Ngoài việc khải thị lẽ thật trực tiếp cho chúng ta, Đức Chúa Trời
thường (trong thực tế là hầu như mọi lúc) chuyển tải lẽ thật cho chúng ta qua
các con cái khác của Ngài. Loại lẽ thật này trước hết phải được tâm trí chúng
ta chấp nhận, rồi nó mới vươn đến linh chúng ta. Chúng ta sử dụng tâm trí mình
để tiếp xúc với sự phát ngôn và văn phẩm của người khác. Nếu chúng ta không có
tâm trí thì lẽ thật không thể vươn đến đời sống chúng ta được. Vì vậy, một tâm
trí mở ra là rất trọng yếu đối với nếp sống thuộc linh của chúng ta. Nếu tâm
trí chúng ta hoàn toàn bị chiếm hữu bởi các ý kiến, dù cho đó là ý kiến về lẽ
thật hay về người rao giảng lẽ thật, thì vẫn không có cách nào để lẽ thật bước
vào trong tâm trí hoặc nếp sống của chúng ta. Nếu các tín đồ quyết định trước
mình sẽ đọc hoặc nghe loại dạy dỗ nào, thì chẳng có gì lạ khi họ không nhận
được nhiều sự giúp đỡ.
Các tín đồ phải biết diễn trình mà qua đó lẽ thật biến thành nếp sống
trước khi có thể nhìn thấy tầm quan trọng của một tâm trí mở ra. Lẽ thật trước
hết được nhận thức trong tâm trí chúng ta, sau đó bước vào trong linh và chạm
đến linh chúng ta. Cuối cùng, nó được biểu lộ trong cách sống chúng ta. Một tâm
trí đóng lại ngăn trở lẽ thật vươn đến linh. Tâm Trí đóng lại nghĩa là tâm trí
bị chiếm hữu bởi các ý kiến. Bất cứ điều gì không phù hợp với các ý tưởng của nó
đều bị chống đối và chỉ trích. Các ý kiến của tâm trí trở nên tuân chuẩn cho
tất cả các lẽ thật. Bất cứ điều gì không hòa hợp với ý kiến của nó thì không
được xem như lẽ thật. Loại tâm trí này không cho nhiều lẽ thật của Đức Chúa
Trời có cơ hội bước vào. Kết quả là các tín đồ không thể không bị mất mát trong
vấn đề sự sống. Các tín đồ có kinh nghiệm đều có thể làm chứng về tầm quan
trọng của một tâm trí mở ra đối với sự khải thị lẽ thật. Nhiều lần, chúng ta
thiếu hiểu biết vì chúng ta không có một tâm trí mở ra, chứ không phải vì lẽ
thật không được rao giảng cho chúng ta. Đôi khi, Đức Chúa Trời phải chờ đợi
nhiều năm trước khi Ngài có thể khiến cho chúng ta cất đi mọi rào cản và tiếp
nhận lẽ thật của Ngài. Một tâm trí mở ra cùng với một linh mở ra là điều rất
giúp ích cho các tín đồ trong việc tăng trưởng trong lẽ thật.
Mặc dù nhiều lúc lẽ thật có thể dường như mơ hồ trong tâm trí, nhưng hễ
tâm trí cứ mở ra, tín đồ sẽ nhìn thấy sự quý báu của lẽ thật khi ánh sáng của
linh đến. Nhiều lần, một tín đồ nhận được một lẽ thật dường như vô nghĩa. Nhưng
chỉ sau một thời gian ánh sáng của linh bước vào, và tín đồ dường như hiểu ra
mọi sự, và nhìn thấy nội dung thực chất của lẽ thật. Bên ngoài, người ấy có thể
không diễn đạt thành lời được, nhưng bên trong, có một sự hiểu biết khôn tả.
Một tâm trí mở ra sẽ mở đường cho lẽ thật bước vào. Nhưng nếu không có sự soi
sáng của linh thì vẫn vô ích.
SỰ CAI TRỊ TÂM TRÍ
Một phần của bản thể tín đồ đều cần được giữ ở dưới sự kiểm soát. Tâm
trí cũng vậy. Điều này không thể xao lãng ngay cả khi tâm trí đã được đổi mới.
Chúng ta đừng bao giờ để cho tâm trí mình tự do tùy thích. Nếu không, các ác
linh sẽ đến và chiếm lấy tâm trí một lần nữa. Chúng ta nhận thức rằng các ý
tưởng của chúng ta là các hạt giống của hành vi chúng ta. Nếu không cẩn thận
trong ý tưởng của mình, chúng ta sẽ sớm sa ngã vào trong tội lỗi. Sau khi hạt
giống ý tưởng được trồng, chúng ta không biết khi nào nó sẽ lớn, nhưng không
sớm thì muộn, nó cũng sẽ lớn. Nếu cẩn thận truy nguyên mọi sự quá phạm vô tình
hay cố ý của mình, chúng ta sẽ luôn nhận thấy rằng chúng là kết quả của các ý
tưởng trước đó. Nếu chúng ta để cho một ý tưởng tội lỗi lỗi lưu lại trong đầu
chúng ta mà không tống khứ nó đi, thì một thời gian sau, thậm chí một vài năm
sau, có sẽ trở thành một hành động tội lỗi. Thí dụ, nếu chúng ta có ý tưởng xấu
về một anh em mà không loại bỏ nó ngay lập tức, nó sẽ kết trái, dù chúng ta
biết rằng điều đó sai trật và xin Đức Chúa Trời tha thứ! Mọi ý tưởng không đúng
đắn chắc chắn sẽ sản sinh ra hành vi không đúng đắn. Vì vậy các tín đồ có thể
gặp nan đề nếu không triệt để xử lý mọi ý tưởng của mình. Nếu một người không
thể kiểm soát được các ý tưởng của mình, người ấy sẽ nhận thấy rằng mình không
thể kiểm soát được điều gì cả. Đây là lý do tại sao Peter nói: “Hãy thắt lưng tâm trí anh em” (1 Phiero
1:13). Điều này nghĩa là chúng ta cần kiểm soát các ý tưởng của mình và không
để chúng chạy lung tung.
Chủ đích của Đức Chúa Trời là đem “mỗi
ý tưởng dẫn đến sự vâng phục Đấng Christ) (2 Cor 10:5). Vì vậy, các tín đồ
phải xem xét mỗi một ý tưởng của mình dưới ánh sáng của Đức Chúa Trời. Chúng at
không được để cho bất cứ ý tưởng nào chạy ra khỏi quyền hạn xét xử của chúng ta
hoặc trốn khỏi sự chú ý của chúng ta. Mọi loại ý tưởng đều phải d0i qua sự kiểm
tra và ở dưới sự kiểm soát của chính chúng ta.
Đang khi kiểm soát các ý tưởng của mình, chúng ta phải đảm bảo rằng
không một ý tưởng không đúng đắn nào còn lại. Mọi ý tưởng không đúng đắn phải
bị loại bỏ.
Một tín đồ không được để cho tâm trí mình lười biếng. Điều này nghĩa là
người ấy phải áp dụng các ý tưởng của mình cho mọi sự. Người ấy phải là một
người thuộc linh với một ý thức đầy đủ, không để cho các ý tưởng của mình cứ
trì độn hoặc lơi lỏng. Nếu người ấy như vậy, các ác linh sẽ chớp lấy thời cơ để
công tác. Tâm trí người ấy không được lười biếng và ở không. Tâm trí phải luôn
làm việc. Thậm chí ngay sau khi nhận được sự khải thị trong linh, người ấy phải
vận dụng ý tưởng (tâm trí) của mình. Đừng nghĩ rằng sau khi nhận được sự khải
thị trong linh, người ấy có thể hành động theo. Người ấy phải áp dụng tâm trí
mình để kiểm tra và xem xét điều mình sắp làm và tìm hiểu xem còn có ý định
riêng, bất cứ điều gì không theo Đức Chúa Trời và bất cứ điều gì ra từ xác thịt
không. Hành vi của người đó có hoàn toàn theo linh và hoàn toàn theo thời điểm
của Đức Chúa Trời không hay vẫn còn một điều gì đó ra từ bản ngã? Loại suy xét
này sẽ giúp linh làm sáng tỏ khải thị trong trực giác hơn. Nếu điều đó không
phải là sự khải thị của Đức Chúa Trời, nó sẽ bị phơi bày. Một tâm trí tập trung
vào bản ngã sẽ ngăn trở chúng ta nhận thức ý muốn của Đức Chúa Trời. Không quan
tâm đến các ý tưởng tập trung vào bản ngã là điều rất hữu ích. Đức Chúa Trời
không muốn chúng ta bước theo cách mù quáng. Ngài muốn chúng ta lĩnh hội ý muốn
của Ngài cách sáng tỏ. Bất cứ điều gì không được lĩnh hội cách thấu đáo thì
không đáng tin cậy.
Khi tâm trí làm việc, các tín đồ phải cẩn thận không để nó công tác một
mình. Điều này nghĩa là nó không nên công tác ngoài sự cai trị của linh. Khi
tâm trí không nắm giữ ý kiến, nó sẽ giúp các tín đồ biết ý muốn của Đức Chúa
Trời cách sáng tỏ hơn. Nhưng khi nó trở nên độc lập, nó sẽ biểu hiện xác thịt
sa ngã. Thí dụ, nhiều nhà nghiên cứu Kinh Thánh chỉ theo đuổi tâm trí con người
theo các ý tưởng và bởi sức riêng của họ. Nhiều người chỉ hiểu lẽ thật trong
tâm trí! Loại hành động độc lập này của tâm trí rất nguy hiểm vì loại tri thức
này chỉ cung cấp thêm thông tin để tâm trí người ấy suy nghĩ và có thêm cơ sở
để khoe khoang. Tuy nhiên, nó sẽ không hề tác động đến nếp sống người ấy. Các
tín đồ phải cố hết sức từ chối mọi lẽ thật chỉ được lĩnh hội bằng tâm trí. Loại
lĩnh hội này sẽ nhường lập trường cho Satan công tác. Các tín đồ phải được cảnh
tỉnh về một sự thật là bất kỳ tri thức nào có được chỉ bởi tâm trí đều cung cấp
con đường mà ma quỷ công tác. Loại ham muốn này phải được kiềm chế.
Tâm trí phải làm việc; nó cũng phải nghỉ ngơi. Nếu các tín đồ để cho
tâm trí mình làm việc mà không nghỉ ngơi, nó sẽ đau yếu giống như thân thể vật
lý vậy. Các tín đồ phải kiềm chế công tác của tâm trí và không để cho nó trở
nên quá năng động và vượt quá tầm kiểm soát. Sự thất bại của Elijah dưới cây
bách là vì tâm trí ông làm việc quá mức (1 Vua 19:4).
Các tín đồ phải gìn giữ cho tâm trí mình luôn ở trong sự hòa bình của
Đức Chúa Trời “Ngài sẽ giữ sự kiên định
của tâm trí/ Trong sự hòa bình hoàn hảo/ Vì người ấy tin cậy Ngài” (Isa.26:3).
Một tâm trí không yên nghỉ là tâm trí
thường bị quấy rầy. Loại tâm trí này sẽ gây tổn hại cho cả nếp sống lẫn công
tác thuộc linh. Nó sẽ dẫn các tín đồ vào trong vô số con đường sai trật. Một
tâm trí không yên nghỉ không thể làm việc theo tình trạng bình thường được. Đây
là lý do tại sao sứ đồ Paul dạy các tín đồ đừng để cho bất cứ ý tưởng lo âu nào
lưu lại trong họ (Phil 4:6) Khi một ý tưởng như vậy đến, nó phải xoay lại với
Đức Chúa Trời. Khi đó, sự hòa bình của Đức Chúa Trời sẽ gìn giữ lòng và các ý
tưởng của họ (c.7). Vị sứ đồ cũng nài khuyên các tín đồ để cho tâm trí mình làm
việc và không ở không. Ông nói: “Cuối
cùng, anh em ơi, điều gì chân thật, điều gì đáng đề cao, điều gì công nghĩa,
điều gì thuần khiết, điều gì đáng yêu, điều gì có tiếng tốt, nếu có bất cứ mỹ
đức và bất cứ sự khen ngợi nào, hãy kể đến những điều này” (c.8).
Tâm trí không nên bị sự sống tình cảm thống trị. Chúng ta phải công tác
bởi đức tin, hiểu biết nguyên tắc của nó, điềm tĩnh và yên nghỉ trong Đức Chúa
Trời. Đây là ý nghĩa của sự “tỉnh táo” (2
Tim. 1:7). Các tín đồ không còn dựa trên “tiếng nói”, “khải tượng”, hay “ánh
sáng” như nền tảng hướng dẫn họ. Đúng hơn, họ đơn giản bước theo trực giác
trong linh. Họ không nên tìm kiếm cảm xúc trong tình cảm hay sử dụng bất cứ sự
kích động, khích lệ hoặc hứa hẹn bên ngoài nào để giữ họ tiếp tục công tác; họ
chỉ được dựa trên nguyên tắc đúng sai của Đức Chúa Trời để quyết định mọi sự.
Tâm trí cũng phải được giữ trong sự khiêm nhường. Sự kiêu căng rất dễ
đem các tín đồ vào trong sự lầm lạc. Mọi ý tưởng tự biện minh, tự khoe khoang,
và tự mãn đều khiến tâm trí suy nghĩ không đúng đắn. Nhiều người không thiếu
hụt trong sự hiểu biết; tuy nhiên, họ tự lừa dối và trở nên bối rối vì tâm trí
họ quá kiêu căng và họ quá quan tâm đến chính mình. Vì vậy, bất cứ ai thật sự
ao ước phục vụ Chúa phải có “mọi sự khiêm
nhường của tâm trí” (Công 20:19, KJV). Các tín đồ phải loại bỏ mọi ý tưởng tự lừa dối
và nhận thức vị trí mà Đức Chúa Trời đã sắp xêp cho mình trong Thân Thể Đấng
Christ.
MỘT TÂM TRÍ ĐẦY DẪY LỜI ĐỨC CHÚA TRỜI
Đức Chúa Trời nói: “Ta sẽ truyền
đạt các luật pháp của Ta vào trong tâm trí họ” (Heb. 8:10). Chúng ta cần
đọc và thuộc Kinh Thánh nhiều hơn để chúng ta không phải dò tìm Kinh Thánh vào
những lúc có nhu cầu cấp bách. Nếu chúng ta đọc Kinh Thánh, Đức Chúa Trời sẽ đổ
đầy vào mọi ý tưởng của chúng ta bằng luật pháp của Ngài. Khi cần ánh sáng cho
bước đi của mình, chúng ta phải lập tức nhớ lại một lời trong Kinh Thánh. Nhiều
tín đồ không thịch đọc Kinh Thánh bằng tâm trí, họ chỉ thích bất chợt mở ra một
trang Kinh Thánh sau khi câu nguyện rồi nhận lấy bất cứ điều gì họ tìm thấy như
là từ Đức Chúa Trời. Họ không nhận thức rằng điều này không đáng tin ậy. Nếu
tâm trí chúng ta đầy dẫy Lời Đức Chúa Trời, Thánh Linh sẽ lập tức soi sáng tâm
trí chung ta qua trực giác và khiến chúng ta nhớ lại một câu thích hợp cho
chúng ta biết mình phải làm gì. Chúng ta không cần bất cứ ai bảo chúng ta đừng
ăn cắp vì chúng ta biết rằng điều này có trong Lời Đức Chúa Trời. Lời này đã ở
trong tâm trí chúng ta rồi. Nếu có thể hiệp một với Kinh Thánh theo cách này
trong nhiều vấn đề, chúng ta sẽ nhận biết ý muốn của Đức Chúa Trời trong mọi
sự.
KÊU LA VỀ MỘT TÂM TRÍ ĐƯỢC LÀM THUẦN KHIẾT
Các tín đồ phải liên tục cầu xin Đức Chúa Trời làm thuần khiết tâm trí
mình và giữ cho nó luôn tươi mới. Chúng ta phải xin Đức Chúa Trời tẩy sạch mọi
ý tưởng xấu và mọi sự tưởng tượng hư không đối với Đức Chúa Trời để điều chúng
ta tin sẽ hoàn toàn phù hợp với ý muốn đời đời của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải
xin Đức Chúa Trời không chỉ làm cho chúng ta suy nghĩ về Ngài mà còn làm cho
chúng ta suy nghĩ về Ngài cách đúng đắn. Chúng ta phải xin Đức Chúa Trời đừng
để cho bất cứ ý tưởng nào ra từ bản chất ác của chúng ta. Nếu có một ý tưởng
như vậy, chúng ta phải xin ánh sáng của Đức Chúa Trời chiếu sáng trên điều đó
và kết liễu nó ngay lập tức. Chúng ta phải xin Đức Chúa Trời giữ chúng ta xa
khỏi việc nêu ra bất kỳ giáo lý đặc biệt nào theo quan niệm cũ của chúng ta, là
điều sẽ chia rẽ hội thánh của Đức Chúa Trời. Chúng ta cũng phải xin Đức Chúa
Trời gìn giữ chúng ta khỏi việc chấp nhận, qua tâm trí, bất cứ sự dạy dỗ đặc
biệt nào phân rẽ chúng ta với các con cái khác của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải
xin Đức Chúa Trời khiến chúng ta có cùng một tâm trí với người khác, kiên nhẫn
chờ đợi trong bất cứ vấn đề nào mà chúng ta chưa đạt đến sự hiệp nhất của tâm
trí với người khác. Chúng ta phải xin Đức Chúa Trời giữ chúng ta khỏi việc sử
dụng sự sống mới để chống đỡ cho một ý
tưởng sai trật hay các sự dạy dỗ ra từ các ý tưởng như vậy. Chúng ta phải xin
Đức Chúa Trời giúp chúng ta chết không chỉ đối với bản chất ác của mình mà còn
đối với các ý tưởng của mình. Chúng ta phải xin Đức Cháu Trời đừng để cho các ý
tưởng của chúng ta là nguyên nhân gây chia rẽ trong Thân Thể Đấng Christ. Chúng
ta phải xin Đức Chúa Trời khiến cho tất cả con cái Ngài sống bởi Ngài hầu cho
họ không còn bị tản lạc, làm tổn hại nhau và lang thang nữa, và để cho tất cả
họ có cùng một tâm trí cũng như cùng một sự sống.
Watchman Nee (Người Thuộc linh)