Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

Lễ Vượt Qua (2)


Thông qua máu của Giêsu Kitô, chúng ta được cứu. Nhưng bây giờ chúng ta có một vấn đề. Là tín đồ, chúng ta giống như em bé sơ sinh. Đôi khi chúng ta rất tốt, và đôi khi chúng ta không tốt. Đôi khi chúng ta chổi dậy, và đôi khi chúng ta ngã. Lý do cho điều này là gì? Liệu nó có nghĩa ơn cứu độ không đầy đủ sao? Không, đơn giản là chúng ta đã chỉ thực hiện nửa đầu tiên—rảy máu. Hiện vẫn còn một nửa thứ hai, mà chúng ta đã không thông qua ngay lập tức. Kết quả là chúng ta vẫn còn yếu kém và thất bại. Nửa thứ hai của công việc này nên được thực hiện một khi máu đã được áp dụng rồi. Bây giờ chúng ta hãy xem xét việc này-- một nửa thứ hai của công việc.


VII. Ăn thịt của Chiên Con cùng trong một đêm
(Exodus 12:08)

"Trong đêm đó" có nghĩa là đêm máu đã được rảy. Sau khi máu được rảy ra, ta nên tiến tới ăn thịt cừu con. Máu đã rảy ra trên thanh ngang và các thanh dọc, điều này ở bên ngoài. Ăn  là để chăm sóc nhu cần bên trong. Máu của Chúa ở bên ngoài, khách quan, trong khi ăn thịt là chủ quan. Sự rảy máu là để Đức Chúa Trời thấy, trong khi ăn thịt là để nuôi dưỡng cơ thể của chính mình. Bởi vì máu đã rảy ra, Đức Chúa Trời đi ngang qua chúng ta. Đồng thời, Đức Chúa Trời đã ban Giêsu cho chúng ta ăn. Theo cách này chúng ta được tăng cường.

Về một mặt, sự cứu rỗi làm Đức Chúa Trời thỏa mãn, và mặt khác, thay đổi chúng ta. Sự rảy máu làm thỏa mãn Đức Chúa Trời, trong khi ăn thịt thay đổi chúng ta. Máu đã rảy ra, nhưng tôi phải hỏi xem bạn đã ăn thịt chưa. Ý nghĩa của việc thịt trong dạ dày là gì? Có nghĩa là nó đã được tiêu hóa và đã trở thành một phần của bạn, nó đã trở thành thịt và xương của bạn. Nếu bạn chỉ rãy máu bên ngoài, nhưng đã không ăn thịt cừu con, bạn sẽ không thấy nhiều thay đổi trong cuộc sống của bạn, và bạn vẫn còn quá yếu kém và bất lực để trở nên một người tín đồ chiến thắng. Bạn phải ăn thịt cừu con cùng đêm bạn rảy máu.


Ngày nay có một trong những sai lầm mà người ta làm ra trong việc rao giảng phúc âm. Họ chỉ rao giảng một mặt của câu chuyện. Công việc của Christ hai phương diện. Một mặt, Ngài đã làm việc bên ngoài của chúng ta để Đức Chúa Trời có thể được hài lòng với chúng ta. Mặt khác, Ngài hoạt động bên trong của chúng ta để chúng ta có thể hài lòng trong sự sống. Ngày nay, người ta chỉ chú ý việc Christ chết cho họ và bỏ bê việc Ngài làm sự sống cho họ. Chúng ta chỉ khuyên nhủ người ta tin rằng máu của Ngài đã được đổ ra cho họ, chúng ta hiếm khi khuyên nhủ người ta tiếp nhận Ngài vào tấm lòng của họ để làm Cứu Chúa bên trong của họ và cứu họ khỏi tất cả các tội lỗi và sự yếu đuối bên trong. Do đó, kết quả của chúng ta phản ánh sự rao giảng của chúng ta, chúng ta thu đạt được nhiều tín hữu chính xác trong đức tin của họ, nhưng họ yếu đuối trong cuộc sống và những người luôn dao động trong tất cả thời điểm.

Dân phải ăn thịt cừu con, ngày hôm sau họ phải di chuyển và bước vào cuộc hành trình của họ. Họ phải đi cuộc hành trình bao lâu? Họ sẽ có cuộc hành trình dài từ Ai Cập đến Canaan. Hôm nay chúng ta phải được ăn no trước khi chúng ta có thể có sức mạnh để bước vào cuộc hành trình của chúng ta. Tại sao nhiều người không đi nổi cuộc hành trình nơi hoang dã? Bởi vì họ chưa được cho ăn.

Rảy máu sự hài lòng của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, nếu bạn không ăn thịt cừu non, bạn sẽ không có sự thỏa mãn bởi vì bạn đã chưa nhận Đấng Christ sự sống của bạn. Một khi bạn đã tiếp nhận Chúa Giê-xu là Đấng Cứu Rỗi của bạn, bạn cũng phải tiếp nhận Ngài là Chúa.



VIII. CÁCH ĂN THỊT CHIÊN CON
(Exodus 12:8-10)

"Và đêm đó, họ sẽ ăn thịt quay trên lửa, và bánh không men, và với các loại thảo mộc đắng. Chớ ăn thịt còn sống hay thịt luộc, nhưng phải quay trên lửa; cả đầu, giò và bộ lòng. Đừng để vật gì thừa đến sáng mai, nếu còn lại thứ gì hay thiêu đi”.

"Quay trên lửa." Lửa có nghĩa Thánh Linh, hay tình yêu của Đức Chúa Trời. Thịt phải được nướng trên lửa. Điều này có nghĩa là chúng ta không thể sử dụng sức mạnh tự nhiên của chúng ta tiếp nhận Christ như là sự sống của chúng ta, chúng ta cũng không thể sử dụng bất kỳ phương pháp nào của con người. Chúng ta phải tiếp nhận Christ như là sự sống của chúng ta qua Thánh Linh. John 6:51 nói, "Ta là bánh hằng sống từ trên trời xuống, nếu ai ăn bánh này, thì sẽ được sống mãi mãi, và bánh mà Ta cho là xác thịt của Ta, được ban ra làm sự sống của thế giới". Câu 63 nói, "Đức Linh ban sự sống, xác thịt không có ích lợi gì, những lời mà Ta đã nói chuyện với bạn là linh và là sự sống." Chúng ta nên chú ý đến thực tế là John 6:51-59 bàn về bánh của sự sống, nó là vấn đề của sự sống. Sau khi các môn đệ nghe những lời này, họ không thể hiểu được. Một số suy nghĩ về việc bỏ vai trò môn đệ của họ. Vì lý do này, Chúa nói với họ rằng " xác thịt không ích lợi gì."

Thật sự chúng ta cần phải ăn, nhưng ăn cách nào ? Các môn đệ đã cố gắng ăn thịt còn sống. Do đó, Chúa nói với họ rằng họ phải nướng thịt bằng lửa. LửaĐức Linh trong John 6:63. Khi chúng ta tiếp nhận Ngài là Đấng Cứu Rỗi, chúng ta có sự sống đời đời, nhưng chúng ta cũng phải tiếp nhận Ngài là Chúa trước khi chúng ta có thể có sự chiến thắng vĩnh cửu.

" Họ ăn bánh không men, và với các loại rau đắng”. Men ám chỉ đến tội lỗi. Không trộn men là loại bỏ tất cả tội lỗi. Mỗi người đã tiếp nhận Chúa Giê-xu là Cứu Chúa của mình, theo Kinh Thánh, phải ăn thịt cùng đêm đó. Một số người trong chúng ta là những cơ đốc nhân bất thường và dị thường bởi vì mặc dù chúng ta đã được cứu, chúng ta chờ đợi một thời gian dài trước khi chúng ta tiếp nhận Ngài là Chúa của chúng ta! Tuy nhiên, Kinh Thánh nói rằng ngay trong đêm máu đã rảy ra, họ ăn thịt cừu non. Nói cách khác, cùng một đêm máu đã rảy ra, họ từ bỏ các tội lỗi.

Christ ban cho chúng ta hai món quà. Một là sự xưng nghĩa (biện minh), và món kiasự thánh hóa. Có thể chúng ta chỉ muốn có một trong số đó, nhưng Christ không muốn chỉ ban cho chúng ta một. Nếu chúng ta không loại bỏ các tội lỗi của chúng ta, chúng ta không thể có được sự tha thứ của Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta không ghét các tội lỗi của chúng ta và mong muốn sự thánh thiện, Christ không thể biện minh (xưng nghĩa) cho chúng ta. Chúng ta phải rảy máu và cũng phải ăn thịt. Nhưng cùng một lúc, chúng ta phải có bánh không men, chúng ta phải ghét tội lỗi. Nếu bất kỳ người nào ăn thịt với bánh có men, người này chưa được áp dụng máu, người vẫn chưa được cứu. Thực ra, sau đó một cơ đốc nhân có thể phạm tội hoặc khao khát tội lỗi, nhưng nếu anh ta chưa bao giờ một lần ghét tội lỗi kể từ ngày anh đã tin vào Chúa Giê-xu là Cứu Chúa của mình, anh phải là người chưa được cứu.

"Các loại rau đắng". Theo ngôn ngữ gốc, không ám chỉ bất kỳ loại thảo mộc đặc biệt nào, chỉ đơn thuần đề cập đến bất kỳ loại rau nào đắng. Các loại thảo mộc đắng bao hàm một trái tim thống hối. Nếu một người muốn được cứu nhưng không ghét tội lỗi, không thể ăn thịt, anh ta không có một trái tim thống hối. II Cô-rinh-tô 7:10-11 nói: " nỗi buồn theo ý Đức Chúa Trời sinh ra sự hối cải dẫn đến sự cứu rỗi, là sự không hề hối tiếc ... kìa thử xem, anh em đã buồn rầu theo ý Đức Chúa Trời thì sanh ra cho anh em sự ân cần, sự chữa mình, sự ân hận, sự sợ sệt, sự mong mỏi, sự sốt sắng, sự trách phạt là dường nào! Trong mọi sự, anh em đều tỏ ra mình là trong sạch về điều đó”. Đây là những loại thảo mộc đắng. Các loại thảo mộc đắng có nghĩa rằng một trong những sự khiển trách và ghét bản thân mình. Đức Chúa Trời sẽ không khinh thường một trái tim thống hối và ăn năn.

"Không ăn thịt còn sống". Ăn thịt sống là ăn theo sức mạnh tự nhiên. Người ta không nên ăn thịt cừu non còn sống, có nghĩa là thật vô ích khi nắm giữ Christ bằng sức mạnh tự nhiên.

"Cũng không luộc thịt trong nước". Luộc bằng nước là sử dụng các phương pháp của con người. Thịt cừu non không thể được luộc với nước. Điều này có nghĩa là thật vô ích khi nắm giữ Christ với các phương pháp của con người.

"Và các ngươi không nên để gì cho đến sáng mai; và nếu còn gì cho đến buổi sáng, các ngươi sẽ thiêu đi". Điều này có nghĩa vào sáng hôm sau người ta không còn có thể ăn thịt nữa, thậm chí nếu anh muốn. Ý nghĩa của buổi sáng là gì? Buổi sáng là thời gian của sự sống lại, đó là thời gian khi một người đã thực sự rời khỏi Ai Cập, thời gian di chuyển khỏi Ai Cập cách sung sướng. Do đó, để ăn thịt cừu non, người ta phải ăn trước buổi sáng. Sau đó, nếu có ai muốn ăn thịt Chiên contiếp nhận Chúa Giêsu là Chúa và sự sống của mình, sẽ là quá muộn.








IX. Thái độ khi ăn thịt chiên con
(Exodus 12:11)

"Và như vậy, ngươi sẽ ăn nó theo cách nầy, thắt lưng lại, chân mang giày, tay cầm gậy, và ăn cách hối hả: đó là lễ Vượt Qua của Chúa."

Các đoạn văn trước đó cho chúng ta biết cáh làm thế nào để ăn; câu này nói với chúng ta những gì ta nên làm gì ngoài việc ăn. Thắt lưng lại”. Áo quần của người Do Thái lùng nhùng và không có nút. Khi một người đi bộ cách tình cờ, ông không thắt lưng mình, nhưng khi ông làm việc, ông phải thắt lưng mình. Từ các câu Luca 17: 8, 12:35, và Sứ 12: 8, chúng ta có thể thấy ý nghĩa của sự thắt lưng. Thắt lưng có nghĩa là sẵn sàng làm việc.

"Chân mang giày, tay cầm gậy". Mục đích của việc này là để chuẩn bị mình cho cuộc hành trình. Một khi người Y-sơ-ra-ên đã đuợc no bụng, họ rời khỏi Ai cập ngay lập tức để bước vào con đường hành trình. Một khi máu đã rảy ra và ăn thịt, một người trở thành người đi đuờng, và ông phải rời khỏi Ai cập ngay lập tức. Cuộc sống của chúng ta là cuộc sống của người đi đuờng, do đó, chúng ta phải sẵn sàng để rời khỏi Ai cập. Một khi chúng ta đã rảy  máu và ăn thịt, Đức Chúa Trời sẽ không cho phép chúng ta còn ở lại Ai Cập nữa.

"Chân mang giày". Theo Ê-phê-sô 6:15 nói, "Và chân mang giày sự dự bị của phúc âm hòa bình", chúng ta biết rằng mang đôi giày có nghĩa là được chuẩn bị cho cuộc hành trình. Trong Công vụ 12, thiên thần nói với Peter buộc đôi dép của ông lại bởi vì ông có một cuộc hành trình. Người Do Thái không mang giày khi họ đang ở nhà, họ chỉ mang giày của mình khi họ đã sẵn sàng đi ra bên ngoài. Bước đi  là tiếp lấy hành trình của chúng ta.


"Tay cầm gậy." Theo Sáng thế ký 32:10, trong đó Gia cốp nói rằng: "Khi vượt qua sông Jordan con chỉ có cây gậy nầy thôi," chúng ta thấy rằng cây gậydùng để du hành ngoài trời. Hê-bơ-rơ 11:21: "Bởi đức tin, Jacob, trong khi ông đang hấp hối ...  dựa vào cây gậy mình mà thờ lạy (Đức Chúa Trời)”. Đức Chúa Trời quan tâm đến cây gậy của Jacob. Cho dù trong việc ông đi ra ngoài, trở về, hoặc trong suốt thời gian của ông tại Ai Cập, Jacob không bao giờ từ bỏ cây gậy. Điều này có nghĩa là toàn bộ cuộc sống của ông là một cuộc sống tạm trú. Đây là lý do tại sao Đức Chúa Trời hài lòng ông ta. Từ nay trở đi, chúng ta nên sống một cuộc sống tạm trú, chúng ta không nên sống trên thế giới nầy nữa. Một khi Israel rảy máu và ăn thịt, họ đã rời Ai Cập. Hãy để tôi hỏi, chúng ta vẫn còn sống trên trái đất này không? Sách nào của Kinh Thánh đề cập đến biểu hiện sống trên trái đất nhiều nhất? Đây là sách Khải Thị. Những người sống trên trái đất là những người sống tại Ai Cập, không chỉ về thể chất nhưng thuộc linh nữa. Chúng tacây gậy trong tay của chúng ta không? Hy vọng của chúng ta đặt ở Ai Cập, hoặc đã đi qua vùng hoang dã để vào Canaan? Thế giới, nơi mà chúng ta đang có mặt, chỉ nên là con đường để vượt qua trong khi chúng ta sống ở đây hôm nay, một ngôi mộ dành cho chúng ta sau khi chúng ta chết. Thế giới không nên có mối quan hệ nào với chúng ta khác hơn là con đường của chúng ta và ngôi mộ của chúng ta.


Nếu chúng ta định cư trong thế giới, chúng ta sẽ không có thể  trị với Christ, chúng ta sẽ không có phần trong thiên niên kỷ tới. Phi-líp 3 nói rằng quyền công dân của chúng ta tồn tại trong các tầng trời, trong khi 1 Phiero 2 nói rằng chúng ta là người khách lạ và người đi đường. Chính phủ, quê hương, và cơ nghiệp của chúng ta không có ở đây. Nếu chúng ta nghĩ rằng những điều này là ở đây, chúng ta đang nhầm lẫn. Tại sao người Do Thái nghĩ về Ai Cập khi họ đã hành trình trong đồng vắng rồi? Họ đã quên sự đàn áp của Pharaoh. Họ nhớ tỏi tây và củ kiệu và tất cả các thực phẩm khác. Chúng ta đã ở dưới sự áp bức của Satan. Nhưng đôi khi chúng ta nghĩ lại về những ân huệ nhỏ mà hắn đã cho chúng ta và những gì chúng ta ham thích trước khi chúng ta đã được cứu. Ô, nếu Đức Chúa Trời để cho chúng ta ở lại Ai Cập, những gì đã có thể trở thành người trong chúng ta? Chúng ta sẽ không có được bất kỳ điều gì tốt hơn so với chúng ta bây giờ!

X. Lễ tiệc bánh không men
(Exodus 12:15-20)

"Trong bảy ngày, các ngươi sẽ ăn bánh không men, ngay cả ngày đầu tiên, các ngươi phải loại bỏ men ra khỏi nhà của mình, bất cứ ai ăn bánh mì có men từ ngày đầu tiên cho đến  ngày thứ bảy, hồn đó sẽ bị loại trừ khỏi Israel ... Trong bảy ngày sẽ không nên để men trong nhà, cho dù người là một người xa lạ, hoặc sinh ra ở đất, ngưi sẽ ăn không men, trong tất cả các chỗ ở, các ngươi sẽ ăn bánh không men. "

Vấn đề này có phần nghiêm trọng! Người tin đồ phải loại bỏ men. Men là nấm men cho đống bột, nó làm cho đống bột dậy lên. Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng từ ngày chúng ta ăn  chiên con Vượt Qua, chúng ta phải loại bỏ tất cả men, và chúng ta phải ăn bánh không men trong bảy ngày.

Ý nghĩa của men là gì? Nó là ác ý và ác. Không men là chân thành và không có tội (1 Cor 5: 8).

Rảy máu là được xưng nghĩa, được cứu, và được giải phóng khỏi những thiệt hại của người Ai Cập. Loại bỏ men là được thánh hóa và có phần chia sẻ giữa dân của Đức Chúa Trời. Rảy máu là công việc của Christ, trong khi loại bỏ men là những gì mọi người đã được cứu nên làm. Đó là một cái gì đó mà chúng ta nên làm hàng ngày từ khi Chúa đến lần nhất cho đến khi Ngài trở lại lần thứ hai.Chúng ta phải loại bỏ các loại men suốt bảy ngày.

Không rảy máu, người ta không có thể được cứu, ngay cả khi men được dẹp bỏ. Nếu một người rảy máu nhưng không loại bỏ men, anh có thể không được thánh gì cả. Thật rất đáng thương khi mà nhiều cơ đốc nhân ngày nay đã rảy máu, nhưng rất ít người đã loại bỏ men!

Người ta kể lại rằng trong suốt kỳ Lễ Vượt Qua Do thái, một người thợ mộc kiểm tra cẩn thận tất cả các mục khi bánh của tiệc không men đã được tiếp cận. Mỗi nơi được dọn sạch và sẵn sàng cho bữa tiệc.Vào đêm tiệc, ông ấy đột nhiên phát hiện ra rằng một trong các bao tải đã bánh mì có men. Ông không dám chạm vào nó, ngay cả với hai bàn tay của ông, nhưng đã nhấc nó lên với hai gậy và ném nó vào lửa. Ông đã phải giữ lễ với sự tôn kính như vậy. Thưa các anh chị em, chúng ta đã dành bao nhiêu thời gian trong việc đối phó với các tội lỗi?


Nếu men không được cắt bỏ, chắc chắn sẽ tổn thất. Tất cả những người không muốn loại bỏ men của họ sẽ bị khai trừ khỏi Israel. Xin lưu ý rằng họ phải được cắt bỏ khỏi Israel, họ không bị hư mất chung với người Ai Cập ở Ai Cập. Họ bị đuổi ra khỏi dân của Đức Chúa Trời và không bị trừng phạt bằng sự diệt vong cùng với những người trên thế giới. Nếu không loại bỏ men, người không có thể hiệp thông với dân của Đức Chúa Trời. Chúng ta nên lưu ý rằng họ bị cắt khỏi hội chúng của người Israel. Không rảy máu, không có sự cứu rỗi. Nếu không loại bỏ men, người ta không thể nhóm họp với dân của Đức Chúa Trời. Người bị tách khỏi những người thánh thiện của Đức Chúa Trời và sẽ không thể bước vào Canaan với họ.

Nếu ai không loại bỏ men, anh sẽ không bị hư mất ở Ai Cập, nhưng anh sẽ không có cổ phần trong thiên niên kỷ tới (Canaan). Rảy máu cung cấp cho sự sống vĩnh cửu, trong khi loại bỏ men ban cho vương quốc. Khi một người được cứu, ông không thể bị hư mất nữa. Tuy nhiên, nếu ông không loại bỏ men, ông sẽ không có khả năng để trị với Chúa. Dựa trên những gì chúng ta có thể nói điều này?


Loại bỏ các loại men trong 1 Cô-rinh-tô 5 được thực hiện bằng cách loại bỏ người đàn ông xấu xa ra khỏi giữa vòng họ (câu 13). Điều này có nghĩa rằng chúng ta nên loại bỏ những tội lỗi ra khỏi hội thánh của Đức Chúa Trời, như việc một người loại bỏ men khỏi đống bột. Các tội lỗi xác đáng được loại bỏ là gì? Họ là những người được đề cập trong 1 Cô-rinh-tô 5:11: "Một người phạm tội gian dâm hoặc một người đàn ông tham lam hoặc người tôn thờ thần tượng hoặc người chửi rũa, người say rượu hoặc một người chắc bóp." Những người vướng mắc với sáu loại tội lỗi nầy là những người phải được loại bỏ. Đây là ý nghĩa của việc khai trừ khỏi hội chúng Israel trong Exodus 12.

Những người  tham gia  sáu loại tội lỗi sẽ bị những gì? I Cô-rinh-tô 6: 9-10 nói, "anh em há chẳng biết những kẻ bất nghĩa chẳng thừa kế nước Đức Chúa Trời sao? Chớ tự dối mình: phàm kẻ gian dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ làm dáng yểu điệu, kẻ đồng tính luyến ái, kẻ trộm cắp, kẻ tham lam, kẻ say sưa, kẻ mắng nhiếc, kẻ bức sách, đều chẳng thừa kế được nước Đức Chúa Trời đâu”. "Từ đây chúng ta thấy rằng những người được cắt bỏ khỏi hội thánh trong chương 5, sẽ được cắt bỏ khỏi vương quốc của Đức Chúa Trời. Một sự cắt bỏ hợp pháp là sự cắt bỏ khỏi thiên niên niên. Bị cắt bỏ khỏi hội chúng của Israelbị cắt bỏ khỏi Canaan. Canaan không phải là sự tiêu biểu cho thiên đàng nhưng là tiêu biểu của vương quốc.

Mặc dù có nhiều người Israel đã rời khỏi Ai Cập, chỉ có bốn người bước vào Canaan! Hai trong số họ đã còn sống, Joshua và Caleb, trong khi hai người kia đã chết --Jacob và Joseph. Điều này thể hiện rằng, một số người được biến hóa cất lên khi còn sống, trong khi một số người được phục sinh từ kẻ chết. Ô, thực sự là ngày nay nhiều người được cứu qua việc rảy máu. Nhưng có bao nhiêu người sẽ vào vương quốc thông qua việc loại bỏ các loại men?

Thưa các anh chị em, lễ Vượt Qua là để dẫn chúng ta đến lễ bánh không men. Sau khi rảy máu, thì cũng phải loại bỏ các loại men. Một người phải tin tưởng vào máu và cũng phải tin công việc của Thánh Linh. Chúng ta không thể quá thụ động khi liên quan đến máu, và chúng ta cũng không thể hoạt động liên quan đến men. Từ khi chúng ta được cứu thông qua máu ngoài việc làm của chúng ta, bây giờ chúng ta nên cố gắng loại bỏ các loại men và theo đuổi sự thánh thiện.

XI. CHIẾN THẮNG SATAN
(Exodus 12:12)

"Đêm ấy, Ta sẽ đi khắp đất Ai cập, hành hại tất cả các con đầu lòng của Ai cập, cả người lẫn súc vật. ta sẽ phán xét tất cả các thần của Ai cập vì ta là Đức Jehovah”.

Đức Chúa Trời sẽ không chỉ tiêu diệt tất cả những tội nhân, Ngài cũng sẽ tiêu diệt tất cả các tà thần của Ai Cập. Ngài sẽ không chỉ giải cứu chúng ta khỏi sự chết, nhưng sẽ cứu chúng ta khỏi mọi quyền lực của Satan” (Heb. 2:14; Khải 12:11).

 XII. Con đầu lòng thuộc về Đức Chúa Trời
(Exodus 13:1-2)

"Đức Jehovah phán với Môi se: hãy cung hiến (thánh hóa) cho Ta tất cả các con đầu lòng được sinh ra trong dân Israel, cả người lẫn súc vật, vì mọi con đầu lòng đều thuộc về Ta”

Xuất Hành 13: 1 cho chúng ta biết một điều, rằng từ nay mọi con đầu lòng của Israel thuộc về Đức Giê-hô-va. Do đó, tất cả những người được mua bằng máu thuộc về Đức Chúa Trời. Chúng ta được Ngài mua và không  sự tự do riêng của mình. Làm thế nào nhiều người trong chúng ta  thể nói, "Đức Chúa Trời ơi, tôi thuộc về Ngài. Tôi  nô lệ của Ngài”. "vì anh em đã được mua bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình mà tôn vinh Đức Chúa Trời” (1 Cor.6: 20). Ngày mà một người được cứu  ngày mà anh đã được bán. Nô lệ được mua với một mức giá, trong khi một đầy tớ được thuê bằng tiền.

 Những người bán không  bất kỳ sự tự do nào  của riêng mình, trong khi những người được thuê vẫn có quyền tự do riêng của họ. Chúng ta là nô lệ của Đức Chúa Trời; chúng ta không phải  tôi tớ của Ngài. Mỗi khi Kinh Thánh đề cập đến vấn đề này, trong ngôn ngữ gốc, từ ngữ  nô lệ được sử dụng. Chúng ta là nô lệ Đức Chúa Trời mua

W.N-1930