Kinh thánh là sách của Đức Giê-hô-va (Esai 34:16). Kinh thánh
là lời Đức Chúa Trời (2 Tim 3:16). Kinh thánh mặc khải Đức Chúa Trời, về thân vị,
thuộc tánh, mỹ đức, kế hoạch, công tác..v..v..của Ngài. Điều thứ hai là Kinh
thánh bày tỏ về nguồn gốc của tội lỗi, về kẻ thù của Đức Chúa Trời là satan. Thứ
đến, Kinh thánh vạch trần tánh tình, bản chất của con người, về định mạng của họ…
Kinh thánh là một loại sách hình của Đức Chúa Trời. Tác giả
Kinh thánh là Đức Chúa Trời, Ngài có dùng các hình ảnh động vật, chim muông
tích cực để ví sánh Chúa và dân Ngài, như sư tử (chúa tể tốt), chim ưng (tầm
bay cao), con bò (cần cù lao động), con chiên (hiền lành), bồ câu (tinh sạch)…Đức
Thánh Linh cũng dùng các loài động vật tiêu cực, ác độc để tiêu biểu cho bè lủ
satan và dân của nó, như con rồng (thần bí), con rắn (cong quẹo), con dơi (ưa
bóng tối), con chó (ăn đồ dơ), con heo (thích sống môi trường ô uế)….
Thường thường, thú vật nhà tượng trưng cho người tín đồ, thú
vật hoang dã tiêu biểu người vô tín. Vì cha nào con nấy, con cái luôn biểu hiện
cha mình. Chúa Jesus xác quyết con cái satan luôn luôn có tính tình giống với bản
tánh cha của họ. “Các ngươi ra từ cha các ngươi là ma quỷ, và các ngươi muốn
làm theo tư dục của cha các ngươi” (Giăng 8:44). “Các ngươi” đây là dân Do thái
vô tín. Nhưng điều tôi nhấn mạnh trong bài nầy là dân của Chúa, dù đã sở hữu sự
sống và bản chất của Đức Chúa Trời rồi, mà có nhiều người vẫn còn sống biểu lộ
bản tánh của satan, là vị cha già trước kia của họ. Ngày nay satan không còn
làm cha thuộc linh của tín đồ, nhưng bản tánh của nó vẫn còn mọc rễ trong tâm
tính của họ. Phao lô miêu tả các việc làm của tin đồ sống theo gương của satan
là: “Vả, công việc của xác thịt đều hiển nhiên, tức là gian dâm, ô uế, phóng
đãng, thờ hình tượng, tà thuật, thù oán,
cãi cọ, ganh ghét, giận hờn, bè đảng, phân tranh, dị đoan, ganh đua, tàn sát, say sưa, tiệc tùng liên
miên, cùng các thứ giống như vậy” (Gal. 5:19-21)). Tất cả chừng 16 loại công việc.
Về mặt khác, Kinh thánh phơi bày những tính nết của satan, mà
qua đó chúng ta lại nhìn thấy chúng còn biểu lộ trong dân Chúa hôm nay. Cha làm
sao, con cái bào hao làm vậy, là một sự thật không thể chối cãi được, dù tín đồ
không còn là con của satan, vì họ đã có
giấy khai sinh thiên đàng..
1.
Esai
27:1, “Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ dùng gươm cứng, lớn, và mạnh mà phạt
lê-vi-a-than, là con rắn lẹ làng, phạt lê-vi-a-than, là con rắn cong queo; và
Ngài sẽ giết con vật lớn dưới biển”.
Dường như nhà tiên tri mô tả ba ngôi của satan tại đây, là
hai con rắn và con quái vật. Con rắn lẹ làng và con rắn cong quẹo. Ro 3:15 nói “Chơn
họ lanh lẹ làm đổ huyết”, Châm 6:16, “Chân vội vàng chạy đến sự dữ”. Tín đồ mà
có lưỡi và lòng cong quẹo thì sách Châm ngôn bày tỏ khá nhiều.
2.
Khải
Thị 12:9, “Con rồng lớn bị quăng xuống, tức là con rắn xưa, gọi là Ma quỉ và
Sa-tan, đứa lừa dối cả thiên hạ nó bị quăng xuống đất..”.
--Con rồng thì bí hiểm. Tôi gặp nhiều tín đồ rất bí hiểm, sâu
hiểm, hiểm ác, rất khó hiểu.
--Con rắn xưa trong vườn Ê-đen thì ưa nói dối. Biết bao tín đồ
có khả năng nói dối điêu luyện, có hai lưỡi, vì lưỡi con rắn chia làm hai.
--Ma quỷ. Nghĩa đen chữ diabolos mà tiếng Việt dịch là ma quỷ
là “kẻ phỉ báng”. Nhiều tín đồ ưa phỉ báng người khác như ma quỷ--đâm bị thóc
chọc bị gạo—Khi gặp Eva thì nói xấu Đức Chúa Trời; còn khi gặp Đức Chúa Trời
thì nói xấu ông Gióp.
3.
Bê-ên-xê-bun:-“
Bê-ên-xê-bun, chủ quỷ” (Mathio
12:28).
Nghĩa đen của chữ “bê-ên-xê bun” là vua của bầy ruồi xanh bay
trên đống phân. Theo nghĩa bóng, đống phân nầy là mọi sự của thế giới (1 Giăng
2:15-16), mà satan và các quỷ bu trên đó. Đáng tiếc là nhiều tín đồ cũng có lối
sống như các con ruồi xanh bu trên đống phân thế giới.
4.
Mồm
Sư Tử: 2 Timothe 4:17, “Vậy là ta được
giải cứu khỏi mồm sư tử”
1 Phiero 5:8 nói con sư tử tiêu cực là satan-“Hãy dè giữ, hãy
thức canh: kẻ thù nghịch anh em là ma quỉ, như sư tử rống, đi ruồng quanh, tìm
kiếm người nào nó có thể nuốt được”. Khải thị 5:5 nói về Sư Tử tích cực là Chúa
Jesus, còn mồm sư tử ở đây ngụ ý mồm miệng của bạo chúa Neron. Ông ta đã giết sứ
đồ Phi e-rơ và sứ đồ Phao-lô. Mồm sư tử có khả năng ngoạm một con chiên cách dễ
dàng. Tôi vẫn thấy còn nhiều tín đồ, công nhân Cơ Đốc có khả năng ngoạm, ăn chặn
tài sản nhà Chúa như vậy. Họ ngoạm tiền hội thánh cách điêu luyện. Bạn nhớ kỷ
năng số một của sư tử là ngoạm đối thủ bằng mồm của nó. Nó ăn nuốt, ăn ngoạm rất
tài tình. Kinh thánh nói chứ không phải tôi bịa đặt.
5.
Con
Beo Khéo Léo—Nhã 4:8; Giê 4:22; Đa 7:6; 8:8 chép, “Khá nhìn xem từ chót
A-ma-na, Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn, Từ hang sư tử, Từ núi con beo.-- Thật dân ta …khéo làm điều ác--Sau
đó, ta nhìn xem, nầy, có một con thú khác giống như con beo, ở trên lưng có bốn
cánh như cánh chim--đi khắp trên mặt đất mà không đụng đến đất—“
Những câu kinh thánh trên đây miêu tả đại đế A-lịch sơn nước
Hi lạp hồi thế kỷ thứ 5 T.C.N.. Ông là vị tướng kỳ tài, kỷ xảo bậc nhất, là người
hành quân thần tốc, chơn không đụng đất. Đó là kỷ năng khéo léo của satan, còn
lưu truyền trong nhiều tín đồ xác thịt. Qua môi miệng của Giê-rê-mi, Chúa nói
dân Ngài rất khéo làm điều ác. Tôi thấy nhiều người tự xưng đầy tớ Chúa mà rất
nhanh tay, đánh phủ đầu, cướp công sang đọat công khó của người khác cách tài
tình như đại đế Hi lạp trên đây vậy.
6.
Chân
Gấu- Khải 13: 2; 1 Sa mu ên 17: 37, “Đa-vít lại nói: Đức Giê-hô-va đã giải cứu
tôi khỏi vấu sư tử và khỏi cẳng gấu--Con thú tôi thấy đó giống như con beo,
chân như chân gấu,..”
Sở trường độc nhất, hay ngón đòn lợi hại nhất của con gấu mà
Kinh thánh mô tả là cái tát nẩy lửa của chân hay cẳng trước của nó, giỏi hơn cú
đánh của con mèo gấp bội phần và vô cùng mạnh mẽ. Có người đã chứng kiến, chân
gấu xé bụng con heo rừng cách dễ dàng qua một ngón đòn lợi hại nầy.
Chúa Jesus nói, “Nhưng nếu đầy tớ ác kia thầm nói rằng: 'Chủ
ta đến chậm, bèn đánh đập bạn đồng công, và ăn uống với phường say rượu, thì chủ
nó sẽ đến trong ngày nó không ngờ, giờ nó không hay, mà phân thây nó, và định
cho nó đồng phần với kẻ giả hình; tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng”.
Tôi rất ấn tượng với động từ “đánh đập” và từng chứng kiến
cũng như tận mắt mục kích những cú đánh nẩy lửa chính xác của các đầy tớ thánh
của Đức Chúa Trời, đánh bạn mình trong hội thánh.
7.
Rít,
Bò Cạp- “Thi 91:13; Lu ca 10:19, “Ngươi sẽ bước đi trên sư tử và rắn hổ mang; Còn
sư tử tơ và con rắn, ngươi sẽ giày đạp dưới chân-Nầy, ta đã ban quyền bính cho
các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và trên mọi năng lực của kẻ thù nghịch, hẳn chẳng
gì làm hại các ngươi được.—“
Nọc người bằng mười nọc rắn. Truyện Tam quốc kể chuyện chỉ một
lời nói của Gia Cát Lượng đã làm cho Chu Du thổ huyết mà chết. Rắn nhỏ, rết, bò
cạp là các uế linh, tiểu quỷ, lính của satan, và là người chưa tin. Điều đáng
nói là chúng ta lại bị nhiều anh em tín đồ cắn xé. Chích nọc độc, nói khái, nói
khóe, gây đau nhức thấu xương. Bạn có bị họ đốt chích như vậy chưa? Tôi biết có
một mục sư đã uất hận mà chết ngay ngày lễ Nô ên sau khi bị một nhân viên Ban
trị sự nói lời hung ác trước đó chừng nửa ngày!
8.
Kết
luận:
Tất cả các loại rồng, rắn, sư tử, gấu, bầy ruồi xanh, rết, bò
cạp trên đây đều tượng trưng cho satan và bè lũ của hắn. Những người vô tín tất
nhiên thể hiện cách sống động những tính nết ác độc, điêu ngoa nầy của bè lũ
satan, vì họ là con cái của satan. Đó là
một sự thật không thể chối cãi. Báo chí ngày nay đang ghi lại các việc làm của
satan qua thế nhân chưa tin.
Về mặt khác, chúng ta là tín đồ, không còn làm con của satan
nữa, hay làm bạn bè với người ngoại nữa. Nhưng có một điều đáng tiếc là, chúng
ta còn đụng chạm, còn bị thiệt hại, còn bị đau nhức, còn bị đánh đấm bởi con dân, bởi tôi tớ của Chúa, là những người
còn biểu lộ các bản tính ác độc, điêu ngoa của satan. Xin Chúa giải cứu chúng
ta. A men.
Minh Khải—18-8-2015