“Song ngươi còn có điều khá nầy, là ngươi ghét công việc của
đảng Ni-cô-la, mà ta cũng ghét nữa –vì tại đó ngươi có kẻ giữ theo giáo lý của
Ba-la-am. Ngươi lại cũng có kẻ giữ theo giáo lý của đảng Ni-cô-la cách ấy nữa-Nhưng
có điều ta trách ngươi, ấy là ngươi dung nhượng cho đàn bà Giê-sa-bên kia, là kẻ
tự xưng mình là nữ tiên tri, dạy dỗ và dẫn dụ các đầy tớ ta phạm gian dâm và ăn
của cúng hình tượng” (Khải 2: 6,14-15, 20).
-
Ni-cô-la nghĩa gì ta?
“Ni-cô” là thắng trên”la”—dân thường;
Đó là tập thể quân vương,
Khoác lên lối sống coi thường thiên dân.
Chúa không xếp đặt giai tầng,
Cũng không vị nể thánh dân thể nào;
Christ nhân đều được xức dầu,
Ngài không biệt đãi ai đâu ngoài hàng.
Chức danh “tôi tớ” Chúa ban
Cho người được cứu tự ngàn xưa nay;
Có lớp người tự lên ngai,
Trung gian Chúa với dân Ngài ở đây;
Chúa cấm chịu gọi là “thầy”,
Đừng làm “cha, chủ” trên bầy chiên ngoan;
Nước thầy tế lễ rõ ràng,
Mọi người đến Chúa ngang hàng tỏ ra;
Tiếc thay đảng ni-cô-la,
Đứng chen vào giữa chúng ta với Ngài;
Trước tiên lối sống phô bày,
Sau thành giáo lí quản cai nhiều đời;
Giảng rằng: “ai phạm đến người,
“Khó toàn tánh mạng, cuộc đời tiêu tan”;
Độc quyền đứng chỗ cao sang,
Ngồi đầu tiệc yến, nghênh ngang ngoài đường.
Chúa lập mục tử yêu thương,
Chăn nuôi, bảo dưỡng, lo lường thiên dân,
Không nhờ bầy để vinh thân,
Chăn thuê, giảng mướn vô cùng xấu xa;
Chúa căm ghét Ni-cô-la,
Ba-la-am ấy cũng là đồng môn,
Giê-sa-bên quá gớm hơn,
Bọn người tội phạm Chúa luôn danh đề,
Nay mai Chúa sẽ quay về,
Phân thây bọn ấy nặng nề lắm thay./.
Minh Khải- 23-8-2015-
( Nguồn: CV 11:16; Mathio 23: 8-9; 25:14-15, 50-51 “Ấy cũng ở
An-ti-ốt mà môn đồ được gọi là Cơ-đốc đồ trước nhứt--Nhưng các ngươi đừng chịu
ai gọi mình bằng Ra-bi, vì chỉ có một Đấng là Thầy các ngươi, còn các ngươi thảy
đều là anh em. Cũng đừng gọi ai ở dưới đất
là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, là Đấng ở trên trời--"Lại, nước trời
ví như một người kia sắp qua xứ khác, gọi các đầy tớ giao của cải cho. Chủ giao cho kẻ nầy năm ta lâng, kẻ kia hai, kẻ
khác một, tuỳ tài mỗi người; đoạn chủ lên đường-- chủ nó sẽ đến trong ngày nó
không ngờ, giờ nó không hay, mà phân
thây nó, và định cho nó đồng phần với kẻ giả hình; tại đó sẽ có khóc lóc và
nghiến răng.”.