Mỗi buổi sáng khi thức dậy, bước chân xuống khỏi giường ngủ, tôi thường cảm tạ Chúa vì Ngài còn cho tôi còn sống thêm một ngày mới nữa.
Cuộc đời này của anh em sẽ kết thúc nhanh chóng (Gióp 9:25, 26, 1 :1-2; Lu-ca 12:20, Hê- bơ-rơ 9:27), hãy xem anh em sẽ ra sao trong một thế giới khác. Hiện nay anh em còn là người, ngày mai anh em sẽ biến mất và khi anh em đã được dời đi mất rồi, anh em cũng nhanh chóng ra khỏi tâm trí mình.-“ Các ngày của tôi mau hơn kẻ trạm; Nó trốn không thấy điều phước hạnh. Nó xớt qua mau như thuyền nan” (Gióp 9:25-26). “Ông sẽ được tuổi cao khi vào trong phần mộ, Như một bó lúa mà người ta gặt phải thì” (Gióp 5:26)
Ôi! Mù lòa và cứng cỏi thay cho lòng người, chỉ nghĩ đến điều hiện tại mà chẳng nghĩ đến điều sẽ xảy ra! Anh em hãy điều chỉnh chính mình trong mỗi hành động và tư tưởng, dường như hôm nay anh em chuẩn bị chết. Nếu anh em có một lương tâm trong sạch, anh em sẽ chẳng sợ sự chết gì cả (Lu-ca 12:37). Tránh tội lỗi thì tốt hơn là tránh sự chết. Nếu hôm nay anh em không chuẩn bị thì ngày hôm sau làm sao có thể chuẩn bị được? Ngày mai không chắc chắn thì làm thế nào anh em biết được ngày nay có hay không có gì xảy ra đối với anh em? Sống lâu có ích lợi gì khi anh em chẳng sửa đổi mình và được trọn vẹn thuộc linh?
Than ôi những ngày tháng không thay đổi của chúng ta chỉ làm gia tăng thêm những lỗi lầm! Ôi! Ước gì chúng ta có được đời sống tốt đẹp trong thế giới này! Nhiều người thường đếm số năm của đời mình trong đầu; dầu vậy kết quả của sự sửa đổi thường rất ít ỏi.
Phước thay là người hay đặt giờ qua đời của mình trước mắt (Truyền Đạo 7:1), và hằng ngày chuẩn bị để chết. Bất cứ lúc nào anh em thấy một người chết, hãy nhớ rằng anh em sẽ trải qua giống như vậy (Hê-bê-rơ 9:27). Vào buổi sáng, hãy suy nghĩ anh em không thề sống đến tối. Và khi tối đến, anh em không dám hứa hẹn mình sẽ sống tới sáng. Vậy nên, anh em sống thể nào để sự chết đem anh em ra đi một cách có chuẩn bị, vì nhiều người đã chết bất thình lình. Khi giờ cuối cùng đến với anh em, sẽ có một tư tưởng khác xa với cuộc đời đã qua và sự hối tiếc rằng mình quá cẩu thả và nhu nhược trước khi ra đi.
Hạnh phúc thay và khôn ngoan thay là người hôm nay lao nhọc trong đời sống theo như mình ước ao được cất lên không trung đang khi làm những việc ấy! Một thái độ hoàn toàn khinh bỉ thế giới, một tấm lòng ước ao tấn tới về đức hạnh, tiến bộ đời sống thuộc linh, yêu mến kỷ luật, có tấm lòng ăn năn đau đớn, sẵn sàng vâng lời từ bỏ bản ngã và không sợ bất cứ nghịch cảnh nào vì cớ yêu Đấng Christ, cho chúng ta một niềm tin rằng chúng ta đồng đi với Chúa một cách hạnh phúc.
Anh em còn làm được nhiều điều khi còn khỏe mạnh, nhưng khi ốm yếu anh em sẽ không làm được gì. Vài người nhờ đau ốm mà tốt hơn kẻ lang thang trong cuộc hành trình về trời, vì vậy hiếm khi họ được thánh hóa.
Đừng đặt niềm tin cậy của anh em nơi bạn bè và người thân, cũng đừng trì hoãn sự chúc phước hạnh của anh em trên kẻ khác, mà chờ đến đời sau, tốt hơn là hãy quan tâm đến nó và làm một vài điều tốt trước, hơn là hy vọng nơi sự giúp đỡ của người khác (Ê-sai 30:5, 31:1; Giê-rê-mi 17:5, 48:7; Ma-thi-ơ 6:20)
Thời giờ rất đáng quý báu. “Kìa, hiện nay là thì thuận tiện, kìa, ngày nay là ngày cứu rỗi” (II Cô-rinh-tô 6:2). Nhưng than ôi! Sao anh em không sử dụng thì giờ cách ích lợi hơn, trong đó anh em có thể học biết rằng bởi thì giờ được sử dụng cách tốt đẹp ấy, anh em sẽ sống đời sau này! Giờ sẽ đến, anh em ao ước có được một ngày hoặc một giờ để sửa đổi, và tôi biết rằng anh em sẽ không nhận được điều mình ước ao. Ôi! Anh em yêu dấu, anh em sẽ thoát khỏi hiểm họa thật lớn lao và được giải cứu khỏi sự sợ hãi lớn lao. Nếu anh em thường nghĩ và sợ chết thì bây giờ anh em hãy làm việc thế nào để đến giờ chết anh em sẽ được vui hơn là sợ hãi. Hãy học chết đối với thế giới để anh em có thể bắt đầu sống với Đấng Christ (Ro-ma 6:8). Bây giờ hãy học từ bỏ tất cả mọi sự (Lu-ca 1 :33) để lúc ấy tự do ra đi với Ngài. Hãy nghiêm túc đối mình ngày hôm nay bằng sự ăn năn (I Cô-rinh-tô 9:27) để lúc ấy anh em được lòng tin vững vàng.
Ôi! Thật ngu dại, nếu chúng ta nghĩ mình sẽ sống lâu, trong khi chẳng có ngày nào chúng ta có sự an toàn. Biết bao nhiêu người bị lừa dối và mạng sống bị cướp mất bất thình lình! Anh em thường nghe người ta nói rằng người kia ngã vì gươm, người nọ chết đuối, người khác thì bị rơi từ trên cao, người thì chết đang khi ăn, người thì chết đang khi chơi, người thì bị hủy diệt vì lửa,... Đời người thình lình vượt qua như cái bóng (Gióp 14 :8). Ai sẽ nhớ đến anh em khi anh em đã chết? “Nếu các ngày của loài người đã định rồi, Nếu số tháng người ở nơi Chúa, Và Chúa đã định giới hạn cho người, mà người không qua khỏi được” (Gióp 14:5)
Anh em yêu dấu của tôi, anh em hãy làm bất kì điều gì anh em có thể làm, vì anh không biết khi nào sẽ chết, cũng không biết điều gì sẽ đến khi anh em chết. Trong khi anh em có thì giờ hãy chất chứa cho mình của cải đời đời (Ma-thi-ơ 6:20, Ga-la-ti 6:8). Đừng suy nghĩ gì ngoài sự cứu rỗi trọn vẹn của anh em. Đừng quan tâm điều gì ngoài Đấng Christ và những việc của Đức Chúa Trời. Hãy giữ mình như khách lạ và kẻ hành hương trên đất (I Phi-e-rơ 2:11) và giống như một người không có công việc gì của đời này vướng bận. Hãy giữ lòng anh em được tự do, chí hướng về Đức Chúa Trời, vì ở đây anh em không có “ thành còn mãi” (Hê-bơ-rơ 13:1 ).
—