Con dân Chúa chưa sáng tỏ về sự thịnh vượng vật chất. Vì họ
chưa hiểu sự khác biệt giữa Cựu ước và Tân ước, nên họ hiểu sai về quyền quản
gia của cải vật chất, và sinh ra nhiều lời giảng dạy hồ đồ.
1.
Thời
cựu ước:
Đức Chúa Trời mong muốn con dân Ngài thịnh vượng vật chất
theo sự chúc phước của Ngài. Abraham thịnh vượng. Về Y-sác, có chép, “Y-sác
gieo hột giống trong xứ đó; năm ấy gặt được bội trăm phần; vì Đức Giê-hô-va đã
ban phước cho” (Sáng 26:12). Chúng ta thấy sự thịnh vượng của Gióp, và của
Solomon…v…v.Tín đồ Cựu ước nào nghèo thiếu
là đang bị rủa sả, “Ngươi sẽ bị rủa sả ở trong thành và ngoài đồng ruộng, cái giỏ và thùng nhồi bột của ngươi cũng bị rủa
sả, hoa quả của thân thể ngươi, bông
trái của đất ruộng ngươi, luôn với lứa đẻ của bò cái và chiên cái ngươi, đều sẽ
bị rủa sả!” (Phục 28:16-18).
2.
Thời
Tân ước:
Trong thời Tân ước thì khác hẳn. Chúa có thể cho tín đồ thịnh
vượng—như, “Kẻ yêu dấu ơi, tôi cầu nguyện cho anh được thạnh vượng trong mọi sự,”
(3 Giăng 2); “Gian-nơ vợ Chu-xa, là gia tể của Hê-rốt, Su-sanh, và nhiều người
khác, là kẻ dùng của cải mình mà phục sự Ngài” (Luca 8:3), hay như cô Li-đi,
buôn hang vải sắc tía cao cấp, cư dân trong hội thánh Phi-líp.—Nhưng cũng có
người rất nghèo, chỉ tạm đủ ăn như Phao-lô, “Tôi biết xử nghèo hèn, cũng biết xử
dư dật; trong mọi sự mọi nơi, hoặc no hay đói, hoặc dư hay thiếu, tôi đều đã nắm
được bí quyết rồi cả” (Phi-lip 4:12).
3.
Loạn
thị thuộc linh:
Ngày nay có hai cực đoan trong hội thánh. Rất nhiều giáo sư
Cơ Đốc cổ xúy phúc âm thịnh vượng. Một số nhiều kêu gọi hưởng thụ sự sung túc của
thế giới nầy, đó là thiên hi niên. Một số người, chính tôi nghe được, kêu gọi
tín đồ uống rượu (nghĩa đen) vì đó là phần vui hưởng sự thịnh vượng sung sướng
vật chất. Tối tăm hơn, khi có một số người tuyên bố, “ngày nay ai còn lao động
lam lũ như làm ruộng, chân lấm tay bùn, làm nghề nông là đang bị Đức Chúa Trời
rủa sả”. Thi thiên 112 là bài giảng nằm lòng của họ. Nhiều người khoe khoang về
sự thành đạt của mình trong thương trường, trong nghề nghiệp và dùng nhiều lời mỉa
mai lên án các tôi tớ Chúa mà đang bị túng quẫn.
Một số người khác cho rằng tiền bạc là ác, cho nên như ông
Francis bán cả tài sản kếch sù, phân phát kẻ nghèo và lập ra dòng tu Francisco,
sống cuộc đời thanh bạch, nghèo nàn vì Chúa.
Các bạn thân mến,
Trong thời Tân ước, Chúa vẫn cho phép tín đồ thịnh vượng
nhưng phải phân phát của cải ra cách rời rộng, như người quản gia mà thôi.
Không được tích trữ để hưởng thụ. Trong thời nầy Chúa cũng cho phép nhiều người
sống cuộc sống khó khăn vật chất, để thử thách người đó và thử thách những người
giàu có hơn sống xung quanh người tín đồ nghèo đó. “Phàm ai có của cải đời nầy, thấy anh
em mình đang cùng túng mà chặt dạ, thì tình thương yêu Đức Chúa Trời thể nào ở
trong người ấy được ư? Hỡi các con bé mọn,
chớ thương yêu bằng lời nói và đầu lưỡi, nhưng bằng việc làm cách thành thật”
(1 Giăng 3:17-18).
Trong đời tôi, tôi chỉ thấy vài người làm giàu cho Chúa, dâng
đến 80 hay 90 phần trăm lợi tức. Tôi cũng thấy nhiều con dân Chúa bị sự khó
khăn vật chất bao vây cả đời. Tôi cũng thấy nhiều tín đồ tích trử hưởng thụ sự
thịnh vượng an toàn suốt đời, cũng có kẻ bị Chúa phá sản vào giữa đời người.
1 Timothe 6: 9-10; 17-19;
“Còn như những kẻ muốn giàu có thì sa vào sự cám dỗ, mắc lưới rập, ngã
trong nhiều sự tham dục ngu dại thiệt hại, là sự khiến cho người ta đắm chìm
trong sự bại hoại hư mất. Bởi chưng sự
ham tiền là cội rễ mọi điều ác, có kẻ vì đeo đuổi nó mà bị lừa dối bội đạo, chuốc
nhiều sầu khổ mà tự đâm lấy mình.-- Hãy răn bảo kẻ giàu ở đời nầy đừng tự cao và đừng đặt hi vọng
nơi tiền của vô định, nhưng hãy đặt hi vọng nơi Đức Chúa Trời, là Đấng ban mọi
vật dồi dào cho chúng ta hưởng. Hãy răn bảo họ phải làm lành, giàu về việc tốt,
sẵn sàng phân phát, vui lòng cung cấp, để dồn chứa cho mình một nền tảng tốt đẹp
cho thời tương lai, hầu cho họ giựt lấy cái sống là sự sống thật”.
Những kẻ làm giàu trên đây là tín đồ, họ có thể “tự đâm mình”
(tự tử) khi bị phá sản.
Xin Chúa cho các bạn sáng tỏ về sự thịnh vượng vật chất trong
thời tân ước nầy.
Cây Sự Sống—5-3-2015