởng hạnh kiểm cùng lý
luận các thính giả. Song le, các sứ điệp này có thể là đôi điều gì đó xuất
phát từ sự khôn ngoan của con người hơn là từ Đức Thánh Linh. Ta phải nhận
thức rằng các câu châm ngôn do các con người sâu sắc nói trãi qua các thời
đại cũng có thể khuyến khích và thay đổi dân chúng. Nhưng các câu châm ngôn
này không phải là kết quả do công việc của Đức Thánh Linh. Tôi sợ rằng nhiều
sứ điệp sản sinh các kết quả đáng yêu chuộng, thậm chí dầu chúng không phải
là công tác của Đức Thánh Linh.
Một người phải được huỷ bỏ, trở thành không ra gì và được chấm dứt trên thập
tự giá. Đức Chúa Trời là mọi sự, Ngài có mọi sự và Ngài có thể làm mọi sự.
Mọi sự nên được thực hiện trong quyền năng của Đức Thánh Linh. Một số người
nghĩ rằng làm như vậy có thể huỷ bỏ con người và khiến cho công việc của Đức
Chúa Trời đến chỗ dừng lại và bông trái giảm bớt. Nhưng những gì chúng ta
thật sự muốn là bông trái trước mặt Đức Chúa Trời và công việc thuộc linh
chân thật. Chỉ điều này sẽ đem lại lợi ích thuộc linh lớn lao nhất. Các công
việc do sự khôn ngoan của con người sản sinh có thể đem lại sự thịnh vượng
trong nhiều lĩnh vực, nhưng chúng sẽ không có giá trị thuộc linh và chúng
cũng không hữu dụng trong tay Đức Chúa Trời. Các công việc mà thực sự thuộc
về Đức Chúa Trời chỉ có thể được Đức Thánh Linh hoàn thành. Con người càng
ít chiếm chỗ đứng, quyền năng Đức Thánh Linh càng được bày tỏ. Công việc Đức
Thánh Linh trong 5 phút có giá trị thuộc linh hơn lao tác do chúng ta làm
trong 100 năm. Tại sao lao khổ ngày và đêm mà không được gì? Tại sao không
chờ đợi Chúa bước đến, đưa ra lệnh truyền và có thể kéo được một mẻ lưới đầy
cá?
*Chỗ đứng của khả năng trí óc*
Đối với lẽ thật của Đức Chúa Trời, khả năng trí óc của con người hoàn toàn
vô dụng chăng? Không. Tâm trí có chỗ đứng của nó. Ta nên phân biệt giữa tâm
trí con người và khả năng tâm trí của anh. Chính Đức Thánh Linh khải thị lẽ
thật, và nhân linh đổi mới tiếp nhận sự khải thị của Đức Thánh Linh. Chỉ
nhân linh đổi mới có thể tiếp nhận sự khải thị. Tâm trí không thể là cơ quan
tiếp nhận sự khải thị. Chức năng của tâm trí chỉ là chuyển đạt sự khải thị.
Một tâm trí đổi mới có thể giúp đỡ một người chuyển đạt cho anh em khác lẽ
thật mà anh đã tiếp nhận qua sự khải thị. Nhưng chính tâm trí không thể khám
phá lẽ thật của Đức Chúa Trời. Tâm trí không đổi mới có thể ngăn trở một
người trong công việc chuyển đạt của anh, nhưng nếu tâm trí của người này
được đổi mới, không có gì có thể ngăn trở anh tiếp nhận sự khải thị. Đức
Chúa Trời đã thủ tiêu sáng tạo cũ. Các sự thiếu hụt thiên nhiên sẽ không làm
cho một người ngưng tiếp nhận các sự khải thị, và các mỹ đức thiên nhiên sẽ
không giúp một người tiếp nhận các sự khải thị. Một tâm trí thông minh có
thể giúp đỡ một người trong sự chuyển đạt của anh. Nhưng nó sẽ không bao giờ
ban cho anh hay cho người khác các sự khải thị. Hơn nữa, chúng ta phải nhớ
rằng một người chuyển đạt cho người khác không tiếp nhận được gì cả từ chính
anh qua các sự chuyển đạt.
*Sự hư không của các khả năng thiên nhiên*
Nhiều giáo sư Lời Đức Chúa Trời có khả năng nghiên cứu, hiểu biết và chuyển
đạt vài lẽ thật cho kẻ khác qua các tài năng thiên nhiên ngoại hạng của họ.
Thậm chí họ có thể đem lại sự giúp đỡ cho nhiều người khác. Nhưng trong thực
tại, họ đã không hoàn thành bất cứ điều gì có giá trị thuộc linh cả. Những
ai rất giỏi về mặt thiên nhiên thường trở nên các giáo sư của những người
chậm chạp về thiên nhiên. Nhưng nhiều lúc tình trạng thuộc linh của họ y như
nhau. Lắm lúc các giáo sư thậm thí tồi tệ hơn các kẻ đang được dạy dỗ. Một tình trạng rất nguy hiểm trong hội thánh ngày nay: nhiều người trở nên
nổi tiếng và được tôn cao không vì cớ tình trạng thuộc linh của họ tốt hơn
anh em khác, nhưng vì cớ họ vượt trội hơn người khác trong các tài năng
thiên nhiên. Tôi không chỉ đang ám chỉ những ai sở hữu sự hiểu biết thế tục
suông và những ai khôn ngoan trong thế giới; tôi sợ rằng thậm chí một số
người đã được nổi tiếng trong Cơ đốc giáo lại cũng có cùng tình trạng. Ngày
nay nhiều giáo sư kinh thánh và nhà lãnh đạo hội thánh không trở nên các nhà
lãnh đạo thành công và có quyền năng qua việc hiểu biết Đức Thánh Linh nhiều
hơn người khác, nhưng qua tài năng và kiến thức chói sáng của họ và qua việc
họ áp dụng tài năng và kiến thức như vậy trong các sự việc kinh thánh và
thuộc linh. Nhiều điều thuộc linh không phải là thuộc linh gì cả, vì cớ Đức
Thánh Linh không ở trong đó! Chúng chỉ là các tư tưởng thuộc linh suông
trong tâm trí. Nhiều lời dạy dỗ và bài giảng chỉ là kết quả của sự nghiên
cứu, chúng không phải là các bài học do Đức Thánh Linh dạy dỗ. Nói cách
thiên nhiên, chúng chỉ là đưa ra sự giúp đỡ cho các tư tưởng thuộc về trí óc
của người khác.
Nhiều người nghĩ rằng đang khi họ có thể áp dụng các tài năng thiên nhiên
của họ cho lợi ích thích ứng, họ sẽ thi hành các công việc tôn vinh Đức Chúa
Trời. Nhưng các tài năng thiên nhiên chỉ là các tài năng thiên nhiên, chúng
sẽ không làm hài lòng Đức Chúa Trời thậm chí nếu chúng có được áp dụng cho
các công việc thuộc linh. Đức Thánh Linh có thể dùng các tài năng thiên
nhiên của một người, nhưng các tài năng như vậy phải thuận phục Đức Thánh
Linh cách hoàn toàn. Đức Chúa Trời cần những người đầy dẫy Đức Thánh Linh
hơn bất cứ điều gì khác. Ta phải sáng tỏ hoặc đó là tâm trí sắc bén hơn mức
bình thường của ta hay sự hiểu biết chân thật của ta về Linh của Đức Chúa
Trời khiến ta đủ tư cách dẫn dắt anh em khác tiến lên.
*Tính cần thiết của Đức Thánh Linh*
Đức Chúa Trời muốn ta có sự nhận thức sâu xa rằng y như kinh thánh là sự cảm
thúc của Đức Thánh Linh; vì vậy kinh thánh đòi hỏi sự khải thị của Đức Thánh
Linh. Y như kinh thánh đã được viết ra bởi những người đã được Đức Thánh
Linh cảm động, kinh thánh phải được những người do Đức Thánh Linh cảm động
mới đọc được. Y như kinh thánh đã được viết ra bởi Đức Thánh Linh, nó cũng
cần sự soi sáng của Đức Thánh Linh. Đức Chúa Trờimuốn ta nhận thấy rằng sự
giải thích sáng tỏ nhất về kinh thánh cũng không đáng tin cậy. Khả năng của
chúng ta phải xuất phát từ Đức Thánh Linh mà thôi. Dầu sự khôn ngoan loài
người sẽ làm cho một người hiểu lẽ thật trong kinh thánh, nó sẽ không đem
lại cho người đó sự lợi ích từ lẽ thật đó. Nhiều người theo đuổi lẽ thật với các động cơ sai lầm. Hoặc họ nỗ lực hiểu
lẽ thật vì cớ để làm thoả mãn lòng khát khao về trí óc của họ, hay họ làm
như vậy để chuẩn bị bài giảng dạy dỗ người khác. Mục tiêu của họ là giải
quyết các nan đề trong trí năng của họ, chớ không nuôi dưỡng sự sống thuộc
linh của họ. Vì đây là động cơ của họ, họ cảm thấy hài lòng một khi họ đã
hiểu được đôi điều trong tâm trí mình; họ nghĩ rằng họ có thể dạy dỗ anh em
khác và thấy không cần tìm kiếm thực tại thuộc linh. Ta phải thấy rằng một người chỉ được cứu bởi Đức Thánh Linh, lẽ thật chỉ có
thể hiểu được bởi Đức Thánh Linh, sự cầu nguyện chỉ được đáp lời khi nó được
dâng lên qua Đức Thánh Linh, và sự sống thuộc linh của ta sẽ chỉ lớn lên bởi
việc tin cậy Đức Thánh Linh. Chỉ sau khi ta đã nhận thức điều này ta sẽ tin
và tin cậy Đức Thánh Linh. Có bao nhiêu lần ta đã thực sự tìm kiếm ánh sáng
của Đức Chúa Trời? Tôi sợ rằng chỉ một ít người đã thực sự cầu nguyện để Đức
Chúa Trời ban sự sáng cho họ. Tôi đang sợ rằng ta dành nhiều thì giờ để suy
nghĩ, nghiên cứu và theo đuổi hơn là cầu nguyện. Đây là tại sao nhiều tín đồ
đang khô khan trong sự sống thuộc linh của họ thậm chí dầu họ hiểu biết
nhiều lẽ thật.
Trong sự rao giảng hiện đại, người ta nhấn mạnh sự đồng ý về trí óc hơn là
sự sống trong linh. Ta phải nhận thức rằng các công việc thực sự có giá trị
đều được hoàn thành trong linh con người, không trong tâm trí người.* *Đức
Chúa Trời chỉ nhìn nhận một loại công tác – công tác mà Đức Thánh Linh thi
hành bên trong linh con người, khi sự sống của Christ được truyền vào linh
con người. Điều này là đúng với phương diện công tác ban đầu cũng như đúng
với công tác về sau mà Đức Chúa Trời làm khi ban cho ta sự sống dồi dào hơn.
Sự đồng ý suông về mặt trí năng không truyền sự sống của Christ vào là công
việc trống rỗng. *Kỷ luật của Đức Chúa Trời* Bài học này rất khó học. Khi xác thịt con người nổi loạn cùng Đức Chúa Trời,
nó thích phạm tội và không thuận phục luật pháp Đức Chúa Trời. Nhưng khi một
người cố gắng làm hài lòng Đức Chúa Trời, anh ta độc lập với Đức Chúa Trời
và nghĩ rằng anh có thể hầu việc Ngài mà không tiếp nhận bất cứ quyền năng
nào từ Ngài. Vì vậy, con người sẽ không bao giờ tin cậy Thánh Linh của Đức
Chúa Trời. Thậm chí khi theo đuổi lẽ thật, anh ta nghĩ rằng sự khôn ngoan
riêng của anh ta là đầy đủ. Do đó Đức Chúa Trời bị ép buộc cho phép con cái
Ngài trải qua nhiều kinh nghiệm đau thương đến nỗi họ sẽ biết rằng mọi sự họ
có được qua sức mạnh và sự khôn ngoan tự mình có sẽ không giúp ích gì cho họ
hay cho kẻ khác cả. Theo cách này họ sẵn sàng từ chối mọi quyền năng xác
thịt xuất phát từ họ và tìm kiếm Đức Thánh Linh và quyền năng Ngài. Nhiều
công việc thịnh vượng vào lúc đầu, nhưng dần dần theo thời gian cũng không
còn quyến rũ và thậm chí chết dần. Điều này khiến cho các công nhân nhận
thức rằng công việc của họ sai trật trong vài phương diện nào đó. Sự quyến
rũ do xác thịt đem đến chỉ tạm thời. Đức Chúa Trời đang dẫn dắt các công
nhân của Ngài nhận thấy sự hư không và vô dụng trong các công việc của họ
đến nỗi họ sẽ có sự bắt đầu mới mẻ trong Đức Thánh Linh. Các kinh nghiệm như
vậy đau đớn biết chừng nào!
Có nhiều tín đồ khác nghĩ rằng họ có nhiều sự hiểu biết. Họ nghĩ rằng họ có
thể đắc thắng càng nhiều hơn qua các lẽ thật này. Song le, họ vẫn thất bại
trong hầu hết mọi cơ hội. Dẫu họ tranh đấu nắm giữ các lẽ thật này, nó không
hiệu quả. Khi tình trạng chiến tranh đến, các lẽ thật mà họ biết chỉ trở nên
các vũ khí bằng cỏ khô và rơm rạ. Họ khóc lóc và kêu la. Lẽ thật của Đức
Chúa Trời có sai trật không, hay có điều gì khác sai trật?
Đức Chúa Trời muốn họ nhận thức rằng gươm của Đức Thánh Linh chỉ có thể vung
(múa) lên bởi Đức Thánh Linh; Xác thịt dùng các vũ khí của Đức Thánh Linh
thì không thích hợp như Đa-vít đá khóac lấy binh giáp của vua Sau-lơ. Dầu
các tín đồ này đã hiểu các lẽ thật trong đầu óc họ, họ đã không đặt các lẽ
thật này vào đời sống họ qua Đức Thánh Linh.
*Tiến trình tiếp nhận lẽ thật*
Lẽ thật của Đức Chúa Trời đến cùng các tín đồ trong hai giai đoạn. Một người
có thể nói là có hai sự hiện đến: (1) đến với đầu óc và (2) đến với linh.
Việc đến với linh trễ hơn việc đến với đầu óc, đôi lúc trễ hơn mấy tháng hay
một năm. Một khi Đức Chúa Trời đã ban lẽ thật cho một tín đồ, tức là, sau
khi người tín đồ đã hiểu lẽ thật ttrong tâm trí anh, Đức Chúa Trời sẽ hoạt
động trong hoàn cảnh và huớng dẫn người tín đồ đó đến điểm nơi đó anh ta chỉ
có thể chiến thắng qua lẽ thật như vậy. Chỉ khi đó, người tín đồ sẽ hiểu lẽ
thật này trong quyền năng của Đức Thánh Linh, và chỉ khi đó anh sẽ có kinh
nghiệm đầy đủ. Nhưng đáng tiếc, sau khi người tín đồ đã hiểu lẽ thật của Đức
Chúa Trời trong đầu óc mình, anh ta cảm thấy thoả mãn và không tìm kiếm sự
kinh nghiệm đầy đủ. Thay vào đó, anh đi ra dạy dỗ người khác lẽ thật này,
gây khó khăn cho Đức Chúa Trời đưa anh ta vào thực tại của lẽ thật.
*Không lỗi lầm khi có hay không có quyền năng*
Ta cần tiếp tục nhận thức một điều: Đức Thánh Linh đầy dẫy sự sống và quyền
năng. Vì vậy, mọi sự ra từ Đức Thánh Linh sẽ đầy dẫy sự sống và quyền năng.
Khi ta thấy một người hiểu biết một lẽ thật nào đó nhưng không tiếp nhận
được sự giúp đỡ nào trong sự sống hay gia tăng trong quyền năng, anh ta chỉ
có vài tư tưởng đẹp đẽ suông làm cho anh ta có khả năng phân tích các sự
việc nhưng không giúp đỡ anh trong những lúc bị cám dỗ, ta phải hồ nghi anh
ta có được công việc của Đức Thánh Linh. Ta không nên nghĩ rằng những lời
đầy dẫy ý nghĩa nhất thiết là tốt đẹp. Ta phải tìm kiếm quyền năng Đức Thánh
Linh. Nhiều lúc người ta nói về giáo lý Đức Thánh Linh, song le họ không có
quyền năng của Đức Thánh Linh. Các tín đồ thiếu hụt sự sống của Đức Chúa
Trời chứ không thiếu hụt điều gì khác. Điều thích thú là nếu một tín đồ hiểu lẽ thật của Đức Chúa Trời với tâm trí
mình, anh phải nắm giữ lẽ thật này mãi mãi. Nhưng nếu anh ta hiểu lẽ thật
bởi quyền năng Đức Thánh Linh, và nắm giữ lẽ thật bởi quyền năng Đức Thánh
Linh, trong lúc có cần, anh sẽ không cần bám chặt lấy nó như người đang chết
đuối bấu lấy sợi dây thừng cứu giúp. Thay vào đó, Đức Thánh Linh sẽ khiến
cho lẽ thật nắm lấy anh và giải cứu anh. Sự khác biệt rất là sáng tỏ.
Thậm chí nếu lẽ thật của Đức Chúa Trời bị phân rẽ khỏi Linh của Đức Chúa
Trời, nó sẽ chết. Y như sự sống của con người không thể bị ngừng lại một
giây phút, quyền năng từ Đức Thánh Linh cũng phải được đổi mới liên tục và
phải tiếp tục luôn luôn. Những gì Ngài đã làm một lần không thể bảo đảm rằng
Ngài sẽ làm cùng điều như vậy mãi mãi. Một lần chúng ta tiếp xúc Ngài, ta
chỉ tiếp nhận sức mạnh cho lần đó. Không có kinh nghiệm một lần là đủ cả
trong sự giao tiếp của chúng ta với Đức Thánh Linh. Vì vậy, trong khi tiếp
nhận lẽ thật của Đức Chúa Trời, ta phải tin cậy quyền năng của Đức Thánh
Linh luôn luôn. Thí dụ, khi ta nghe về các kinh nghiệm thuộc linh của người
khác, điều rất tự nhiên cho chúng ta là bắt chước chúng và mong ước Đức Chúa
Trời sẽ huớng dẫn chúng ta trong cùng đường lối và ban cấp cho chúng ta cùng
các kết quả. Tuy nhiên, chúng ta thường thất vọng. Lý do cho điều này là các
kinh nghiệm của các anh em khác thuộc về Đức Thánh Linh, nhưng sự chạm trán
của chúng chỉ thuộc về tâm trí. Đức Chúa Trời làm chúng ta thất bại luôn
luôn đến nỗi ta sẽ theo đuổi Ngài cách trực tiếp qua Đức Thánh Linh. Mọi sự
bắt chước từ tâm trí đều vô ích. Thậm chí trích dẫn các câu từ kinh thánh sẽ
không tạo ra sự khác biệt nào. Kinh thánh do Đức Thánh Linh cảm thúc. Có thể
ta nghĩ rằng nhờ trích dẫn thêm nhiều câu kinh thánh ta sẽ có sức mạnh. Thực
ra điều này không bao giờ xảy ra. Đức Thánh Linh phải lặp lại lời cho chúng
ta một lần nữa trước khi quyền năng có ở đó.
Vậy nên, bây giờ những gì chúng ta phải theo đuổi là việc Đức Thánh Linh
phân phát sự sống vào chúng ta qua lẽ thật. Ta nên tìm kiếm sự khải thị của
Ngài cùng sự áp dụng và cho phép Ngài chuyển lẽ thật từ đầu óc ta vào nhân
linh của ta. Chúng ta hãy tin cậy Lời Đức Chúa Trời cách trọn vẹn. Hãy hết
cả tấm lòng tin rằng mọi lời của Ngài đều thiết thực và đừng thoả mãn với
tri thức về các lý thuyết theo kinh thánh mà thôi./. -Watchman Nee.
|