Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

TỔNG QUAN VỀ VƯƠNG QUỐC ĐỨC CHÚA TRỜI


Mác 4:26-27, “Ngài lại phán rằng: “Nước Đức Chúa Trời cũng như người vãi giống xuống đất, tối ngủ sáng dậy, giống nẩy mộng đâm chồi, mà người không hiểu thể nào. Vì đất tự sanh hoa quả, ban đầu là mạ, kế đến bông, đoạn bông kết hột chắc. Khi hoa quả đã chín, người ta liền đưa lưỡi liềm vào, vì mùa gặt đã đến.” Ngài lại phán rằng: “Chúng ta sánh nước Đức Chúa Trời với chi, hay lấy thí dụ nào mà giãi bày? Nước ấy ví như hột cải gieo xuống đất; tuy nó nhỏ hơn cả các giống trên đất, song khi gieo rồi thì nó mọc lên, trở nên lớn hơn mọi thứ rau, nứt ra nhành lớn, đến nỗi chim trời có thể đậu dưới bóng nó được.”

Mác 4:35-41, “Đến chiều tà ngày ấy, Ngài phán cùng môn đồ rằng: “Chúng ta hãy qua bờ bên kia.” Khi lìa quần chúng, môn đồ bèn đưa Ngài đi với họ trong thuyền mà Ngài vẫn ngồi. Cũng có các thuyền khác cùng đi nữa. Bỗng có cơn bão gió lớn nổi lên, sóng tạt vào thuyền, đến nỗi gần đầy nước. Còn chính Ngài đương ở sau đầu lái, dựa gối mà ngủ; môn đồ đánh thức Ngài mà thưa rằng: “Thầy ôi, thầy không lo chúng ta chết mất sao?” Ngài bèn thức dậy, quở gió và phán cùng biển rằng: “Hãy êm đi, lặng đi!” Gió liền dứt, rồi yên lặng như tờ. Đoạn, Ngài phán cùng môn đồ rằng: “Sao các ngươi nhát sợ? Chưa có đức tin sao?” Họ sợ hãi quá đỗi, nói với nhau rằng: “Vậy thì người nầy là ai, mà gió và biển cũng đều vâng phục người?”

Mác 5:1-17, “Khi đến bờ biển bên kia, tại xứ dân Giê-ra-sê, Ngài vừa ra khỏi thuyền, tức thì có một người bị uế linh ám từ nơi mồ mả đi ra đón Ngài. Người thường ở trong mồ mả, dẫu dùng xiềng cũng chẳng ai cột trói người được; vì nhiều lần người bị cùm xiềng cột trói, nhưng người bẻ xiềng phá cùm, không ai có sức chế phục người được. Người hằng ở trong mồ mả và trên núi, cả ngày lẫn đêm kêu la và lấy đá rạch mình. Khi người từ xa thấy Jêsus, bèn chạy đến lạy Ngài, 7 kêu lớn tiếng rằng: “Ớ Jêsus, Con Đức Chúa Trời Chí Cao ôi, tôi với Ngài có can chi chăng? Tôi chỉ Đức Chúa Trời mà xin Ngài đừng làm thống khổ tôi.” Vì Jêsus vừa phán cùng người rằng: “Ớ uế linh kia, hãy ra khỏi người nầy.” Ngài bèn hỏi người rằng: “Mầy tên gì?” Thưa rằng: “Tên tôi là Đạo quân; vì chúng tôi đông.” Người lại nài xin Ngài đừng đuổi chúng nó ra khỏi xứ đó. Vả, chỗ đó, tại triền núi, có một bầy heo đông đương ăn. 12 Các quỉ nài xin Ngài rằng: “Xin khiến chúng tôi đến trong bầy heo kia, để chúng tôi ám vào chúng nó.” Ngài cho phép. Các uế linh ra ám vào bầy heo, bầy heo, ước chừng hai ngàn, từ trên dốc nhảy nhào xuống biển, chết . Những kẻ chăn heo trốn chạy, thuật việc ấy lại trong thành thị và ngoài thôn quê. Thiên hạ bèn đổ ra để xem việc vừa xảy đến. Khi họ đến cùng Jêsus, thấy người đã bị đạo quân quỉ ám đương ngồi, mặc áo, tâm trí tỉnh táo, thì sợ hãi. Những người đã thấy việc đó thuật cho họ thể nào đã xảy đến cho kẻ bị quỉ ám và bầy heo. Họ bèn cầu xin Ngài lìa khỏi bờ cõi họ”

Mác: 5: 21-34 “Khi Jêsus đi thuyền trở qua bên kia, có quần chúng đông nhóm cùng Ngài; Ngài ở trên bờ biển. Kìa, có một chủ nhà hội tên là Giai-ru đến, thấy Jêsus, bèn sấp mình nơi chân Ngài, nài xin rằng: “Con gái nhỏ tôi đang hấp hối. Xin Ngài đến đặt tay trên nó, để nó được cứu và sống.” Ngài đi với người. Có quần chúng đông cùng theo và lấn ép Ngài. Vả, có một người đàn bà mắc bịnh huyết lậu ngót mười hai năm, từng chịu khổ với nhiều thầy thuốc, hao tốn hết tiền của mà không bớt gì, lại càng nặng thêm thì có. Nàng nghe tin về Jêsus, bèn lẩn vào phía sau quần chúng mà rờ áo Ngài. Vì nàng nói rằng: “Nếu tôi chỉ rờ áo Ngài, thì chắc được cứu.” Nguồn huyết lậu của nàng liền khô ngay; nàng cảm biết trong mình tai bịnh đã lành. Tức thì Jêsus tự cảm biết có năng lực từ mình ra, bèn xây lại giữa quần chúng mà hỏi rằng: “Ai rờ áo ta?” Môn đồ thưa rằng: “Thầy thấy quần chúng lấn ép thầy, thầy còn hỏi rằng: “Ai rờ đến ta?” Ngài nhìn quanh để tìm xem đàn bà đã làm điều đó. 33 Đàn bà ấy biết việc đã xảy ra cho mình, thì sợ hãi run rẩy, bèn đến sấp mình xuống trước mặt Ngài, tỏ hết sự thật. Ngài phán rằng: “Con gái ơi, đức tin con đã cứu con; hãy đi bình an, tai bịnh con đã lành rồi.” Ngài cầm tay đứa trẻ, phán cùng nó rằng: “Ta-li-tha cu-mi,” dịch là: “Con gái nhỏ ơi, ta bảo con, hãy dậy.” Tức thì đứa gái đứng dậy và đi, vì đã lên mười hai tuổi. Chúng sững sờ quá đỗi. Ngài nghiêm răn họ đừng cho ai biết sự ấy, và bảo cho đứa trẻ ăn.

Ngày nay dân của Chúa còn nhầm lẫn vương quốc Đức Chúa Trời với cõi thiên đàng, người khác lẫn lộn vương quốc Đức Chúa Trời với sự sống đời đời. Nhiều người còn tin rằng thời đại Tân ước nầy là thời đại Hội thánh, vào thời Thiên hi niên Vương quốc ấy mới xuất hiện. Họ không thấy rằng vương quốc ngày nay nằm trong mặt chủ quan, không thấy được. Vương quốc Đức Chúa Trời là lãnh vực trị vì của Ngài trong tấm lòng dân Ngài đang sống trên địa cầu ngày nay.

1.Sự Phát triển của Vương quốc:

a/Tích cực: 

Lời Đức Chúa Trời là Đấng Christ như hạt giống lúa mì, được gieo trồng vào người tin mọc lên, ban đầu là mạ (là lá, là mầm) lớn lên thành bông lúa (gié lúa) sau cùng kết hột chắc.

Chúa Jesus trong chính Ngài thì vạn năng, nhưng khi Ngài vào trong chúng ta như hạt lúa mì qua Lời Đức Chúa Trời, thì lúc đầu Ngài yếu ớt như hột lúa vì bản ngã chúng ta quá mạnh. Ngài phải lớn lên qua các giai đoạn mầm, lá, gié và hột chắc. Quyền năng vương quốc lớn lên trong chúng ta theo các giai đoạn đó. Vương quốc Đức Chúa Trời lớn lên trong chúng ta từ từ theo năm tháng. Nhiều tín đồ họp lại thành Hội thánh, nên nói cách tổng quát lãnh vực Đức Chúa Trời trị vì trong Hội thánh thành hình. Người nào có được sự phát triển đầy đủ trong đời nầy thì khi thời đại ngàn năm sắp đến, người đó sẽ dự phần sự hiển lộ của vương quốc.

b/Tiêu cực: 

sự phát triển đột biến của hạt cải thành cây to là sự phát triển của vương quốc Đức Chúa Trời trộn lẫn chung với các yếu tố của sáng tạo cũ. Đó là dáng mạo bề ngoài của Cơ Đốc giáo giới hôm nay. Bên trong có vương quốc Đức Chúa Trời là hột lúa mì trên đây, nhưng bên ngoài dân Chúa dẫy đầy những những điều giả trá trong Danh Chúa, nhiều biểu lộ giả mạo của Chúa chân thật. Thí dụ nếp sống vui hưởng cây Nô-ên hay tham dự lễ Easterphục sinh) v..v..

2. Satan nổi loạn:

Trong vũ trụ có vương quốc Đức Chúa Trời và cũng có vương quốc kẻ nổi loạn là vương quốc của Satan.

Buổi chiều sau khi Chúa phán dạy về vương quốc, Ngài bảo các môn đồ chèo thuyền đưa Ngài đi qua bên kia bờ hồ Ga-li-lê. Có nhiều thuyền khác cùng đi theo. Chiếc thuyền tượng trưng Hội thánh. Chúa chỉ nghỉ ngơi trên một chiếc thuyền. Ngày nay có nhiều loại hội thánh, nhiều tập thể Cơ Đốc, nhưng Chúa chỉ hiện diện trong một tập thể mà thôi.

Trong khi các thuyền lướt sóng, chợt có cơn bão nổi lên. Môn đồ kêu Chúa thức dậy. Ngài quở sóng gió như quở trách một người, tức thì cơn bão tan, sóng êm gió lặng. Tại sao Chúa quở sóng gió như quở người ta, vì có thiên sứ ác trên không trung, trong gió to, và các quỉ nhỏ trong sóng biển, tạo ra cơn bão để cản đường Chúa đến bờ bên kia đuổi quỉ. Vì Chúa từng nói,“Nhưng nếu ta nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời mà đuổi quỉ, thì nước Đức Chúa Trời đã đến cùng các ngươi rồi” (Mathio 12:28).

Giữa những lời Chúa phán về sự xây dựng Vương quốc trong 4: 26-27 và thực hiện Vương quốc, có câu chuyện về biển động. Satan nổi loạn chống sự thiết lập vương quốc Đức Chúa Trời nói chung suốt 20 thế kỷ qua, và cụ thể là chống Chúa Jesus đem quyền uy Đức Chúa Trời đuổi quỉ và thiết lập vương quốc bên kia bờ hồ.

3.Xã Hội Loài Người

“Khi đến bờ biển bên kia, tại xứ dân Giê-ra-sê, Ngài vừa ra khỏi thuyền, tức thì có một người bị uế linh ám từ nơi mồ mả đi ra đón Ngài. Người thường ở trong mồ mả, dẫu dùng xiềng cũng chẳng ai cột trói người được; vì nhiều lần người bị cùm xiềng cột trói, nhưng người bẻ xiềng phá cùm, không ai có sức chế phục người được”.

Ngay khi Chúa và các môn đồ đặt chân lên bờ, tình trạng xã hội tại đó bị phơi bày:

Có người bị các quỉ ám, và dân chúng ở đó sống bằng nghề nuôi heo. Lợn là con vật ô uế đối với dân Do thái. Nhưng vì nhiều người trong dân bị các quỉ chiếm hữu, nên họ hành nghề ô uế là nuôi lợn. Họ không nuôi chiên mà nuôi heo, tỏ ra quyền lực Satan hiện hữu trong miền đất nầy.

Trong xã hội ngày nay cũng vậy, quyền lực các quỉ chiếm hữu con người, nên có nhiều người hành nghề nhơ bẩn như buôn bán người, buôn bán ma-túy, chủ chứa mãi dâm.vv.. Ở đây có 2000 con heo, thì cũng phải có rất nhiều quỉ, là đội quân quỉ mới đủ sức đẩy các con heo nhào xuống biển. Các quỉ bị Chúa đuổi đi, tức là thua trận, chúng phải trở về vực sâu qua đường biển.

Chúa đến miền Giê-ra-sê giải quyết hai nan đề: đuổi quỉ ra khỏi người bị quỉ chiếm hữu và dẹp sạch nghề nuôi lợn ô uế ở đó. Có ai trong chúng ta muốn xây nhà định cư trong miền đó không? Chắc là không? Nhưng giữa xã hội hôm nay, nếu trong một vùng đất nào có vương quốc Đức Chúa Trời đến và phát triển mạnh trong nhiều tín đồm thì vùng đất đó các quỉ phải trốn chạy, và tình trạng luân lý vùng đó được cải thiện. Tất cả là do sự hiện hữu của vương quốc Đức Chúa Trời ở tại chỗ đó. Việc đuổi quỉ, dẹp bỏ nghề nghiệp ô uế, để đưa vương quốc Đức Chúa Trời đến tại miền Giê-ra–sê là hành động tiêu biểu, là nguyên tắc Chủa dạy dỗ chúng ta về sự xây dựng vương quốc thuộc linh của Đức Chúa Trời trong xã hội loài người ngày nay. Vương quốc ấy trong lòng những người tin Chúa đang sống tại một địa phương nào đó. Tôi không nói nước bề ngoài của Đức Chúa Trời. Điều đó trong thiên hi niên sẽ hiển lộ. Hôm nay chỉ là nước vô hình và thuộc linh nhưng vẫn có quyền trên các quỉ ở vùng đất đó.

4. Cơ Đốc Giáo giới:

Thứ tự khúc Kinh thánh nầy Đức Thánh Linh cảm thúc Mác ghi lại rất là hợp lý và có ý nghĩa rất sâu sắc.

Tiếp theo Mác ghi lại hai hình ảnh có thể làm minh họa chính xác cho tình trạng Cơ Đốc giáo giới ngày nay:

a/Sống dở chế dở

Nhà hội là nơi dân Chúa tụ hội nghe lời Ngài và thờ phượng Đức Chúa Trời. Cho nên bức tranh nhà hội Giai-ru và cô con gái hấp hối ở đây là bức tranh Hội thánh Chúa ngày nay. Cơ Đốc giáo giới đang ở trong tình trạng dở chết dở sống. nhiều nơi. Hội thánh không còn là Thân Thể sinh động của Đấng Christ. Hội thánh trở thành tôn giáo Cơ Đốc hấp hối. Buổi nhóm họp của Hội thánh đầy dẫy mùi sự chết xác thịt, hoặc là đầy văn tự chết. Ít có sự ban phát Linh Chúa, ít có sự tươi mới của sấm ngôn Đức Chúa Trời. Hình thức buổi nhóm rất hoành tráng, đúng lễ nghi tôn giáo, nhưng nội dung chết cứng, không có chất dinh dưỡng cho dân Chúa.

b/ Rò rỉ sự sống thần thượng

Hình ảnh người phụ nữ bị bịnh rong huyết suốt 12 năm nói lên trình trạng rò rì, tình hình thất thoát sự sống thần thượng trong dân Chúa ngày nay. Đa số dân Chúa rò rỉ sự sống Đức Chúa Trời.

Tóm lại Mác chưỡng và chương 5 là minh họa thứ tự của vương quốc Đức Chúa Trời. Chúa đã đến thế giới nầy. Qua lời Kinh thánh, Chúa gieo chính Ngài vào những người tin. Qua sự phát triển của hạt giống mà Đức Chúa Trời có được một lãnh vực để trị vì, trong mỗi một tín đồ nói riêng và trong Hội thánh nói chung. Dù lúc nào satan cũng dấy động hoàn cảnh để chống đối vương quốc, nhưng do sự phát triển đầy đủ và kết hạt chắc của các tín đồ. Chúa sẽ có vương quốc trong Hội thánh ngày nay theo tỉ lệ khiêm tốn và sự hiển lộ vương quốc ấy trong ngay mai. Đại đa số Cơ Đốc giáo giới chỉ là cây to có chim trời đậu, không phải là vương quốc của Đức Chúa Trời.

Minh Khải 13-6-2014